Chương 64: Rót hết tinh dịch nóng bỏng của anh vào tử cung cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đàn ông ngồi cả ngày vẫn chưa đi, mấy nhân viên trong quán cơm đều thầm bàn tán.

"Cái anh soái ca này đang theo đuổi bà chủ à?"

"Phải không phải không, tôi thấy bà chủ ngồi lên xe anh ta."

"Đừng tụ tập một chỗ, bà chủ nhìn đấy."

Nghe được câu này, mọi người rối rít tản ra, giả bộ đang làm việc chăm chỉ.

Sầm Ý Mai rửa sạch tay rồi vào văn phòng cởi trang phục đầu bếp ra, ngửi ngửi người mình, đầy mùi dầu khói.

Hôm nay đứng nguyên ngày, cô đau hông đau chân, đặc biệt là lòng bàn chân thoáng động một chút đã đau nhói.

Cô ra ngoài nói với mọi người, "Tôi đi đây, cả nhà quét dọn xong rồi tan làm đi."

Mọi người đều ngạc nhiên bà chủ ngày thường luôn cần mẫn làm việc với bọn họ tới một giờ mới tan làm giờ lại về sớm.

"Hẹn gặp lại bà chủ."

Lý Minh Hiên ngồi ở hàng hiên thấy cô vội vàng đi qua. Người phụ nữ này giống như không phát hiện ra anh, đi thẳng ra ngoài không hề liếc anh lấy một cái.

Lý Minh Hiên cũng không giận, nhìn tư thế cô bước đi liền biết cô vẫn chưa thoải mái. Anh vừa chột dạ lại đau lòng, tối hôm qua ham muốn quá nhiều, vùi cô xuống gặm cắn, cuối cùng còn dùng ƈôи ȶɦịt lớn cắm huyệt nhỏ của cô.

Cô giãy giụa dưới thân anh lại bị con chim lớn đóng cọc trêи giường không chạy thoát được, cuối cùng bị anh làm đến phát khóc.

Thú tính của Lý Minh Hiên đại phát, ɖu͙ƈ vọng làm mê muội đầu óc, chỉ biết đè cái eo thon không ngừng lộn xộn của cô xuống rồi mạnh mẽ cắm rút, cưỡi con ngựa xinh đẹp rong ruổi, phóng thích tinh hoa sắc ɖu͙ƈ của mình.

Chờ anh bắn tinh lần thứ hai xong, cả người khoan kɧօáϊ thì người phụ nữ dưới thân đã sớm ngất đi, trêи trán rịn đầy mồ hôi, chân mày nhíu lại thật chặt, nước mắt giàn giụa, cái miệng nhỏ nhắn cắn đến trắng bệch.

Nhìn xuống dưới, hạ thân cô đỏ đỏ trắng trắng hỗn độn, máu xử nữ trộn với tϊиɦ ɖϊƈh͙ anh bắn ra, hai mảnh thịt trai trắng nõn sưng đỏ lên, còn hơi trầy da.

Lúc này Lý Minh Hiên mới tỉnh táo lại, hận không thể tát mạnh mình mấy cái, vì ɖu͙ƈ vọng mờ mắt mà làm cô bị thương.

Anh vội vàng xoay người xuống lầu lái xe tới tiệm mua thuốc, rồi lại chạy về giúp cô rửa ráy sạch sẽ thân thể, bôi thuốc bên dưới. Anh giày vò một phen mà Sầm Ý Mai vẫn không tỉnh, xem ra cô thật sự mệt mỏi.

Hai mảnh cánh hoa vốn non nớt lúc này đều hồng hồng, bôi một lớp thuốc tiêu sưng, dưới ánh đèn chúng trở nên sáng óng ánh. Anh cúi đầu khẽ hôn hoa huyệt của cô một cái, cô gái trêи giường theo phản xạ rụt ʍôиɠ lại.

Lý Minh Hiên nằm xuống giường ôm cô vào ngực. Anh tìm cô gần một tháng, nếu không phải người phụ nữ này không nhịn nổi nói cho anh địa chỉ của mình, anh sẽ càng tìm càng xa, hoàn toàn đi ngược hướng với cô.

Hóa ra bọn họ ở cùng một thành phố, gần nhau như vậy.

Lúc này anh có thể ôm cô vào ngực, tựa như một giấc mộng đẹp say lòng, nhưng anh biết đây không phải là mơ. Anh có thể hôn cô, sờ đến cô, có thể ɭϊếʍ láp đóa hoa nhỏ câu hồn của cô, có thể uống hết dòng mật dịch thơm mượt khiến anh miệng đắng lưỡi khô thèm khát đã lâu.

Còn có thể dùng đại ƈôи ȶɦịt của anh cắm vào huyệt nhỏ của cô, rót toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng đậm đặc vào đáy huyệt cô.

Buổi sáng tỉnh giấc, Sầm Ý Mai cả người đau nhức, đặc biệt là phía dưới, lúc mặc qυầи ɭót không cẩn thận cọ vào liền co rúm lại.

Người đàn ông kia như kẻ điên, không để ý sống chết đè trêи người cô liều mạng cắm rút, huyệt nhỏ vừa mới được khai phá nào có thể chịu được anh thô bạo đối xử như thế.

Lý Minh Hiên ở bên cạnh ân cần phục vụ, nhưng cả ngày Sầm Ý Mai đều không cho anh sắc mặt tốt.

Cô lạnh mặt tránh khỏi bàn tay người đàn ông đang duỗi tới, đi thẳng ra ngoài. Trong tiểu khu đường hẹp ô tô không lái vào được, Lý Minh Hiên dừng xe ở bên ngoài.

Nhìn cô đi sang hướng khác, Lý Minh Hiên đuổi theo, cường ngạnh ôm eo cô kéo vào xe.

Miệng anh thấp giọng dụ dỗ, "Đừng nóng giận."

Sầm Ý Mai dùng dằng không muốn anh được như ý, nhưng khó mà địch lại sức mạnh của đàn ông. Cô bị anh ôm vào ngồi cạnh ghế lái.

Khuôn mặt đẹp tức giận đến đỏ bừng, trong mắt phượng đều là sự lạnh lùng, "Lý Minh Hiên, đủ rồi đấy!"

Lý Minh Hiên hối hận muốn chết, nhưng anh cũng biết cô ngoài mạnh trong yếu. Cô bé ɖâʍ đãng này nói một đằng nghĩ một nẻo, rõ ràng thích anh nhưng lại mạnh miệng, ra vẻ cao ngạo lãnh đạm.

Nếu cô không thích anh cũng sẽ không nói địa chỉ cho anh, không để anh nghênh ngang vào nhà, càng không đồng ý cho anh "cắm".

"Vợ ngoan, phía dưới của em bị thương, anh đưa em về bôi thuốc."

Thật ra hôm nay anh mang cả thuốc đến, nói một ngày phải bôi ba lần. Nhưng Sầm Ý Mai sao có thể để anh giúp cô bôi trong tiệm, cứng rắn đẩy anh ra ngoài. Anh một mực đợi ở trong tiệm của cô một ngày không rời đi.

Sớm biết vậy cô đã không nói cho anh địa chỉ của mình, mặc anh đi tìm. Nếu không phải thương anh tìm cả tháng mà càng ngày càng xa, cô sẽ không mềm lòng đâu!

Tối đến trước khi ngủ Lý Minh Hiên giúp cô bôi thuốc bên dưới, Sầm Ý Mai ngượng ngùng không thôi, lạnh giọng cự tuyệt, "Em không muốn!"

"Bé ngoan, bôi thuốc sẽ không đau nữa."

Quan trọng nhất là bôi thuốc sớm khỏi, để anh cắm ƈôи ȶɦịt đang phát trướng dưới háng vào.

"Anh đã đến tiệm hỏi bác sĩ, thuốc mỡ này có công dụng tốt nhất."

Nói rồi anh cương quyết cởi qυầи ɭót của cô xuống. Cô vừa tắm xong, hương vị ngọt thơm xông vào mũi anh, hai cánh hoa mập mạp phấn nộn, Lý Minh Hiên thiếu chút nữa không nhịn được, muốn cúi đầu ngậm lấy hai mảnh thịt mà cắn ɭϊếʍ.

Anh nghiêng đầu phun ra một hơi khí rồi mới quay lại. Đây không phải lần đầu anh nhận ra, lý trí anh vốn tự hào lại dễ dàng tan rã dưới hạ thân cô gái trước mặt.

Anh kiềm chế sự xao động, cúi đầu cẩn thận giúp cô bôi thuốc.

Sầm Ý Mai không nhịn được tức giận than phiền, "Đều tại anh! Lực mạnh như vậy!"

Trong lòng thầm hận, cô nhấc chân muốn đá anh, nhưng anh không những không tức giận mà còn bắt lấy chân cô hôn một cái.

"Đều do anh đều do anh, huyệt nhỏ của vợ non nớt như vậy, anh thô kệch không biết thương hương tiếc ngọc. Anh bảo đảm lần sau sẽ nhẹ nhàng ôn nhu."

Ngón tay anh dịu dàng bôi đều thuốc mỡ lên, khẽ thổi thổi, thật giống như cô là đứa trẻ sợ đau.

Sầm Ý Mai nuốt xuống tiếng rêи rỉ suýt thì buột ra. Hạ thân cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, địa phương bí ẩn bị ngón tay của anh dịu dàng động chạm, cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của anh cùng với hơi thở chạm vào phía dưới.

Thuốc lạnh nhưng hơi thở của anh lại nóng, cuối cùng anh còn thổi khí vào chỗ đó. Huyệt nhỏ không khống chế được hơi co rút, sâu trong có chút nước chảy ra.

Toàn thân cô đều thẹn thùng co lại, run rẩy, muốn khép đùi vào nhưng bị anh bấu thật chặt.

Thoa xong một lớp thuốc trêи hai cánh hoa nõn nà, trán Lý Minh Hiên cũng rịn ra một lớp mồ hôi.

Anh dùng ngón giữa quẹt thuốc mỡ trắng, cắm vào nộn huyệt đêm qua đã vặn chim lớn của anh thật chặt, ʍút̼ ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ nồng đậm.

Nửa ngón tay chậm rãi tiến vào, huyệt thịt liền run rẩy đẩy ra.

"Vợ ơi thả lỏng đi em."

Sầm Ý Mai xấu hổ cả người ửng hồng, giọng nói từ dưới gối truyền ra, "Anh nhanh lên chút!"

Bên trong có chất lỏng bôi trơn, động tác trôi chảy hơn nhiều, cô bé bị anh làm cho động ɖu͙ƈ chảy nước. Lý Minh Hiên không dám nói thành tiếng, sợ chọc giận cô.

Làm xong việc, hai người đã đổ một thân mồ hôi.

Ngón giữa của Lý Minh Hiên ướt nhẹp, dưới ánh đèn trở nên sáng bóng. Anh để gần mũi ngửi mấy cái, tất cả đều là mùi vị ngọt ngào của mật dịch.

Sầm Ý Mai từ dưới gối ngẩng đầu nhìn thử, người đàn ông đang bỏ ngón tay vào trong miệng ɭϊếʍ. Tròng mắt anh chăm chú nhìn cô, lông mày nhếch lên, khuôn mặt tuấn lãng mang chút ý ɖâʍ, đầu lưỡi ɭϊếʍ ngón tay, cong môi cười.

"Nước của vợ thật ngọt!"

Bộ dạng sắc tình khiến cô sợ tới mức vùi đầu vào gối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro