Chương 6: Nàng thiên thần xấu số

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải nằm giữa hai người lớn ngủ thật khó chịu biết bao khi hầu như hắn không thể động đậy được. Lucas cố gắng cựa quậy nhưng cơ thể nhỏ bé của hắn so với hai người bên cạnh hoàn toàn khiến hắn bị áp chế, chỉ có thể nằm cố định trong một tư thế.

Rồi trong tâm trạng khó chịu ấy, hắn chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu mà khi hắn hết chịu đựng nổi, cuối cùng cũng xoay người được, hắn đã thấy người con gái xinh đẹp của mình ngủ thiếp đi.

Phải nằm giữa hai người lớn ngủ thật khó chịu biết bao khi hầu như hắn không thể động đậy được. Lucas cố gắng cựa quậy nhưng cơ thể nhỏ bé của hắn so với hai người bên cạnh hoàn toàn khiến hắn bị áp chế, chỉ có thể nằm cố định trong một tư thế.

Rồi trong tâm trạng khó chịu ấy, hắn chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu mà khi hắn hết chịu đựng nổi, cuối cùng cũng xoay người được, hắn đã thấy người con gái xinh đẹp của mình ngủ thiếp đi. Mắt nhắm nghiền, thiu thiu ngủ chẳng hay biết trời đất gì. Trông vô cùng ngon lành, khiến hắn ta cảm thấy càng biết thêm nhiều điều về cô, hắn càng thấy cô thật kỳ quặc biết bao.

Ánh trăng mờ ảo và yếu ớt hắt vào khiến làn da trắng muốt của cô như phát sáng trong bóng tối. Hàng mi cong vút tựa như được rắc lên hàng ngàn viên ngọc trai lấp lánh. Suối tóc dài chảy tách thành từng mảng lớn nhỏ hờ hững, buông lơi nơi đôi bờ vai mỏng manh.

Ôm trọn lấy cơ thể cô bởi thứ màu đen tuyền huyền bí tựa như những đôi bàn tay của quỷ dữ đang lôi kéo cô vào vũng lầy của địa ngục, của bóng tối, bẻ gãy đôi cánh của nàng thiên sứ yếu mềm. Làm vấy bẩn và hoen ố màu trắng của sự thuần khiết ban đầu nơi nàng ta.

Trông cô cảm tưởng cứ như luôn luôn bị bào mòn từng chút, từng chút một ngày đêm vậy- một cách không tự chủ và mất kiểm soát mà cô không hề mong muốn. Giống như một nàng thiên sứ mong manh nhưng lại vô tình xui xẻo trở thành món đồ chơi bị chơi đùa, bị tàn phá của quỷ dữ.

Chỉ trực chờ đến khi sợi dây lý trí cuối cùng bị gãy đứt, là liền có thể bị bóng đêm nuốt chửng bất cứ lúc nào. Trái ngược hoàn toàn với vẻ mặt vô hại đang thiu thiu ngủ lúc này đây.

Và hắn thật sự muốn trông thấy dáng vẻ đó của cô biết bao.

Bởi bằng một cách thần bí nào đó, Lucas có cảm giác trong cô hãy còn một phần "người" vẫn đang tồn tại rất mạnh mẽ ẩn sâu. Vẫn chưa bị tha hóa hoàn toàn.

Giống như hắn đã từng.

Dường như hắn và cô cứ như sinh ra là dành cho nhau vậy. Vì hai người thật giống nhau biết bao, khi đều là những con thú hoang được sinh ra từ chính sự mục nát, thối rữa của loài người.

Lặng lẽ cong lên thành một nụ cười khểnh, Lucas nheo mắt nhìn cô. Thoáng chốc lại chợt nhớ đến khoảnh khắc định mệnh trong đêm khi hai người lần đầu gặp nhau, cảm giác khi ấy thật tê dại biết bao. Và ngay lúc này đây cũng vậy, mỗi lần nghĩ lại về nó luôn làm hắn cảm thấy phấn khích vô cùng.

Rồi bất giác, hắn không kìm được lòng mà đưa tay lên hết vuốt ve gò má cô, ngón tay nghịch ngợm lại bắt đầu lấn lướt, mơm chớm đến bờ môi căng mọng. Ngay lập tức khiến hắn gần như trở nên bị kích động bởi cảm giác ấm ướt nơi đầu ngón tay khi tách nhẹ hai cánh đào.

Truyền đến cảm giác bức bối đến tê dại như đốt cháy da thịt hắn, mà có lẽ đây cũng là cái giá hắn xứng đáng phải trả khi dám mạo phạm tới nàng thiên thần sa ngã này. Và rồi Lucas dần bắt đầu rút ngắn khoảng cách giữa hai người.

*Sột soạt

Nhưng rồi, bất giác Lucas cảm nhận được sự cử động của người đang nằm ngay bên cạnh mình- một sự cử động không thể nào là vô thức của một người khi đang ngủ. Dứt khoát như thể có chủ ý một cách đầy tỉnh táo.

Khiến Lucas giật nảy mình ngay tức khắc mà lập tức làm tư thế giả vờ ngủ. Rồi sau đó khi hắn cảm nhận được cảm giác trống trải bên cạnh, hắn khéo léo chuyển tư thế nằm.

Đôi mắt to tròn khẽ mở ti hí dò xét thì hắn liền thấy Anthony- tình địch của hắn, đang ngồi bên mép giường với vẻ mặt trông vô cùng đáng ngờ. Đôi mắt gã ta nhìn xa xăm vào một điểm vô định trong bóng tối, như thể đang toan tính một điều gì đó dường như chẳng tốt lành gì cho cam.

Và rồi gã ta bất giác xoay người nhìn Erika khiến hắn liền phải nhắm mắt lại. Nhưng dù chỉ là một thoáng chốc ngắn ngủi, Lucas vẫn có thể nhìn rõ biểu cảm của Anthony khi ấy trông như thế nào.

Khi gã liếc nhìn Erika, khuôn mặt gã ta trông lạnh lùng, vô cảm một cách kỳ lạ và dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Khác xa với vẻ dịu dàng, hiền lành thường ngày.

Và rồi sau đấy, hắn thấy Anthony đứng dậy đi ra ngoài. Trong khi lúc này đồng hồ đã điểm 12 giờ đêm. Cái giờ mà ắt ai nấy chắc chắn cũng đều đang nghỉ ngơi trong phòng của mình. Thế mà gã ta lại ra ngoài lúc nửa đêm thế này làm gì đây?

Haha, quả là một chuyện thú vị. Sau đó, Lucas liền ngồi dậy và lén đi theo sau.

.

.

.

.

.

7 năm trước...

"Hahahahahahaha!!!..."

"Chúng mày nhìn nó kìa!"

"Trông thật thảm hại!"

Tuyệt vọng bỏ chạy trong vô vọng, cuối cùng những giây phút tra tấn kinh hoàng mà tường chừng như địa ngục trần gian đã kết thúc. Mặc cho từng vết thương chi chít trên khắp cơ thể như muốn xé xác cô ra thành hàng trăm mảnh, Erika vẫn điên cuồng chạy về phía trước.

Hoặc cũng có thể do toàn bộ tế bào sau quá nhiều lần bị hành hạ tột độ đã quá mệt mỏi và kiệt quệ. Vô số những vết thương chưa kịp lành, vô vàn vết thương mới đã vội vàng kéo đến.

Ngày ngày chồng chất, chồng chất lên nhau thành tầng tầng lớp lớp như ăn mòn da thịt cô mỗi ngày. Mà các giác quan của cô như dại đi, khiến cô chỉ có thể cảm nhận được chúng một cách mờ ảo.

Thứ cảm giác đau đớn như cắt da cắt thịt trên từng tế bào như thể đã hòa vào làm một với tiếng gào thét điên cuồng nơi tâm can Erika. Cùng nhau hợp tác khiến mọi tế bào trên cơ thể cô than khóc những quãng đứt gãy miên man không lúc nào ngừng lại.

Khiến cô như phát điên bởi cơn đau tê dại và nhức nhối ấy. Không lúc nào ngừng đau đớn để mà còn có thể nhận thức được sự tồn tại của nó nữa.

Nhưng tồi tệ hơn cả là tuyệt nhiên, những tiếng cười hả hê và chế nhạo, lăng mạ của những kẻ đã hành hạ cô lại luôn văng vẳng trong tâm trí cô chân thực và rõ ràng đến quái đảng. Như thể đang được tái hiện ngay trước mắt cô trong tâm trí vậy.

Đó chính là cuộc sống thường nhật của Erika Vans trong suốt những năm tháng cấp ba- làm một món đồ chơi tiêu khiển để người ta mặc sức giày vò nơi thanh xuân vườn trường.

Bởi lẽ, những kẻ bắt nạt cô đều là những kẻ có quyền lực và gia thế đáng gờm, cho nên không ai có thể giúp đỡ cô được cả.

Không những thế, ngay cả khi về nhà, cô cũng chẳng được yên thân. Erika sinh ra và lớn lên trong một gia đình trọng nam khinh nữ, cho nên trong mắt bố mẹ cô luôn chẳng khác nào một sự thất bại. Và bị đối xử không khác gì một con người hầu trong nhà.

Những tưởng như thế là đã quá đủ tồi tệ cho cuộc đời bất hạnh của cô. Nhưng rồi, một bi kịch thậm chí còn kinh khủng hơn cả sau đó đã xuất hiện, như một bước đệm cho dấu chấm hết của cuộc đời cô. Dẫn đến chuỗi bi kịch khiến cô rơi vào đáy sâu của địa ngục, vĩnh viễn không thể quay đầu...

Khi vào một ngày nọ, bình thường như bao ngày khác, Erika vẫn đang bị bắt nạt và đánh đập dã man như thường lệ.

"Ê chúng mày, tao vừa nghĩ ra ý tưởng này thú vị cực!"

Thì đột nhiên, kẻ cầm đầu trong số chúng lên tiếng. Cô ta nheo mắt nhìn cô, nhếch mép cười khểnh. Đôi mắt mang đầy ý cười chế giễu và khinh bỉ Erika vốn đã quen thuộc khi nhìn nó mỗi ngày, bỗng chốc thoắt hiện lên vẻ xảo trá, thâm hiểm một cách rợn người như thể một con quỷ đang toan tính một điều gì đó vô cùng độc ác.

Rồi cô ta ghé sát vào bên tai những người bạn của mình mà bắt đầu thi thầm to nhỏ. Sau đó cả bọn bất chợt đồng loạt liếc nhìn cô, nhếch miệng cười một cách đầy ẩn ý. Vẻ ngoài trong sáng, tươi tắn của những cô học sinh tuổi mới lớn dường như chỉ là lớp vỏ bên ngoài, để che giấu đi tâm hồn mục ruỗng bên trong.

Sau đó, cô ta bất chợt mở điện thoại và gọi điện cho ai đó. Không lâu sau đấy, bất chợt một cậu con trai xuất hiện. Còn ba người còn lại đột nhiên, bất giác đồng loạt giữ chặt lấy tay chân cô...

____________________________

Nhớ ủng hộ mình bằng cách share, like và fl nếu bạn thấy hay nha😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro