Chapter 15: Proposal

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Geekygirl24

Link: https://archiveofourown.org/works/14005974/chapters/32252778

Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác hoặc chuyển ver.

☉☉☉

Stephen thích trở thành một Alpha.... Gã thích có Everett bên mình, có Everett là một phần của gã.

Điều gã không thích, là cách xã hội đối xử với omega, và sau khi Everett bị phát hiện ở một trong nhiều trận chiến với Avenger, anh đã bị đưa vào tầm ngắm của công chúng.... Điều đó có nghĩa là sẽ có nhiều thời gian hơn để Alpha của anh tham gia các cuộc họp báo và các cuộc gặp quan trọng khác với các chức sắc.

Vào một buổi sáng, sau khi qua đêm tại tháp Avengers (gã đã quá kiệt sức để mở ra một cánh cổng), gã từ từ vào bếp và với lấy tờ báo buổi sáng (Captain America thích đưa tin theo cách cổ điển hơn).

"Anh sẽ không muốn cầm nó lên đâu."

Stephen liếc qua Clint, một Alpha khác và nhướng mày với anh ta, "Ồ?"

"Đó là rác rưởi." Steve trả lời khi tự mình vào bếp, "Có lẽ Tony đã đúng. Có thể tin tức kỹ thuật số là con đường tốt hơn."

Tony thậm chí không có một nhận xét thông minh cho điều đó.... Không có sự trở lại dí dỏm.

Có cái gì đó không đúng.

Trước khi mọi người kịp phản ứng, Stephen đã giật lấy tờ báo và lật nó ra.

Everett tay trong tay với Vua T'challa của Wakanda... cao ráo và tự tin. Các tiêu đề đã tuyên bố: 'VUA T'CHALLA: TIỆC CƯỚI HOÀNG GIA TUYỆT VỜI TRÊN ĐƯỜNG?'

"Tất cả đều là rác rưởi!" Steve nói một lần nữa, rõ ràng đang cố gắng trấn an Stephen rằng chuyện này chẳng có gì, "Everett sẽ không lừa dối anh."

"Tôi biết..." Với một câu thần chú lửa đơn giản, tờ giấy bốc cháy và tro tàn rơi xuống đất, "... Tôi tin tưởng anh ấy."

Tony gật đầu đồng ý, "Họ chỉ đang cố gắng kiếm tiền.... Theo họ, tôi đã hẹn hò với Donald Trump một thời gian... và sau đó là Steve. "

"Cả hai người không phải là Alpha sao?"

"Nó không quan trọng đối với họ!" Tony đảo mắt, "Omega là người tệ nhất trong những câu chuyện phiếm."

Stephen gật đầu đồng ý nhưng lại thấy mình đang suy nghĩ về bộ quần áo mà Vua xứ Wakanda đang mặc.... Và bây giờ gã trông như thế nào.

Có lẽ gã nên mặc một cái gì đó thông minh hơn.

------------

Stephen mỉm cười nhẹ nhàng khi Everett bước ra khỏi máy bay riêng, nụ cười chuyển thành một nụ cười toe toét khi Everett ngay lập tức tập trung vào gã, lao đến và kéo Stephen vào lòng.

"Đây là một bộ đồ đẹp..." Everett nói sau vài phút chỉ đơn giản là thân thiết với nhau, "... Stark đang cố mua chuộc anh để chuyển vào tòa tháp vô thời hạn lần nữa sao?"

"Đó có phải là một cú sốc mà tôi có thể nhận được nó cho chính mình? Tôi đã sử dụng để mua những bộ quần áo như thế này mọi lúc, anh biết đấy. "

"Hừm..." Everett cau mày nghi ngờ với gã, trước khi nhún vai và kéo Stephen vào một cái ôm khác, tận hưởng mùi hương của Alpha của anh. "... Về nhà thôi. Tôi đang muốn thoát ra khỏi bộ quần áo này và tôi ngứa ngáy vì căng thẳng... điều gì có thể làm tôi bình tĩnh lại? "

"Bất cứ điều gì anh cần Everett ... bất cứ điều gì anh cần."

-----------

Stephen dậy sớm vào sáng hôm sau, lên kế hoạch làm bữa sáng cho omega. Gã không phải là người giỏi nấu ăn nhất, nhưng hình ảnh của Everett với T'Challa rõ ràng đã khiến gã bận tâm nhiều hơn gã nghĩ.

Điều gì sẽ xảy ra nếu gã không phải là Alpha tốt nhất cho Everett?

Và nếu gã sử dụng một chút ma thuật để làm bánh kếp sô cô la, thì không ai phải biết.

Vấn đề duy nhất là Everett đã không thức dậy vào giờ bình thường của anh... và bây giờ cà phê đã nguội.

"Everett?" Gã từ từ bước vào phòng, "Mọi thứ ổn chứ?"

Everett chỉ càu nhàu, chống những cái gối lên, mũi đỏ bừng .

"... Tôi nghĩ anh có một tình yêu khá lạnh đó."

"Không, Sherlock chết tiệt..." Everett rên rỉ, "... tất cả những chuyến du lịch và hệ thống miễn dịch của tôi đều hỏng. Và trước khi anh hỏi, vâng, tôi đã lấy một thứ cho nó. " Sau đó, anh liếc qua và mỉm cười với bữa sáng trên khay mà Stephen đã mang vào, "Anh đã làm tất cả những thứ này à?"

"Đúng."

"Không có phép thuật?"

"... Hầu hết."

Everett cười ấm áp, cắn một miếng trong số những chiếc bánh kếp trước khi ôm lấy mặt gã để hôn. "Điều này thật đáng yêu ... Tôi không biết liệu mình có thể hoàn thành nó không."

"Không sao đâu... tôi luôn có thể làm một bữa sáng khác... bất cứ khi nào anh muốn."

"Đó là những từ nguy hiểm thân yêu... Tôi thực sự có thể giữ anh với chúng."

-------------

Vài ngày sau, khi cơn cảm của Everett đã gần hết, Stephen vẫn cố gắng cung cấp và chăm sóc omega như họ đã làm trong những cuốn sách lãng mạn cổ điển (tất nhiên là gã chưa bao giờ đọc).

"Cà phê?" Everett nhận lấy chiếc cốc một cách biết ơn, "Trước khi tôi yêu cầu nó? Đó là sinh nhật của tôi hay gì đó? " Anh nhấp một ngụm và thở dài hạnh phúc, "Tôi muốn đưa anh đến gặp Wong để đảm bảo rằng anh không mắc phải bùa chú nào đó, nhưng tôi nghĩ tôi có thể thích hình ảnh mới này của anh.... Anh có làm bất kỳ bánh quy nào không? "

Giọng điệu trêu chọc, và Stephen không thể không cười. "Thế nào về một dịch vụ mát-xa thay thế?"

"Tôi chắc chắn?"

Bỏ qua cơn đau nhẹ ở tay, Stephen đặt các ngón tay của mình vào đầu của Everett và bắt đầu xoa bóp, vuốt dọc xuống, qua xương đòn, vai và xuống giữa lưng của Everett.

Everett gần như tan chảy, ngân nga khe khẽ trong khoái cảm và chỉ muốn uống thêm một ngụm cà phê nữa.

Omega của gã thật lộng lẫy... thật hấp dẫn. Stephen thấy mình muốn ghé vào và đặt môi mình lên gáy Everett.

Nhưng đây là Everett. Gã phải là một Alpha tử tế, không phải là một người chỉ làm việc này vì sự hài lòng của bản thân.

"Hmmm..." Everett hơi nhích người, dựa lưng vào gã và nở một nụ cười nhẹ, "... anh rất tốt với tôi."

Stephen cúi đầu, áp môi mình vào gáy Everett trong giây lát. "Anh xứng đáng với nó."

-----------

Everett căng thẳng hơn bình thường.... Thực sự căng thẳng.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy Everett?"

Everett dừng lại trong công việc giấy tờ của mình, ngước lên và cau mày với Stephen. "Hmmm?"

Nhẹ nhàng, Stephen lướt những ngón tay nhẹ nhàng qua mái tóc của Everett, "Anh căng thẳng... hơn bình thường rất nhiều. Tôi chỉ... cảm thấy rằng tôi cần biết tại sao."

"Ồ..." Everett thực sự trông hơi lo lắng, "... ừm."

"Tất nhiên anh không cần phải làm thế!" Stephen nhanh chóng lùi lại, không muốn làm cho Everett khó chịu.... T'Challa có lẽ không khiến anh cảm thấy khó chịu.

Woah... ý nghĩ đó đến từ đâu vậy?

"Tôi đang cố gắng không nói mình đang làm gì đó..." Everett giải thích, trong khi Stephen đang có một cơn hoảng loạn nội tâm, "... và thành thật mà nói, tôi đang làm không tốt."

Khi Stephen vẫn im lặng, Everett tiếp tục. "Nhân tiện, tôi đã nghe về bài báo... tôi và Vua T'Challa? Có phải đó là lý do tại sao anh đều mặc quần áo đẹp khi tôi trở lại? "

"... Anh và tôi đều biết tôi có thể ăn mặc đẹp hơn... giống như những gì tôi đã từng mặc trước khi tai nạn xảy ra."

"... Tôi không quan tâm Stephen ăn mặc như thế nào... Tôi thích toàn bộ vẻ ngoài huyền bí."

"Tôi biết..." Stephen rên rỉ, "... nhưng tôi không thể ngừng nghĩ về tiêu đề đó, về bức ảnh đó. Vua T'Challa là một Alpha thực sự, ông ấy có thể cung cấp cho anh nhiều hơn những gì tôi có thể và-"

"- Dừng lại." Everett ra lệnh chắc chắn, "Ở lại đây."

Anh sải bước ra khỏi phòng và trở lại với một chiếc tất.

"Tôi đã nói với anh là tôi đang lo lắng về điều gì đó..." Everett thở dài, "... và đây không phải là điều Omega định làm."

"Everett-"

"- Anh làm tôi hạnh phúc, Stephen. Anh xuất hiện trong văn phòng của tôi và đưa thức ăn cho tôi khi tôi đã làm việc quá lâu. Anh chăm sóc tôi và... Tôi có thể nói rằng anh yêu tôi nhiều như thế nào."

"Tôi thực sự yêu anh."

"Tôi biết... đó là lý do tại sao điều này trở nên dễ dàng, nhưng không phải vậy. Cả cuộc đời này, tôi được dạy cách cư xử, như một omega nhỏ ngoan ngoãn". Anh thò tay vào chiếc tất và rút ra một chiếc nhẫn nhỏ xinh, "Đây không phải là chuyện nên xảy ra, tôi biết điều đó, nhưng tôi không muốn đợi anh cầu hôn."

"... Đó là một chiếc nhẫn."

"Đó là lý do tại sao tôi ở với T'Challa... chiếc nhẫn được làm bằng vibranium, vì vậy nó sẽ không bị vỡ trong mọi cuộc chiến."

"Anh muốn cưới tôi?"

"Vâng... tôi muốn anh trở thành Alpha của tôi."

Có một khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi trước khi Stephen lao về phía trước và kéo Everett vào một nụ hôn. "Có..." gã thì thầm khi họ tách ra, "... vâng, một triệu lần vâng!"

"Tuyệt vời..." Everett cười toe toét với gã, "... Bây giờ hãy quay lại hôn tôi."

Bật cười, Stephen đã làm theo lời Omega của gã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro