#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô tên là Vương Tình Di. Năm đó cô 10 tuổi, cha cô mất, mẹ cô đi thêm bước nữa. Ngày hôm ấy, cô cùng mẹ chuyển vào sống trong một căn biệt thự rộng lớn vô cùng sang trọng. Cũng chính ngày hôm ấy, cô chứng kiến một cảnh tượng vô cùng đau lòng.

"Á, anh không được đuổi mẹ con em đi. Vì một con ả đàn bà mà anh đối xử với em, với con trai chúng ta như vậy sao? anh thật bất công ..." Mẹ anh khóc lóc ỉ ôi mong cha anh còn nhớ đến con trai của mình mà rủ lòng thương.

"Một là cô để lại A Dược, hai là cùng nó cút đi, tiền tôi sẽ chu cấp hằng tháng cho cô và nó. Bây giờ tôi có vợ mới, con mới cô đừng đến làm phiền họ, mau đi đi " Để lại câu nói phũ phàng đó cho mẹ con anh, còn xua tay đuổi mẹ con anh đi, hành động này anh mãi mãi không bao giờ quên, ngày hôm nay anh mãi ghi hận trong lòng.

"Ông không còn thương mẹ tôi nữa sao?" anh hỏi một cách lạnh nhạt.

Ông không nói gì, xách vali cho mẹ cô, cùng mẹ cô bước vào nhà. Cô ngoảnh lại nhìn đằng sau, bắt gặp ánh mắt mang đầy thu hận của chàng trai 16 tuổi áp lên người cô. Hoảng sợ, cô chạy theo mẹ vào nhà.
Từ khi chuyển đến đây, cuộc sống của cô như là được chu toàn hơn trước. Cô được đi học trường quốc tế, dành cho những con nhà giàu, có xe đưa người đón. Năm cô 15 tuổi, cô đã trở thành 1 cô gái vô cùng xinh đẹp, tựa như hoa khôi của khối. Nhiều người yêu mến, cũng nhiều kẻ ghen ghét.

"Di Di, cậu nghe gì chưa, khóa cao học có một học trưởng vô cùng đẹp trai, nghe nói anh ấy chưa có bạn gái, hay cậu thử làm quen đi hahaha " bạn thân cô vừa chọc cô vừa nói.

"Thôi, mình còn chưa cả biết mặt, với lại sao cậu biết là anh ta chưa có bạn gái, và mình cũng nhắc lại, mình có người trong lòng rồi hihi" cô mỉm cười thùy mị.
Hôm đó, trên đường về nhà. Cô đụng mặt ngay học trưởng khóa cao học mà sáng bạn cô nhắc tới. Không những chạm mặt mà cô còn vô tình đâm vào anh. Cô và anh nhận ra nhau, nhưng anh không một lời nói, đẩy cô xuống đất.

"Thật dơ bẩn" ném cho cô một cái nhìn khinh thường rồi rời đi.

Một tuần sau, mẹ cô nói cho cô biết nhà mình có thêm thành viên mới, cô vội chạy về xem, đầu cô suy nghĩ vui vẻ, lại có thêm người làm bạn với mình rồi hihi, cười khúc khích bước vào nhà.
Đập vào mắt cô chính là anh, người mà cô sợ hãi khi gặp lần đầu tiên.

"Di nhi vào đây con" mẹ cô lên tiếng vẫy cô vào ngồi ghế.

"Chào mẹ, chào chú, chào anh" cô khẽ chào mọi người.

"Đây là Hi Dược, là anh trai của con. Ngày trước ta chưa giới thiệu rõ ràng, từ nay nó sẽ ở cùng chúng ta. Vì mẹ của Dược mất, nên chúng ta tạm thời để tang bà ấy" Ba anh quay sang nói với cô.

"Vâng thưa chú" cô cắm gằm mặt xuống.

"Dược , đây là ..." cha anh chưa kịp nói hết câu đã bị anh ngắt lời.

"Tôi biết rồi, không cần giới thiệu" nói xong anh đi lên lầu. Bước vào phòng của mình, đúng căn phòng này rồi, đã 5 năm rồi kể từ khi anh bị đuổi khỏi đây, thật quen thuộc. Nằm xuống giường, anh mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Đến chiều, cô lên gọi anh xuống ăn cơm. Bước vào phòng, 1 thân hình to khỏe bước ra từ phòng tắm, mang theo mùi hương nam tính, cùng sát khí đằng đằng.

"Cút ra ngoài, đừng làm ô nhiễm phòng tôi, đồ dơ bẩn, đồ con hoang, cút" anh gằn giọng, nắm chặt cằm cô lườm cô một cái khinh thường. Cô sợ đến phát nấc lên, vội tuột khỏi tay anh mà chạy về phòng.
Cũng từ lúc đó, anh nói gì cô phải nghe, cô phải hầu hạ anh, làm mọi điều anh sai khiến mà không được chối cãi. Ở trường học, anh cho các nữ sinh ghen ghét cô tùy ý chà đạp cô, đánh mắng, lời ra tiếng vào với cô, có những người bênh cô thì cũng bị cảnh cáo. Anh xé sách vở của cô, xé quần áo của cô ngay tại trường, anh làm cô nhục nhã trước mặt mọi người, cô hận anh, nhưng tại sao lại có cảm giác không muốn chống cự anh, mặc kệ anh chà đạp. Ở nhà, cô bị anh làm nhục, hầu như hôm nào cũng bị hành hạ, hết sai khiến rồi lại biến cô thành đồ chơi để thoả mãn, vì chú và mẹ cô đi ra nước ngoài, nên họ không thể biết được những việc này. Cuộc sống của cô cứ thế trôi đi hết 3 năm. Năm đó, cô đỗ cao học, cô xin mẹ chuyển cô đến thành phố B để học, cô đã suy nghĩ kĩ rồi, chuyển đến đó, cô có cuộc sống mới, cô cũng cách xa anh hàng vạn dặm, tránh được cuộc sống dơ bẩn này. Thế là mong muốn của cô thành hiện thực, cô bắt đầu cuộc sống sinh viên thành phố mới, bắt đầu 1 tâm hồn mới cho mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sugar1923