Chương 10: Si tình đế vương vs tướng môn bé gái mồ côi (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Trúc Vi Tô

Kinh thành đường phố tựa hồ chưa bao giờ quạnh quẽ một ngày, nhàn nhạt nắng sớm chiếu vào hai bên gạch đỏ lục ngói thượng, làm cho trước mắt phồn hoa thêm vài phần ý thơ cùng ấm áp.

Trên đường âm thanh người bán hàng rong rao hàng hết đợt này đến đợt khác, mọi người bận rộn chạy tới chạy lui , Lê Thất thản nhiên đi ở trong đó, chỉ cảm thấy tâm tình bình yên xưa nay chưa từng có.

“Tiểu thư, chúng ta muốn đi đâu?” Ra cung, Duyệt Nhi xưng hô cũng từ nương nương biến thành tiểu thư.

Lê Thất ánh mắt lướt qua người trộm rời đi cách đó không xa, khóe miệng hơi nâng: “Tùy tiện đi dạo.”

Xem ra con cá đã cắn câu, nàng chỉ cần an tâm chờ Nam Dương vương thế tử tới tìm nàng là được.

Lê Thất vẫn là lần đầu tiên dạo phố ở cổ đại, không kìm nối tò mò, dọc theo đường đi mua không ít thứ mới lạ, bất tri bất giác liền đến giờ ngọ.

Hai người tùy tiện tìm gia tửu lầu ngồi xuống.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng , mới vừa ngồi xuống cửa đã bị đẩy ra, nam tử trong bộ áo gấm màu lam chậm rãi đi đến.

“Ngươi đã đến rồi.” Lê Thất bình tĩnh mở miệng.

Theo nàng một buổi sáng, nàng còn đang suy nghĩ hắn sẽ chuẩn bị thời điểm hiện thân khi nào, không nghĩ tới nhanh như thế liền ẩn không được?

“Ngươi biết ta muốn tới?” Tiêu Vũ nhăn nhăn mày.

Không biết vì cái gì, sáng sớm nhìn thấy nàng, vốn định xuất hiện, lại ở thấy nàng đầy mặt ngạc nhiên nhìn chằm chằm các tiểu quán ven đường, cầm lòng không được mà đi theo nàng cả một buổi sáng.

Mấy ngày không thấy, hắn phát hiện nàng thật sự đã xảy ra biến hóa rất lớn, ngay cả ngày thường vừa thấy hắn con ngươi liền chứa đầy, hiện giờ đáy mắt cũng hóa thành một mặt nước phẳng lặng, bình tĩnh không gợn sóng.

A, quả nhiên cùng Nhan Nhi nói giống nhau, nàng chính là nữ nhân ái mộ hư vinh, mới tiến cung liền thay đổi.

“Nếu tới, ngồi đi.” dứt lời đối với người sau lưng mở miệng: “Duyệt Nhi, ngươi ra ngoài đi.”
“Vâng, tiểu thư.”

Tiêu Vũ từ ngồi xuống liền vẫn luôn trầm mặc, mà Lê Thất tựa hồ cũng không thèm để ý, ánh mắt chuyên chú vào động tác trên tay.

Nàng lấy ra một lượng lá trà thượng hạng để vào chén sứ trung, lại đem nước sôi đã nấu chậm rãi đổ vào trong đó, nhẹ nhàng lay động, theo đong đưa, nhiệt khí từ chén trà dâng lên, lá trà ở trong chén đảo quanh, nở rộ, rồi sau đó lắng đọng lại.

Tức khắc, cảm giác tinh khiết và thơm phiêu tán khắp phòng.

Nàng nhẹ nhàng bưng lên nhấp một ngụm, toàn bộ quá trình nước chảy mây trôi, làm người cảnh đẹp ý vui.

“Nói đi, tìm bổn cung có việc gì?” Vừa lòng buông bát trà rồi mới đối với người trước mặt mở miệng.

Phục hồi tinh thần lại, Tiêu Vũ có chút tức giận, đây là lần thứ hai trong một ngày hắn bị nàng hấp dẫn, loại cảm giác này tới không thể hiểu được, làm hắn bực bội.
“Của ta đâu?” Chờ khi phát hiện nàng thế nhưng chỉ pha chính mình, không có giúp hắn pha trà, Tiêu Vũ mặt lại trầm xuống.

“Ta tưởng đường đường Nam Dương vương thế tử tìm bổn cung, sẽ không chỉ là uống trà đơn giản như thế đi?” Nàng cười khẩy nói.

Cũng là lúc này, Tiêu Vũ mới phát hiện nàng luôn mồm đều là tự xưng bổn cung, trong lúc nhất thời nổi lên cơn giận dữ: “Thịnh Thiển Dư, ngươi như thế nào vô sỉ như vậy, luôn mồm tự xưng bổn cung, nếu ta không quên, đến bây giờ mới Hoàng Thượng hình như còn không cho ngươi bất luận cái  phong hào gì đi? A, mới tiến cung liền nghĩ chính mình là Hoàng Thượng nữ nhân.”

“Ngươi cảm thấy nếu bổn cung muốn, hắn sẽ không cho sao?” Đối với hắn nói, Lê Thất cũng chỉ là nhàn nhạt trả lời.

Tiêu Vũ ngẩn ra, cho dù trong lòng
không muốn tin tưởng, hắn cũng biết nữ nhân này nói được là được.

Hắn từng vài lần xa xa gặp qua
nam nhân kia đối nàng sủng ái, không thể không nói, hắn cũng khó có thể tin.

Không nghĩ tới cao cao tại thượng đế vương, sẽ vì niềm vui của nữ nhân này, hèn mọn đến cái loại tình trạng này.

Nhớ rõ lúc ấy Thịnh Thiển Dư đem bát canh nóng bỏng lên trên người hắn, mà hắn không chỉ không có nổi giận, ngược lại hỏi nàng có hay không bị thương.

Như vậy cảnh tượng, hiện giờ nghĩ đến đều giống như nằm mơ.

Hắn tưởng, cho dù là với Nhan Nhi, hắn chỉ sợ cũng không làm được như thế đi.

dạo này wattpad làm sao ấy... mình đăng truyện cứ bị lỗi hoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro