Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con một như ngươi thì biết gì về quan hệ giữa anh trai em gái chứ."

Hạ Thuật không chút do dự cùng Phó Minh tại chỗ xé rách mặt, hắn chính là ngứa mắt Phó Minh lượn lờ qua lại đã lâu.

"Của ngươi."

Phó Minh một tay đưa lên trước mặt thiếu nữ cốc sữa nóng, giống như rất bố thí mà cho Hạ ảnh đế một cái ánh mắt.

Nữ hài cũng không ngại ý tốt của anh trai Phó hàng xóm, hai tay cẩn thận bưng lấy, đầu ngước lên đối hắn cười ngọt ngào, "Cảm ơn."

Nam nhân nhìn liền khống chế không được khoé môi cong cong, tay định đưa ra xoa đầu khen thưởng cho nữ hài ngoan ngoãn.

Hạ Thuật không biết là vô tình hay cố ý, người ngả về phía sau, bàn tay to đặt lên eo nữ hài cũng kéo theo nàng eo. Vừa vặn Phó Minh tay chụp ở khoảng trống.

Tiểu Hoa:...

Hình ảnh này không phải đúc một khuôn từ cảnh Hạ Thần cùng Hạ Thuật solo ra tới?

Tiểu Hoa cũng thật là không hiểu, mỗi lần có hai kẻ cùng nhau đứng trước mặt nàng, bọn họ giống như từ anh trai thiên sứ thành con sư tử bị nhốt trong chuồng vậy. Lúc nào cũng gầm gừ đối phương thật lâu, nhưng lại không dám xông lên vì bị nhốt đến chặt chẽ.

Nam nhân, hảo kì quái a.

"Ăn sáng."

Hạ Thần không biết từ khi nào đã đứng ở phòng khách, khuôn mặt lạnh băng không chút cảm xúc dư thừa. Bộ dáng cùng thường ngày cũng không khác biệt lắm, nhưng Tiểu Hoa vậy mà nghe ra hắn giọng nói ẩn chứa tức giận.

Nàng giống như có chút hiểu tại sao hắn lại như vậy, là thấy nàng cùng Hạ Thuật dính đến rất gần đi? Hắn không hi vọng nàng cùng anh hai quan hệ tốt hơn sao?

Bảy giờ sáng, bàn ăn Hạ gia đủ bốn người ngồi, hình ảnh quen thuộc lặp lại đã một tháng, nhưng tâm tư mỗi người vẫn là khác trước.

...

"Ngươi nếu là bị bắt nạt, chạy trực tiếp lên phòng hiệu trưởng, hắn cùng cha quan hệ rất tốt, ngày trước còn bế quá ngươi."

Hạ Thuật cho nàng chỉnh sửa lại hai cái bím tóc đáng yêu, cực kì giống bà mẹ ngày đầu đưa con đi học mà dặn dò.

Tiểu Hoa rất muốn hỏi anh hai rằng, vì sao hắn một mực cho rằng nàng sẽ bị bắt nạt chứ?

"Ta biết rồi, tạm biệt anh hai."

Nói xong liền chạy đến ghế lái phụ bên cạnh Hạ Thần, cái tay thò ra từ cửa sổ vẫy vẫy.

Nhìn hành động trẻ con của em gái, Hạ ảnh đế ma xui quỷ khiến cũng đưa tay lên vẫy vẫy theo ô tô đang dần đi ra cổng.

Phó Minh đứng trên tầng hai từ khung cửa kính nhìn xuống dưới, ánh mắt không rõ là cảm xúc gì ẩn hiện.

Hắn đầu bỗng dưng cúi xuống nhìn xem điện thoại, trên màn hình hiện lên đoạn tin nhắn được gửi.

Mẹ Phó: Tiểu Hoa từ hôm nay nhập học phải không? Ngươi ở Hạ gia cũng không bồi nó được a, ta thả ngươi ra đó. Đi đâu thì đi, kiếm về một cô bạn gái là được.

Tin nhắn gửi từ ba giờ sáng, bởi vì địa điểm khác biệt nguyên cớ, Phó phu nhân có lẽ không để ý giờ giấc, nhưng mấu chốt chính là bà đã hạ lệnh thả hắn.

Phó Minh cũng không biết tại sao hắn vẫn mặt dày bám ở Hạ gia đến giờ này nữa.

...

"Anh cả, ngươi chở ta đi học sẽ không muộn giờ làm sao?"

Nàng nhớ rằng hắn cũng vào giờ này đi làm, nhưng Hạ gia trụ sở chính lại ở hướng ngược lại. Nói cũng kì quái, bình thường đều không phải là Tiêu tài xế chở hắn đến công ty sao?

"Muộn tí cũng không sao."

???

Hạ tổng không phải nên chấp hành kỉ luật để nhân viên noi theo sao?

Được thôi, hắn cũng là vì muốn tự thân đưa nàng tới trường sao, nàng nên cảm kích chứ không phải trách cứ hắn.

Trường nhất trung cách Hạ gia bất quá mấy km, đi ô tô mất chỉ gần mười phút, lúc đến nơi đã là bảy giờ hai lăm.

Tiểu Hoa tay nhanh chóng giải khai dây an toàn, tay mới bất quá chạm tới tay nắm cửa xe, cả người đã bị nhấc bổng lên kéo về phía sau, an toàn mà ngồi trên Hạ Thần hai cái đùi cứng nhắc.

Bị hai anh em Hạ gia doạ hoảng hồn đã quen, tâm thần vững chắc khi, Tiểu Hoa quay sang nghi hoặc nhìn Hạ Thần. Chính hắn mỗi lần như vậy hành động, giống như đối nàng có điều gì muốn nói.

"Anh cả... Chuyện gì a?"

Nam nhân hai tay ôm nàng mãi không buông, cái đầu mệt mỏi mà gục xuống nữ hài cổ, nàng dựa vào người hắn, hắn cũng dựa vào người nàng.

"Muốn ôm ngươi, có vấn đề sao?"

Một câu liền làm nàng á khẩu.

Kì thực nàng một chút cũng không bài xích hắn thân cận, thậm chí còn rất thích hắn ôm ôm nàng động tác, xem nàng như trân bảo bộ dáng. Nhưng hắn đùi thật sự quá ngạnh, ngồi lên đặc biệt không thoải mái, khi nãy Hạ Thuật cho nàng vấn tóc đều là quan tâm đặt gối êm lên đùi hắn trước.

"Kia ngươi ôm nhanh nhanh nha, sắp vào lớp đâu."

Ôm? Chỉ ôm mà thoả mãn được hắn nhẫn nhịn bấy lâu nay sao?

Tiểu vô tâm...

Nam nhân mặt từ cổ nàng chui ra tới, tay đưa lên nới lỏng cà vạt, hắn vạch ra một bên cổ áo bộ dáng cực kì lưu manh. Hạ Thần hai ánh mắt xinh đẹp lại toả định cả người nàng, nhìn như muốn điều khiển nàng, như muốn nuốt chửng nàng.

"Ngươi cắn chỗ này một cái."

Hắn đầu óc khả năng ra vấn đề rồi!

"Ngươi sao lại làm ta làm như thế a? Ta sẽ không."

Nàng mới không giống hắn như vậy thích cắn người!

Mặc dù hắn bộ dáng rất đẹp mắt, cái kia chỗ cổ cắn vào giống như sẽ rất ngon, nhưng... nàng mới không làm hành động ác ôn như vậy!

Nam nhân nghe nàng cự tuyệt một chút thất vọng biểu tình cũng không có, bởi vì hắn có cách để khiến nàng chủ động cắn hắn.

Hạ Thần tay không biết từ khi nào đã nắm lấy một bên tóc bím của nàng, khuôn mặt nháy mắt hung ác lên tuyên bố, "Ngươi không cắn ta liền phá ngươi bím tóc!"

Tiểu Hoa nghe xong một trận shock!

Hắn sao có thể độc ác như vậy đâu! Không thấy Hạ Thuật thật cất công mà cho nàng bện lên sao! Bây giờ tóc mà rối thì vào trường sẽ thành bộ dạng gì cơ chứ.

"Ngươi khi dễ ta!"

Nam nhân một câu sẽ không nói, tay cầm tới đuôi lọn tóc, ý đồ tháo ruy băng nơ bướm ra ngay lập tức. Tiểu Hoa chỉ có thể nhắm mắt mà rúc đầu vào cổ hắn cắn một ngụm.

"Hừ."

Hạ Thần khe khẽ tiếng thở thoả mãn, bàn tay buông tha cho lọn tóc vô tội, quay về đặt lên nữ hài cái lưng mảnh khảnh vuốt ve.

"Cắn nhẹ như vậy, tiếc thương ta sao?"

Xong này một câu, cổ vũ nữ hài cắn càng ra sức.

Bất quá nàng cắn càng mạnh, nam nhân "dưới thân" giống như càng hưng phấn, hai bàn tay to sau lưng bắt đầu làm loạn lên, nhưng lại kiềm chế rất chắc, không có một giây liền xé nàng đồng phục.

Tiểu Hoa cảm thấy đủ rồi khi, hai hàm răng thu trở về, thầm nghĩ hắn cổ cũng không có thoạt nhìn ăn ngon như vậy.

Nhưng là vừa mới buông ra môi, liền bị nam nhân trừng phạt gặm trở lại. Của hắn miệng giống như thay hắn cổ trả thù nàng phi lễ hành động. Nhưng trả thù cái gì a? Rõ ràng là hắn cầu xin (uy hiếp) nàng cắn hắn...

Cổng trường nhất trung một đám học sinh vội vàng đi vào, năm phút trước giờ học ở đây chính là giờ cao điểm, người đi vào vội muốn chết, chẳng ai đứng lại để quan tâm đến một chiếc xe hạng sang cửa kính không thể nhìn xuyên thấu hóng hớt.

Trong xe tràn ngập không khí ái muội, thỉnh thoảng còn truyền ra chọp chẹp tiếng nước bọt. Nam nhân cái miệng hận không thể ăn nàng mọi góc cạnh dường như, ra sức cắn hút, mút vào lại nhả ra, đùa bỡn con mồi đến toàn thân nước miếng mới thoả mãn.

"Ngô... Muộn giờ... muộn giờ...!"

Tiểu Hoa lợi dụng hắn lấy hơi nhả ra miệng nhỏ, ra sức thông báo hắn tin khủng.

Quả nhiên nam nhân cũng không có làm tới thêm nữa, quyến luyến vuốt ve nàng eo nhỏ một lúc mới thả nhẹ ôm lực đạo.

Tiểu Hoa thừa cơ ôm balo chạy!

Một lời chào tạm biệt giống Hạ Thuật cũng không có. Hạ Thần có thể xác định nàng hiện tại chính là sinh hắn khí. Không sao a, bất quá cho nàng cắn thêm mấy ngụm nữa sẽ hết giận thôi.

Nam nhân đưa cái lưỡi liếm liếm khoé môi đỏ hồng của mình, có chút thoả mãn mà đóng cúc áo lại. Vừa vặn che đi kia dấu răng hằn sâu ở hõm, khiến hắn khi nãy nhiễm tình dục hơi thở lại trở về nguyên lai băng lãnh bộ dáng.

Hạ Thần vòng lại xe đi trụ sở chính Hạ gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro