Chap 66 : Nó sẽ.....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy cậu nói vậy anh dừng lại nhìn cậu mỉm cười yêu thương, một tay anh khẽ lấy tay đắp chăn lên cho cả hai, vừa đắp xong cậu còn đang ngơ ngác như con cún lác không hiểu anh muốn làm gì

Thì chân anh khẽ đẩy hai chân cậu giang rộng ra, rồi đè lên đôi chân cậu giữ chặt. Cái tay nghịch ngợm đáng ghét kia bắt đầu di chuyển xuống nơi hạ thân đã ẩm ướt kia của cậu...

Mặt cậu đỏ ửng lên vì xấu hổ, sợ mình sẽ phát ra những tiếng rên rỉ không hay lắm, cậu vội lấy tay bịt miệng mình lại, rồi cố gắng nhìn xem anh muốn làm gì mà không được, đành phải nằm đó oằn mình chịu đựng những khoái cảm đang ngày một tăng dần đều. Cậu mếu máo khi bàn tay anh không ngừng trêu trọc nơi hạ thân đã dính đầy mật ngọt, khẽ xoa vuốt lúc nhanh lúc chậm khiến cậu không thể nào bắt theo được. Hai chân cậu mềm nhũn vô lực từ khi nào mất rồi, khẽ lắc đầu chán nản... Sao lúc nào cậu cũng bi anh đánh cho gục ngã thế này?

Càng nghĩ càng thấy mình ngốc... Tự nhiên lại đi dâng mỡ tới miệng mèo... Con mèo nó còn vồ vào ăn, chứ đừng nói đến con mèo đang bị thương chết đói này!...

"Ừmmm" cậu khẽ rên rỉ khi anh nhẹ nhàng đưa một ngón tay vào nơi cúc hoa nhăn nhúm vô cùng ẩm ướt, rồi khẽ chọc, ngoáy, rút ra đưa vào, để nơi mật động chật hẹp đó có thể mở rộng thêm.

"A... Đau... Đau..."

Thấy đã tạm ổn anh liền đưa thêm một ngón tay nữa vào khuấy đảo cậu, khiến cậu không kiềm được mà phát ra những tiếng rên rỉ lí nhí... Nhưng cậu biết đâu, đối với anh đó là những tiếng rên rỉ gợi tình, như đang hối thúc anh nhanh lên. Anh như kẻ si điên cuồng ra vào... nhưng làm tay thôi chưa đủ.

Anh muốn cái thứ ấm nóng, cương cứng, nhức buốt, đang dữ dội đòi hỏi được thỏa lấp cậu của anh, được đưa vào hòa nhập với nơi cúc hoa ngọt ngào ướt át của cậu.

Không kiềm chế được nữa, anh liền rút tay ra khỏi người cậu, rồi vội vàng cởi quần cậu ra. Cậu đang chìm đắm trong khoái cảm, tự nhiên anh rút tay ra, khiến nơi đó trở lên trống rỗng, khó chịu vô cùng. Cậu cố gắng khắc chế sự ham muốn đó mà thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng anh cũng chịu tha cho cậu.

Nhưng hình như điều đó không đúng lắm khi anh bắt đầu cởi quần cậu ra... khiến cậu giật mình thét nhỏ, vội dùng chút sức lực cuối cùng lấy tay giữ tay anh lại.

- Không được!

- Sao lại không? Của em ẩm ướt hết rồi! Nếu không giải quyết nhanh chóng sẽ rất khó chịu đó!

- Em không sao! Anh đang bị thương không thể vận động mạnh được. Mới cả có người đang ở đây...

Cậu đang cố tìm lý do, với lại không phải tên bác sĩ kia ở đây có vẻ mất tự nhiên sao?

- Kệ hắn! Có cho tiền vàng hắn cũng không dám nhìn đâu mà sợ! Nhanh nên anh khó chịu lắm rồi!

- Không được! Anh đang bị thương không thể vận động mạnh được.

- Kệ đi! Vết thương cỏn con, không chết được đâu mà sợ!

- Nhưng em không muốn anh bị đau nữa!

- Nhưng lúc này anh đang rất đau, nhóc con của anh muốn bùng nổ rồi đây này!

Gân xanh gân đỏ anh nổi hết lên rồi!

- Nhưng em không thể để vết thương anh nặng lên được. Hay anh cố gắng chịu đựng đi!

- Như thế thì thà em giết anh đi cho xong 

- Nhưng mà... Có cách nào không phải làm chuyện đó ... Mà vẫn giúp anh được thoải mái không?

- Ừm... Có... Nhưng em phải giúp anh cơ!

- Cách gì thế? 

Thấy cậu nói vậy, anh hí hửng cầm lấy tay cậu hôn chụt một cái, rồi vui vẻ kéo tay cậu xuống dưới. Dù sao không được làm chuyện kia... Nhưng mà... Có còn hơn không 

Anh khẽ nằm nghiêng, rồi chống một chân lên, mắt vẫn nhìn cậu mỉm cười, còn tay thì vẫn kéo tay cậu tụt xuống dưới. Có lẽ do bị thương, nên quần áo của anh đang mặc khá rộng rãi, cho nên anh rất dễ dàng lôi tay cậu đến chỗ cần đến.

Ép tay cậu cầm lấy phần thân của mình, anh đặt tay mình lên tay cậu, rồi di truyển từ trên xuống dưới, rồi từ dưới lêm trên.

"Ừm... Grừ..." Anh gầm lên, rên rỉ vô cùng thoải mái, khoái cảm dâng trào

Tuấn Chung Quốc nhìn biểu hiện kỳ quặc của anh, thì vô cùng khó hiểu. Không hiểu anh làm sao mà tự nhiên sung sướng đầy hưởng thụ như thế. Anh còn bắt cậu cầm cái gì không biết, nhưng rất lạ nha, nghĩ mãi không ra đó là thứ gì cậu tò mò hỏi:

- Anh cho em cầm thứ gì mà nó vừa to, vừa dài, vừa mập, cái cứng nữa thế? Đó là cây gì vậy?

Cậu ngước đôi mắt long lanh, ngây thơ, vô số tội lên nhìn anh.

Không phải cậu cũng có thứ này sao!? Lúc đầu anh cũng hơi bối rối, nhưng về sau lại mỉm cười cậu cùng nham hiểm, trả lời:

- À... Ừ... Thì... Anh chỉ nói cho mình em biết thôi đó

Cậu gật gật đầu chăm chú lắng nghe

- Cái này nó rất là hay đó nha. Bây giờ nó đang cương cứng như vậy nha. Nhưng chỉ cần em tích cực xoa vuốt thật nhiều và mạnh... Nó sẽ ....

---------------------------------------------------------------

Tại sao nó lại ngây thơ 1 cách quá đáng như vậy ? =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro