Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: quuin_m
Tác giả: Sơn Hữu Thanh Mộc

Quý Thính cuống quít muốn đứng lên,  lại bị hắn túm trở lại, cô đột nhiên không kịp phòng ngừa ngã vào trước ngực hắn, không khỏi kêu lên một tiếng.

Thân Đồ Nhĩ bắt lấy cánh tay cô xoay người , vị trí hai người nháy mắt hoán đổi, Quý Thính nhìn ánh mắt nguy hiểm của Thân Đồ Nhĩ , không khỏi nuốt nước bọt xuống.

“Chào nhị, nhị thiếu gia , tôi là giáo viên dạy kèm của  tiểu thiếu gia, lần đầu gặp mặt mong được chỉ giáo nhiều hơn.” Quý Thính xấu hổ mở miệng.

Thân Đồ Nhĩ nhướng mày: “ Được rồi, bây giờ trả lời tôi vấn đề thứ hai.”

“Chuyện ngày hôm qua là như thế này……” Quý Thính nằm ở  phía dưới trong tư thế xấu hổ , gian nan giải thích chuyện ngày hôm qua.

Thân Đồ Nhĩ nghe xong mắt lộ vẻ hiểu rõ: “Nó quá không phân rõ phải trái, làm khó dễ cô.”

“Không có việc gì, tôi không ngại, cũng là tôi không đúng, nửa đêm ngủ mơ hồ liền leo lên giường, hoàn toàn đã quên trên giường còn có một người, thực xin lỗi,” Quý Thính xấu hổ xong, nhìn người phía trên không có ý định rời khỏi, nhịn không được thúc giục một câu: “Cái kia, anh có thể buông tôi ra sao?”

“Không quá có thể.”

“?”

Thân Đồ Nhĩ nâng lên khóe môi, lộ ra một nghiền ngẫm cười: “Bởi vì tôi cảm thấy dáng người cô là kiểu mà tôi thích, cô giáo Quý, không phải có câu đâm lao phải theo lao sao?”

Quý Thính: “……”

Mắt thấy mặt hắn càng ngày càng gần, Quý Thính  nhịn không được, đầu gối co lại nhắm thẳng vào mệnh căn hắn, Thân Đồ Nhĩ như có cảm giác, vội vàng nghiêng người né tránh, nhưng do động tác quá nhanh cả người liền ngã xuống mặt đất.

Sắc mặt của hắn có chút không tốt: “Chỉ đùa một chút mà thôi, cô giáo Quý hà tất phải nghiêm túc như vậy?”

“Ngại quá, tôi chính là một người vừa  nghiêm túc còn vô lại, nhị thiếu gia vẫn là không cần nói đùa với tôi.” Quý Thính hơi giương khoé môi cười cười.

Thân Đồ Nhĩ xuy một tiếng, tựa như không có chuyện gì xoay người rời đi.

Chờ sau khi hắn rời khỏi đây đem cửa đóng lại, Quý Thính lúc này mới hiện lên vẻ mặt bất đắc dĩ ngã xuống giường. nam phụ này bốn nhân cách, anh cả lạnh lùng, anh hai phóng đãng không kềm chế được, "em gái" tùy hứng, em út nghịch ngợm, thật đúng là không thể khiến người khác bớt lo, cũng may cô chỉ cần chờ khi nữ chính đến liền đem đuổi đi, không cần theo chân bọn họ tiếp xúc quá sâu, nếu không thật đúng là có khả năng bị bọn họ tra tấn chết.

Hôm nay cuối tuần, dựa theo kế hoạch không có cần dạy học, cho nên Quý Thính không nóng nảy rời giường, ở trên giường lăn lộn, một lát sau, mới lười biếng đứng lên chuẩn bị ăn bữa sáng. Hôm nay thời tiết có chút lạnh, cô mở rương hành lý ra, nhìn một vòng, quyết định lấy ra chiếc áo hoodie rộng thùng thình, tính toán mặc cùng quần jean và giày thể thao.

Vừa muốn thay quần áo, đột nhiên nhớ tới ngày hôm qua Thân Đồ Sam xách cô giống như xách gà con, cô thiếu chút nữa lộ hết bên trong, vì thế ở bên trong áo hoodie bỏ  thêm áo hai dây bỏ sát cơ thể, xem như bảo hộ chính mình.

Chờ đổi xong quần áo buộc tóc đuôi ngựa, cô liền ra ngoài, vừa đi ra liền nghe được tiếng  dì Chu cùng Thân Đồ Nhĩ đang nói chuyện, không khỏi thả chậm bước chân.

“Nhị thiếu gia, cậu thật sự không thể đi ra ngoài, đại thiếu gia nói, lần trước cậu đi thi đấu làm thân thể  bị chấn thương, ảnh hưởng rất nhiều đến công việc của cậu ấy.” dì Chu tận tình khuyên bảo.

Thân Đồ Nhĩ lười biếng đứng dựa vào tường: “dì Chu, tôi chỉ là đi ra ngoài mua một vài thứ, cái này cũng không được sao?”

“Cậu muốn mua  gì, tôi đi mua giúp cậu.” dì Chu không dao động.

Thân Đồ Nhĩ nâng cằm lên: “Tôi chỉ nghĩ ra ngoài đi dạo một chút, không cần làm  phiền toái dì Chu.”

“Cậu thật sự không thể đi ra ngoài, đây là ý của đại thiếu gia ……”

Quý Thính đi chậm lại, nhưng là cũng thực mau tới chổ bọn họ, dì Chu ngừng một chút,chào cô.

“Tôi đi ăn bữa sáng, hai người cứ tiếp tục.” Quý Thính cười cười. Nếu không phải đến nhà ăn cần đi qua  hành lang, cô cũng sẽ không gặp hai người này.

Quý Thính nói xong liền đi nhanh về  phía trước , phảng phất muốn bay nhanh thoát ra khỏi cái thị phi này. Thân Đồ Nhĩ ghé mắt quét sang cô nhìn chằm chằm, nhìn đến vành tai mượt mà của cô hơi ủng đỏ tựa như trang điểm, chờ  lúc cô đi ngang qua, một lực mạnh kéo tới khiến cô mất phương hướng , Thân Đồ Nhĩ ôm lấy bả vai cô hướng dì Chu nói: “Như vậy đi, để cô giáo Quý đi cùng tôi, dì cũng có thể yên tâm đúng không?”

Quý Thính: “……” Chờ một chút, chuyện này liên quan gì đến cô?

Dì Chu có chút chần chờ, nếu có người có thể giám sát, nhị thiếu gia hẳn là sẽ không làm bậy…… Đi?

“Dì còn cảm thấy không tin, sợ tôi mang cô ấy đi tham gia thi đấu?” Thân Đồ Nhĩ giọng điệu trầm xuống, “Cô ta  là người anh cả thuê, nếu tôi dám đi thi đấu, cô ấy khẳng định sẽ nói cho anh cả, dì biết mà..., tôi ghét nhất là bị mắng, cho nên sẽ không đối nghịch chọc anh cả tức giận.”

Dì Chu cũng nghĩ như vậy, vì thế nhìn Quý Thính xin lỗi : “Vậy phiền toái cô giáo Quý cùng nhị thiếu gia đi ra ngoài một chuyến.”

“……”

Mãi cho đến khi ngồi vào chiếc xe thể thao màu đỏ rực, Quý Thính còn chưa minh bạch, cô là muốn đi ăn bữa sáng, như thế nào liền biến thành người giám sát?

Thân Đồ Nhĩ ngồi trên ghế điều khiển, nhìn cô ngốc ngốc biểu tình nâng lên khóe môi, xoay ám sát đến bên người cô. Quý Thính giật mình ngả người về phía sau, nhưng vì phía sau có chiếc ghế đỡ lại nên không có biện pháp né tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tới gần.

Hắn hô hấp rất gần, có thể ngửi được nhàn nhạt kem cạo râu hương vị, không nùng liệt, nhưng rất  nam tính , tràn ngập, tính lơ đãng xâm lược.

Quý Thính nuốt nước bọt xuống, ngón chân co quắp lại, đang còn do dự có nên tát anh,  thì thấy hắb kéo kéo dây an toàn ở góc trên bên phải chổ Quý Thính, thắt lại rồi gài vào ghế sau lưng cô, cười như không cười nhìn cô: “Vừa rồi cô nghĩ cái gì vậy?”

“Suy nghĩ nếu anh dám hành động tuỳ tiện, tôi liền tát anh một cái.” Quý Thính thành thật trả lời.

Thân Đồ Nhĩ khẽ cười một tiếng ngồi lại chỗ cũ, đảo mắt liếc cô một cái sau đó ánh mắt chuyển động: “cô giáo Quý thật đáng yêu, một chút đều không giống người vô cùng cứng nhắc.”

“Không, anh sai rồi, tôi chính là người vô cùng cứng nhắc,” Quý Thính lườm hắn một cái, “Nhị thiếu gia không phải muốn đi mua cái gì sao? Phiền anh nhanh một chút, tôi rất vội trở về ăn cơm.” Buổi sáng không ăn cái gì, thật sự vô cùng đói bụng.

Thân Đồ Nhĩ nâng lên khóe môi, nghĩ nghĩ nói: “ Điện thoại của cô giáo Quý đâu, có thể hay không cho tôi mượn dùng một chút?”

“Làm gì?” Quý Thính ngưng mi, nhưng vẫn là đem đưa qua.

Thân Đồ Nhĩ liếc nhìn nhân vật hoạt hình trên màn hình khóa, không chút lưu tình khen ngợi: “Khó trách cô giáo Quý đáng yêu như vậy, hoá ra là bởi vì thích mấy thứ đáng yêu này.”

Vừa nói chuyện, chân hắn nhấn lên bàn đạp ,chen vào ghế ngồi của xe, sau đó nhét vào xe dưới tòa.

Quý Thính sửng sốt một chút: “anh làm gì?”

“Mang cô giáo Quý đi tham gia xe máy thi đấu, sợ cô sẽ phân tâm, cho nên trước giúp cô bảo quản một chút.” Thân Đồ Nhĩ nói, một chân chân ga hướng phía trước phương phóng đi.

Quý Thính chớp chớp mắt, mới ý thức được thứ này mang theo cô ra tới chính là vì đã lừa gạt Dì Chu, mà tắt đi cô, còn lại là sợ cô cấp Dì Chu gọi điện thoại cáo trạng.

…… Cái này gian trá tiểu nhân.

Xe thể thao trầm mặc xuống dưới, Thân Đồ Nhĩ đua xe đi phía trước hướng đồng thời, không chút để ý quét Quý Thính liếc mắt một cái: “cô giáo Quý thực tức giận?”

“Không nên sinh khí?” Quý Thính hỏi lại.

Thân Đồ Nhĩ cười cười, đang muốn nói chuyện, liền nghe được Quý Thính lạnh lùng nói: “Vốn dĩ cơm sáng thời gian liền chậm, anh còn muốn đi tham gia thi đấu, là tưởng đói chết tôi sao?”

“……”

Không khí đột nhiên an tĩnh giây, Thân Đồ Nhĩ nhướng mày: “Cũng chỉ là vì cơm?”

“Bằng không đâu?” Quý Thính học bộ dáng của hắn nhướng mày.

Thân Đồ Nhĩ trầm mặc một cái chớp mắt, cười: “chào, chúng tôi đi trước đổi xe, sau đó mang cô giáo Quý đi ăn bữa sáng, nhưng là cô giáo Quý đến đáp ứng tôi, hôm nay sự không chuẩn nói cho bất luận kẻ nào, bao gồm anh trai tôi.”

“Nếu tôi muốn nói đâu?”

Thân Đồ Nhĩ liếc xéo cô: “tôi cũng nói là cô duy trì tôi đi.”

“tên ngốc đều sẽ không tin anh nói.” Quý Thính xuy một tiếng.
Thân Đồ Nhĩ nâng lên khóe môi: “tên ngốc sẽ không tin, nhưng anh trai tôi sẽ tin, ai làm hắn cảm thấy nữ nhân bổn ác đâu.”

“……” Đối nga, đem Thân Đồ Dực cái này giả thiết cấp đã quên, Quý Thính mặt vô biểu tình giây, khinh thường nói, “tôi không hưng cáo anh trạng, nhưng là trước nói chào, nếu là chính anh bị thương bị đại thiếu gia phát hiện, phiền toái không cần lại hãm hại tôi.”

“Đương nhiên, tôi lại không phải kẻ xấu xa đê tiện..”

Quý Thính: “……” Không đê tiện mà chính là gạt người lại còn uy hiếp hãm hại, muốn thành kẻ thực sự đê tiện còn phải thành cái dạng gì?

Hai người thống nhất ý kiến, Thân Đồ Nhĩ liền dùng một tay đỡ tay lái, hướng tới trung tâm thành phố . Hắn lái xe tốc độ thực mau, chẳng sợ bên trong xe phong bế rất khá, Quý Thính cũng phảng phất có thể cảm giác được có từng cơn gió thoảng qua bên tai , dần dần tim bắt đầu đập nhanh hơn.

Thân Đồ Nhĩ lái xe, ngẫu nhiên quét mắt nhìn cô một cái, thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô có chút kinh ngạc, nhịn không được lại tăng tốc độ nhanh hơn . Quý Thính nhíu mày, cố gắng không làm cho giọng nói mình trở nên căng thẳng:: “Anh lái xe nhanh như vậy, có được không?”

“cô giáo Quý sợ?” Thân Đồ Nhĩ nâng lên khóe môi.

Quý Thính trầm mặc chớp mắt một cái, nhàn nhạt nhắc nhở: “Còn một đoạn nữa là tới thành phố, Nếu anh bị phạt vì chạy quá tốc độ thì có thể đại thiếu gia sẽ biết anh đang đua xe trên đường" Nếu không cho hắn tham gia đua xia, kia hẳn là cũng không cho phép đua xe ở trên đường đi?

“……”

Sự thật chứng minh Quý Thính nghĩ đúng rồi, bởi vì sau khi cô nói xong,  xe Thân Đồ Nhĩ tốc độ liền chậm lại, nghiễm nhiên là một thanh niên tốt tuân thủ pháp luật

Một đường không nói chuyện đến trung tâm thành phố, đã là 9 giờ nhiều, Quý Thính cảm thấy chính mình  đói đến mức sắp bay lên. Không có gì so dậy sớm còn bụng rỗng càng thê lương sự.

Cũng may thực mau đến địa điểm, lúc Thân Đồ Nhĩ đem xe chạy vào một tiểu khu xa, Quý Thính nhịn không được đánh giá hoàn cảnh bên ngoài.

“Nơi này là tôi bí mật mua, cô giáo Quý nhớ phải giữ bí mật, nếu cô biểu hiện tốit lần sau có thể cho cô ngủ trên giường tôi một chút.” Thân Đồ Nhĩ liền nói ra điều kiện có ‘ lực hấp dẫn ’.

Quý Thính vô ngữ: “…… Ai muốn ngủ anh giường, thay vì  lấy chuyện này dỗ người khác, không bằng mang tôi đi ăn món gì đó còn tớt hơn.”

“Không muốn ngủ sao? Vậy quên đi.” Thân Đồ Nhĩ thoạt nhìn có chút thất vọng.

Quý Thính quyết định câm miệng, rốt cuộc cũng không có gì để nói với kẻ điên như vậy

Xe thể thao lao xuống hầm đỗ xe, sau khi dừng lại cả hai người cùng nhau xuống xe, Thân Đồ Nhĩ lười biếng tiến tới chỗ cởi ngựa của hắn —— một chiếc màu đen, thân xe lưu sướngl thả huyễn khốc xe máy.

Bước thon dài chân khóa ngồi đi lên sau, hắn thưởng thức nhìn mũ giáp, tựa hồ đang xem cái gì tác phẩm nghệ thuật. Quý Thính xuống xe sau thấy như vậy một màn, tức khắc một trận vô ngữ, cô cục kì xác định chẳng sợ hắn vừa rồi vẫn luôn chọc ghẹo cô, ở trong mắt hắn chính mình cũng không bằng cái này mũ giáp xinh đẹp.

Nếu mũ giáp có thể thành tinh, hắn hẳn là đã cùng nó đi vào hôn lễ điện phủ đi.

Quý Thính khụ một tiếng, Thân Đồ Nhĩ lúc này mới nhìn về phía cô, triều cô vẫy vẫy: “Lại đây.”

…… Kêu cẩu đâu? Quý Thính trong lòng nói thầm một câu, tuy rằng không tình nguyện, nhưng vẫn là đi qua.

Vừa đến hắn bên người đứng yên, liền nghe được hắn mở miệng: “Trong tiểu khu có bữa sáng cửa hàng, mang cô qua bên kia ăn đi.”

“Có thể.” Vừa nghe có cơm ăn, Quý Thính lập tức đánh lên tinh thần.

Thân Đồ Nhĩ giương lên cằm: “Lên xe.”

“chào.” Quý Thính bắt lấy hắn cánh tay ngồi vào phía sau hắn, không đợi ngồi ổn Thân Đồ Nhĩ liền ninh chìa khóa, ầm ầm ầm hướng phía trước phóng đi.

Quý Thính thiếu chút nữa bị hắn ném xuống đi, vội vàng ôm lấy hắn eo, không hề chuẩn bị trái tim bang bang thẳng nhảy, cách đơn bạc quần áo truyền tới Thân Đồ Nhĩ nơi đó.

Phía sau lưng bỗng nhiên truyền đến mềm mại cảm giác, Thân Đồ Nhĩ giơ lên khóe môi, theo bản năng thả chậm tốc độ, sau đó liền nghe được Quý Thính nhẹ nhàng nhẹ nhàng thở ra, đi theo buông lỏng ra hắn eo. Thân Đồ Nhĩ nhướng mày, lại một lần dẫm dướichân ga, Quý Thính vội vàng ôm lấy hắn, sau đó mới không cao hứng hỏi: “cô cố ý?”

“Không có, thật lâu không chạy, yêu cầu thích ứng một chút.” Thân Đồ Nhĩ mặt không đổi sắc nói dối.

Hắn ngữ khí quá đương nhiên, Quý Thính tuy rằng cảm thấy không có khả năng, nhưng cũng nhịn không được tin phân, không đợi hoàn toàn suy nghĩ cẩn thận, xe máy liền ngừng ở bữa sáng cửa hàng trước, dư lại kia phân hoàn toàn bị cô ném tại sau đầu.

Chờ uống xong một chén tào phớ, ăn xong bốn căn bánh quẩy một cái trứng luộc trong nước trà, Quý Thính mới cảm thấy sống lại đây, thư hoãn ngồi ở ghế trên nghỉ ngơi.

Thân Đồ Nhĩ có nhìn cô: “cô giáo Quý cơm nước xong, giống như sắc mặt đều tốt lên rất nhiều.”

“Còn phải đi nữa sao.” Quý Thính ăn no có chút phạm lười, càng là lười đến phản ứng hắn.

Thân Đồ Nhĩ trong cổ họng phát ra một tiếng cười khẽ, suy nghĩ một chút nói: “cô trước tiên ở nơi này chờ, tôi đi ra ngoài một chút.”

“Anh muốn đi làm gì?” Quý Thính cảnh giác nhìn hắn, sợ hắn cõng chính mình chạy.

Thân Đồ Nhĩ xuy một tiếng, đem xe máy chìa khóa ném cho cô: “Yên tâm đi, không chạy.” Nói xong xoay người đi ra ngoài.

Hắn thân cao chân dài vai rộng eo thon, vốn là sinh đến cực kỳ đục lỗ, hôm nay còn mặc mang đinh tán áo da cùng quần jean, cá tính mười phần bộ dáng ở đám người càng là thấy được, chỉ là từ chỗ ngồi tới cửa khoảng cách, liền hấp dẫn đại lượng ánh mắt, một ít tuổi trẻ nữ hài càng là ngo ngoe rục rịch, chỉ là đương nhìn đến cô sau liền lùi bước.

Quý Thính lười biếng nhìn hắn bóng dáng biến mất, không khỏi bĩu môi. Khí chất đối một người ảnh hưởng thật sự quá lớn, đồng dạng một khuôn mặt, lớn lên ở Thân Đồ Dực trên mặt, chỉ biết gọi người không dám nhìn thẳng, mà ở Thân Đồ Nhĩ nơi này, lại thành trêu hoa ghẹo nguyệt vũ khí sắc bén.

Ăn no liền bắt đầu mệt rã rời, Quý Thính ngáp một cái, vẫn luôn đợi không được người, dần dần có chút bất an. Người này sẽ không thật đem cô ném nơi này đi, cô không mang tiền bao cũng không có, nhưng như thế nào trở về a?

Quý Thính có chút ngồi không yên, dứt khoát hướng ngoài cửa chạy tới.

Chạy đến cửa sau, Quý Thính đột nhiên mê mang, bởi vì cô vừa rồi cũng không có chú ý Thân Đồ Nhĩ hướng phương hướng nào đi. Đang lúc cô không biết làm sao khi, bên tôii đột nhiên một trận nhiệt ý tới gần, Quý Thính đột nhiên quay đầu, đỏ thắm môi liền không nghiêng không lệch dừng ở đối phương trên môi.

Hai người đồng thời dừng một chút, Quý Thính phản ứng lại đây sau đột nhiên triều sau nhảy một bước, không chờ hắn mở miệng liền đánh đòn phủ đầu: “cô cô cô không có việc gì ly tôi như vậy gần làm gì?!”

“tôi chỉ là xem cô ra tới muốn đánh thanh tiếp đón, ai biết cô đột nhiên liền hôn tôi,” Thân Đồ Nhĩ tà cô liếc mắt một cái, ở cô không phản bác phía trước trước thay đổi đề tài, “Đi đâu a?”

Quý Thính nghẹn khuất liếc hắn một cái: “tôi còn muốn hỏi cô đâu, đi đâu?”

“Cho cô chọn lễ vật đi.” Thân Đồ Nhĩ nói, hướng cô trong lòng ngực ném cái đồ vật.

Quý Thính sửng sốt một chút tiếp được, lúc này mới phát hiện là cái mũ giáp, cùng hắn cái kia màu đen rất giống.

“Đi thôi, trước tiên đi làm quen một chút nơi sân.” Thân Đồ Nhĩ vặn ra xe máy chờ cô.

Quý Thính khóe miệng trừu trừu, tự giác đem mũ giáp mang lên, tiếp theo ngồi xuống hắn phía sau, xe máy tiếng gầm rú một vang, liền như rời cung mũi tên giống nhau xông ra ngoài.

Bọn họ đi cái gọi là nơi sân, là vùng ngoại thành một cái đường đèo, dưới chân núi có một cái sửa xe hành cùng một mảnh thật lớn đất trống, bọn họ đó là đến bên kia đi.

Vừa đến trên sân, mọi người liền cùng Thân Đồ Nhĩ tốt lên hỏi, Quý Thính không quen biết bọn họ, liền ngoan ngoãn đi theo hắn phía sau.

“Đây là…… Bạn gái?” Người bên cạnh nhịn không được hỏi.

Quý Thính: “Không……”

Thân Đồ Nhĩ cười một tiếng: “Xem như đi.” Nói chuyện, đại vung lên đem cô ôm tới rồi trong lòng ngực, người chung quanh lập tức ồn ào.

Quý Thính theo bản năng muốn giãy giụa, Thân Đồ Nhĩ lại nắm chặt cô bả vai, nghiêng đầu ở cô bên tôii thấp giọng nói: “Nhiều người như vậy nhìn đâu, cho tôi điểm mặt mũi.”

…… Muốn mặt mũi phiền toái liền không cần nói lung tung được chứ.

Quý Thính khóe miệng trừu trừu, vẻ mặt vô ngữ nhìn về phía hắn, Thân Đồ Nhĩ cũng nhướng mày xem trở về. Vẫn là ly Thân Đồ Nhĩ gần nhất mập mạp thấy được rõ ràng, chỉ liếc mắt một cái liền đã hiểu: “anh Xuyên còn không có thu phục đâu đúng không.”

Này bốn nhân cách ra tới khi, đều là dùng thống nhất tên Thân Đồ Xuyên, cho nên những người này đều kêu Thân Đồ Nhĩ vì anh Xuyên.

Thân Đồ Nhĩ cười mắng vài tiếng, từ quầy nơi đó cầm bao khoai lát nhét vào Quý Thính, đem cô ném ở trên sô pha sau xoay người đi thương lượng đêm nay thi đấu.

Quý Thính cũng rơi vào thanh tĩnh, ngoan ngoãn ngồi ở một bên nghe bọn hắn tảo luận, thường thường răng rắc mấy khẩu khoai lát. Nghe nghe, cô giác ra điểm mùi vị tới, những người này giống như  chính là hắc tái?

“anh Xuyên, cô này ban gái nhỏ có thể a, rất ngoan.” Mập mạp đè thấp thanh âm.

Thân Đồ Nhĩ nhìn Quý Thính liếc mắt một cái, chỉ thấy cô tóc đuôi ngựa buộc cao đuôi ngựa, ăn mặc đơn giản học sinh khí áo hoodie, một đôi mắt tuy rằng minh diễm, nhưng lúc này chính ngốc ngốc nhìn bọn hắn chằm chằm, nhìn đến chính mình xem cô sau còn nghiêng nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu, quả thực không có nửa điểm khí thế.

Hắn cười một tiếng: “Là rất ngoan, tiếp tục.”

“Khụ, kỳ thật cũng không khác, lão Vương kia tôn tử lại tới nữa, anh Xuyên cô cẩn thận một chút, hắn người nọ thua không nổi, nếu là lại cùng anh nơi này bị té nhào, chỉ sợ sẽ đối với anh bất lợi,” mập mạp trở lại chuyện chính, “ xong tái liền chạy nhanh trở về đi, đừng bị hắn chui không khí.”

Lúc này hắn không dướigiọng, Quý Thính thật sự rõ ràng, vừa nghe nói đối Thân Đồ Nhĩ bất lợi, cô liền vẻ mặt vẻ mặt lo lắng.

Thân Đồ Nhĩ không lắm để ý, tùy tiện hàn huyên vài câu sau liền đi quen thuộc lộ tuyến. Quý Thính thấy hắn không mang chính mình, dứt khoát cũng không đi theo, ăn xong khoai lát lại uống lên sữa bò, sau đó thành thành thật thật ở trên sô pha ngủ nướng.

cô cho rằng chính mình chỉ cần tống cổ một bộ phận thời gian, kết quả bên người lui tới hơn người, trước sau không thấy Thân Đồ Nhĩ thân ảnh, đảo mắt trời đã tối rồi

…… Thân Đồ Nhĩ đều ra tới lâu như vậy, nên không phải là cắt nhân cách đi? Quý Thính nhíu nhíu mày, cuối cùng tại bên người có hình bóng quen thuộc trải qua khi gọi lại hắn: “Cái kia…… Thân Đồ ở đâu?”

“Ai da chị dâu! Như thế nào đem cô cấp đã quên, anh Xuyên đi thi đấu, đi đi đi tôi mang cô qua đi.” Mập mạp nói liền phải mang cô đi ra ngoài.

“tôi không phải……” Quý Thính còn không có giải thích xong, mập mạp liền trước một bước hướng bên kia đi rồi, cô đành phải câm miệng theo qua đi.

Tuy rằng đã là đêm tối, nhưng sửa xe hành trước đất trống trước lượng như ban ngày, đèn đường, ánh đèn cùng xe máy đèn sinh ra ánh sáng đan chéo, một đám người tụ ở bên nhau tiếng người ồn ào.

Quý Thính lần đầu tiên thấy trường hợp này, không khỏi có chút tò mò, chờ đến mập mạp đem cô mang tiến đám người nhất tâm khi, cô liền nhìn đến một loạt xe máy ng ng, Thân Đồ Nhĩ liền ở này.

“anh Xuyên! chị dâu tới!” Mập mạp thanh âm hồn hậu thả có xuyên thấu lực, này một giọng nói gào đi xuống, toàn bộ nơi sân đều an tĩnh.

Quý Thính chỉ cảm thấy vô số tầm mắt đều triều chính mình ‘’ tới, không khỏi một trận vô ngữ, mập mạp cũng cảm giác được, xấu hổ cười giải thích: “chị dâu đừng để ý, anh Xuyên ở chỗ này chơi nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên mang bạn gái lại đây, bọn họ tò mò cũng bình thường.”

Quý Thính đã lười đến giải thích, chỉ là bất đắc dĩ nhìn Thân Đồ Nhĩ.

Ánh đèn hạ, hắn quần áo là hắc, mũ giáp là hắc, xe máy cũng là hắc, cả người giống như đều phải hòa tôin hắc ám.

Quý Thính có chút thấy không rõ vẻ mặt của hắn, nhưng cũng cảm giác được hắn giống như đang xem chính mình, vì thế lễ phép gật gật đầu. Thân Đồ Nhĩ tháo xuống mũ giáp, mắt tràn đầy cùng ban ngày bất đồng kiệt ngạo: “cô giáo Quý, không có gì nhưng đưa cho cô, hôm nay đưa cô cái quán quân đi.”

Lời vừa nói ra, mãn tràng đều bắt đầu sôi trào, Quý Thính còn không có phản ứng lại đây, Thân Đồ Nhĩ cũng đã mang lên mũ giáp, tiếp theo một tiếng huýt sáo tiếng vang, trên mặt đất đất mặt hóa thành thực chất yên, vô số tiếng gầm rú tựa hồ muốn xuyên thấu phía chân trời, nháy mắt công phu, tiếng gầm rú liền đã đi xa.

Quý Thính còn đứng tại chỗ, mập mạp tiếp đón cô: “chị dâu, bên kia có tiếp sóng, muốn đi xem sao?”

Quý Thính theo hắn chỉ phương hướng nhìn thoáng qua, quả nhiên cách đó không xa có tiếp sóng xe, mặt trên bày mấy đài màn hình, lúc này phía trước đã đứng một đống người.

“Không cần, cậu đi chơi đi, tôi đi trong phòng chờ hắn.” Quý Thính vốn dĩ chính là ra tới nhìn xem nhân cách thay đổi không, nếu không có, vậy không cần thiết xem náo nhiệt.

Cùng mập mạp nói xong lời nói liền đến sửa xe hành ngồi xuống, chán đến chết chờ, kết quả chờ chờ liền mệt nhọc. Không biết qua bao lâu, mơ mơ màng màng gian cảm giác có người đứng ở cô trước mặt, không chờ cô mở mắt ra, một cái băng băng lương lương đồ vật liền dán ở trên mặt cô.

Quý Thính hoảng sợ, mở to mắt liền nhìn thấy đôi mắt cười như không cười của Thân Đồ Nhĩ, sửng sốt một chút hỏi: “So xong rồi?”

“Ừ.”

“Đệ mấy a?” Quý Thính hỏi, từ trên mặt đem đồ vật bắt lấy tới, vừa thấy được chứ, kim bài, “Lợi hại như vậy?”

“Cònphải đi nữa, tôi đều lấy nị, trở về đi.” Thân Đồ Nhĩ không lắm để ý.

…… Cũng là, nếu là thật trân quý nói, thứ này cũng sẽ không nói muốn đưa chính mình. Quý Thính nghiêng hắn liếc mắt một cái, nhưng vẫn là đem huy chương nhét vào trong túi.

Hai người đi ra sửa xe thịnh hành, bên ngoài đã không có gì người, Quý Thính kinh ngạc: “Mới vừa thi đấu xong liền đi rồi?”

“Nửa giờ trước liền thi đấu xong rồi, tôi đi ăn cái cơm.”

Từ cơm sáng sau liền không ăn qua đồ vật Quý Thính: “……”

“Đi sao?” Thân Đồ Nhĩ đơn cắm túi, thấy cô đứng ở tại chỗ bất động liền ngừng lại.

Quý Thính vừa muốn nói chuyện, liền nghe được nơi xa truyền đến hùng hùng hổ hổ thanh âm ——

“Xác định hắn còn chưa đi sao?”

“Xác định a Vương ca, tôi vừa rồi tận mắt nhìn thấy đến.”

“Mẹ nó chộp vũ khí, này tôn tử hôm nay lại thắng tôi, hôm nay không đem hắn làm chết tôi liền không họ Vương!”

Quý Thính: “……” cô nhớ rõ, giống như ban ngày thời điểm mập mạp nói qua, có cái họ Vương đặc biệt thua không nổi, đã sớm đối Thân Đồ ghi hận trong lòng.

Thân Đồ Nhĩ nhíu một chút mi, rút ra dắt lấy cô.

Quý Thính có chút khẩn trương dướigiọng: “Muốn chạy sao?”

“Khả năng chạy không thoát.” Thân Đồ Nhĩ nhìn phía trước đột nhiên xuất hiện người, “cô giáo Quý, cô trước trốn đi chờ tôi.”

“anh một người có thể ứng phó sao? tôi cùng anh cùng nhau đi, hai người tổng so một người cũng tốt hơn.” Quý Thính thấy hắn muốn qua đi, theo bản năng bắt lấy hắn.

Thân Đồ Nhĩ bật cười, duỗi phủng trụ cô mặt: “Mang theo cô càng phiền toái, cho nên đừng lộn xộn biết không?”

“…… Không tứ chi tiếp xúc liền sẽ không nói đúng không,” Quý Thính vẻ mặt vô ngữ buông ra hắn, ngắm liếc mắt một cái phía trước tới gần người, trong lòng có chút không đế, “Kia, vậy anh cẩn thận một chút, thật sự không được liền xin tha đi, ngàn vạn đừng bị thương.”

“Cô như thế nào liền biết tôi đánh không lại đâu?” Thân Đồ Nhĩ bất đắc dĩ, “Mau đi trốn đi.”

Quý Thính một bước quay đầu lại sau này lui, tới rồi ven tường sau liền trộm trốn ở góc phòng, dò ra đầu trộm ngắm.

Chỉ thấy Thân Đồ Nhĩ tiến lên giao thiệp, kết quả không hai câu đoạt lấy đối phương thứ nhất người gậy bóng chày, ở vừa chuyển triều bọn họ đánh đi. Trường hợp nháy mắt hỗn loạn lên, Thân Đồ Nhĩ ỷ vào đánh đòn phủ đầu, động tác lại lưu loát dứt khoát, mới đầu còn chiếm chút tiện nghi, nhưng thật sự là nhân số cách xa, thực mau liền bắt đầu có hại.

Quý Thính nhìn đến những người đó gậy bóng chày nện ở Thân Đồ Nhĩ trên người, gấp đến độ chỉ nghĩ báo nguy, đáng tiếc sớm bị tịch thu, căn bản không có biện pháp liên lạc bên ngoài, cô gấp cái gì đều không thể giúp.

cô nhớ kỹ hắn vừa rồi ‘ chính mình đi ra ngoài liền sẽ liên lụy hắn ’ nói, vẫn luôn chịu đựng không dám đi ra ngoài, nhưng đương đối phương một người gậy gộc nện ở hắn trên đầu, Quý Thính hoàn toàn nóng nảy, mọi nơi tìm kiếm sấn vũ khí, đương nhìn đến cách đó không xa nào đó đồ vật khi, tiến lên liền xách lên.

“A ——”

cô bất cứ giá nào giống nhau thét chói tôii vọt vào người đôi, những người khác bởi vì cô đột nhiên xuất hiện, phản ứng đều chậm một phách, Thân Đồ Nhĩ sấn một chân đá văng người nào đó, vừa muốn làm cô trở về, Quý Thính liền vọt tới hắn bên người, cầm bình chữa cháy nhắm ngay những người đó chính là một trận phun, sau đó sấn những người này hành động chịu hạn thời điểm, lôi kéo Thân Đồ Nhĩ liền chạy.

“Chờ một chút……”

“Câm miệng!” Quý Thính đều mau hù chết, chỉ nghĩ chạy nhanh tìm một chỗ trốn đi.

Thân Đồ Nhĩ quả nhiên câm miệng, hai người một đường đi phía trước chạy, thực mau phía sau liền truyền đến xe máy thanh, Quý Thính sửng sốt một chút, liền nghe được Thân Đồ Nhĩ tản mạn bị cô kéo chạy: “tôi xe máy ở trái ngược hướng, cô chạy sai rồi.”

“……” Vậy anh không nói sớm?!

Quý Thính vô ngữ quay đầu lại, vừa lúc nhìn đến hắn trên trán huyết theo gương mặt đi xuống tích, màu đỏ huyết trắng nõn màu da, làm nổi bật đối lập đến quả thực nhìn thấy ghê người.

Thân Đồ Nhĩ đầu tiên là nâng lên khóe môi đối cô cười, thấy cô một bộ bị dọa ngốc đức hạnh, như có cảm giác dùng một khác chỉ lau một chút mặt, nửa bên mặt nháy mắt bị hôn mê một mảnh vết máu.

Nhìn đầu ngón tay trước vết máu, Thân Đồ Nhĩ nhíu mày: “Cái này phiền toái, anh cả nên phát hiện.”

Quý Thính: “……” Thật khó cho anh lúc này còn nghĩ anh cả anh đâu.

“Xú đàn bà nhi, cấp lão tử đứng lại! Lão tử bắt được cô xem không lột da của cô!” Những người đó tiếng mắng càng ngày càng gần.

Quý Thính một cái giật mình, nghe càng ngày càng gần xe máy thanh, xem một cái nhìn không sót gì quốc lộ, đang xem xem bên cạnh loạn mộc mọc thành cụm núi rừng, không rảnh lo hung Thân Đồ Nhĩ, cắn răng một cái liền lôi kéo hắn hướng núi rừng toản.

Ở chạy vào núi lâm sau, Quý Thính rõ ràng nghe được phía sau chửi bậy cùng đuổi theo thanh, cô không dám dừng lại, chỉ là lôi kéo Thân Đồ Nhĩ liều mạng chạy. Trong rừng tràn đầy đá vụn tử, còn có mọc lan tràn bụi cây, thập phần không dễ đi, Quý Thính vài lần đều phải té ngã, vẫn là phía sau người kịp thời ôm, lúc này mới không cần khái đến vỡ đầu chảy máu.

Hai người không ngừng đi phía trước chạy, dần dần phía sau thanh âm nhỏ, bọn họ tốc độ lúc này mới chậm lại. Lại đi rồi trong chốc lát, Quý Thính rốt cuộc đi không đặng, đỡ một thân cây mồm to thở dốc.

Ở cô thở dốc khi, phía sau lưng trước truyền đến nhẹ nhàng chậm chạp chụp đánh, tiếp theo chính là Thân Đồ Nhĩ mang theo trêu đùa thanh âm: “cô giáo Quý thật lợi hại, tôi cũng chưa nghĩ tới có thể dùng bình chữa cháy chạy trốn.”

Quý Thính hơi chút hoãn lại đây điểm, ngồi dậy nghiêng hắn liếc mắt một cái, vốn dĩ tưởng trào phúng hai câu, nhưng liền ánh trăng nhìn đến hắn trên đầu thương sau, nói cái gì đều cũng không nói ra được.

“anh lưu như vậy nhiều máu, đầu không vựng sao?” Quý Thính vẻ mặt vô ngữ.

Thân Đồ Nhĩ dừng một chút, khẽ cười một tiếng cả người đều triều cô tạp qua đi, Quý Thính vội vàng ôm lấy hắn, vừa muốn nói chuyện liền cảm giác được chính mình eo bị cốc trụ.

Quý Thính: “……” Này tôn tử là cố ý?

Đều loại này lúc, còn nghĩ nói giỡn, Quý Thính là có chút tức giận, đang muốn giãy giụa liền nghe được hắn có chút suy yếu thanh âm: “Đừng nhúc nhích, làm tôi chậm rãi.”

“…… anh có thể ngồi xuống nghỉ ngơi.” Quý Thính đối hắn xem như không biết giận.

Thân Đồ Nhĩ thanh âm có chút phiêu: “Chính là trên mặt đất không cô giáo Quý mềm.”

“……”

Tựa hồ nhận thấy được chính mình đã tới gần cô giáo Quý nhẫn nại cực hạn, Thân Đồ Nhĩ cong cong khóe môi, đỡ cô bả vai đứng thẳng, chậm rãi đến thụ biên ngồi xuống, dựa thụ thật dài thư khẩu khí: “cô giáo Quý cũng nghỉ ngơi một chút đi, đám kia người phỏng chừng hôm nay buổi tối sẽ không đi rồi.”

“…… Nếu không phải anh đem tôi phóng trong xe, chúng tôi lúc này đã sớm thoát mệt nhọc,” Quý Thính nhíu mày đến hắn bên người ngồi xuống, gần đây nhìn đến hắn trắng bệch sắc mặt sau, lại lần nữa lo lắng lên, “Anh hiện tại cái này trạng thái, có thể ngao một đêm sao?”

Thân Đồ Nhĩ nhắm mắt lại, cằm hơi hơi giơ lên, đem yếu ớt hầu kết bại lộ ở trong không khí. Quý Thính hỏi xong sau một lúc lâu, hắn mới chậm rãi nói: “Còn hành, chính là có điểm lạnh, cô có thể cho tôi ôm một chút sao?”

“…… Xem ra trạng thái của anh không tồi, tôi cũng không có gì để lo lắng.” Quý Thính vẻ mặt vô ngữ đến hắn đối diện ngồi xuống, quyết định ly cái này kẻ điên xa một chút.

Hai người mặt đối mặt ngồi, khoảng cách toàn bộ đêm tối, nơi xa mơ hồ còn có thể nghe được những người đó hùng hùng hổ hổ tiếng vang. Núi rừng mặt đất gập ghềnh, tùy thời còn có khả năng bị loạn chạc cây hoa đến, Quý Thính biết những người đó sẽ không tiến vào, đương nhiên một chốc cũng sẽ không rời đi.

Đêm dần dần thâm, Quý Thính xem không rõ lắm đối diện Thân Đồ Nhĩ biểu tình, chỉ là cảm thấy hắn an tĩnh quá mức. Quả thực không giống hắn cái này tính cách người.

cô do dự một chút, vẫn là đi qua, biệt nữu hỏi: “Anh hiện tại thế nào?”

Thân Đồ Nhĩ không đáp, Quý Thính nhíu mày, nhịn không được vươn chỉ chọc hắn một chút, kết quả mới vừa một chọc hắn liền hướng bên cạnh oai đi, Quý Thính cuống quít ôm lấy hắn, lúc này mới không làm hắn cùng trên mặt đất kia khối nhòn nhọn triều trước cục đá thân mật tiếp xúc.

Xem kia cục đá vị trí, hắn nếu là ngã xuống đi, phỏng chừng sẽ vừa lúc khái ở huyệt Thái Dương trước, Quý Thính nghĩ lại mà sợ, vội vươn chân đem cục đá bát xa, bởi vì cánh tay còn ôm lấy Thân Đồ Nhĩ, dưới chân chỉ có thể một chút một chút đá, bộ dáng nói không nên lời vụng về.

“A……” Thân Đồ Nhĩ trong cổ họng phát ra một tiếng cười khẽ.

Quý Thính kinh ngạc một chút, tức khắc bực: “Anh là trang?”

Thân Đồ Nhĩ phản ôm lấy cô, làm cô bị bắt ngã vào trên người mình, Quý Thính bực bội muốn lên, lại nghe đến hắn nhẹ giọng nói: “Đừng nhúc nhích, tôi lạnh.”

“…… Lừa ai đâu.” Quý Thính nói liền phải tránh thoát, lại ở trong lúc vô tình sờ đến hắn lạnh lẽo, tức khắc sửng sốt một chút.

Thân Đồ Nhĩ chậm rãi mở to mắt, lần đầu tiên như vậy bất đắc dĩ: “Thật sự lạnh, áo da chắn phong không đỡ hàn.”

“……” Cái gì đều biết còn không mặc hậu điểm, xứng đáng đông lạnh.

Quý Thính xem một cái trên người hắn áo da, xụ mặt từ trong lòng ngực hắn chui ra tới, ngay tại chỗ trực tiếp ngồi xuống. Thân Đồ Nhĩ cũng không lắm để ý, hơi mở con mắt xem cô, khóe môi không tự giác giơ lên: “Lúc này hoãn lại đây mới nhớ tới, cô giáo Quý vừa rồi anh hùng cứu mỹ nhân làm người rất có hôn môi xúc động.”

“Anh thật nên cảm ơn chính mình đem xúc động ức chế, nếu không bình chữa cháy nhắm ngay chính là anh.” Quý Thính hừ nhẹ một tiếng.

Thân Đồ Nhĩ cong cong khóe môi, vừa muốn nói cái gì, liền nhìn đến cô ở chính mình trước mặt đem trên áo hoodie trên người cởi ra, hắn thanh âm nháy mắt biến mất, lặng lẽ dời ánh mắt lên người cô đánh giá.

cô màu da trắng nõn, bả vai mượt mà đáng yêu, bên trong áo hoodie còn ăn mặc một chiếc áo hai dây, đem dáng người hoàn hảo hoàn toàn phơi bày ra. Thân Đồ Nhĩ nhìn cô bị căng được ngay banh banh đai đeo, nói không kinh ngạc mới là giả, hắn buổi sáng thời điểm cảm giác được Quý Thính dáng người không tồi, nhưng không nghĩ tới sẽ tốt như vậy.

“Lại xem đôi mắt cho anh chọc mù.” Quý Thính nói xong, liền đem áo hoodie đâu đầu ném ở trên mặt hắn.

Thân Đồ Nhĩ chóp mũi nháy mắt bị chanh hương quanh quẩn, hắn đầu óc tê rần, tựa hồ nếu muốn khởi cái gì, nhưng trong nháy mắt sau cái gì cũng chưa.

“Đem cô áo da cởi ra, chúng tôi thay quần áo.” Cùng với cùng hắn ôm một đêm sưởi ấm, không bằng hai người thay đổi quần áo, cũng đỡ phải thứ này luôn muốn biện pháp chiếm tiện nghi.

Thân Đồ Nhĩ đem áo hoodie từ trên mặt bắt lấy tới, nhìn cô chỉ mặc áo hai dây súc ở bên nhau, không khỏi nhăn lại mày: “tôi không cần, tự anh mặc đi.”

“Đừng nhiều lời, chạy nhanh thoát.” Quý Thính nói xong, thấy hắn còn không tính toán động, dứt khoát duỗi giúp hắn thoát.

Thân Đồ Nhĩ chỉ phải phối hợp, đem áo da cởi lúc sau, nghĩ nghĩ lại đem bên trong ngắn tay cởi xuống dưới, trước thân nháy mắt cái gì đều không còn.

Quý Thính nhìn hắn rắn chắc cơ bắp, không khỏi có chút ngây người: “Anh, anh cởi hết làm gì?”

“Cho cô mặc, tôi mặc áo hoodie là đủ rồi.” Thân Đồ Nhĩ chậm rãi nói, nhìn cô mê mang ánh mắt có chút buồn cười. cô liền không có nghĩ tới, chính mình áo da thêm ngắn tay đều như vậy lạnh, cô áo da thêm đai đeo không phải lạnh hơn?

Quý Thính xác thật không suy nghĩ cẩn thận, rốt cuộc cô tự nhận hiện tại là duy nhất khỏe mạnh người, hỏa lực đương nhiên lớn hơn nữa điểm. Bất quá cô cũng không có tranh cãi nữa, trực tiếp đem ngắn tay tròng lên sau mặc vào áo da, một cúi đầu thấy Thân Đồ Nhĩ còn ôm áo hoodie ngốc ngồi, không khỏi một trận vô ngữ: “Còn không mặc?”

“Không sức lực.” Thân Đồ Nhĩ bất đắc dĩ.

Quý Thính khóe miệng trừu trừu, xụ mặt đem áo hoodie lấy lại đây, cẩn thận né qua hắn miệng vết thương hướng trên người hắn bộ. cô ly đến gần, Thân Đồ Nhĩ nghe thấy được càng nhiều chanh hương, một trận hoảng hốt lúc sau dần dần mệt nhọc.

Quý Thính không phát hiện hắn biến hóa, thật cẩn thận giúp hắn đem áo hoodie tròng lên trên đầu, đi xuống lôi kéo hắn mặt xuất hiện ở trong nháy mắt, cô lập tức cùng một đôi lạnh nhạt đôi mắt đối trước.

“cô giáo Quý, tôi mời cô đến đây, không phải để cô cùng em trai tôi phóng đãng chơi trò dã chiến.”

“?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh