Chương 6: Thứ nữ nghịch tập (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Vân Khinh Mạch
Editor: Bánh Flan Bling Bling (@Truc2101)

Ngồi ở trong xe ngựa hoa lệ, Mộ Vãn Ca nhàm chán ngáp một cái.

"Tiểu thư, rốt cuộc chúng ta nên đi đâu a?" Giọng nói Trừng Bích bên ngoài xe ngựa vang lên, mang theo tia nóng nảy.

Mộ Vãn Ca nhàm chán thưởng thức ngón tay, từ phủ Thừa tướng ra ngoài, đã một canh giờ, cô lại chậm chạp không đi gặp nữ chính, ngược lại sai mã phu đánh ngựa đi dạo phố.

Lúc này nghe giọng điệu của Trừng Bích, Mộ Vãn Ca bĩu môi, nha đầu này ngay từ đầu đã bị cô đuổi ra ngoài xe ngựa. Nếu không cứ ở trong xe ngựa, nhìn thôi cũng thấy ghét.

"Đi thị trường nô lệ." Mộ Vãn Ca lười nhác mở miệng, nhìn chiếc hộp nhỏ bên cạnh, khóe miệng hơi nhếch lên.

Nữ chính thành công trên giai đoạn đầu này, chính là do trước kia Mộ Bội Nhi tích góp chạy qua đó dùng tiền mua một nô lệ.

Đa số tình tiết của các tiểu thuyết đều giống nhau, nữ chính đồng cảm với tên nô lệ, nhịn không được mua hắn về. Kết quả nô lệ kia lại mang trong mình thâm thù đại hận chuyện thân thích, hơn nữa thân phận bất phàm.

Nữ chính bởi vì có nô lệ kia, nên bản thân mới sáng lập được thế lực đệ nhất ở dị thế này. Cũng chính là đội quân bách chiến bách thắng, không kẻ nào địch nổi!


Mà trải qua thời gian dài ở chung, tên nô lệ kia sau khi đã báo thù, không ngoài dự đoán đã yêu nữ chính sâu đậm, hơn nữa bởi vì có hắn ở đó, cho nên thành công thúc đẩy tình cảm nam nữ chính tăng lên.

Mộ Vãn Ca không nhịn được bĩu môi, trước kia là do không ai thèm tranh mua một tên nô lệ nhỏ bé kia cùng nữ chính, cho nên nữ chính không phí chút sức lực nào thành công đem người đó mua về với giá hai lượng bạc.

Nhưng mà hiện tại........

Mộ Vãn Ca tỉ mỉ đếm đếm, cái hộp nhỏ đó chính là cả gia tài của nguyên chủ, tính tính cũng phải năm vạn lượng bạc trắng.

Ngàn vạn lần đừng cảm thấy nhiều, bởi vì Mộ Vãn Ca biết, mỗi một nữ chính trong một thế giới, đều mang theo hào quang nữ chính, những đồ vật mà các nàng muốn, đều không cần nói, cũng sẽ có người vì các nàng mà hai tay dâng lên!

Cho nên Mộ Vãn Ca khỏi cần nghĩ cũng biết, chờ lúc cô cạnh tranh cùng nữ chính, vào lúc nữ chính đấu không lại, chắc chắn sẽ có người xuất đầu vì nữ chính!

Không có biện pháp, nữ chính luôn có đặc ân như vậy!

Trừng Bích bên ngoài nghe Mộ Vãn Ca muốn tới thị trường nô lệ, không khỏi nói thầm mấy câu, "Loại địa phương dơ bẩn như vậy, đem y phục ta làm dơ thì làm sao đây." Nói rồi cuối đầu nhìn xiêm y hồng phấn mới mua trên người, cắn răng, giấu đi sự không cam lòng vào mắt.

Vừa tiến vào thị trường nô lệ, liền thấy có rất nhiều chủ nô tay nắm dây thừng, phía sau là nô lệ bị kéo đi như gia súc.

Xung quanh đều là tiếng rao bán nô lệ, Mộ Vãn Ca nghe đến phiền chán, mở miệng nói, "Đi tới chỗ bán nô lệ lớn nhất."

Nghe vậy, mã phu gật đầu, giá ngựa chạy tới sâu bên trong thị trường nô lệ.

Đằng xa, một tòa thành có gác mái hiên cao hiện ra, xe ngựa dừng ở trước gác mái, lập tức có người đi lên đón.

Mộ Vãn Ca đầu đội khăn che, chậm rãi xuống xe.

Tuy không nhìn thấy dung nhan, nhưng một thân xiêm y đỏ sắc lóa mắt, còn có dáng người đi thướt tha, không ai là không kinh diễm.

Vào gác mái, Mộ Vãn Ca đưa mười lượng bạc lên lầu hai.

Nếu chỉ ở lầu một đại đường, vậy không cần đưa tiền. Nhưng từ lầu một trở lên, đều yêu cầu đưa tiền.

Cho nên lầu một, đều là tiếp đãi người thường. Nhưng bỏ ra mười lượng bạc, ở chỗ này rất dễ lấy lòng đám nô lệ hơn, bên ngoài thị trường nô lệ, mười lượng bạc có thể mua hơn hai mươi người!

Lên lầu hai, Mộ Vãn Ca khóe mắt trong lúc lơ đễnh liếc qua rèm châu mỏng phòng bên cạnh, thấy được người bên trong. Lập tức khóe miệng hơi nhếch lên.

Quả nhiên, nữ chính ở đâu, nam chính tất nhiên cũng ở đó!

Còn tiếp.

______________
Editor: Từ giờ xưng hô Mộ Vãn Ca sẽ dùng cô, nữ chính các vị diện sẽ xưng nàng nhaaa mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro