Vu hoang tai di gioi q4c8-q4c9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ hoàng tại dị giới

Tác giả: Vũ Thần Vũ

Quyển 4 : Dong binh đoàn

Chương 8: (1)

Dịch: atvgp

Biên tập: atvgp

Nguồn: 2T

Trưa nay sẽ post nốt p2

Bấm vào đây để xem nội dung.

Uyển nhi có chút ủy khuất, mắt hơi rơm rớm, sau đó nói: "Uyển nhi không để ý tới thiếu gia a......Có phải hay không bởi vì lý do này, cho nên thiếu gia mới tức giận với Uyển nhi ? Kỳ thật, kỳ thật Uyển nhi không phải cố ý không để ý tới thiếu gia ......Là bởi vì là......" Nói đến chỗ này, rồi lại không khỏi nhớ tới ngày đó khi Quân Vũ Hiên tức giận thì đôi mắt không khỏi đỏ lên, tim đập nhanh hơn, mặc dù nàng rất rõ ràng Quân Vũ Hiên là bởi vì duyên cớ đó của nàng nên mới có thể tức giận. Nhưng là......Sát khí của Quân Vũ Hiên là từ ở chỗ sâu trong linh hồn bộc phát ra , mà tiểu nha đầu này chỉ là một người bình thường, trói gà không chặt có thể ngăn cản được sao ? Mặc dù tâm lý mà không hiểu tất nhiên sẽ sợ hãi......Nhưng là cái loại sợ hãi nầy, vẫn như cũ không cách nào tiêu trừ, mà tình huống lúc Quân Vũ Hiên phóng ra uy áp cũng không phải là cố ý nhằm vào nàng. Nếu không......Lấy thân thể nhu nhược của Uyển nhi , sợ rằng chỉ nhìn thấy Quân Vũ Hiên cũng sẽ nhịn không được run rẩy đi ?

Thúy trúc nghe vậy cũng là hiểu rõ ràng , trải qua những ngày này, nàng cũng đã biết được trong thời gian đó, đã xảy ra những chuyện gì.

Chỉ thấy nàng lắc đầu, khẽ mỉm cười nói: "Như vậy cũng có thể sao ? Uyển nhi đáng yêu như vậy, thiếu gia mới không nỡ sinh ra tức giận với Uyển nhi đấy chứ. Là bởi vì thiếu gia có việc, sau khi thiếu gia sử lý xong rồi, tự nhiên sẽ trở lại thôi......Hắn sẽ có thể giống như trước kia vẫn thương yêu Uyển nhi . "

Uyển nhi nghe vậy mở to hai mắt nhìn, vui vẻ nói: "Thật vậy chăng? Thiếu gia cũng không có chán ghét Uyển nhi? "

Thúy trúc mỉm cười, gật đầu khẳng định . Mà Uyển nhi, để yên tâm liền lấy tay vỗ vỗ vào ngực mình vốn đã không nhỏ ......

"Được rồi, Ngạo Tuyết tỷ tỷ đâu rồi nhỉ ? Hôm nay như thế nào cũng không có nhìn thấy nàng nha? "

Tảng đá trong lòng tạm thời rơi xuống đất, Uyển nhi đã khôi phục cá tính hoạt bát bình thường như mọi ngày, tả hữu nhìn xung quanh một lúc, bỗng nhớ tới hôm nay tựa hồ không có gặp qua Ngạo Tuyết, không khỏi nghi hoặc hỏi.

Thúy trúc nghe vậy ngẩn người, sau đó nói : "Uyển Nhi nói , ta mới để ý, , ta hôm nay cũng không gặp Ngạo Tuyết rồi......Liệu nàng có đang ở tại phòng của nàng không? "

Uyển nhi nghe vậy đứng lên, cười nói: "Ta đi bảo Ngạo Tuyết tỷ tỷ đi ra chơi a. Cả ngày buồn bực tại trong phòng, sẽ bị hội chứng buồn bực phá hỏng mình mất......" Nói xong , liền chạy về hướng phòng của Ngạo Tuyết chạy đi, nhìn thân ảnh của Uyển nhi , Thúy Trúc cũng là không khỏi lắc đầu cười cười. Ai có thể nghĩ đến,cô gái nhỏ với bộ dáng cực kỳ hoạt bát này, trước đó một giây vẫn còn mang bộ dáng âu sầu chứ ?

Song qua chỉ chốc lát sau, bỗng truyền đến thanh âm của Uyển nhi : "Thúy trúc tỷ tỷ, có chuyện không hay xảy ra rồi ! Ngạo Tuyết tỷ tỷ,không thấy Ngạo Tuyết tỷ tỷ đâu " Thanh âm bối rối của Uyển nhi truyền đến. Thúy Trúc nghe vậy nhất thời kinh hãi, lập tức đứng lên, đã thấy Uyển nhi với vẻ mặt bối rối đang từ bên kia chạy tới, liền vội hỏi : "Như thế nào mà không thấy ? "

Uyển nhi vừa thở dốc vừa đưa tờ giấy đang cầm trong tay đưa cho Thúy Trúc, vừa nói: "Ta đi đến cửa phòng của Ngạo Tuyết tỷ tỷ , kêu lên vài tiếng, nhưng lại không thấy có ai trả lời. Sau đó ta đẩy cửa tiến vào. thì phát hiện trên bàn có tờ giấy này này! "

Thúy Trúc nhận lấy tờ giấy, vội vàng mở ra xem, đã thấy mặt trên viết: "Thúy Trúc, Uyển nhi. Cám ơn các ngươi những ngày gần đây đã tới chiếu cố cho ta. Nhưng là......Gã ác tặc Quân Vũ Hiên kia đã làm nhục sự trong sạch của ta, ta thật sự không có cách nào quên mối hận trong lòng này ......Ta đi. Nghe tỷ tỷ một lời,hãy rời khỏi gã ác tặc kia đi. Nếu không, các ngươi cuối cùng sẽ hối hận......"

Thúy Trúc lẳng lặng nhìn những dòng chữ trên tờ giấy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên phản ứng như thế nào.

Sau đó bỗng phản ứng lại, liền lôi kéo Uyển nhi hướng biệt viện của Quân Vũ Hiên ở lúc trước chạy đi.

Uyển nhi nhất thời sửng sốt,nhưng sau khi tỉnh táo lại không khỏi hỏi: "Thúy Trúc tỷ tỷ, đây là đi chỗ nào a? "

Thúy Trúc vừa chạy vừa nói: "Đi báo cáo cho phu nhân a! ......Ngạo Tuyết......Ai! "

Cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài , liền kéo Uyển nhi hướng Lạc Uyển các chạy đi......

......

Ma thú sơn mạch, vẫn như cũ, vẫn mang bộ dáng thâm trầm mà hắc ám.

Cho dù là Quân Vũ Hiên đã ở trong Ma thú sơn mạch này trong một tháng, tuy nói không phải là ngựa quen đường cũ, nhưng cũng đã sớm quen thuộc với tình hình âm u của khu rừng.

Song, trong đoàn người , trừ bỏ Quân Vũ Hiên ra. Những người khác đều là lần đầu tiên tiến vào địa phương được xưng danh là Ma thú sơn mạch này. Trong hoàn cảnh khu rừng âm u này ...vẫn làm cho những người này tò mò nhìn chung quanh, song làm kẻ xâm nhập , bên người thỉnh thoảng lại truyền những tiếng kêu rống của những ma thú không biết tên , đoàn người nhất thời khẩn trương, vô luận thực lực của bọn họ như thế nào, bọn họ vẫn chỉ là một đám trẻ nhỏ mới lớn mà thôi.

"Địa phương này......Thật sự là một địa phương hết sức chán ghét ....."

Lại một tiếng giống như tiếng sói lại giống như tiếng hổ gầm làm cho Lỵ Na bị hù doạ nhảy dựng lên......Lỵ na cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt khổ sở gần chết......

Tạp Đặc thần sắc ngưng trọng, vừa đi vừa nói : "tất cả mọi người đều phải chú ý , địa phương này ma thú rất nhiều, nói không chừng sẽ có một lúc nào đó sẽ đối với chúng ta phát động công kích. "

Ân Khoa với vẻ mặt thần sắc lạnh lùng , từ bên ngoài nhìn vào, hắn tựa hồ lúc nào cũng là loại vẻ mặt này. Song từ trên tay hắn bại lộ ra hai nắm tay nắm chặt , từ đó có thể thấy được, hắn cũng đang rất khẩn trương .

Nếu nói trong đội ngũ , trừ Quân Vũ Hiên ra không có cảm giác khẩn trương, người có thể bình tĩnh nhất không thể nghi ngờ chính là Kiệt Thụy.

Chỉ thấy hắn một tay giơ cao chiến phủ đạt 1thước8, giống như đáng sử dụng một cây dao lớn đi trước mở đường. Vừa vung tay vừa nói: "Ta cảm giác hoàn cảnh nơi này vẫn còn rất yên tĩnh a......Có chút giống rừng cây phía sau núi nơi có nhà của ta ... "

Mọi người nghe thấy nói vậy, nhất thời không nói gì......

Bởi vì cỏ dại cùng các loại rễ cây lan tràn trên mặt đất bám chặt vào nhau, tốc độ của Thiết Huyết dong binh đoàn tự nhiên không nhanh được. Trong quá trình di chuyển gian nan cũng có không ít ma thú loại nhỏ đột nhiên phát động tập kích bọn họ, càng làm cho tốc độ của bọn họ chậm lại. Như thế làm cho những kẻ đi theo phía sau rất dễ dàng bám theo.

Quân Vũ Hiên vẫn mang theo vẻ mặt ung dung tự tại, lững thững đi theo mọi người. Song sự thật , hắn vẫn đang chú ý Thiết Huyết dong binh đoàn đang cách đó phía trước vài dặm......Một lúc lâu sau , hắn không khỏi nhíu nhíu lông mày. "Thiết giận vẫn còn đang ở đây ? Hắn không định rời đi sao ? "

Với cảm ứng của Quân Vũ Hiên. Hắn có thể dễ dàng phát hiện động tĩnh trong phương viên hơn mười dặm. Đại khái , ước chừng có khoảng mười đội nhân mã hoặc trước hoặc sau đang đi theo Thiết Huyết dong binh đoàn. Trong đó, Quân Vũ Hiên thậm chí phát hiện có một gã thực lực đạt tới thánh cấp !

Từ tinh thần ba động của gã có thực lực thánh cấp này,xem ra hắn là một gã ma pháp sư......Về phần là cái gì ma pháp sư, Quân Vũ Hiên cũng không dám chắc chắn. Dù sao, hắn đối với ma pháp cũng không thập phần rõ ràng.

"Ngay cả người có thực lực thánh cấp cũng đã xuất động ......Xem bộ dáng. sức hấp dẫn của Bội kiếm của Sáng thế thần , vẫn còn rất lớn......"

Quân Vũ Hiên vừa đi, vừa âm thầm nói thầm .

Trong suốt đoạn đường đi không ai nói chuyện. Trừ bỏ trong lúc có vài con ma thú nhỏ xuất hiện, đã bị Kiệt Thụy với vài đường chiến phủ chém thành nhiều đoạn ở phía ngoài, cũng không có cái gì đáng giá một lá thư .

--------------------------------------------------------------------------------

thay đổi nội dung bởi: atvgp, hôm nay lúc 10:18 AM.

--------------------------------------------------------------------------------

Thái Ất Vô Song Du Thân Chuỳ ---> Ta là A Pờ

Click vào ảnh trên để đăng ký vào Bàn long Hội!!!

94 thành viên 2T cảm ơn bài viết này của atvgp vì cảm thấy "rất là hay": 0919502090 (hôm nay), angelryu (hôm nay), anhduc178 (hôm nay), avenis_1234 (hôm nay), badboyhp8x (hôm nay), batgioibatgioi (hôm nay), beobom (hôm nay), buibach87 (hôm nay), cauthua (hôm nay), cdp (hôm nay), chuongsays (hôm nay), chu_teu (hôm nay), codon73 (hôm nay), codong (hôm nay), conkhingu (hôm nay), con_cao_cao (hôm nay), Cunon009 (hôm nay), cyberstar (hôm nay), DeviloftheDark (hôm nay), dichphong209 (hôm nay), dinhhathu (hôm nay), Doc Muc (hôm nay), dualcore (hôm nay), dukestorm (hôm nay), dungthanchet (hôm nay), entry1306 (hôm nay), giantelf70 (hôm nay), hichic112233 (hôm nay), hoakylan154 (hôm nay), hoangchat111 (hôm nay), hovietvu (hôm nay), huyhao (hôm nay), kau_ong_troi (hôm nay), kethamlang_K (hôm nay), kiemhyvong (hôm nay), kiemtinh866 (hôm nay), kimtyxavandoc3456 (hôm nay), ks388 (hôm nay), langtuhoidau (hôm nay), langtupt777 (hôm nay), liz1102 (hôm nay), loccoc2005 (hôm nay), loiho000 (hôm nay), LongIsland (hôm nay), longtrungnhan (hôm nay), maihoa088 (hôm nay), March3090 (hôm nay), namplhn2 (hôm nay), ngadung (hôm nay), nguyen ngoc lan (hôm nay), nguyensh (hôm nay), nguyentoanduc (hôm nay), Nino1310 (hôm nay), ntkienctdt (hôm nay), phapsubian (hôm nay), phuthuy28 (hôm nay), poseidon0507 (hôm nay), robertwilson69 (hôm nay), rocklina (hôm nay), rongnho_hcm76 (hôm nay), rukuru (hôm nay), S13 (hôm nay), samuen (hôm nay), saychuong (hôm nay), sơn hùng (hôm nay), Tò.Tí.Te (hôm nay), thach_conuong (hôm nay), thaihx (hôm nay), thamhoakk (hôm nay), thangbeddihoang (hôm nay), Thangtonkin76 (hôm nay), thannhan (hôm nay), thatwhy12 (hôm nay), thd_nhatrang (hôm nay), thiensu8x (hôm nay), thuy12813 (hôm nay), tienquanden24 (hôm nay), torai131313 (hôm nay), trja (hôm nay), trubatgioi_2000 (hôm nay), truongngvan (hôm nay), tt14582 (hôm nay), ttminhnhat09 (hôm nay), ttss (hôm nay), tuanmanh09 (hôm nay), tuchu (hôm nay), tuongmaythenao (hôm nay), vampires78 (hôm nay), vannhhh01 (hôm nay), VinceT (hôm nay), vitieubao_hdb (hôm nay), xuanlongdang (hôm nay), Xuân Cận (hôm nay), xyzmatcodon (hôm nay)

atvgp

Thăm nhà

Gởi nhắn tin tới atvgp

Tìm các bài viết của atvgp

hôm nay, 10:16 AM #80

atvgp

Bàn Long Chiến Đội

Bài viết: 314

Giới tính:

Tham gia từ: Jul 2008

Nơi Cư Ngụ: Hà nội

Yahoo: atvgp

Thanks: 13,800

Thanked 27,186 lần trong 198 bài

Quà tặng: [Tặng quà]

Tiền: 5,067

--------------------------------------------------------------------------------

Vũ hoàng tại dị giới

Tác giả: Vũ Thần Vũ

Quyển 4 : Dong binh đoàn

Chương 8: (2)

Dịch: atvgp

Biên tập: atvgp

Nguồn: 2T

Phần 2 đây

Bấm vào đây để xem nội dung.

......

Ban đêm. Mặc dù là ban ngày mặt trời chói trang, nhưng bên trong Ma thú sơn mạch càng lộ vẻ âm u. Thi thoảng trong quá trình di chuyển, vang vọng lên một vài tiếng kêu của những con hoẵng , cùng với tiếng gầm của những ma thú không xác định càng làm cho không khí chợt lộ vẻ âm trầm kinh khủng......

Thiết Huyết dong binh đoàn dừng lại khi đang cách đám người Tạp Đặc khoảng một dặm. Mà đám người Tạp Đặc cũng đã mệt mỏi do chạy theo một ngày đường, liền âm thầm thở dài một hơi.

"Bọn họ đã dừng lại.... "

Ân Khoa mở hai mắt vốn đang nhắm lại,trầm giọng nói.

Thân là thầm hệ ma pháp sư vốn ít có , tại lúc quay về địa phương Ma thú sơn mạch âm trầm này, mặc dù tâm lý của hắn cũng có chút khẩn trương, nhưng thực lực của hắn cũng là có chút tăng lên, giống như thuỷ hệ ma pháp sư khi ở trong nước thì thực lực mạnh hơn lúc bình thường rất nhiều. Tại những hoàn cảnh bất đồng ,mật độ của ma pháp nguyên tố cũng là không giống nhau. Ở địa phương âm u này, ba động của thầm nguyên tố rõ ràng mạnh hơn tất cả các nguyên tố khác.

"Tất cả mọi người mệt không ? chúng ta cũng nghỉ ngơi một chút. Bất quá......Không nên quá lâu. "

Mặc dù chỗ này rừng rậm dày đặc , cây cối cao lớn che khuất hoàn toàn tầm nhìn. Nhưng cũng không đảm bảo Thiết Huyết dong binh đoàn sẽ không phái ra thám báo để tìm hiểu......Mọi người cũng đều biết, không người nào nguyện ý cùng người khác chia xẻ thành quả thành qủa lao động của chính mình, mà ít nhất trong đám dong binh không có người như thế.

Tạp Đặc nói làm cho Lỵ Na nhất thời bật khóc..... "Nếu sớm biết rằng là địa phương này,sẽ không tới...... Địa phương này thật sự là làm cho người ta chán ghét! "

Đại cá nhi Kiệt Thụy thì cười cười nói: "Ta lại có cảm giác rất tốt .... "

Lỵ Na nghe vậy, nhất thời trừng mắt lên, mặc dù bởi vì duyên cớ sắc trời quá mờ , phỏng chừng Kiệt Thụy cũng là không có cách nào nhìn thấy. Nhưng nàng vẫn làm như vậy......

Quân Vũ Hiên có chút buồn cười nhìn vẻ mặt cau có bất đắc dĩ của Lỵ Na--đối với hắn mà nói, Ma thú sơn mạch lúc này so với ban ngày cũng không có cái gì bất đồng.

Thật đúng là một đám đứa nhỏ rất dễ tức giận....

Có chút buồn cười nhìn cử động của Ân Khoa đang nhắm mắt thầm phóng ma pháp quan sát Thiết Huyết dong binh đoàn,thần sắc vẻ mặt ngưng trọng hướng trong rừng đi đến, Tạp Đặc thì nhìn chung quanh xem có ma thú hay không, vẻ mặt cau có của Lỵ Na cùng vẻ mặt hàm hậu, vừa lúc kỳ đích quay đầu chung quanh đích đại cá nhi kiệt thụy......Quân Vũ Hiên trong lòng không khỏi âm thầm cười cười.

Bất quá,tất cả bọn họ đều là một tên rất đáng yêu, không phải sao?

Đứng ở góc độ của Quân Vũ Hiên mà nói. Bọn họ mặc dù có nhiều sở thích khác nhau, nhưng đích thật tính tình là rất tốt . Mặc dù cách làm của bọn họ nhìn qua tựa hồ là rất chánh xác . Một người quan sát phương hướng mục tiêu , một người xem xét bốn phía có loại ma thú nào có đủ sức uy hiếp hay không uy đến bọn họ, những hành động cẩn thận này mặc dù không sai nhưng vẫn có chút buồn cười

Bởi vì vấn đề là ngay từ đầu bọn họ đã bị Thiết Huyết dong binh đoàn tính kế. Có thể nói, bây giờ đám Thiết Huyết dong binh đoàn này đang đưa bọn họ đi vào trong Ma thú sơn mạch du ngoạn một chuyến thôi......Có thể tiếp nhận cái này nhiệm vụ, hơn nữa dám can đảm tiến vào trong Ma thú sơn mạch này, đều là những tên có chút ít thực lực . Mặc dù trong ma thú sơn mạch sẽ có một ít ma thú có thực lực cường đại. Nhưng nếu muốn tập kích bọn họ, chỉ sợ cũng không phải là một việc dễ dàng ......Huống hồ, Thiết Huyết dong binh đoàn cũng không hy vọng hy sinh một cách vô vị. Nếu nhiệm vụ chủ yếu là kéo bọn hắn đi ra dã ngoại một vòng, thì cần gì phải xâm nhập vào bên trong ma thú sơn mạch, tự tìm phiền toái cho mình, như vậy chẳng là quá ngu ngốc sao ? Cho nên xem bọn họ tiến vào đã mất một ngày thời gian. Nhưng sự thật cũng không có xâm nhập vào sâu bao nhiêu. Chỉ bất quá bởi vì lộ tuyến của Thiết Huyết dong binh đoàn di chuyển tương đối quái dị, trong lúc nhất thời làm cho người ta rất khó phát hiện.

Lắc đầu cười cười, Quân Vũ Hiên cũng sẽ không nói gì, hắn cũng không định đem sự thật này nói cho đồng bọn. Không phải hắn xem thường bọn họ, mà sự thật là bởi vì thực lực của bọn họ quá yếu, mặc dù là nếu cố gắng xông vào, cũng sẽ không có hiệu quả gì. Nói không chừng, còn có thể tự nhiên mất đi cái mạng nhỏ. Quân Vũ Hiên tự nhiên sẽ không tự đại mà cho rằng, chỉ có một mình mình có thể xem thấu dụng ý Thiết Huyết dong binh đoàn . Điểm ấy chỉ cần một người có thực lực thánh cấp là có thể nhận ra.

Vậy những người có thực lực giống như hắn hiện đang ở đâu đây ? Trên đại lục những người có thực lực thánh cấp, tuy không nhiều lắm, nhưng tổng số vẫn còn có mười mấy người thì phải ? Cho dù trừ đi một số ít ở tại các địa phương xa xôi hiểm trở, không nhận được thông tin đồn đãi nên không thể nhích người đi đến, người có thể đến ma thú sơn mạch này sẽ không ít người......Chẳng nói đâu xa, đi tới Duy Nạp thành vẫn có đến 2- 3người? Theo như Quân Vũ Hiên được biết , ít nhất tại Duy Nạp hoàng gia học viện, chắc chắn là có hai người.

Thế thì bọn họ đang ở đâu chứ ? Không tin vào tin đồn đãi ? Có lẽ cũng có thể. Nhưng khoảng cách gần như thế, nếu nói ngay cả xem cũng không đến xem một chút......Chỉ sợ đã quá lời mà thôi ? Vạn nhất là thật thì làm sao đây ? Phải biết rằng, người đều là có tâm lý hy vọng may mắn . Dù sao là cũng là bội kiếm của Sáng thế thần trong truyền thuyết . Quân Vũ Hiên sẽ không tin tưởng bọn họ ngay cả một tia tâm lý hy vọng may mắn cũng không ôm!

Có thể làm cho Quân Vũ Hiên gọi là người có thực lực mạnh, cái đại lục này , cũng chỉ có những người có thực lực đã ngoài thánh cấp mà thôi. Bọn họ đại khái đã xem thấu mưu kế của Thiết Huyết dong binh đoàn, bởi vậy mới vẫn không xuất hiện. Có thể nói, hôm nay hơn mười nhóm lực lượng đang đi theo Thiết Huyết dong binh đoàn mà đến, cũng chỉ là những người bình thường mà thôi. Người mạnh chánh thức , khả năng đã hướng đúng đến vị trí của di thế chi kiếm để tìm kiếm rồi, tranh đoạt di thế chi kiếm , không phải giống như một nhiệm vụ bình thường, đã là cuộc chiến tranh đấu của thánh cấp rồi. Nói cho đám người Tạp Đặc ư ? Như vậy có cần thiết không ?

Hơn nữa......Quân Vũ Hiên cũng tin tưởng Thiết giận, Thiết Hưng đám người này cũng không phải quá ngu ngốc. Bọn họ tự nhiên cũng sẽ không ngây thơ cho rằng mưu kế của chính mình có thể đem tất cả mọi người lừa gạt được. Đem tất cả tinh duệ đi theo một hướng khác, chỉ sợ cũng là bởi vì một loại nguyên nhân này thôi ?

Một điểm quan trọng hơn chính là di thế chi kiếm, một khi đã là đồn đãi bội kiếm của Sáng thế thần, chắc chắn bên cạnh phải có cái gì lợi hại một chút như kết giới hoặc đại loại là một loại ma thú giữ nhà gì đó......Có thể không có sao? ......

Cho nên Quân Vũ Hiên chỉ là cười cười, cũng không có nói ra......

"Ta tại chung quanh nhìn một chút, từ chung quanh thỉnh thoảng xuất hiện D cấp ma thú ......Chung quanh hẳn là không có cái gì gọi là ma thú lợi hại đâu. Bất quá, buổi tối vẫn còn không thể không cảnh giác được. "

Tạp Đặc chui ra từ trong rừng , sau đó nói.

Lỵ na bây giờ mặc dù rất khó chịu với hoàn cảnh chung quanh. Nhưng cũng đã rõ ràng theo như lời Tạp Đặc nói rất có đạo lý, Vì vậy gật đầu, nhìn xung quanh một chút nói: " Ân Khoa ở chỗ này phóng xuất ra một cái phòng ngự kết giới đi. Ít nhất cũng có thể an tâm hơn một chút......Ta là quang minh hệ, ở cái này địa phương không thấy được gì......" Nói cũng kỳ quái, thân là quang hệ mục sư, cảm giác của Lỵ Na khi ở địa phương này cũng cảm thấy rất âm trầm , nhưng cũng không có cảm giác được quang hệ nguyên tố trong cơ thể mình tại hoàn cảnh này có mâu thuẫn với thầm hệ nguyên tố ,đây là một loại biểu hiện kỳ quái. Phải biết rằng, sự đối lập của quang hệ cùng thầm hệ, là từ xưa tới nay vẫn tồn tại.

Tạp Đặc gật đầu,nói: "Ân, không sai. Ở loại địa phương này, thầm hệ ma pháp của hắn là phi thường hữu dụng . "

Vì vậy mọi người không hề nói chuyện, đều tự tìm một thân cây lớn, ngồi xuống phía dưới, để nghỉ ngơi, mặc dù khi cái mông tiếp xúc với rể cây lúc ngồi xuống rất không thoải mái.

Chỉ một lát sau, Ân Khoa bỗng mở mắt.

"Bọn họ đã bắt đầu đốt lửa, xem bộ dáng là chuẩn bị ở chỗ này lập trại rồi. Chúng ta cũng đã có thể nghỉ ngơi. "

Đám người Tạp Đặc nghe vậy gật đầu, Tạp Đặc nói: "Ân Khoa, ngươi cũng thả ra phòng ngự kết giới đi. Lỵ Na là quang minh hệ ,kết giới của nàng quá lộ liễu. "

Ân Khoa nghe vậy gật đầu.

Vũ hoàng tại dị giới

Tác giả: Vũ Thần Vũ

Quyển 4 : Dong binh đoàn

Chương 9: Rời đi (1)

Dịch: atvgp

Biên tập: atvgp

Nguồn: 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Chỉ thấy hắn giơ lên ma trượng, trong miệng bắt đầu thì thào một số âm thanh. Một cách chậm rãi, một điểm hắc ám quang điện từ trong tay hắn sinh ra, ngay lập tức khí tức hắc ám bốn phía gia tăng ồ ạt, đây có thể hình dung chính là phương pháp mâu thuẫn. Nhưng sự thật , trên đại lục rất khó tìm được người có thể sử dụng phương pháp này để phát xuất ra ma pháp.

Sau khi thì thào đọc một loạt các chú ngữ, chỉ thấy hắn bỗng giơ cao ma pháp trượng lên. Quân Vũ Hiên rất rõ ràng cảm giác được giống như có một làn gió nhẹ thoảng qua. Một tầng nhàn nhạt hắc ám, đem mấy người bao phủ ở bên trong.

Tạp Đặc thấy kết giới hoàn thành, gật đầu, nói: "Chúng ta cũng nghỉ ngơi thôi. Mặc dù có kết giới, nhưng cũng vẫn phải cảnh giác. "

Vì vậy, đám người này, ngay tại nơi địa phương âm u này, đều ngồi xuống hoặc dựa vào gốc cây để nghỉ ngơi......

Mà Quân Vũ Hiên tựa ở một cây cổ thụ đầu tiên, khép hờ con mắt......Thật nhẹ nhàng, cảm ứng của hắn đem toàn bộ doanh trại của đám Thiết Huyết dong binh đoàn đang ở cách đó hơm một dặm hoàn toàn bao phủ......

......

Đã gần đến giữa đêm. Tất cả mọi người cũng đã đã ngủ ngon, trải qua một ngày di chuyển, núi non trùng trùng không dễ đi như ở ngoài, thỉnh thoảng lại chiến đấu cùng ma thú , làm cho tất cả mọi người không khỏi có chút uể oải. Bây giờ Thiết Huyết dong binh đoàn đã nghỉ ngơi, bọn họ, tự nhiên cũng có thể nghỉ ngơi ......Đương nhiên, trong đó tự nhiên là có người trực đêm để theo dõi nhất cử nhất động của Thiết Huyết dong binh đoàn. Càng huống chi, khoảng cách một dặm cũng không phải là xa, mặc dù âm thanh của các loại ma thú trong khu vực này liên tục vang lên, nhưng thực lực cũng không phải là dễ trêu vào, tự nhiên cũng không sợ đám người của Thiết Huyết dong binh đoàn đang đi trước

......

Song, một đạo bóng đen với tốc độ lấy mắt thường rất khó phân biệt bỗng từ doanh trại của Thiết Huyết dong binh đoàn bắn đi ra ngoài! Bởi vì sắc trời quá mờ, mà tốc độ của bóng đen kia quá nhanh, phần lớn cũng không có người nào phát hiện được ......

Quân Vũ Hiên vốn vẫn đang nhắm mắt lại bỗng mở mắt. Khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt: " cuối cùng ngươi cũng vấn không nhịn được rồi? "

Nhìn thoáng qua mấy người vẫn đang ngủ say bên trong, Quân Vũ Hiên lộ ra vẻ tươi cười......Mặc dù bất quá một ngày ngắn ngủn ở chung, nhưng Tạp Đặc cơ cảnh, Ân Khoa ổn trọng, Kiệt Thụy hồn hậu cùng với biểu hiện đáng yêu của Lỵ Na, đẫ làm cho Quân Vũ Hiên rất có ấn tượng......

"A a, cám ơn các ngươi đã làm cho ta một lần nữa cảm thụ lại cảm giác có bạn bè......Nhưng đáng tiếc , chúng ta nhất định không có cách nào trở thành đồng bọn. Hy vọng các ngươi có thể trở về bình an thôi......"

Đứng dậy, định đợi rời đi. Nhưng đi được một vài bước , rồi lại ngừng lại. Nhẹ nhàng thở dài, ngón tay chỉ xuống dưới đất, nhẹ nhàn vung lên, trên mặt đất nhất thời bụi đất bay mù mịt......

Một lát sau, Quân Vũ Hiên đình chỉ. lại nhìn thoáng qua mọi người đang ngủ say, trong lòng thở dài một hơi, sau đó quay người lại, thân ảnh này trống rỗng biến mất......

Sự thật lấy thực lực của Quân Vũ Hiên , hắn vốn là không cần phải gia nhập đội ngũ nhỏ bé này . Nhưng trước đã nói qua, kiếp trước hắn là một người không có bằng hữu . Hắn thật sự rất khát vọng nếm thử một chút cảm giác có bằng hữu...... Đáng tiếc. Thực lực và trình độ kém nhau thật sự quá lớn. Bọn họ, nhất định không cách nào trở thành đồng bạn......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ssss