Promise

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Jimin định rủ Taehyung ra ngoài đi dạo nhưng không thấy cậu nên đã sang lều cạnh bên rủ anh Hosoek đi dạo cùng, Yoongi và Jin đang chơi game nên anh cũng không có việc gì làm nên đi cùng cậu. Hai anh em đi dọc bãi biển rồi dừng lại một góc, Jimin khe khẽ hát một đoạn nhạc trong bài hát solo của cậu, Hosoek ngâm nga theo rồi cả hai đưa mắt nhìn ra mặt biển mênh mông, tít đằng xa một ngọn hải đăng đang chiếu sáng, ánh sáng bấp bên theo từng cơn sóng vỗ. Trời hôm nay không có sao.

   - Jimin lại xem Taehuyng giúp anh với, thằng bé có vẻ không ổn.

    Anh quản lý vội chạy đến kêu Jimin khi thấy Taehuyng ngồi cạnh đống lửa sắp tàn thẫn thờ một lúc lâu. Nghe vậy Jimin vội lạch bạch chạy về phía anh quản lý chỉ, Hosoek cũng theo sát phía sau. Khi Jimin đến thì thấy Taehuyng đang ngồi bên đống lửa sắp tàn, lấy tay lau nước mắt nhập nhèm trên gương mặt, thấy Jimin đến Taehuyng  cũng không nói gì vẫn tiếp tục im lặng. Dẫu chưa biết chuyện gì nhưng Jimin vẫn đi đến, cúi người lau nước mắt giúp cậu rồi xoa đầu cậu, đặt đầu của mình lên đầu cậu rồi lắc lắc, mong là có thể làm cậu để ý đến mình và biết là Jimin của cậu đã ở ngay bên cạnh cậu rồi

   - Mình nhớ bà....

    Cậu khẽ nói khi đầu gục xuống hõm vai của Jimin. Câu nói ấy khiến cả 3 người đều im lặng, người bà thân thiết đã chăm nom cậu từ tấm bé đã mất 2 năm trước, thi thoảng cậu lại nhớ bà rồi không kìm được nước mắt, hôm nay cũng vậy. 

   Lát sau thì cậu đã khá hơn nhưng nước mắt vẫn chảy, Jimin đi ra phía sau ôm cậu vào lòng, lắc cả hai như con lật đật để an ủi cậu, anh Hosoek thì đứng cạnh bên nhìn hai cậu:

    - Taehyungie của chúng ta nín đi nào, bà sẽ không vui khi thấy
Taehyungie khóc đâu mà. Taehyungie ngoan nhé, nín đi nào.

     Anh vừa nói vừa vỗ vào vai cậu, đoạn quay lại nhìn Jimin thấy cậu gật đầu thì anh mới rời đi. Anh biết Taehyungie cần ai lúc này nhất. Khi chỉ còn cả hai, Jimin cúi đầu xuống định hôn lên môi cậu nhưng lại sực nhớ ở đây có lắp camera nên đã hôn lên trán cậu rồi đưa tay lau nước mắt giúp cậu

   - Chúng ta về lều thôi nào, Taehyungie.

    Khi nãy cậu đã thấy sự ngập ngừng của Jimin nên cũng hiểu cả hai nên về lều, nếu không sợ lại lộ mối quan hệ giữa hai người. Về đến lều cậu lặp tức ôm Jimin thật chặt như muốn khắc cậu vào tâm khảm, cậu thật sự rất sợ Jimin sẽ biến mất như ông và bà cậu, cậu không muốn mất đi một người yêu thương nào nữa.

     Tối ấy sau khi dỗ Taehuyng đi ngủ, Jimin cũng ôm cậu thật chặt. Hôn nhẹ lên bầu mắt hơi sưng, hôn lên sóng mũi thẳng tấp và chạm lâu hơn nơi cánh môi người trong lòng, 'tớ sẽ không rời khỏi cậu, Tae của tớ. Tớ hứa đấy'.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro