Chap 75 : Tắm hộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Nằm một lát mà thấy anh vẫn ngồi yên tại chỗ, Tuấn Chung Quốc khẽ nhíu mày gắt

- Còn ngồi đó làm gì? Mau kỳ chân cho em đi. Nhớ kỳ sạch ở bàn chân và ngón chân đó nhé!

Anh đang nghĩ cách xem làm thế nào để ăn cậu một nhanh chóng và tiên lợi nhất... thì bị tiếng quát của cậu làm cho giật mình... Hóa ra là kỳ chân... Được thôi, cũng tốt... Kỳ chân thì kỳ chân.

Cậu đưa hai chân về chỗ anh, anh liền đỡ lấy rồi đặt lên đùi mình, cẩn thận kỳ cọ từng ngón chân, lên bàn chân, rồi mắt cá chân. Bàn tay thô ráp bắt đầu mơn trớn lên cẳng chân, thấy cậu vẫn nửa nằm nửa ngồi thoải mái hưởng thụ, anh nhanh chóng xích lại gần cậu...

Rồi đưa tay ve vuốt lên cặp đùi non, xoa vuốt chán chê đùi trong mịn màng, anh lại men theo đường trong của nó tới hang động kín đáo của cậu, khẽ thăm dò khắp hang động. Phải công nhận cả đêm qua, nhóc của anh nằm trong cậu, cho nên bây giờ hang động đang rất rộng... Đút hai rồi ba ngón tay vào mà cậu vẫn không có phản ứng gì!

Anh đang chăm chú xem xét... xem nó có bị sưng tấy hay sao không thì ...bộp... một cú gõ vào đầu khá đau

- Anh làm cái trò gì vậy hả? Tôi bảo anh kỳ chân, chứ bảo anh mon men to gan chạm vào chỗ đó không hả?

- À... Ừm... Thì... Anh kỳ chân xong rồi. Thì cũng phải rửa chỗ đó cho sạch sẽ chứ!

Khẽ ngẩng mặt lên, nhìn khuôn mặt câng câng đỏ ửng lên vì xấu hổ và tức giận của cậu... anh chỉ biết xoa đầu giải thích.

- Mà em đánh gì đau thế? Anh làm vậy cũng chỉ muốn tốt cho em thôi mà.

Anh ra sức biện minh cho tội lỗi của mình

- Tốt cái gì mà tốt, có mà lợi dụng thì có. Tên khốn nào vừa to gan chọc tay vào người tôi. Anh đừng tưởng tôi không biết gì thì làm biếng nhé. Tắm nhanh lên, để tôi còn đi ngủ, buồn ngủ lắm rồi đấy biết không!

Lại còn ngồi đấy nhìn à! Nhìn cái gì mà nhìn!  Mau làm đi!

- À à

Mắng anh một hơi mà anh chỉ dám tròn mắt lên nhìn cậu, không dám cãi lại lấy một lời, khiến cậu tự tin và đắc ý lắm. Ai bảo còn dám chọc vào cậu. Đáng lẽ anh phải ngoan ngoãn biết điều một chút nữa mới đúng.

Vớ va vớ vẩn cậu vả cho gãy răng. Lại còn có cả nhóc kia nữa chứ, thích chết thì cứ động vào cậu đi.

Anh nhìn thái độ và lời nói của cậu thì sốc đến không nói lên lời. Ngồi đơ mặt như tượng. Hình như anh nuông chiều cậu quá thì phải, đã đánh anh thì chớ, lại còn dọa móc mắt nữa chứ... Gan cậu ngày càng to rồi thì phải... Thật ra, lúc đó anh cũng định dạy dỗ cậu một trận, cậu có ăn gan hùm mới dám đụng đến anh như thế. Nhưng lại nghĩ đến ham muốn của mình, lên đành nhường nhịn còn tính kế dài lâu.

Nghĩ đến đó anh lại xoa vuốt lên eo cậu, kể ra thế này cũng được lợi ghê, tha hồ mà thăm dò sờ soạng, không cho sờ chỗ đó ta sờ chỗ khác.

Nghĩ vậy anh bèn đưa hai tay mình chạm vào khuôn ngực mềm mịn của cậu

/Tại Hưởng/ Lạ nha, dạo này ngực vợ lớn hơn, hay tay mình bé đi, sao sờ đầy đặn hơn trước thế này... Nhưng mà mình thích ngay cả bụng cũng chương chướng lên thì phải. Đúng là chỉ một thời gian không tập thể dục là đã mập lên rồi.

Anh sung sướng nhào nắn ngực cậu một cách thích thú mà không hề hay biết đã làm động đến cậu

- Có bỏ tay ra không thì bảo?

Cậu bực mình lườm anh, láo qúa rồi! Thấy người ta không để ý một cái là giở trò.

Anh thấy cậu như vậy thì chỉ cười hì hì, tay vẫn đặt trên ngực cậu không muốn rời ra.

- Đã bảo bỏ ra rồi cơ mà!

- À ừ anh quên mất! Bỏ ra ngay đây ~ Em chớ có nóng!

Anh vừa nói vừa bỏ tay ra khỏi người cậu, mắt nhìn thèm thuồng tiếc nuối.

Cậu không thèm nói gì nữa, lại nằm xuống ngủ, bỏ mặc anh ngồi đó nhìn chằm chằm vào mình.
Được một lát, cậu bỗng nhiên choàng tỉnh, mặt sáng lạng hẳn lên

- A! Nhóc của tôi đâu rồi! Đưa ra đây xem nào!

- Em muốn làm gì nó?

Anh cười gian tà sung sướng nhìn cậu, hồi hộp chờ đợi cậu mang lại khoái cảm đến cho mình.

Cậu thấy anh như vậy, thì lại nghĩ rằng đó là nụ cười méo mó vì sợ hãi và lo lắng, nên bèn chấn an

- Yên tâm đi! Tôi chỉ muốn tắm cho nó thôi! Dù sao bây giờ nó cũng là của tôi, cũng nên có trách nhiệm một chứ!

- À !

Anh hớn ha hớn hở phấn khởi chờ đợi được tắm.

- Mau bỏ ra đây tôi xem nào ~

Cậu lấy tay vẫy vẫy ý bảo anh lại gần.

- Đồ của em, em tự đi mà lấy!

- Anh nằm lên chỗ của tôi đi! Phải chăm sóc báu vật chút chứ!

Anh ngoan ngoãn nằm lên thành bồn dang hai chân ra đầy hưởng thụ, để cậu thích làm gì thì làm.

Cậu thấy thế vội vàng chồm lấy tóm luôn nhóc của mình, thích thú kỳ cọ, nghịch ngợm, khiến anh rên rỉ không ngừng.

Một lát sau thì nhóc con to lớn đứng dậy chào cờ, cậu thấy thế bèn gật gù đắc ý lắm, chỉ khổ cho anh mặt mũi đỏ lựng, hơi thở dồn dập, ham muốn dâng trào mà cậu không tha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro