Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy JiMin . SuGa định lên tiếng nhưng JiMin lại ra dấu hiệu im lặng nên anh không nói gì. 

- Tưởng cậu đi đâu giờ mới về.  Ai ngờ đi với bạn trai.  Anh nói. 

- Anh ấy không phải bạn trai em. 

- Có là gì của cậu thì tôi cũng không quan tâm. 

Vứt cho cậu một câu nói rồi anh dắt JiMin bỏ đi ,  trái tim cậu lại đau như bị xiết chặt. 
Thấy TaeHyung đưa JiMin lên phòng SuGa hỏi. 

- Cậu trai tóc hồng kia là gì của cậu ta vậy ?

- Anh ấy là... Là người yêu của TaeHyung .

- Người yêu sao? 

- Vâng! Có chuyện gì sao anh ?

- Không!  Thôi anh về trước đây. 

- Vâng.  Cảm ơn anh vì ngày hôm nay đã cho em ở lại.  Sau này anh hãy thường xuyên đến đây chơi nhé. 

- Được rồi.  Tạm biệt. 

Anh vừa về mắt cậu hướng về căn phòng của 2 người kia.  Không kìm được lòng mà nước mắt rơi xuống.  Vào phòng mình cậu nức nở thật lớn.
 
- Nực cười mà.  JiMin là người yêu anh sao? 

Cậu nghĩ cậu bị phản bội.  Nhưng lỗi không phải của JiMin vì anh không biết người yêu cậu là ai bởi Jimin mới chuyển đến trường được một thời gian thôi , còn anh thì đã ra trường được một năm rồi . Hiện tại anh đang quản lý công ty của gia đình mình nhưng hôm trước cậu lại nói là anh còn đi học .  Chẳng nhẽ khi yêu cậu anh đã quen JiMin . Phản bội cậu như vậy.  Cậu tổn thương rất nhiều.  Nhất định cậu sẽ tìm hiểu chuyện này. 

Tại nhà SuGa .vừa về đến nhà anh lấy vội điện thoại rồi gọi cho ai đó.  Đầu dây bên kia vừa trả lời anh đã vội nói.

- JiMin à.  Thằng nhóc này chuyện hôm nay là thế nào ?

- Aigoo.  Anh hai à.  Em sẽ kể anh sau.  Giờ muộn rồi. Mà anh về nước khi nào vậy sao không báo cho em biết ?

- Để làm gì?  Định cho em bất ngờ nhưng không thành công. 

- Haha.  Vậy có quà cho em không ?

- Dĩ nhiên là...  Không.

- Anh hai này.  Em giận dai cho coi. 

- Thôi.  Anh chỉ đùa chút thôi.  Mai anh sẽ qua căn nhà đó.  Được chứ ?

- Được.  Nhưng anh không được nói cho ai biết quan hệ của chúng ta nhé .

- Tại sao chứ ? Chẳng lẽ mày không thấy tự hào khi có một người anh trai hoàn hảo như thế này à ? Tại sao lại phải giấu danh tính của anh ?

- Em sẽ tiết lộ sau.  Mà anh với Kookie quen nhau lúc nào vậy?  Chẳng phải anh vừa về nước sao ? Sao hai người lại quen nhau được?

- Chuyện dài dòng lắm.  Lúc khác anh kể còn việc mày có người yêu mà giấu anh , anh sẽ không bỏ qua đâu nhé .

- Thôi thôi em sẽ giải thích với anh sau mà .

- Được rồi . Tạm bỏ qua , thế mày không tính về nhà sao ? Mai anh mày sẽ chuyển qua nhà mày đấy .

- Tae đã đưa em về rồi .

- Ồ vậy sao ? Cậu ta tên là Tae ?

- Tên đấy là chỉ em được gọi thôi . Anh ấy tên TaeHyung , Kim TaeHyung .

- Rồi rồi , muộn rồi anh ngủ trước đây , anh phải thức nguyên đêm qua rồi . Em cũng lo ngủ sớm đi .

- Vâng em biết rồi , hai ngủ ngon

- Um . Ngủ ngon

---------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro