Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VỢ CỦA VAI ÁC KHÔNG DỄ LÀM

"Trình tiểu thư, hiện tại có thể nói chuyện được chứ?"

Ngay lúc này, người đứng ở mép giường cô chính là một nữ cảnh sát mặc chế phục khá trẻ. Vị nữ cảnh sát này từ lúc cô tỉnh lại vẫn ở bên này, chỉ là do mấy ngày trước thân thể cô vẫn suy yếu, không sức lực nói chuyện, cho nên mới không cùng cô nói chuyện với nhau.
Trình Vũ không biết vì sao cảnh sát lại tìm tới cô, hơn nữa nơi này cũng không phải là nhà Lục Vân Cảnh, phòng này khá giống giường bệnh, bên cạnh còn có giá truyền dịch với máy điện tâm đồ nhưng nhìn lại không giống bệnh viện mà giống viện nghiên cứu. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Trình Vũ không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết nơi này là chỗ nào, cô chỉ biết là mình hôn mê thật lâu hay sao đó nên giờ tuy rằng tỉnh lại đầu óc vẫn mơ mơ màng màng.
Tuy rằng thân thể mấy ngày hôm trước ổn hơn không ít, nhưng khi Trình Vũ nói chuyện giọng vẫn suy yếu:

"Hiện tại tôi có thể nói chuyện rồi, cảnh sát tìm tôi có chuyện gì sao?"

Cách đó không xa còn có một nam cảnh sát đang ngồi trước laptop, tựa hồ là chép lại nội dung Trình Vũ cùng nữ cảnh sát này nói chuyện. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Cái loại tư thế này cứ như là đang thẩm vấn nghi phạm khiến Trình Vũ có chút thấp thỏm.
Nữ cảnh sát trầm mặc trong chốc lát mới dùng khẩu khí kiểu xử lý việc công hỏi:

"Trình tiểu thư biết Lục Vân Cảnh giết người chứ?"

Nghe lời này khiến Trình Vũ vô cùng khiếp sợ, thậm chí cô cho rằng mình nghe lầm, cô không dám tin mà nhìn nữ cảnh sát hỏi:

"Lục Vân Cảnh giết người sao? Hắn giết ai?"

Nữ cảnh sát chăm chú nhìn vào mặt cô, tựa hồ để xác nhận thái độ kinh ngạc của cô có giống hỉa vờ không, một lúc sau cô ta mới nói:

" Lục Vân Cảnh là tội phạm truy nã trong danh sách Most Wanted, hung thủ đại liên hoàn án 821. Theo cảnh sát điều tra, động cơ Lục Vân Cảnh giết người là vì cứu cô, Trình tiểu thư, cô có biết chuyện này không?"

"Most Wanted" " Hung thủ giết người liên hoàn "Lục Vân Cảnh".

Trình Vũ làm thế nào cũng không thể đem những cụm từ này liên hệ đến nhau.
Hơn nữa sao cảnh sát lại nói Lục Vân Cảnh giết người là vì cứu cô?

Sao có thể?! Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020
**

Ngồi trên xe cảnh sát thượng, vẻ mặt Trình Vũ như dại ra, mắt nhìn về phía trước trong đầu hồi tưởng lại lời nữ cảnh sát đó vừa nói.

"Lục Vân Cảnh trong vòng hai năm đã giết tổng cộng 35 người, hắn đem những người này tới làm thực nghiệm, mục đích là muốn tìm ra phương pháp cứu Trình tiểu thư."

Đối với chuyện này Trình Vũ hoàn toàn không biết gì cả, trên thực tế nếu không phải nghe nữ cảnh sát này nói thì cô cũng không biết mình đã hôn mê hai năm.

Bệnh này kỳ thật chính cô cũng rất rõ ràng, ngay cả bác sĩ đều nói là không thể trị tận gốc, chỉ có thể giảm bớt đau đớn, khi được chẩn ra bệnh ung thư có liền biết mình sống không được bao lâu nữa rồi. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Virus làm tim bị viêm khiến trái tim suy kiệt sưng lớn lên. Kỳ thật trước khi kiểm tra Trình Vũ đã cảm giác thân thể của mình không tốt lắm, cô thường xuyên nóng sốt đau đầu, hắt xì ho khan, buồn nôn này nọ, cô tưởng mình bị cảm nên không có để ý, uống thuốc xong thấy hơi ổn chút liền không thèm quản nữa, chỉ là sau này lại có một lần ho ra máu mới đến bệnh viện kiểm tra, mới biết viêm cơ tim.

Soái tìm trên google: "Viêm cơ tim là tình trạng nhiễm trùng do virus gây ra làm cho cơ tim bị viêm và sưng tấy lên. Nếu bị viêm nặng, cơ tim không thể thực hiện chức năng giúp tim co bóp để bơm máu đi nuôi cơ thể. Điều này khiến máu đông lại tạo thành huyết khối ở tim dẫn đến nhồi máu cơ tim hoặc thậm chí đột quỵ." Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Bác sĩ bảo cô nhanh nhập viện trị liệu đi, bằng không sẽ dễ nhồi máu cơ tim rồi chết đột ngột.
Cô không nói cho ai, cứ tính thu xếp xong thì yên lặng ra nước ngoài trị liệu, chỉ là chưa ra đến cửa đã mất ý thức. Một lần hôn mê đã hai năm.

Mấy năm nay đã xảy ra chuyện gì cô thật sự không biết, cảnh sát dò hỏi vài lần, còn cho bác sĩ tâm lý tới xem cô có nói dối không, cuối cùng cũng không phát hiện ra gì mới xác nhận là cô thật sự không biết mới giải trừ hiềm nghi cho cô, sau đó cho người đem cô ra khỏi viện nghiên cứu.

Trình Vũ đoán không sai, nơi này xác thật là một viện nghiên cứu Lục Vân Cảnh chọn nó ở một núi hoang xa xôi.

Bởi vì thân thể cô còn yếu nên tài xế lái xe thật chậm, Trình Vũ mở cửa sổ một chút để thông gió, gió lành lạnh thổi trên mặt. Khi biết hết chuyện xảy ra cô mới hỏi cảnh sát Lục Vân Cảnh ở chỗ nào.

Trong đầu cô vẫn nhớ biểu tình của nữ cảnh sát kia khi nói cho cô nghe:

"Bởi vì tính chất phạm tội của hắn quá mức ác liệt, tòa tuyên án vài ngày sau tử hình." Nữ cảnh sát đó còn nói: Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

"Bất luận kẻ nào cũng không thể áp đảo pháp luật, mặc kệ hắn đã từng bác sĩ thiên tài bác sĩ hay là chủ một tập đoàn có thể một tay che trời, hay mặc kệ hắn vì cái gì mà giết người, thì chỉ cần hắn phạm tội thì sẽ chạy không thoát được sự chế tài của pháp luật!"

Trình Vũ đặt tay trên gối, không biết có phải vì mới khỏe không mà cô cảm giác trái tim mình ẩn ẩn đau.

35 người, Lục Vân Cảnh cư nhiên vì cứu cô mà giết 35 người!!

Trình Vũ khiếp sợ không phải vì số mạng người mà cô còn khiếp sợ vì Lục Vân Cảnh giết người là vì cô, nữ cảnh sát đó còn nói:

"Tuy rằng thủ đoạn của Lục Vân Cảnh tàn
nhẫn, nhưng hắn giết người cũng là vì cứu người, tôi nhìn ra được hắn thực thích cô." Lời này bất đồng với thái độ từ trước tới nay cô ấy- việc công xử theo phép công, khi nói những lời này sắc mặt cô áy lộ ra vài phần ngưng trọng, bất quá nói xong lại bổ sung thêm một câu:

"Đương nhiên phương thức của hắn là không nên."

Chỉ là lòng Trình Vũ cười khổ, Lục Vân Cảnh yêu cô? Những lời này tựa như một câu chuyện cười. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Không có ai so với cô rõ ràng hơn hôn nhân với Lục Vân Cảnh đến tột cùng là như thế nào.

Nếu cô nói cho nữ cảnh sát này nghe, dù cô cùng Lục Vân Cảnh kết hôn nhiều năm lại thì họ vẫn không chung phòng, thậm chí hai người họ vẫn luôn duy trì mối quan hệ nửa xa lạ, chắc nữ cảnh sát này nhảy dựng lên mất.

Cùng Lục Vân Cảnh kết hôn bất quá là theo nhu cầu mà thôi. Kết hôn xong không chỉ không ngủ cùng phòng mà thậm chí sự giao lưu cũng rất ít, Lục Vân Cảnh sẽ yêu cô đến mức vì cô mà điên cuồng giết người, sao cô có thể tin được?!

Chỉ là cuối cùng cô cũng không nói gì, chỉ thỉnh cầu cảnh sát đưa cô trở về. Về nhà của cô và Lục Vân Cảnh. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Ở ngoại Bắc Thành có một căn biệt thự, phòng rất lớn giống như lâu đài.

Từ khi Lục Vân Cảnh xảy ra chuyện toàn bộ tài sản đều bị đống băng lại, chỉ còn căn nhà này vì đây là Lục Vân Cảnh mua trên danh nghĩa của cô, những việc này cũng là cảnh sát nói cho Trình Vũ nghe, trước đó cô căn bản không biết Lục Vân Cảnh dùng danh nghĩa cô.

Cảnh sát đưa cô đến cửa liền rời đi, trước khi rời đi còn dặn dò cô phải cẩn thận. Trình Vũ đứng trước cửa nhìn căn biệt thự nguy nga bên trong cánh cửa khí phách hùng vĩ này mà lặng im thật lâu mới đẩy cửa đi vào.

Đập vào mắt cô là một mảnh hiu quạnh, hai bên không có người làm vườn tu bổ, cũng đã không có người hầu từ cửa ra nghênh đón, hai bên cửa hông cũng không có bảo an mặc chế phục tuần tra.

Trong sân trống trải, biệt thự cô tịch không một chút sinh khí, lạnh lẽo thê lương như bị người quên lãng.

Rõ ràng...... Rõ ràng trước khi cô hôn mê nó không giống như thế này.

Nhìn cảnh tịch liêu trước mắt tựa hồ cô mới nhận ra, quả nhiên là Lục Vân Cảnh đã không còn nữa, thời đại thuộc về hắn đã hoàn toàn kết thúc.

Một loại khổ sở không nói nên lời từ đáy lòng tỏa ra, miệng vết thương lại truyền đến đau đớn.

Cô che ngực gian nan đi vào nhà.

Biệt thự trang hoàng tinh xảo xa hoa lại quá cô tịch, đẩy cửa vào một mùi ẩm mốc xông vào mũi vì thật lâu không có người ở. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Sô pha phô ra chất nhung tơ thủ công phức tạp, thêu thùa hoa mĩ bám đầy bụi, Trình Vũ tùy ý vỗ vỗ bụi rồi cuộn tròn người trên sô pha lấy điều khiển mở TV từ xa.

Quả nhiên trên TV đều phát tin hung thủ Lục Vân Cảnh bị bắn chết. Họ nói về thủ đoạn tàn nhẫn, tâm tính biến thái của hắn khi lấy người sống làm thực nghiệm, nói hắn điên cuồng thế lại chỉ là vì muốn cứu vợ mình.

Tin tức tới tới lui lui cũng đều là những nội dung đó.

Trình Vũ ngơ ngác ngồi trên sô pha, đợi khi cô phản ứng lại thì mới phát hiện trời đã tối rồi.
Bên ngoài vang lên tiếng sấm, có mưa tí tách rơi ngoài rừng cây và trên từng ngọn cỏ.
Không biết cửa bị mở khi nào, gió to làm cánh cửa lắc tới lắc lui, Trình Vũ đứng dậy chuẩn bị đóng cửa lại, nhưng mà mới vừa đứng lên nhìn ngoài cửa đột nhiên thấy một bóng đen.

Trình Vũ cả kinh cho rằng mình xuất hiện ảo giác, nàng lắc lắc đầu lại nhìn lại thì bóng đen đã từ cửa đi vào.

Người này mặc một áo khoác dài to màu đen, cổ áo dựng thẳng che khuất cổ hắn, trên đầu hắn đeo một cái mũ trùm kín mít che khuất hết khuôn mặt hắn, cả người hắn một chút khe hở cũng không có. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Ban đêm lạnh lẽo chỉ có một mình cô trong căn biệt thự trống trải đột nhiên có khách không mời mà đến thì có biết bao quỷ dị chứ.

Trình Vũ đặt tay hai bên sườn theo bản năng, cô nhìn chằm chằm vào người quỷ dị đó, cô muốn hỏi lại phát hiện mình sợ tới mức yết hầu không phát nổi ra tiếng.

Đúng lúc này, cô lại thấy hắc y nhân đột nhiên từ cổ tay áo lấy ra một chủy thủ, chủy thủ đón ánh sáng từ sấm chớp trong đêm đen lòe ra hàn quang lạnh buốt.

Lòng Trình Vũ lộp bộp, cô theo bản năng chạy lên trên lầu, không ngờ người này nhìn ra nàng ý đồ cô nên đột nhiên tiến lên hạ gục cô ngã trên mặt đất, Trình Vũ kinh hô một tiếng, mắt thấy người nọ giơ đao đâm tới, cô theo bản năng bắt lấy tay hắn, nhưng vì vừa mới khôi phục không lâu thân thể đang rất suy yếu, hơn nữa người này sức lực quá lớn, trong chốc lát Trình Vũ liền chống đỡ không được nữa. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

"Ngươi là ai? Vì sao muốn giết ta?"

Người này không nói gì, hắn nhấc chân hung hăng đá vào ngực cô, miệng vết thương chưa hoàn toàn khép lại, Trình Vũ đau quá nên lực trên tay yêu xuống, người nọ liền nhân cơ hội đưa dao lên.

Lưỡi dao đâm vào, cô ráng chế trụ tay hắn, dùng hết lực từng câu từng chữ hỏi:

"Ngươi là ai? Vì sao muốn giết ta?"

Người này sức lực rất lớn, thoát tay cô dễ như trở bàn tay, hắn cũng không nói gì, hờ hững nhìn cô chăm chú rồi xoay người rời đi.

Trình Vũ nhìn kẻ đó ra cửa biến mất trong đêm mưa, thân thể Trình Vũ mềm nhũn nằm trên mặt đất, máu theo miệng vết thương chảy ra, bên người cô là một vũng máu rất lớn. Tay phải Trình Vũ nắm thật chặt vì lúc đó cô mới lấy được một cái nhẫn từ tay kẻ hành hung đó, thời điểm người nọ vừa mới động thủ cô thấy trên tay hắn có một viên đá quý, kiểu đồ cổ, vòng kim loại trên đó khảm một viên bảo thạch hồng.

Lúc trước nữ cảnh sát đó nói, buổi tối sẽ phái người tới bảo hộ an nguy cho cô, rốt cuộc thì Lục Vân Cảnh vừa mới sa lưới không lâu, người thân nạn nhân đang lúc xúc động nhất cảnh sát lo bọn họ sẽ đến trả thù. Soái- Đào Quân Trang 03/02/2020

Chung quy là cảnh sát đã tới chậm một bước. Nhưng cũng may trước khi chết cô lấy được vật chứng chỉ hy vọng chiếc nhẫn này có thể làm chứng cứ bắt hung thủ.

Chỉ là, người giết cô thật sự là người nhà nạn nhân sao?

Không biết có phải ảo giác hay không mà Trình Vũ cảm thấy trước khi rời đi hung thủ nhìn chăm chú cô, thời điểm đó tựa hồ là hắn đang cười.
Trình vũ cảm thấy hung thủ biết cô......

Máu tươi chảy càng nhiều khiến thân thể cô lạnh đi, tầm mắt cũng trở nên mơ hồ. Trước mắt Trình Vũ là một đóng máu tươi, trong lòng cô thầm nghĩ, cuối cùng vẫn cô phụ hảo tâm của Lục Vân Cảnh rồi, hắn hao hết tâm tư mới cứu được mệnh cô, vậy mà giờ cứ như vậy không còn.

Lời của Soái: Lại đào hang mới... Hang này hiện đại nên hy vọng sẽ chú ý xưng hô cho khỏi sai sót, theo bao năm đọc trọng sinh thì khi làm việc xấu cũng không nên tiết lộ dù người bị hại có sắp chết cũng không được nói ra, vì tương lai dễ bị báo thù hahaha...
Còn thực tế, thì nên sống thật tốt, biết yêu thương, mới bình an từ trong tâm hồn <3 ... Chúc ổ mới của Soái đông khách, được nhiều yêu thương vì là nơi giúp các nàng thư giãn từ trong tâm hồn heheeeeee
<3 Hình được tặng, cảm ơn nàng <3
Chương 2
Trình Vũ bị ánh sáng ban ngày kích thích mà tỉnh lại, cô híp mắt cố thích ứng với ánh sáng mới mở mắt ra, thực ngoài ý muốn khi thấy mình đang nằm trong một cái phòng sạch sẽ thoải mái lại hoa lệ lộng lẫy. Soái- Đào Quân Trang 04/02/2020
Trình Vũ nhận ra đây là phòng cô
Nhưng vì sao bây giờ cô còn ý thức, hay là người nọ cũng chưa giết chết cô?
Trình Vũ thử ngồi dậy mới phát hiện không thích hợp, ngực cô không bị đau vì cử động, cảm giác trên người cũng không hư nhược như trước. Soái- Đào Quân Trang 04/02/2020
Theo bản năng cô đưa tay sờ trong áo ngủ, sờ xong cô đại kinh thất sắc.
Ngực da thịt bóng loáng tinh tế, một chút vết thương cũng không có!!
Tại sao lại như vậy? Rõ ràng trước khi mất ý thức cô còn bị người ta đâm một đao, hiện giờ không những cô không chết, mà lại còn từ trên giường tỉnh lại chẳng có một vết thương nào. Bao gồm cả vết thương mà Lục Vân Cảnh đổi mạng lưu lại cho cô cũng không tồn tại.
Chuyện này hoàn toàn bất hợp lý nha!
Trình Vũ bắt đầu nghi mình đang nằm mơ, thì đột nhiên cô nghe tiếng đập cửa, Trình Vũ ngẩn người, suy tư trong chốc lát mới xuống giường mở cửa.
Ngoài cửa có một phụ nữ trung niên, mặc đồng phục màu đen, nhìn thấy cô mở cửa liền cười nói:
"Phu nhân, bữa sáng đã xong, mau xuống ăn đi."
Trình Vũ ngơ ngác nhìn người trước mắt, một lúc lâu mới phản ứng lại, vẻ mặt Trình Vũ kinh ngạc:
" Thất...... Thất tẩu, sao lại ở chỗ này?"
Đại khái là phản ứng của Trình Vũ quá lớn, thất tẩu cũng nghi hoặc nhìn cô một cái, tiện đà nói: "Hôm nay là ngày tôi đi làm, phu nhân làm sao vậy?"
"......"Soái- Đào Quân Trang 04/02/2020
Sao có thể chứ? Thời điểm cô về, người làm trong nhà đã hoàn toàn nghỉ hết, thất tẩu trở lại khi nào nhỉ?
Trình Vũ đang mông lung thì nghe dưới lầu có người gọi Thất tẩu, Thất tẩu trả lời xong lại nói: "Tôi còn có chuyện cần làm nên xuống lầu trước, phu nhân thu thập xong thì xuống dưới ăn sáng nhé."
Thất tẩu rời đi thật lâu Trình Vũ mới hoàn hồn, cô trở lại trong phòng, nhìn căn phòng quen thuộc đầu đầy dấu chấm hỏi.
Trình Vũ đảo mắt qua tủ ngay đầu giường, thì thấy một cái di động, là loại di động kiểu cũ trí, thiết kế cục gạch không chút mỹ cảm, mẫu này đã nhiều năm trước, vì sao lại có trên tủ giường cô vậy nhỉ?
Trình Vũ đi qua lấy điện thoại di động xem màn hình hiển thì ngày mà sợ hết hồn.
"02/07/2010?!!!!"
Cái gì vậy trời? Sao trên di động lại là năm 2010?! Nếu nói cô hôn mê hai năm thì trước mắt phải là 2020 chứ nhỉ?!
Trình Vũ bắt đầu phát hiện những điểm không thích hợp, đầu tiên là đôi tay trắng nõn tinh tế, hoàn toàn không giống sự mất nước sau khi sinh bệnh, lúc đó tay cô như là nhánh cây khô.
Bỗng nhiên Trình Vũ vội vàng tới trước bàn trang điểm, nhìn gương mặt trong gương mà ngây người. Soái- Đào Quân Trang 04/02/2020
Khuôn mặt tiêu chuẩn hình trứng ngỗng, đôi mắt to tròn sáng ngời, tràn ngập sức sống tuổi trẻ. Cái mũi cao thanh thoát, làn da thủy nộn trắng hồng, môi giống màu hoa anh đào hồng nhuận co dãn dụ hoặc. Hoàn toàn không phải vẻ tiều tụy khi trước. Trình Vũ đưa tay nhéo cánh tay, sự đau đớn truyền như nhắc nhở cô chuyện trước mắt không phải là mơ.
Trình Vũ ngồi trên giường nửa giờ, Thất tẩu lại lên kêu một lần nữa, nhưng Trình Vũ không mở cửa. Chuyện không thể tưởng tượng, không thể tin được vẫn là sự thật, cô thật sự đã về lại mười năm trước.
Khi mà Lục Vân Cảnh kết hôn cùng cô chưa tới một năm, thân thể cô cũng khoẻ mạnh, mà Lục Vân Cảnh cũng không vì cứu cô mà giết người bị bắt.
Nửa giờ sau, cuối cùng cô cũng hoàn hồn thay quần áo ra cửa. Ngoài cửa là một hành lang trải thảm hoa lệ mềm mại, mỗi một thứ đều giá trị xa xỉ, nhưng ở chỗ này cũng chỉ là dệt hoa lên gấm thôi. Chạm thang cuốn chạm trổ tinh xảo không dính chút bụi trần, trên đỉnh đầu là một đèn treo tinh xảo, phía trên đó có một đồ án họa sơn dầu mạ vàng, phóng nhãn khắp phòng mỗi một chỗ đều tẫn hiện xa hoa lãng phí. Soái- Đào Quân Trang 04/02/2020
Trình Vũ đánh giá căn biệt thự, nó đã khác hoàn toàn lúc trước, trước đó tĩnh mịch bao nhiêu, thì hiện tại nó đã có sinh lực tồn tại.
Ánh mắt cô chậm rãi nhìn từ đèn treo xuống tới cửa.
Lục Vân Cảnh từ ngoài cửa đi vào, trên người hắn chỉ mặc một quần đùi, nửa người trên khoác áo tắm lộ ra lồng ngực rắn chắc đầy cơ bắp. Đầu tóc bị ướt mồ hôi, có một ít vươn ở trán. Nhưng dù đầu tóc loạn xạ thì cũng không làm vỡ được sự lãnh ngạnh kiên nghị kia, mày đậm cùng ánh mắt thâm thúy làm người nhìn sợ hãi càng khiến gương mặt hắn có thêm vài phần sắc lạnh, đặc biệt là cánh môi mỏng thói quen cong lên khóe miệng tựa hồ chỉ có một biểu cảm, không nói câu nào nhưng khí thế đó cũng không tiếng động khiến người ta cảm giác bị áp bách.
Hắn đi tới cửa, có người giúp việc cung kính giúp hắn thay giày thành dép trong nhà sạch sẽ.
Nhìn người quen trước mắt, Trình Vũ theo bản năng dừng chân. Mọi chuyện hết thảy tới quá đột nhiên, đột nhiên cô tỉnh lại, đột nhiên biết được tin Lục Vân Cảnh giết người bị bắn chết, đột nhiên cô bị giết, sau đó lại đột nhiên về lại mười năm trước, nhân sinh lạc khởi chỉ ngắn ngủi trong mấy giờ. Cô còn không kịp thở đã hoàn thành một vòng luân hồi. Soái- Đào Quân Trang 04/02/2020
Một khắc trước, còn cùng Lục Vân Cảnh sinh tử xa nhau, còn có rất nhiều bí mật chưa kịp hỏi rõ ràng, nhưng ngay lúc này hắn lại sống sờ sờ trước mặt cô, nhưng là cô của mười năm sau đối mặt với Lục Vân Cảnh mười năm trước.
Trình Vũ chưa bao giờ chân chính hiểu về Lục Vân Cảnh.
Hằng ngày Lục Vân Cảnh có thói quen tới sau hậu viện tập luyện để bảo trì sự mạnh mẽ của thân thể, chỉ cần có thời gian hắn đều sẽ tới sân huấn luyện ở đó để rèn luyện.
Thay đổi dép rồi đi vào cửa, đã có người bưng tới cho hắn một ly nước điện phân cùng một mâm điểm tâm, hắn uống nước xong, dùng nĩa cắm điểm tâm, đang muốn đưa tới miệng, tựa hồ ý thức được có ánh mắt nhìn hắn theo bản năng quay đầu lại.
Trình Vũ nhìn hắn chăm chú, cái ánh mắt bình tĩnh đối mặt, lại như cất giấu điều gì sâu thẳm, thâm thúy bí ẩn rồi chút uy hiếp như nước của đại dương.
Trình Vũ đối mắt mới chút xíu đã bị ánh mắt hắn bức hốt hoảng, nhưng khi hắn phát hiện người nhìn hắn chăm chú là cô thì lại không chút biểu tình quay đầu lại tiếp tục nhấm nháp điểm tâm.
Đúng thế, đây chính là thái độ của Lục Vân Cảnh đối xử với cô, không, chuẩn xác mà nói là thái độ bọn họ dùng với nhau, dù là ở nhà cũng không nói câu nào, trừ phi gặp thời điểm không thể không nói nếu không sẽ giống như vừa mới rồi, coi nhau như người xa lạ.
Kỳ thật điều này cũng có thể lý giải, Trình Vũ cùng Lục Vân Cảnh kết hôn cũng chỉ vì một giao dịch. Soái- Đào Quân Trang 04/02/2020
Lục Vân Cảnh giúp nàng giải quyết phiền toái phụ thân lưu lại, mà hắn yêu cầu nàng gả cho hắn.
Sau khi kết hôn hai người đều biết tình trạng hôn nhân này cho nên mọi người đều ăn ý sẽ không liên quan đến nhau. Hai người họ cứ duy trì cuộc hôn nhân như vậy suốt tám năm, hoàn toàn không có cảm tình cả sự giao lưu cũng không có.
Cho nên lúc trước nghe nữ cảnh sát kia nói Lục Vân Cảnh vì cứu cô mà giết người cô mới cảm thấy hoang đường, Trình Vũ không tin Lục Vân Cảnh sẽ vì cô mà làm như vậy, hắn cũng hoàn toàn không có lý do để làm thế.
Nói hắn thích Trình Vũ?
Những lời này chính là trò đùa hoàn toàn không có khả năng.
Thậm chí cô còn nghĩ khi Lục Vân Cảnh giết người, có lẽ cũng không phải vì cứu cô mà vì hắn đã từng làm bác sĩ cho nên cực có hứng thú với y học, cho nên cứu cô thật sự chỉ là vì nghiên cứu.
Nghĩ như vậy tựa hồ có chút tàn nhẫn nhưng chỉ trừ cái đó ra Trình Vũ thật sự không tìm thấy lý do khác khiến Lục Vân Cảnh cứu cô.
Lục Vân Cảnh ăn xong điểm tâm thì đi lên lầu, giờ phút này Trình Vũ đứng ở cầu thang, hắn đi lên trên càng tới gần cô.
Người chồng xa lạ lại đáng sợ này cô chưa từng tìm hiểu về hắn, không biết hắn có động cơ, đến tột cùng thì hắn suy nghĩ cái gì. Soái- Đào Quân Trang 04/02/2020
Hắn đi đến trước mặt Trình Vũ, giống như bình thường phảng phất như nhìn không thấy cô, chỉ là khi hắn lướt qua người cô, cô nghĩ tới lời nữ cảnh sát kia nói.
Theo chúng ta điều tra, hắn là vì cứu cô mới giết người.
Bởi vì tính chất vụ án ác liệt, tòa tuyên án không quá mấy ngày nữa xử bắn.
Mặc kệ nói thế nào thì hắn cũng đã từng cứu cô.
Sự tương phản không thể tưởng tượng này khiến trình Vũ không rõ rất nhiều việc, cách một đời gặp lại hắn, Trình Vũ cảm giác nói không nên lời.
Trình Vũ nhịn không được gọi hắn: "Lục......"
Nhưng lời vừa thoát ra khỏi miệng Trình Vũ mới phát hiện mình không biết xưng hô thế nào, trong chốc lát cô mới nói: "Lục...... Lục tiên sinh."
Bước chân hắn hơi dừng lại, quay đầu nhìn cô, hắn nhíu ấn đường, cho dù không dấu vết, nhưng Trình Vũ vẫn thấy được hắn đang kinh ngạc.
Đại khái hắn cũng không đoán được rằng Trình Vũ đột nhiên tới chào hỏi.
Trình Vũ hơi cúi đầu tránh ánh mắt hắn, hít một hơi thật sâu mới nói:
"Ta...... Chúng ta cùng nhau ăn cơm?"
Chờ hồi lâu không thấy hắn trả lời, Trình Vũ lặng lẽ giương mắt nhìn hắn, lại thấy ánh mắt hắn thâm thúy dừng trên người cô, trên mặt hắn cũng không dư biểu tình nào, hắn luôn trầm mặc nhưng sự trầm mặc đó lại làm người khác cảm thấy đáng sợ.
Bởi vì ngươi căn bản không nhìn thấu người này đang suy nghĩ gì.
Cùng một người như vậy đối mặt quả thật ai cũng sẽ cảm thấy khủng hoảng, Trình Vũ thật sự chịu không nổi, đang muốn nói không muốn thì thôi, lại nghe hắn nhẹ nhàng gật đầu, đáp: "Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh