Chương 23: Cho tôi đi theo với

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Tứ miệng cười cứng nhắc, không nghĩ tới cô nàng này lại dễ thương đến thế. Gã giả bộ cho tay vào trong túi, nhưng thực chất là làm ra một cái ông nghiệm nhỏ đưa cho cô.

Tĩnh An nhận lấy bình nhỏ, bất quá cô.lại hỏi tiếp

- Mà máu ở đâu cũng được sao?

Thiên Tứ gật gật đầu. Miễn là máu của cô thì ở đâu cũng được. Tĩnh An nghe vậy liền vui vẻ cât 1 đường trên ngón tay mình, có điều do cô dùng lực hơi mạnh lên khiến cho vết cắt sâu làm máu bắn cả lên mặt gã. Cả hai hôt hoảng nhìn nhau, Tĩnh An hô lên oai oái

- A...a đau... Đau quá. Huhu

Thiên Tứ cũng bó tay với cô nàng này rồi, gã vội đổi lấy chút thuốc chữa thương trong cửa hàng. Tiện để hệ thống chiết xuất kĩ năng thiên phú của nàng ta luôn. Dù sao cũng lấy được chỗ tốt của cô, mà cô cũng không phải người xấu. Tiêu chút tinh hạch mua thuốc cho cô cũng đáng.

Gã băng bó cho cô xong, mới thở phào ra một hơi. Nhìn cô nước mắt ngắn nước mắt dài khóc mà bất lực nói.

- Ta nói chỉ cần cô hơi chọc mũi dao vào đầu ngón tay là được rồi. Cần gì phải cắt mạnh như thế chứ?

Tĩnh An lau nước mắt, giọng vẫn còn sụt sùi, vừa nhìn ngón tay bị thương của mình vừa nói

- ta cũng đâu có muốn. Lỡ tay thôi mà. Huhu.

Thiên Tứ thở dài, đem bình thuốc hồi phục vết thương đổ 1 ít lên ngón tay cô. Ngón tay cô vốn còn đang đau nhức, chợt cảm thấy mát lạnh. Cơn đau dịu nhẹ đi sau đó không còn thấy đau nữa. Tĩnh An vui vẻ tháo lớp bọc bên ngoài ra nhìn thấy vết thương đang ăn da non, thì vui vẻ vỗ vai Thiên Tứ nói.

- Oa. Thuốc của ngươi tốt quá. Mới đó đã liền lại rồi nè.

Thiên Tứ đang cất lọ thuốc đi, quay qua đã thấy chỗ băng bông trên ngón tay bị cô nàng tháo bung ra thì giật mình

- Cô sao lại tháo băng ra chứ. Để yên đấy, có liền da thì cũng mất 1 lúc. Nhỡ bụi bẩn bay vào lại nhiễm trùng thì sao?

Gã nhanh chóng quấn băng bông lại cho cô, ánh mắt trừng trừng nhìn cô như kiểu muốn nói : cô mà còn tháo băng ra nữa là ta đánh cô đấy.

Tĩnh An cười khì khì đáp lại ánh mắt của gã.

- Biết rổi. Ta không tháo nữa là được mà. Hihi.

Thiên Tứ không có trả lời cô, nhìn đống xác zombie trước mắt. Cũng không thể để chúng ở đây được, cần phải xử lý nếu không sẽ gây ô nhiễm không khí, ảnh hưởng đến chỗ hắn sống. Hơn nữa tinh hạch của đám này vẫn còn trong cơ thể. Gã muốn nói Tĩnh An lát nữa khỏi tay thì đi đào tinh hạch, nhưng nhìn bộ dạng của cô lúc này. Hắn chỉ muốn bỏ đi ngay mà thôi.

- Má nó chứ. Nhìn bên ngoài cũng đâu đến nỗi nào đâu, mà sao đầu óc của cô ta, cứ cảm thấy là lạ sao ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#gaen