Chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ gia trên xe, Tiểu Hoa ngồi ghế sau sát cửa ngắm ngoài đường, Phó Minh liền ngồi bên cạnh.

"Đừng có mà thò đầu ra ngoài."

"Ta không có!"

Trẻ con mới thò đầu ra cửa kính!

"Minh ca ca, là loại gì lễ hội a?"

Chưa một lần tham gia lễ hội trường Phó Minh có điểm túng. Hắn nói hai chữ "thập cẩm" được sao? Vì không để mất mặt bản thân, hắn chỉ có thể làm bộ thần thần bí bí mà để sát mặt nàng nói, "Đến ngươi liền biết."

Vì vậy, Tiểu Hoa lòng mong đợi bị khiêu khích càng lợi hại.

Kì thật ban đầu nàng đi cũng chỉ là một chút tò mò, nguyên nhân đi theo đều là vì không muốn cùng Hạ Thuật gặp mặt. Bởi vì về phòng vệ sinh khi ấy, nàng phát hiện chính mình xương quai xanh bao nhiêu là dấu hôn đỏ tím doạ người, cùng Hạ Thần đêm đó ở chung không sai biệt lắm bộ dạng! Nàng không tin Hạ Thuật cùng cái tay đau nhức của nàng một chút liên hệ cũng không có!

Nhưng bây giờ đang hào hứng với lễ hội Tiểu Hoa, trực tiếp ném Hạ Thuật ra sau đầu rồi.

Phó Minh nhìn nữ hài khuôn mặt đều là vui mừng nở hoa trạng thái, ngọt ngào mối tình đầu loại hình. Ánh mắt ám ám nhìn sau gáy trắng nõn một mảnh vì buộc tóc đuôi ngựa mà lộ ra, cổ áo một màu thuần hắc càng làm nổi bật cái cổ thiên nga ẩn hiện sau làn tóc đung đưa.

Lộ gáy cho sói...

Nam nhân đưa tay kéo xuống dây nơ màu trắng của nữ hài, mái tóc không bị gò bó từng sợi từng sợi xoã xuống che đi cả cổ lẫn hai vai đơn bạc. Cảnh tượng phá lệ huyền mĩ làm người có một khắc ngừng thở mà ngắm.

Tiểu Hoa giống như không hiểu tại sao quay qua nhìn hắn, nàng không có sinh khí mà chỉ là đơn thuần khó hiểu, "Làm sao vậy?"

"Buộc nhiều hỏng tóc."

Hoàn mĩ lời nói dối.

Tựa hồ là sau khi gặp lại Tiểu Hoa, hắn nói dối càng nhiều lần.

Thật cmn kì diệu.

Nhưng của nàng gáy ngư vậy đẹp, không che đậy sẽ có con sói nào đó ngoạm mất...

"Nga, ta sẽ hạn chế buộc, cảm ơn Minh ca ca."

Thật bổn.

Nhưng Phó Minh da mặt cũng thật dày, dày đến chính hắn cũng cảm thấy ngạc nhiên. Một bộ không có gì to tát đáp lại lời cảm tạ của nàng, giống như mình đã làm một việc vì nàng mà suy nghĩ chính chắn giường như.

Mà hắn, hưởng thụ nàng hảo cảm tăng cái không ngừng.

Nghĩ lại nhịn không được, tay đưa lên xoa nàng mềm mại màu đen phát đỉnh, càng sấn cho hắn bộ dáng ôn nhu như ngọc phụ trợ, thanh âm càng là mềm nhẹ liêu nhân, "Thật ngoan."

Nữ hài tử, đặc biệt ăn này một bộ.

Tiểu Hoa đâu? Nàng chỉ là thấy hắn lúc này bộ dáng cùng Hạ Thần Hạ Thuật có điểm giống. Đều là mỗi lần ở chỗ nàng ăn được tiện nghi, tâm tình vui vẻ sẽ xoa đầu hống nàng, câu trước kêu nàng xuẩn, câu sau sẽ kêu nàng ngoan.

Xe đến trường học thời điểm, toàn sân trường trật kín mít người. A đại học nổi danh ở đây, tất nhiên tổ chức một cái lễ đầu năm đặc biệt hoành tráng, bố trí cùng công viên không sai biệt lắm.

Ít nhất trong mắt Tiểu Hoa, đây là lễ hội sịn xò nhất mà nàng tham gia.

Không chỉ là toàn thể học sinh trường đại học, người qua đường thấy lễ hội cũng sẽ đi vào dạo vài vòng mua điểm ý nhi. Còn có học sinh trung học đến tham quan trường ngắm cảnh suy nghĩ có hay không thi vào.

Phó Minh nhìn nàng toàn là trẻ con tò mò muốn thử hết thảy bộ dáng, không ngại nắm lấy tay nàng, lí do hết sức chính nghĩa ai cũng không cãi được, "Sợ nàng đi lạc."

Vì thế bọn họ tay trong tay lôi kéo đi vào trường, tình lữ dường như đi dạo.

Phó thiếu gia hai mươi mốt năm chưa từng giao bạn gái, cũng là lần đầu thử mùi nắm tay thiếu nữ. Hắn thế mà lí giải được chút đám hồ bằng cẩu hữu kia vì sao thích nắm tay chụp ảnh khoe ra.

Tiểu Hoa cũng không ý kiến gì, nàng bị Hạ gia hai anh trai nắm thành thói quen, từ đó tự hiểu ra, nam nữ nắm tay là chuyện rất đỗi bình thường. Phó Minh tay thiên nhiệt, mùa hè nắm vào ấm áp lại không gấy khó chịu. Chỉ cần nàng không thấy phản cảm, hắn làm gì đều được.

Bọn họ đi qua gian hàng bán đồ ăn bày ra của xã đoàn, hầu hết đều là tay nghề của học sinh. Mặc dù so với cửa hàng ngoài phố thì còn yếu kém, nhưng cố tình ở chỗ này náo nhiệt lễ hội, ăn vào lại có loại mùi vị khác, được chơi được ăn, trong miệng cũng tự giác ngọt.

Tiểu Hoa bị Phó Minh tắc không ít đồ ăn vào miệng, lại còn là cái dạng "A, há miệng ra."

Tuấn mĩ nam nhân đút đồ ăn cho kiều mềm nữ hài hình ảnh, thực sự dẫn nhân chú mục. Không ít người nhìn đều hâm mộ, có nhiếp ảnh gia đi ngang qua còn chụp một tấm lưu làm kỉ niệm.

Nhưng Phó Minh kia trương phong vân mặt, ở đại học A cũng bị rất nhiều người biết đến, mặc dù hắn thời gian lên trường rất ít. Nhưng thế hệ năm đó khảo thí ra một cái ngưu bức điểm thủ khoa đại học A, ai mà dám không biết tên hắn chứ? Lại còn lớn lên có trương mặt lừa nhân như vậy.

Xuất hiện thiếu, nhưng trên web trường lại thường xuyên xuất hiện. Hắn ảnh chụp phát tán lên web trường sau, rất nhiều thiếu nữ lên bình luận náo nhiệt.

Đại bộ phận than khóc giáo thảo có bạn gái, số ít cho rằng là ảnh ghép hoặc ảnh pose dáng để chụp thu hút khách. Rốt cuộc hai người trong ảnh lớn lên đẹp như vậy, rất có khả năng làm quảng cáo.

Không ít nam hài tử cảm thán kia thiên sứ khuôn mặt nữ hài, tốt đẹp như vậy cô nương lại vẫn thuộc về người khác, đau lòng không thôi.

Tất nhiên đang bận đi dạo Phó Minh cùng Tiểu Hoa là không thể nào biết, Phó Minh càng là trang web trường tên cái gì cũng không biết. :)

Phó Minh đi được khá vui, ánh mắt vô tình liếc đến một chỗ khá đông người tụ tập, thậm chí còn bắt đầu xếp hàng khá tò mò. Hắn lại nhìn bố trí cùng người bán vé liền xác định chút cái gì trò chơi. Ánh mắt đầy ý cười đảo qua đầu đeo tai thỏ Tiểu Hoa, không tiếng động biến càng thâm.

"Tiểu Hoa, chỗ kia giống như rất vui."

Bị gọi Tiểu Hoa, nâng lên cái đầu nhỏ nhìn nam nhân ánh mắt, Phó Minh căng da đầu làm chính mình tính kế che dấu dưới đáy, lộ ra toàn là ôn nhu cùng nắng ấm tươi cười.

Nữ hài chút nào không để ý, quay đầu nhìn hắn xong liền lắc lắc tìm kiếm xung quanh nơi hắn bảo. Thấy xếp một hàng dài người, hứng thú bừng bừng kéo nam nhân tay chạy qua đi.

"Đi, đi, ta muốn chơi!"

Phó Minh tùy ý nàng kéo đi, bị lôi kia một khắc, rõ ràng cái miệng phun ra nho nhỏ thoả mãn ý cười đạt được.

Giống chỉ sói xám.

Đứng đợi chừng hai mươi phút tả hữu, bọn họ mới bắt đầu lĩnh đến hai tấm vé. Tiểu tỷ tỷ bán vé bộ dáng có vẻ là học sinh trường này, nhìn đến Phó Minh ánh mắt loé ra kinh ngạc, nhưng vẫn tận chức trách bán xong điều chỉnh lại trạng thái.

Bởi vì tiểu tỷ tỷ bán vé không nói gì, Tiểu Hoa cũng không biết trò này chơi thế nào, Phó Minh dắt nàng đi qua từng lớp từng lớp mành đen khi, xung quanh ánh sáng đều giảm dần. Đến đợt thứ năm mành, thình lình một người đi ra doạ đến nàng tâm nhảy dựng.

Tiểu Hoa hét cũng chẳng dám hét, kia người vừa đi ra lúc, nàng đã bị không khí quỷ dị này đẩy đến đỉnh điểm sợ hãi. Giống mèo con dường như nhảy lên Phó Minh cao lớn người, hai chân cô trụ hắn eo thon, tay vòng qua cổ ôm chặt không buông. Liền mặt cũng, vùi mạnh vào hắn hõm cổ trốn đi rồi.

Phó Minh không nghĩ tới nàng sẽ dùng loại này thao tác, biểu tình kinh ngạc một cái chớp mắt, tay lại có phản xạ mau hơn tiếp nhận lấy nữ hài thân hình gắt gao ôm trong ngực.

Liền như vậy quỷ dị một màn, truyền ra khó hiểu thanh âm.

"Vé?"

Ra là thu vé...

Tiểu Hoa: Mất mặt không dám ngẩng đầu. Chỉ nghĩ chui vào cái này hố...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro