#6: Thiên thần hộ mệnh ( VKook )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày đầy nắng và gió , nắng không bỏng rát , nắng nhẹ nhàng cùng gió mơn man ve vuốt những cảm xúc không tên đang hỗn độn trong lòng cậu.

Cậu ( Jeon JungKook ) , là một cậu bé mơ mộng và tinh nghịch. Cậu đang một mình dạo bước trên đường đượm nồng hương hoa sữa.Chân cậu cứ bước , vô định không đích đến.Cớ gì mà một cậu bé tươi cười , đúng hơn là luôn toe toét như cậu bỗng nhiên hôm nay lại trầm từ một cách lạ lùng?

* Kể từ ngày vũ trụ được khai sinh...rồi trải qua những thế kỷ dài vô tận...Cho dù kiếp này hay kiếp trước đi chăng nữa.Chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau...DNA...*

Nhạc chuông điện thoại vang lên , cậu thở dài.Biết ngay mà , chỉ cần cậu mất tích nửa ngày thôi , người đầu tiên tìm cậu không phải bố mẹ mà là Kim Taehyung. Cậu thật sự không muốn anh phải lo lắng.

- Em nghe.

- Em đang ở đâu? Sao không đến lớp? Có chuyện gì?

- Không có chuyện gì đâu, chỉ là tâm trạng em không tốt , không muốn đến lớp thôi mà.

- Em đang ở đâu?

- Em không sao , anh đừng lo.

- Anh hỏi em đang ở đâu

- ...

Cậu nghe tiếng anh gằn giọng.Anh lúc nào cũng vậy, luôn quan tâm và lo lắng cho cậu.

Chỉ 10 phút sau , anh đã đứng trước mặt cậu.Lúc đó cậu không khóc , cả buổi chiều đi bộ một mình cậu cũng không khóc , nhưng khi nhìn thấy anh mọi cảm xúc trong cậu vỡ òa.Nước mắt cứ thế tuôn rơi.Cậu khóc ngon lành như 1 đứa trẻ vừa đánh mất thứ gì đó rất yêu thích.Khi bên anh , cậu thấy mình trở nên thật yếu đuối.

......................................

Tiếng violon du dương trầm bổng quyện vào không gian lãng mạn của quán caffee. Ở chiếc bàn nơi góc khuất , có 1 cậu bé đang khóc , người ta thấy một thoáng trầm mặc lướt qua đáy mắt cậu bạn ngồi đối diện. Taehyung nghe tim mình có gì đó vừa rơi vỡ.Anh muốn cậu luôn tươi cười chứ không phải khóc như thế này.

- Rốt cục có chuyện gì?

-Em với IU , chia tay rồi....

Giọng cậu nghẹn ngào trong tiếng nấc , tim Taehyung thắt lại. Tiếng cậu rất nhỏ nhưng cũng đủ góp thêm một vết cứa vào đám sẹo chằng chịt do cậu gây ra trong lòng ai đó.

Lại là IU , tại sao chỉ vì 1 người mới xuất hiện mà cậu phải đau khổ như thế chứ ? Cậu khóc vì một đứa con gái khác , còn anh chỉ có thể ở bên lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt. Anh không muốn thấy cậu khóc , điều đó còn đau hơn việc nhìn cậu hạnh phúc bên một người khác.

~~~~~~~~~~~~~~~~

IU là học sinh mới chuyển vào lớp cậu 3 tháng trước. Tên thật là Lee Ji Eun, xinh đẹp , nói chuyện dễ thương , rất có duyên và cậu bị thu hút.

Tưởng rằng sẽ chỉ như những lần trước, cậu nhất thời rung động và nhanh chóng chán thôi , hoặc là đối tượng của cậu sẽ không dám đáp lại tình cảm của cậu vì bên cậu có anh ngăn cản.

Nhưng rồi một ngày, cậu cười rạng rỡ mà khoe với anh rằng.

- Taehyung ahh~ Em nhận lời yêu IU rồi! Từ nay phải nhờ cao thủ tình trường như anh làm quân sư cho em thôi!

- Cao thủ tình trường ?

- Không đúng sao? Anh đẹp trai , gái theo xếp cả hàng dài , người yêu của anh em xòe cả bàn tay ra đếm không xuể ấy!

Taehyung chỉ cười , cười chua chát. Cậu gọi anh là cao thủ tình trường , CAO THỦ đấy. Cậu bé ngốc này , em đã thấy cao thủ nào mà lại không dám nói ra tình cảm của mình với đứa con trai mình yêu chưa?

Mặt Taehyung tối lại , nên gọi anh là cao thủ hay kẻ thất bại hèn nhát đây ?....

Anh yêu cậu. Nhưng anh không thể nói cho cậu biết , anh sợ cậu sẽ chối từ , anh sợ sẽ phải phá hỏng quan hệ này. Chẳng phải cậu từng nói " Thân quá sẽ không thể yêu được!" sao ?. Cách duy nhất anh có thể làm được là âm thầm ở bên cậu.

Taehyung không ngờ anh bảo vệ cậu kỹ như vậy , nhưng vẫn có người cướp cậu đi.

Những buổi chiều chở cậu lang thang khắp đường phố Seul , điều anh quan tâm là cậu được vui , còn cậu say sưa kể cho anh nghe về một đứa con gái_người yêu của cậu. Cậu làm tim anh đau.

Với danh nghĩa là quân sư của một đứa chưa mảnh tình dắt vai , anh cùng cậu đi chọn quà cho NGƯỜI YÊU NÓ. Taehyung thấy mình thật nực cười , yêu mà không dám nói , giờ còn cùng người con trai anh yêu đi chọn cho một người , không phải anh.

......................................................

IU và cậu yêu nhau mới được 2 tháng mà đã bao lần cãi vã , bao lần cậu tìm đến anh với đôi mắt đỏ hoe hay khuôn mặt đầy mệt mỏi. Anh thấy mình thật ngu ngốc , chỉ hận bản thân không đủ dũng khí để 1 lần đối mặt với cảm xúc thật của chính mình , để kéo cậu vào lòng và giữ cậu ở mãi bên anh.

- Lý do là gì ?

- IU nói...cô ấy thích anh! IU còn nói quan hệ giữa em và anh làm cô ấy khó chịu.

Mắt Taehyung dần sẫm lại , tay xiết chặt , thích anh còn ngang nhiên tỏ tình với JungKook. Không yêu thương JungKook còn bày đặt ghen tuông sao? Anh với cậu thân nhau, phải , rất thân!

Người ngoài nhìn vào đều nghĩ 2 người thích nhau , nhưng chỉ anh hiểu cậu chỉ nghĩ đơn giản rằng anh với cậu chơi với nhau từ nhỏ , thân nhau là bình thường thôi.

Cậu có thể thản nhiên khoác tay anh đi giữa sân trường hay giữa đường , vì cậu luôn coi anh là anh trai tốt. Và đó là điều anh không hề muốn!

Cậu không nhận ra tình cảm của anh , anh có thể đợi.Cậu từ chối tình cảm của anh anh có thể chấp nhận.Nhưng anh không cho phép bất cứ ai làm cậu tổn thương.Anh chắc chắn sẽ không thể tha thứ cho người đó.

......................................................................

Vừa đến lớp , cậu thấy Jimin chạy tới mồ hôi nhễ nhại , mặt tái mét , nói thì lắp ba lắp bắp:

- JungKook .....JungKook mau ra can.....can Taehyung đi.....c-cậu ấy.....IU...

- Hai người đó làm sao?

- Tae-Taehyung cậu ấy sắp tát Ji Eun rồi!....

- Ở ĐÂU ?

- Trên căng-tin...

Cậu bắt đầu thấy lo lắng , gì nữa đây.Hôm qua cậu khóc lóc với anh về chuyện chia tay, không phải vì thế mà anh đánh IU chứ ?

Đập vào mắt cậu là cảnh hỗn loạn , hộp cơm rơi xuống bắn tung tóe và....Taehyung đang chuẩn bị tát IU.

Flashback

- Anh Taehyung! Ji Eun có làm cơm tặng anh nè! Anh ăn đi! / cười tươi /

- Huh? Cô là IU ? 

- Vâng!

- Cô nên tránh xa tôi ra!

- Em đã dậy sớm để làm cơm tặng anh đấy! Anh không biết ơn em à~

- Cô chẳng là cái thá gì cả! / hất /

- / mắt rưng rưng / Chỉ vì cậu ta.....VÌ JEON JUNGKOOK phải không ? Em sẽ chia tay cậu ta , chúng ta yêu nhau được chứ ? Taehyungie~

- / giơ bàn tay / Đừng nói xấu JungKookie trước mặt tôi.

- Anh định tát em sao ?

.........................................................

- DỪNG LẠIIIIII....

Cậu hét lên và lao vào , mọi thứ xung quanh như chẳng còn ý nghĩa. Cậu chỉ biết điều duy nhất cậu cần làm bây giờ là ngăn họ lại.

Thấy cậu nhào tới giữ tay anh và chắn cho IU , tim anh đau. Ánh mắt cậu giận dữ nhìn anh , cậu đang bảo vệ cho đứa con gái làm cậu khóc? Taehyung thấy tim mình vụn vỡ...

- Anh làm cái quái gì thế hả ? Sao lúc nào anh cũng thích dở thói du côn ra vậy ? Cô ấy là con gái anh cũng không nể sao? Em biết anh là đầu gấu , em biết anh tài giỏi rồi , không cần anh vì em mà thể hiện thế đâu.

Cậu gào lên , hét vào mặt anh.Giọng cậu lạc đi , khóe mắt từ lúc nào đã mọng nước. Vụng về quyệt nhanh đi màn sương mờ trong mắt , cậu quay đầu lại ôm lấy IU.

- Em không sao chứ ?

-E-Em...không sao.

Khuôn mặt Taehyung có một thoáng sững sờ , nhanh thôi, thay vào đó là nụ cười nửa miệng. Cậu khóc , vì anh? Hay vì thương hại đứa con gái đó? Anh là du côn? Cũng phải , những gì anh làm cậu chẳng bao giờ hiểu được , vì cậu chưa một lần hướng tới sự chú ý về anh.

- Đây chỉ là cảnh cáo , cô nên tránh xa tôi ra và đừng đụng tới JungKookie nữa.

Để lại cho IU lời cảnh cáo , anh quay lưng bước không một lần nhìn lại. Phía sau còn vọng lại tiếng cậu đang hỏi han , quan tâm IU.

Cậu có biết anh cũng bị thương , khóe môi anh cũng đang chảy máu , máu chảy cả trong tim...

************************************************

Đã ba ngày rồi , cậu giận anh , hay nên nói là anh giận cậu đây.

Taehyung nghỉ học , không thèm liên lạc với cậu , một lời xin lỗi cũng không. Rõ ràng là anh sao , người cảm thấy có lỗi lại là cậu.Có phải cậu quá nặng lời không ? Chưa bao giờ anh đối xử với cậu như thế này , trước giờ dù là cậu sai anh cũng không như vậy.

Mọi quan hệ của cậu với IU coi như chấm hết. Cậu không còn buồn , cũng chẳng còn để tâm đến IU nữa. Mọi thứ nhạt nhạt , có cái gì đó thay đổi, cậu biết , nhưng chẳng thể lí giải.

Thay vì bận tâm tới IU , cậu bắt đầu nghĩ về anh. Có phải tại anh bỗng dưng mất tích làm cậu suy nghĩ? Đơn giản là vậy hay cậu đang cảm thấy thiếu và đang...nhớ? Không , không thể nào.....

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Mấy ngày rồi mày vẫn nhớ cái tên đấy à Ji Eun ?

- Tao không thể quên Taehyung được....

- Mà sao hôm đấy Taehyung dọa đánh mày vậy ?

- Cũng chẳng hiểu , lúc đấy tao làm cơm cho anh ấy ăn , rồi có đề cập 1 chút về cái tên JungKook kia , ai ngờ hắn hất tung hộp cơm đi xong còn dọa tát nữa..hic!

- Mà mày thích Taehyung thì còn tán JungKook làm gì ?

- À thì , lúc mới vào cũng thấy đẹp trai , hơi ngố mà cũng đáng yêu đấy chứ! Còn là bạn của anh Tae nữa. Nhưng JungKook chẳng giúp được gì cả. Yêu 1 thời gian chán rồi thì chia tay.

- Mày đá JungKook để tán tỉnh Taehyung?

- Ừ!

- Thảm nào!Bị dọa tát là đúng rồi!

- Ax , mày còn nói. Tao có lỗi với JungKook chứ có liên quan mấy gì tới Taehyung đâu!

- Mày không biết rồi! Thằng Tae lúc nào chẳng xem JungKook như báu vật , nó bảo vệ còn hơn cả đồ cổ trong bảo tàng. Mày làm tổn thương JungKook , nó tha cho mày mới lạ. Hồi trước cũng có không ít con cầm cưa JungKook nhưng đều ghê thằng Tae nên tự biết mà tránh ra.

- Sao 2 đứa nó....không yêu nhau luôn đi.Dù là con trai cũng chẳng sao , Như Min với Hope trường mình. Tụi nó đẹp trai thế cũng yêu nhau đấy thôi.

- Hơ , đấy là điều mà không chỉ mình mày thắc mắc đâu , mà cả cái trường này cũng tò mò đấy!

IU với cô bạn bên cạnh nói với nhau mà không hề hay biết rằng , phía sau kệ sách bám đầy bụi thời gian , có một đứa con trai nghe toàn bộ câu chuyện.

- Nói đủ chưa? Lee Ji Eun ?

Nước mắt đã ướt đẫm trên khuôn mặt cậu từ bao giờ.

- JungKook ah, anh làm gì ở đây? Mà con trai gì mà hơi tý là mít ướt vậy?

- Tôi cứ nghĩ cô rất tốt đẹp đấy!

- Anh nói gì vậy?

IU bàng hoàng khi nhìn thấy cậu , không biết cậu vào đây từ khi nào , đã nghe được những gì.

- Đừng cố tỏ ra vô tội nữa , tôi luôn cho rằng là tôi chưa tốt, tôi có lỗi nên cô mới muốn chia tay. Không hợp nhau ? Tôi và Taehyungie quá thân thiết? Giả tạo , dối trá....Tất cả chỉ là cái cớ cô đưa ra để lợi dụng tôi và tiếp cận Taehyung thôi!

Bỏ lại một câu rồi cậu chạy vụt đi. Là nắng nhạt nhòa hay mọi thứ đều nhòe đi trong mắt cậu.

Không có Taehyung bên cạnh đánh thức , ngủ quên trong thư viện và vô tình nghe được 1 sự thật....phũ phàng.

Cậu khóc , không phải vì IU mà là vì Taehyung , sự ngu ngốc của bản thân mình.Cậu đã trách lầm anh. Tất cả những gì anh làm đều vì cậu. Cậu mắng anh là đồ du côn , cậu đã mắng anh như thế đấy.Cậu thật tệ...

Anh là dân anh chị trong trường , cậu biết chứ. Nhưng anh trở thành như vậy chẳng vì cậu sao? Anh đã từng nói sẽ trở nên mạnh mẽ để bảo vệ cậu.

Ngày đầu tiên bước vào lớp 1 , cậu bị anh bắt nạt. Cậu đã khóc và ghét anh vô cùng.

Năm lớp 3 , anh trêu quá đà , ngày nào cũng chạy tới làm phiền cậu , rủ cậu đi chơi mọi nơi khiến cậu không tập chung vào học tập được. Kết quả là cậu bị chuyển sang lớp C ( lớp yếu nhất trong khối ) bị bố mẹ mắng và bị bạn bè trêu chọc. 

Vì lần đó , anh trở thành thần bảo hộ của cậu như bây giờ. Anh quan tâm , chăm sóc cậu, sẵn sàng chạy đến bất cứ lúc nào cậu cần. " Ngoài anh ra , không cho phép bất cứ ai bắt nạt em!" , Taehyung đã từng nói như vậy.

Anh đẹp trai, anh là dân chơi , cậu đi bên anh trước ánh mắt ghen tỵ của bao đứa con gái khác. 

Nước mắt không ngừng rơi , dòng lệ chảy dài trên gò má nó.

Mặn quá!

Cậu cần phải tìm anh....

~~~~~~~~~~~Còn tiếp~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vkook