Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngươi là anh cả của nàng?"

"Ngươi đương lão sư?"

Hai câu hỏi đồng thời thốt lên, quả là chân chính khắc tinh.

Trần Tự nhận ra, Tiểu Hoa là tiểu khắc tinh của hắn bởi vì nàng anh cả chính là đại khắc tinh của hắn!

"Trần giáo bá vậy mà đương lão sư, ta còn tưởng ngươi sẽ ngoài sáng tiếp nhận gia sản nghiệp, trong tối đương lưu manh đầu làng cuối xóm."

Ý tứ, chế giễu Trần Tự thời thanh thiếu niên phản nghịch tâm tính.

Đại khái vì gặp khắc tinh lâu năm nguyên nhân, Hạ Thần lời nói phá lệ dài dòng.

"Ta còn không nhớ đến ngươi có một vị tiểu công chúa trong nhà!"

Ý tứ, lạnh lùng nhân thiết ghi trên trang báo thực chất là cái muội khống.

Hai người cho nhau chán ghét ánh mắt.

Mười năm trước đều là như vậy, bọn hắn quá đỗi trái ngược nhau. Đều là giáo thảo, một cái học thần, một cái học tra. Một cái lạnh lùng như băng, một cái sôi sục như lửa bỏng.

Khắc tinh chân chính.

Tiểu Hoa chốc lại nhìn nhà mình anh cả, chốc lại quay sang ngắm nghía Trần chủ nhiệm, nàng nhận ra bọn họ tuổi tác giống như không sai biệt lắm, hẳn là bạn cùng lớp cũ.

"Các ngươi giống như thật thân thiết."

"Không có!" kia hai cái nam nhân bạo rống.

Hạ Thần ổn định lại bộ dáng lạnh lùng thường ngày, một ánh mắt cũng chẳng thèm nữa bố thí Trần Tự, cầm tới balo của Tiểu Hoa rồi vác nàng ra ngoài cổng trường. Trần Tự khuôn mặt cũng nháy mắt trở lại nam nhân nghiêm túc bước ra khỏi phòng y tế.

Sân trường cũng không còn nhiều lắm học sinh, về muộn đều là ở lại trực nhật mấy cái, Hạ Thần đi đường càng là tự nhiên hào phóng ôm em gái.

"Ngươi chân sao lại thành bộ dạng này?"

Nữ hài hai tay vòng ôm hắn cổ, coi hắn là chỗ dựa vững chãi mà kể lể, "Ta chạy sắp được một vòng thì ngất..."

"Một vòng?"

Nghe ra trong giọng hắn phê bình nàng yếu kém, Tiểu Hoa đầu dụi dụi hắn cổ phát tiết, "Chỉ là lâu rồi không vận động được không!"

"Vậy ngươi nên 'vận động' nhiều một chút."

"Ta biết!" nhưng sao nàng ẩn ẩn nghe ra trong lời hắn ý tứ không bình thường?

Nam nhân mang theo cực hạn ý cười đôi mắt nhìn nàng cái cổ trắng nõn, miệng đưa lên dán sát mà nói, "Thật ngoan." 

Nam nhân là cố ý câu dẫn nàng, đáng tiếc, nàng thật sự là quá ngu mới không thấy được hắn mị lực. 

...

Hạ Thuật thấy Hạ Thần "bưng" Tiểu Hoa về cảnh tượng thật sự rất dọa người. Hắn còn tưởng nàng thật sự bị bắt nạt, chạy đến liền cướp người từ tay Hạ Thần xem xét.

Tiểu Hoa lại nhìn anh hai sốt ruột khuôn mặt, không muốn hắn nghĩ nhiều liền một năm một mười nói hết ra.

Phó Minh vừa lúc từ phòng bếp đi ra ngồi xuống bên cạnh Tiểu Hoa. Nữ hài trên người hiện vẫn còn mặc thể dục đồng phục, xen giữa hai cái nam nhân nhìn càng là nhỏ kiều rất nhiều.

Bị vứt ra ngoài Hạ Thần:..

Hạ Thuật nhìn đột nhiên xuất hiện Phó Minh ghét bỏ nhíu mày, sau đó lại thấy thằng ranh ăn bám này tay cầm lên nữ hài trắng nõn hai chân nhỏ gác lên hắn đùi!

Phó Minh bàn tay đặt lên nữ hài trơn mềm cái đùi nhỏ, cực kì có kĩ xảo mà xoa bóp từng chỗ, "Như vậy thoải mái?"

Tiểu Hoa cố nén muốn kêu ra thanh âm, Phó Minh lực đạo rất chuẩn, nhưng là lại ngứa lại tê, nàng "Ân ân" hai tiếng liền lấy tay che miệng, ngăn chở muốn phát ra kì quái âm thanh.

Thấy nàng như vậy thoải mái bộ dáng, Hạ Thuật muốn gạt ra Phó Minh tay cứng lại tại chỗ. Không có hình tượng trợn mắt nhìn, địch ý phát ra rất quang minh chính đại.

Hắn lại quay sang cùng Tiểu Hoa lảm nhảm, muốn giành lại lực chú ý từ nàng.

"Lần sau có khoá thể dục, ngươi xin nghỉ."

"Vẫn là ta nói cùng hiệu trưởng cho ngươi loại tiết thể dục hảo?"

"Hay là từ ngày mai thuê gia sư tại nhà, không cần đến trường nữa?"

Lời nói không mang một chút giả dối ý tứ, nàng chỉ gật đầu một cái hắn sợ là sẽ làm như thế thật.

"Ngươi đừng làm to chuyện a." Tiểu Hoa bất đắc dĩ nhìn hắn, vì sao hai mươi lăm tuổi nam nhân lại có suy nghĩ trẻ con như vậy!

"Ta lại thấy ý kiến đó rất hay." Hạ Thuật chút nào chịu thừa nhận bản thân cố chấp tính tình, hắn đầu vươn tới cụng vào đầu nàng tựa muốn chiến đấu.

"Nhưng là- ưm..."

Vừa muốn phản bác Tiểu Hoa, hai tay lại gắt gao bịt lại cái miệng nhỏ.

"Xin lỗi, ta dùng lực đạo hơi quá phải không?"

Nữ hài ủy khuất nhìn hắn bàn tay bóp nhéo chính mình đùi, rõ ràng khi nãy ôn nhu mà xoa, tự dưng lại tăng lực đạo làm nàng tê tê không kiềm chế được mà kêu đi ra. Nàng thế mà cảm thấy Phó Minh đây là cố ý trêu nàng. Nhưng mà làm sao có thể a, hắn nhân thiết lập ra chính là ôn nhu đối đãi người đâu?

"Ngươi là cố ý đi?" Hạ Thuật cắn răng nói ra những lời này. Hắn chẳng qua chỉ là suy đoán, nhưng nếu Phó Minh thật sự là như vậy, hắn hẳn là nên vỗ tay cho bản mặt dày giả tạo của Phó thiếu gia.

Phó Minh miệng cười hơi cứng đờ chốc lát, sau lại bộ dáng vô tội chớp chớp mắt nhìn Tiểu Hoa, rõ ràng một bộ ta không biết, ta không phải biểu đạt.

Nữ hài nhìn hắn ngay trước mặt mình bán manh cảnh tượng có chút hoảng hốt. Nàng giống như ngốc vậy sao? Khi nãy vẫn là trưởng thành trầm tĩnh Phó Minh, nghe xong kia câu của Hạ Thuật đột nhiên trang đáng thương trước mặt nàng. Đã từng xem nhiều tập phim drama Tiểu Hoa không cấm nhớ đến kịch bản trung thường xuất hiện "bạch liên hoa"...

Nàng cũng không đến mức không nhìn ra như vậy thủ đoạn nha!

Tiểu Hoa âm thầm cho Phó anh hàng xóm đổi cái biệt danh, sau lại quay ra cùng Hạ Thuật nói đỡ, "Ngươi không cần nói hắn như vậy. Hắn là giúp ta chân đâu."

Nói xong có điểm chột dạ, chính nàng cũng cùng Hạ Thuật một cái quan điểm.

Phó Minh khuôn mặt giống như vui vẻ vì nữ hài đứng về phía hắn lời nói, bàn tay khi nãy vẫn còn do dự trên đùi càng hướng lên cao mà xoa bóp.

Quá mức quỷ dị chiêu thức, Tiểu Hoa cùng Hạ Thuật cũng không thấy có gì không khoẻ cảm.

Hạ Thần bị vứt bỏ ở mặt sau, không biết từ khi nào đã về phòng.

Hắn khi nãy thấy Phó Minh nhìn Tiểu Hoa ánh mắt khi, tâm có chút không ổn. Mặc dù biết Tiểu Hoa đã không như lúc trước bám lấy Phó Minh, nhưng kia tiểu tử cùng Hạ Thuật quá giảo hoạt. Đợi hắn đi làm khi không chừng sẽ đối nàng xuống tay đâu.

Hạ Thần hỏi thăm chút sự tình bất quá mấy phút, thông tin liền đầy đủ về tay.

Phó Minh đại học sắp bắt đầu trở lại tiết, kì nghỉ kết thúc hoàn toàn, khả năng đụng chạm cùng Tiểu Hoa ở nhà so hắn càng thiếu. Next.

Hạ Thuật hoạt động sắp bắt đầu trở lại, khi nãy hắn đánh quá điện thoại khi, chính cố ý cấp em trai nhiều một chút tài nguyên khủng, để xem hắn có hay không thời gian mà trêu chọc của hắn Tiểu Hoa.

Nam nhân vừa lòng cong môi lên cười, bên ngoài lạnh lùng cấm dục, thực chất bên trong đã hắc một đoàn. Hắn hài lòng bộ dáng đi vào phòng khách, nhìn đến trên sofa vẫn là kia ngứa mắt cảnh tượng, tức cũng không làm gì được. Nam nhân âm thầm tự nhủ, cho bọn hắn vui vẻ được chút ít thời gian cuối cùng.

...

Tiểu Hoa đêm nay làm cái mộng.

Trong mộng chính mình bị một con cẩu lớn đè.

Nó sức rất mạnh, nàng dùng hết lực cũng không đẩy nó ra tới. Nó vì vậy càng là nhào lên hung hăng liếm nàng mặt.

Này con cẩu thật đáng ghét, nó dùng cái lưỡi giảo hoạt của nó bò một đường đi xuống nàng cổ. Cọ đến thật ngứa thật nhột, thậm chí còn cắn lên mấy khẩu. Sau đó lại một vòng lặp lại, liếm rồi cắn, cái đầu lông tóc mềm thi thoảng lại vùi nàng trước ngực dùng cái mũi linh hoạt ra sức ngửi cái gì hương vị.

Tiểu Hoa cảm giác ra tới nào đó quen thuộc cảm giác, nhưng chính kì quái là nàng không nhớ ra tới mình dưỡng qua cẩu? Lại còn vừa đại vừa không nghe lời như vậy.

Một đêm ác mộng tỉnh dậy, nữ hài cố nâng dậy toàn thân nặng trĩu. Nàng có chút ngốc lăng gương mặt, xuất thần mà nhớ tới mờ mịt cái giấc mộng kia.

Hồ nghi nhìn sang bên cạnh to béo con gấu trúc, chẳng lẽ nàng đêm qua bị nó phì thân hình đè lên?

Đột nhiên nữ hài tú mi nhăn lại một đoàn, nàng ngửi tới trong không khí có cổ tanh vị...

Cái này mùi giống như...

Tiểu Hoa khuôn mặt đột nhiên cáu kỉnh lên, chẳng lẽ đêm qua Hạ Thần bò nàng giường?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro