Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hành tinh phù thủy, tại tòa chính điện, không gian âm đến run sợ. Vương quốc pháp thuật chìm trong biển máu, ngày cũng như đêm, các cuộc chiến tranh chống đối Suria không ngừng tiếp diễn. Tiếng gào thét, oán thán của dân chúng hòa với niềm xót thương vị nữ hoàng xinh đẹp đã băng hà hơn năm trăm năm trước, ước mơ duy nhất của họ là mau chóng tìm ra công chúa - nữ hoàng tương lai, lật đổ Suria, dành lại vương quyền đã mất. Nhưng thời gian chờ đợi quá lâu khiến họ quên mất cả chính bản thân, nạn đói kéo dài, dược phẩm cạn kiệt, sự sống hành tinh này đang từ từ sụp đổ.

Tao nhã lật từng trang sách, Suria hững hờ nhìn đứa con trai độc nhất của mụ, khóe miệng dương lên nét cười, một nụ cười chứa đầy tử khí. Mụ chỉ vào quả cầu thủy tinh trong suốt trên bàn.

- "Hoàng tử, quả cầu của nữ hoàng đã phát sáng, tuy rất yếu ớt nhưng đủ để chứng minh, con bé công chúa đó vẫn còn sống."

- "Người muốn con làm gì?" - Chàng trai tóc vàng kính lễ hỏi.

Suria gập cuốn sách, vuốt ve bộ lông óng mượt của con quạ trên vai, thờ ơ nói.

- "Sức mạnh phát ra từ trường Witchcraft, ta muốn con điều tra ra con nhỏ đó rồi trừ khử nó trước khi quả cầu chiếu sáng trở lại."

- "Vâng, thưa mẹ." - Cúi chào Suria, chàng hoàng tử phất áo ra đi, một tay kéo mũ lông sau áo choàng đội sụp, tay còn lại cầm quyền trượng vàng lấp lánh ánh ruby.

***

Jessica thong thả đi dọc bờ sông, hai tay vẫn đủng đỉnh như đi trong trường, tia nhìn không rời hai con chim báo tử lượn tới lượn lui trên trời. Điềm báo ư? Là thần chết.

Quay lưng thảy cho Yuri đằng sau hai chiếc nút nhỏ, cô nhướn mày ra hiệu. Yuri nhanh chóng hiểu, đút hai chiếc nút vào lỗ tai. Vừa lúc ấy, mặt sông bỗng đỏ ngầu, nước dao động với tần số mạnh, và dĩ nhiên là giọng nói đó lại phát ra, nếu cả hai có thể nghe được, sẽ cảm thấy ngữ điệu con yêu tinh này ngày càng nâng lên, không chỉ mê hoặc nữa mà còn có khả năng đoạt hồn của kẻ nghe.

Yuri chẳng lạ gì tình huống này, trước khi đến đây cùng cô, Yuri luôn chuẩn bị tinh thần chiến đấu, lần một để ả chuồn mất, nhưng sẽ không có lần hai đâu.

Bùm...

Nước bắn tung tóe khắp nơi, một lốc xoáy cao trào tới, và ngự trị trên lốc xoáy đấy là một cô gái xinh đẹp động lòng người, mái tóc vàng rủ đều hai má, đôi mắt xanh ngọc đượm màu nước trong suốt, điểm dưới làn da láng mịn sau chiếc áo bán lõa lồ, để hở nửa phần bụng. Và đặc biệt hơn cả, cô ta sở hữu một đôi tai có màng, nửa thân dưới hình đuôi cá cũng mang màu nước. Cô đưa một ngón tay, động tác gẫy gẫy nhẹ như mời gọi, ánh mắt hướng Yuri dụ dỗ.

Ban đầu Jessica còn choáng váng trước vẻ đẹp mộng mị của cô ta, nhưng đã là quái nhân, dù có là quốc sắc thiên nhan, Jessica cô cũng phải tiêu diệt. Liếc Yuri bất động nãy giờ, Jessica cười nhẹ, khua bàn tay nhỏ nhắn điều khiển dòng chảy. Đây chính là mục đích mà cô ra đây, hồi trước vì gặp nguy hiểm nên cô đã bộc lộ được sức mạnh, và lần này cô vẫn muốn thử nghiệm tiếp. Thời gian luyện tập đã hết, Jessica chỉ có hai sự lựa chọn, một là bỏ cuộc và làm giáo sư Sena thất vọng, hai là liều mạng một phen, xem vận may mình tới đâu. Nếu là hai tháng trước, cô sẽ chọn ý thứ nhất, nhưng giờ thì khác rồi, cô - Jessica Jung muốn trở thành một phù thủy thực sự.

Dùng gió để khuyếch tán nước, rồi biến nước thành chính bản thân, Sena luôn dạy cô, muốn nước phục tùng, trước tiên phải điều khiển được nó, mà muốn điều khiển được nó, ta cần dung hòa nước với linh hồn của mình, nghĩa là thanh tẩy mọi vết nhơ trong nước. Nghe thì dễ chứ làm thì khó chết đi được. Ví dụ như hiện tại đây, cô không thao túng được nước nữa, còn Yuri cứ đứng im nhìn ả ta say đắm. Jessica vuốt mặt chán nản, thì ra ai cũng điêu đứng trước những cô gái đẹp, cho dù người ta có là yêu tinh hay quái vật. Đột nhiên Jessica nhớ tới Yoseob, cô tự hỏi, nếu là anh, anh có như vậy không?

Yuri đanh mày, khó chịu nhìn Jessica triển khai sức mạnh. Công sức Yuri giả vờ nãy giờ, không hề khiến cô ghen, ngược lại trong đầu cô còn đang nghĩ về một người khác. Ôi, chắc Yuri điên mất.

Phẫn nộ, Yuri thét lên, một chùm hỏa khí bắn về ả yêu nữ. Jessica bàng hoàng, Siren kinh hãi. Không phải ả đã quyến rũ được Yuri rồi hay sao?

Bùm... áp lực lớn khiến ả Siren trọng thương, nhân cơ hội tốt, Jessica nhắm mắt vung nhẹ cánh tay và một khối nước bắn tới. Hỏa lôi và thủy lực, hai sức mạnh song hành quá lớn, mà ả còn chưa kịp trở mình nên ngay lập tức bị đánh rớt xuống sông.

Siren đau đớn, răng rít chặt vào nhau, ngoái đầu nhìn hai kẻ đáng kiếp trên bờ. Ả bật cười ma mị, cả con sông ngập tràn sương mù, Jessica và Yuri không nhúc nhích, họ đứng lặng người, đôi mắt ánh lên tia sắc bén dè chừng, cả cơ thể chìm trong vẻ băng lãnh giá buốt.

Sương tan, dòng sông trở về yên bình, nhưng mặt nước lại thẩm màu của máu, nổi lềnh bềnh bốn chữ: "Ta sẽ trả thù".

Yuri cười khẩy, Jessica vẫn vô cảm bước tiếp, như không có chuyện gì xảy ra.

Trả thù sao? Để xem, ai trả thù ai.

---------------------------------

Thư viện - nơi tổng hợp các loại sách pháp thuật từ bùa chú, độc dược cho tới cách phòng chống nghệ thuật hắc ám.

Jessica băng qua các gian sách ánh sáng, chọn ba quyển thủy song, toan đi về. Một tia lấp lánh lọt vào mắt cô. Jessica nheo mày, tính hiếu kỳ lại bộc phát, mặc dù biết, tò mò là xấu, nhưng bên dãy chứa thứ lấp lánh ấy có gì đó rất thu hút cô. Để bản năng đè bẹp lí trí, Jessica vô định bước mà không chú ý mình đã vào khu vực sách cấm.

Thứ phát sáng nằm ở giá cao nhất. Là một quyển sách màu vàng lung linh tuyệt diệu, bên ngoài gắn sợi xích nhỏ màu bạc đẹp không kém phần. Cô nhón chân, giơ cao tay, một chút nữa thôi là lấy được rồi.

Bỗng...

Lộp cộp... tiếng đế guốc. Jessica nín thở giữ nguyên tư thế. Một ánh đèn chợt rọi vào, chiếu sáng khuôn mặt kiều diềm cùng bộ đồng phục nữ sinh của cô.

- "Em... làm gì ở đây?" - Cô thủ thư đẩy gọng kính trên sống mũi, lừ mắt nhìn Jessica – "Học viên không được vào khu sách cấm."

Jessica nuốt nước bọt, thở phào. Trông cô giờ chả khác nào ăn trộm, mặt mày căng thẳng, tim run muốn nhảy ra ngoài, còn cả bộ dạng nhếch nhác sau buổi tập ở thác nước hồi chiều.

Trời đã chập choạng tối, lại một thân một mình lên thư viện, không khiến người ta hiểu lầm mới lạ. Nuốt vào nỗi sợ hãi, Jessica vui vẻ cười khan, bào chữa cho hành động thót tim đen vừa rồi.

- "Em xin lỗi. Tại em không để ý bảng hiệu." - Vừa nói, Jessica vừa cố ý để lộ ra mấy tập sách mới mượn, vờ như mình đi lộn dãy.

Cô thủ thư hừ lạnh, ưỡn ngực về bàn làm việc.

- "Thôi được rồi. Lần đầu tôi tha. Em mau về đi, sắp tới giờ ăn tối rồi đấy."

Ngoan ngoãn cúi đầu chào cô giáo, Jessica lơ đãng ra khỏi gian sách, ánh mắt không ngừng liếc đến cuốn sách vàng bí ẩn trên giá cao. Chả nhẽ là bí kíp đặc biệt? Càng nghĩ, cô càng thấy hứng thú. Từ lúc chuyển vào trường này, tâm tình cô thoải mái hẳn, ít ra là sống thanh thản, có bạn bè và hơn hết là có phép thuật. Nhưng chuyện dòng sông tử thần, đến giờ vẫn chưa kết thúc, có lẽ cô sẽ cần tới Yuri giúp đỡ trong kế hoạch sắp tới .

***

Sau vài tuần nghỉ phép, Yoseob trở về trường học, trong mấy ngày anh vắng mặt, ở trường lại có thêm một vụ đuối nước. Để bảo đảm an toàn cho các học viên, nhà trường đành phải tạm đóng cổng chính, nghiêm cấm học viên ra ngoài trường và thực hiện qui định về kí túc xá đúng giờ giới nghiêm. Ai vi phạm sẽ bị xử lý theo pháp lệnh của hội học sinh. Do đó, việc Yuri và Jessica bị yêu nữ tấn công hay đúng hơn là hai người tự ý trốn khỏi trường, phải hoàn toàn được bảo mật, trời biết đất biết nhưng không để lộ đến kẻ thứ ba.

Vì học viên bị cấm túc tại chỗ nên Jessica không thể tới thác nước để luyện tập. Cô đã hết thời gian. Việc "đùa giỡn " với ả yêu nữ đợt trước chả có tác dụng gì. Theo Jessica nghĩ, cô nên thử lại lần nữa, và cô cần người giúp. Ngay lập tức, Jessica liền nhớ đến Yoseob, chính anh đã triển khai sức mạnh giùm cô. Đây là cơ hội cuối cùng.

Trên bãi cỏ xanh rì cạnh hồ chứa nước yên tĩnh, Yoseob bàng hoàng nói lớn.

- "Không được. Như vậy sẽ rất nguy hiểm."

Jessica lặng mình lắng nghe tiếng gió nhẹ gầm. Hai con kền kền suốt ba ngày nay cứ bay đi bay lại trên trời, khiến tâm cô không thể tĩnh. Hít sâu một hơi, cô buông giọng.

- "Em hiểu, nhưng sẽ không an toàn nếu con quái vật đó còn dưới nước và bài tập của em không hoàn thành trước khi giáo sư Sena về. Yoseob, em biết người duy nhất giúp được em bây giờ chỉ có anh."

Yoseob ngán ngẩm xoa đầu. Từ lúc nào mà cô ấy trở nên liều lĩnh tới vậy, Jessica anh từng quen là một cô gái rất nhút nhát, chả nhẽ nỗi sợ hãi sau thảm kịch lần trước đã khiến cô kiên cường. Nhưng Yoseob biết chắc một điều, Jessica vẫn là Jessica, đôi mắt nương vẻ u sầu, nét mặt băng lãnh lạnh giá và cả tính cách bướng bỉnh tới tuột cùng của cô. Cô không hề thay đổi. Và tình cảm mơ hồ anh dành cho cô cũng vậy.

Bất lực thở dài, anh gật đầu đồng ý. Cô gái này là phù thủy ánh sáng, sao lại khao khát sức mạnh của nước? Không lẽ, cô muốn vào ban couble?... với anh? Ôi, nếu điều đó là thật thì tốt biết mấy. Nhưng vấn đề cần giải quyết bây giờ là phải tìm cho ra tung tích công chúa trước khi vương quốc pháp thuật diệt vong. Trách nhiệm của anh chính là bảo vệ công chúa theo thánh lệnh nhà vua. Và trên hết, mong rằng cô ta còn sống lành lặn để dành lại vương quyền, kết thúc trận chiến. Lúc đó, điều anh muốn làm đầu tiên là cùng Jessica - người con gái anh yêu từ cái nhìn đầu tiên, rời khỏi hoàng thất, sống một cuộc sống thật bình yên. Mặc dù mơ ước đấy quá đỗi xa vời, nhưng anh sẽ cố gắng sống tiếp sau cuộc chiến định mệnh. Còn bây giờ anh cần phải phối hợp với Jessica xử đẹp con yêu nghiệt dưới sông tử thần trước đã.

***

Một tuần sau, tại kí túc xá nữ, Sunny liên tục rên rỉ vì hiệu trưởng muốn cô rời khỏi hội bảo vệ quyền lợi học sinh, với một lí do khá củ sắn: "Con sẽ chết nếu tiếp tục công việc ấy". Jessica thấy người cha này thực quá lo xa, tai nạn mấy tuần trước xảy ra cho Sunny khiến ngài ấy sụt đi dăm ba kí và ngày nào ngài hiệu trưởng cũng đến kí túc xá phòng cô hỏi thăm con gái. Jessica rất ghen tị, cha cô chả bao giờ quan tâm tới cô, trong đầu ông chỉ có công việc, cuộc sống khổ sở của cô ông không hề biết đến, và có lẽ sự tồn tại chính cô, ông cũng không thèm ngó ngàng, đó là một phần lí do Jessica cô luôn chọn cách im lặng chịu đựng. Nhưng giờ thì khác rồi, cô không còn là một Jessica nhu nhược như trước nữa, sự kìm nén trong cô đã biến thành đấu tranh vì lòng tự trọng. Mẹ kế, Yeon Woo, cô tuyệt đối sẽ không để hai mẹ con họ muốn làm gì thì làm, trong kì nghỉ hè sắp tới, cô sẽ trở về và dành lại vị trí nhị tiểu thư Jung gia, bởi cô là một phù thủy, là con gái của Jung Shin Han.

- "Jessica, ta có chuyện muốn nói với em" - Kết thúc buổi thăm Sunny, hiệu trưởng nhìn Jessica nói nhỏ.

Cô cúi đầu thay lời chào tạm biệt đầy cung kính. Hiệu trưởng mỉm cười ra khỏi phòng. Sunny liền xấn tới hỏi.

- "Ngài hiệu trưởng nói gì với bạn thế Jessica?"

Jessica cốc chán bạn, cười tinh nghịch.

- "Ngài hiệu trưởng. Cậu cũng lễ phép quá ha."

- "Thì ...ở trường mình không muốn khoe khoang, như vậy sẽ rắc rối,giả sử nếu mình phạm lỗi, sẽ gây khó xử cho các giáo sư. Mình chẳng thích như vậy tí nào." - Vừa nói, cô nàng vừa bỉu môi phồng má, trông rất đáng yêu và thuần khuyết như linh hồn nước của nàng.

Jessica thật nể phục tính khiêm tốn của Sunny, chính cá tính ấy đã khiến Jessica thêm phần ngưỡng mộ nàng ta, chỉ tiếc, Sooyoung... Haiz, cô không thể xen vào chuyện tình cảm riêng của người khác. Nếu Sooyoung thật lòng thì vào một lúc nào đó sẽ tự nói ra. Thôi, chuyện này cô không liên quan, miễn bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro