Chap 78: chạm mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó...

Hàn Thiên hẹn Kim Ngưu cùng ngắm sao

K khí có chút yên tĩnh. Ngưu k biết nên ns j. Sợ đụng đến vết thương lòng của Hàn thiên

" Cái này ngắm sao cái j?Rõ là đag thi xem ai yên lặng lâu hơn mà? "- Ngưu cảm thấy nhàm chán 

- đệ k phải bị mù bẩm sinh. Trc năm tuổi mắt vẫn rất sáng nhưng sau đó ng càng mờ dần. Năm 7 tuổi đã hoàn toàn k thấy j- Hàn Thiên đột nhiên mở lời phá vỡ k gian yên tĩnh

- Mời thái y khám thử chưa?

- rồi nhưng k tìm ra đc nguyên nhân. Mọi người k ai thik đệ cả vì đệ bị mù và Mẫu phi đệ bị giam trong lãnh cung.1 năm đệ ms đc gặp Người 1 lần- Hàn Thiên chợt ôm chầm lấy Kim Ngưu- tỷ tỷ. Cho đệ ôm 1 lát đc k?

- Nếu muốn đệ có thể khóc- Nàng vòng tay ôm lấy Thiên Thiên

- Đa tạ tỷ tỷ-" Ấm áp quá. Đây là cảm giác j v? "

- Tại sao lại ns vs tỷ? 

- Đệ cảm thấy tỷ là chỗ dựa của đệ. Tự nhiên muốn ns vs tỷ. Đệ biết tỷ cũng rất tò mò nhưng k dám hỏi .tỷ k hỏi đệ cx sẽ ns

Kim Ngưu ra về lòng nặng trĩu. Đêm vắng thanh tĩnh. Hôm nay là 1 đêm trăng khuyết. Gió se se lạnh vào đông. Nàng cứ đi mãi khi dừng lại thì nhận ra đã đứng trc Nguyệt Luyến cung.. .

- Sao ta lại đến đây? - nàng tự hỏi chính mik. Là trong tiềm thức nàng muốn về nơi này sao? 

Đag thơ thẩn đột nhiên có 1 giọng ns băng lãnh vang lên lm nàng giật thót tim

-Ngươi là ai? 

Nàng quay mặt lại nhìn. Hoá ra thiên yết

" Ôi thôi tiêu r. Trốn mãi. Cuối cx cũng chạm mặt r"

- Nô tài tham kiến hoàng thượng- Ngưu k biết ns j nên thôi hành lễ vậy. Cố nén giọng cho khác khác xíu

- Nhìn ngươi rất quen mắt- Yết dùng ngón trỏ nâng cằm nàng lên

Ngưu lúng túng 

" Lẽ nào đã bị nhận ra r? "

- hoàng thượng người nhận lầm r

- ngươi là Lục Đình Kiêu? - Yết mơ hồ nhận ra

Ngưu mừng như vớ đc vàng

- Phải phải. Nô tài là Lục Đình Kiêu

- Những món ăn của ngươi lm sao mà biết ? - Yết bức cung

- A... Chuyện này - Ngưu đag suy nghĩ lý do

- Ns- Yết dùng ánh mắt đe doạ

- Là 1 mỹ nhân truyền dạy cho nô tài- Ngưu hoảng quá ns bừa

- Nàng ta trông như thế nào? - Yết vui mừng 

- cô Nương đó tên là Hàn Kim Ngưu. Nhỏ tuổi hơn nô tài. Da rất trắng. Rất xinh đẹp- Ngưu chế bừa. K ngờ yết lại tin

- Nàng ta hiện tại đag ở đâu? - Mục quang( ánh mắt)  Bò Cạp sáng mà bí ẩn như trăng. Nàng bị hút hồn bởi mục quang ấy. Nhất thời ngây ra nhìn ngắm

- Này. Ngươi sao v? - Yết huơ tay 

- A... Cô nương đó cho nô tài uống 1 Viên thuốc. Tỉnh dậy thì chỉ còn nhớ đc tưng ấy thôi. Để hoàng thượng thất vọng r- Ngưu dựng chuyện càng ngày càng hư cấu. Nhanh chóng cắt đứt tia hy vọng đag nhen nhóm trong lòng chàng

Hàng mi dài rũ xuống tâm tình bất định(tâm tình k ổn định) rời đi

Nhìn bóng lưng thê lương ấy Ngưu có chút k nỡ nên bồi thêm 1 câu

- Hoàng thượng. Trc khi rời đi. Cô nương ấy có tâm nguyện là muốn nô tài hằng ngày đều lm ngự thiện cho người

- Thật sao? Quả nhiên nàng ta vẫn còn yêu trẫm- khoé môi khẽ nhếch lên Tựa tiếu phi tiếu( cười như k cười),

- Cô nương đó là j của hoàng thượng? - Ngưu hỏi thử. Nhưng cx muốn nghe Yết sẽ trả lời thế nào. 

- Nàng sao?  Nàng là nữ nhân trẫm yêu nhất. là thê tử của trẫm. Nàng mag vẻ đẹp bách niên nan ngộ( trăm năm khó gặp) - Yết tự hào ns

- hoàng thượng yêu nàng ta chỉ vì dung mạo? 

- không. Trẫm k biết đã yêu nàng từ bao giờ và tại sao lại yêu nàng- Hắn lắc nhẹ đầu

Ngưu thoáng rung động 

-Nàng hoạt bát,  khả ái như 1 tiểu hồ ly. Cx có luk nàng nghịch ngợm,  giảo hoạt hay hờn dỗi. Nàng lm trẫm cảm thấy cuộc sống đẹp biết bao nhưng cx khiến trẫm sụp đổ. Tuyệt vọng - Mí mắt hắn trùng xuống như chứa nặng tâm sự k thể ns

- người có hối hận vì đã yêu nàng k? - Ngưu mong chờ câu trả lời 

- K. Dù đc lựa chọn trẫm vẫn chọn yêu nàng- Yết nghiêng mặt nhìn nàng

Ngũ quan nhìn nghiêng của Yết rất ma mị. Yêu nghiệt. Lại thêm ánh trăng chiếu rọi càng lm chàng trở nên bí ẩn,  thu hút

- Nô tài cáo lui- Ngưu sắp k kìm đc muốn nhào đến ôm Yết nên đánh bài chuồn

Đi vài bc lại quay mặt lại ns vs chàng 1 câu

- 520( em yêu Anh) 

Cả 1 đêm thiên yết đều nhớ đến Kim Ngưu và câu ns cuối cùng trc khi rời đi của nàng

- Mik bị sao v?  Sao đột nhiên ns nhiều như v?  Tại sao phải trò chuyện vs 1 tên ngự trù?  Tại sao lại cứ nhớ đến hình bóng của hắn? 520 là ý j? Hay mik nghe nhầm? - Trong đầu Yết rối như tơ vò 

Ngưu cx k khá hơn là bao

- Có nên đi đầu thú k?  Hay tiếp tục lẩn trốn? 

Hôm sau... 

-Giờ này chắc phụ hoàng cx hạ triều r. Tiểu Kiêu. Mang 1 phần điểm tâm đến cho phụ hoàng- Triệt căn dặn

- Sao lại là nô tài? - Ngưu trốn tránh trách nhiệm. Hôm qua ms tỏ tình xog hôm nay sao dám gặp mặt

- Sao lại k thể là ngươi? - Hàn triệt khó chịu

Thấy cục cưng của mik cau có đành chiều ý nghe theo. Chỉ là đi đưa điểm tâm. Có j phải sợ

Long Tĩnh điện... 

- Công công.thái tử sai ta mag điểm tâm đến cho hoàng thượng. Nhờ công công mang vào giúp

- À ờ. Cx đc- Công công nhận lấy hộp điểm tâm

- Để hắn tự mik mag vào - tiếng ns bên trong vọng ra

Tẩm điện... 

Ngưu bc vào trong... Bên trong vắng tanh. K 1 bóng người. Có chút đáng sợ

Ngưu đi ra sau tấm bình phong... Thấy yết đag tắm

Nhìn thấy tấm lưng trần của Yết theo bản năng nàng đỏ mặt

" Mik sao v?  Thân thể Yết có chỗ nào mik chưa nhìn qua. Ngại cái qq j? "

- Hoàng thượng. Nô tài để điểm tâm ở đây. Hoàng thượng từ dùng. Nô tài cáo lui- Trâu lại định đánh bài chuồn nhưng bị Yết nắm lấy tay kéo lại

- Muốn tránh trẫm? - Yết lãnh đạm

- Nô tài nào dám? 

- kì lưng giúp trẫm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro