Chương 14: Si tình đế vương vs tướng môn bé gái mồ côi (13)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Trúc Vi Tô

Đi vào buồng trong Duyệt Nhi thấy Lê Thất vẻ mặt dại ra, chóp mũi đau xót, nước mắt không hề dự liệu liền rơi xuống: “Nương nương.”

Lê Thất con ngươi giật giật, thật lâu sau tầm mắt mới nhìn tới nguyên liệu nấu ăn trong lòng ngực của Duyệt Nhi thượng: “ Tất cả, đều ném đi.”

“Nhưng mà, nương nương, tất cả đều là ngài hao tốn rất nhiều tâm tư mới tìm được.” Duyệt Nhi đau lòng nói.

Tất cả nguyên liệu nấu ăn, dù không làm bánh kem, nương nương lưu trữ chính mình dùng cũng tốt a.

“Nếu vô dụng, thì đều ném đi.” Xong không phí lời nữa, nàng xoay người nhắm hai mắt lại.

“Nhưng, nương nương.”

Hai người ai cũng không chú ý tới thân ảnh cao lớn bên cửa sổ.

Nam Cung Quyết hốc mắt phiếm hồng, đây là hậu quả của hắn, là do hắn mang quan hệ của họ đẩy trở về lúc bắt đầu.

Tự kia về sau, Nam Cung Quyết mỗi ngày đều tới Phong Hoa điện, bị Lê Thất chặn ngoài cửa sau, liền đứng ở cửa trạm, từ sáng sớm đến chiều tà, rồi lại đến sáng sớm.

Lê Thất nghe hạ nhân bàn tán bệ hạ đã ba đêm chưa ăn một giọt thức ăn nào, nội tâm dâng lên vài phần châm biếm.

A, lúc trước không cho nàng cơ hội giải thích chút nào, hiện tại lại trưng nên vẻ bi thương cho ai xem?

“Chủ nhân chủ nhân, Nam Cung Quyết thật là thật quá đáng, lần này chúng ta kiên quyết không thể tha thứ hắn.” thanh âm đáng yêu ngốc ngốc lại lần nữa vang lên, xua tan không ít phiền muộn trong lòng Lê Thất.

Nàng bất đắc dĩ mở miệng: “Gia hỏa, ngươi giống như đối với chuyện này thực cố chấp?”

Nàng đã không nhớ rõ là lần thứ mấy, tóm lại từ lúc bắt đầu, gia hỏa chỉ bắt được cơ hội một lần.

Ngạch... Không gian đáng yêu cứng đờ, vội vàng lấy lòng nói: “Chủ nhân, em cũng là vì lý tưởng bênh vực kẻ yếu.” xong liền biến mất.

Lê Thất không để ý tới nó, hai tròng mắt thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ.

Theo lý nàng chỉ làm một cái nhiệm vụ giả, không nên quá đa tình, chính là vì kế thừa thân thể này, có lẽ là EQ cao lên, nàng bắt đầu hiểu được tư vị tình yêu, bắt đầu không khống chế được đối Nam Cung Quyết động tâm.

Loại cảm giác này không thể hiểu được liền tới, chính nàng cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng nội tâm cũng không bài xích hắn.


Trong lòng có chút suy đoán, Nam Cung Quyết, sẽ là hắn sao?

Nhưng giây tiếp theo liền phủ định, nàng có thể xuất hiện ở thế giới này, là bởi vì trói định hệ thống, không có khả năng là hắn cũng bị trói định.

Vào đêm, mọi thứ đều tịch mịch, hoàng cung bị bao phủ trong bóng đêm, vài thân ảnh màu đen trong không trung nhanh chóng lướt qua.

Không bao lâu, hoàng cung yên tĩnh đã bị một tiếng nói bén nhọn đánh vỡ: “Không tốt rồi, có thích khách hành thích Hoàng Thượng, mau phái người tới.”

Tức khắc, trong cung liền hoảng loạn.

Lúc Tần an tới chính là thời điểm thấy một cung tên hướng ấn đường Nam Cung Quyết vọt tới, nhưng hắn không có kinh hoảng, lấy thân thủ bệ hạ, muốn né tránh cung tên bắn lén dễ như trở bàn tay.

Chính là, hình ảnh kế tiếp lại thiếu chút nữa làm lý trí hắn đều vỡ: “Bệ hạ.”


Phụt, thanh âm mũi tên nhọn xuyên thấu máu thịt ở trong đêm đen đặc biệt rõ ràng, Tần an lập tức liền đỏ mắt: “Cho ta giết, không lưu một người.”

Tức khắc, âm thanh đao kiếm va chạm vang vọng hoàng cung, cơ hồ không đến mười lăm phút, thích khách đều đã bị giải quyết.

“Bệ hạ, ngài thế nào?”

“Các ngươi còn thất thần làm gì, mau truyền thái y a,” nhìn mọi người ngây ngốc, Tần an tức giận quát.

“Vâng, là là là, thái y, mau truyền thái y,” mọi người lúc này mới hoàn hồn phản ứng.

Nam Cung Quyết cuối cùng vẫn trúng tên, nhưng mũi tên nhọn không có bắn trúng ấn đường, mà là bắn trúng vai trái.

Thái y dặn dò trong khoảng thời gian này tốt nhất không nên xuống giường.

Tin tức hoàng thượng bị ám sát trọng thương nằm trên giường giống như mọc cánh, một buổi tối liền truyền  toàn bộ hoàng cung.

Ngay cả khi cố ý ngăn cách tin tức bên ngoài Lê Thất nghe xong, lập tức nhảy dựng trong lòng: “Duyệt Nhi, ngươi nói thật?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro