Chap 1: Người Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đang đi lang thang trên con đường đầy sỏi với hai hàng cây thẳng tắp bên đường, cúi xuống tôi nhặt một viên sỏi có hình tròn màu đỏ ngạc nhiên nhận ra nó là kẹo đường, nhìn 2 hàng cây bên đường thì thấy toàn là kẹo bông bạc hà đính lên đó những trái dâu đỏ mộng. Đang tò mò không biết đây là đâu thì trời bỗng nhiên mưa tôi vội vàng chạy đến trú trước hiên của ngôi nhà màu nâu trước mặt để tránh mưa. "Oa... thật debak" tôi thốt lên vui vẻ khi phát hiện  ngôi nhà hoàn toàn làm bằng sôcôla nguyên chất với những vật dụng trong nhà cũng làm từ bánh và kẹo trái cây, đây chính là thế giới mình luôn ao ước. Được sống ở đây suốt đời thì còn gì bằng, đưa tay tôi bẻ lấy một miếng cửa sôcôla nhưng chưa kịp cho vào miệng thì đột nhiên một gã khổng lồ cầm một cây búa tạ đánh tới tấp vào người, vào đầu tôi. Thật là lạ nó không đau mà còn nghe tiếng "te te te" rất buồn cười. Người khổng lồ vừa đánh vừa gọi tên tôi:

"yeonie ah... dậy mau, dậy mau, dậy mau... con trễ học rồi đó."

Mỗi một từ "dậy mau" là gã đó lại đánh tôi một cái, bực mình thiệt nhưng mà khoan đã trễ học, tại sao lại có vụ trễ học ở đây ( 3s suy nghĩ).

"Á trễ học thật rồi hả? sao appa không gọi con sớm." 

Tôi chính thức rời khỏi giấc mơ tươi đẹp và bật dậy khỏi giường. Trước mặt tôi là appa đẹp trai ,manly với cây búa nhựa đồ chơi trong tay, thì ra là ông ấy lấy nó đánh tôi bởi vậy mới nghe tiếng "te te" kia. Không còn thời gian nghĩ ngợi nhiều tôi cuống cuồng chạy lăng xăng chuẩn bị đồ vì sợ trễ học thì appa yêu quý để lại một câu gây uất ức nặng cho tôi.

"Mới 6h thôi con cứ từ từ chuẩn bị, appa đi nấu bửa sáng, gặp lại con sau."

À nãy giờ quên giới thiệu tôi là Park Jiyeon năm nay 16 tuổi, tôi chỉ sống cùng appa bởi vì theo lời ông kể umma tôi đã mất khi mới vừa sinh tôi ra, nên 16 năm nay appa tôi đã phải đơn thân "gà trống nuôi con". Appa tôi còn khá trẻ chỉ mới 36 tuổi ông ấy vừa được nhận làm bếp trưởng của một nhà hàng cao cấp ở seoul, nên vì công việc chúng tôi quyết định chuyển nhà đến thành phố seoul sống. Lúc trước tôi học ở một trường trung học nhỏ ở quê, thật ra ở đó cũng có trường phổ thông nhưng vì mong tôi được vào học một trường danh tiếng nên dù tiếc nối nơi đầy ắp kỷ niệm đẹp đó chúng tôi cũng phải rời đi. Chúng tôi vừa chuyển đến hôm qua vừa kịp để sáng nay tôi học buổi đầu tiên mặc dù không tham dự khai giảng và tuần lễ làm quen trước đó. Đang suy nghĩ miên man thì tôi bị làm giật mình bởi gương mặt to tròn của IU đang phóng đại trước mặt, tôi hét lên lùi xa ra nhưng quên rằng đang ngồi trên giường nên tôi bị té đau đớn. Nhỏ đó thấy tôi bị đau không lại giúp mà còn ngồi đó chớp chớp mắt nhìn tôi rồi cười nắc nẻ:

"ahhahahaha... mới sáng sớm mà đo sàn vậy Park Dino."

"cậu làm tớ hết hồn tự nhiên đưa mặt sát vậy làm gì."-Tôi giận dỗi ôm ngực bỉu môi.

"Thì ai kêu cậu lo suy nghĩ tớ gọi hoài không nghe, chuẩn bị xong chưa xuống ăn sáng rồi đi học với tớ nè, đi sớm tớ dẫn cậu tham quan trường mới"

"Biết rồi đi liền nè mà cậu có lòng tốt đợi tớ sao, qua đây ăn ké thì có."-Tôi biết Tỏng nhỏ này mà.

"bingo!! tại appa cậu nấu ăn ngon quá hihi"

Thật ra nhỏ này tên thật là Lee Jieun nhưng 2 chúng tôi không thường gọi tên thật của nhau chỉ gọi bằng biệt danh. Appa của IU với appa tôi là bạn thân nên từ nhỏ chúng tôi đã rất thân, appa và umma IU ly dị từ lâu rồi, khi còn nhỏ IU sống với umma ở quê, nhà nhỏ đó cách nhà tôi 1 hàng rào à, sau này khi vào tiểu học IU phải chuyển lên seoul sống với appa nên chúng tôi ít gặp nhau, chỉ khi mỗi mùa hè IU thường về quê chơi thì chúng tôi mới chơi chung. Tuy vậy nhưng nhỏ này là đứa bạn thân duy nhất từ bé đến giờ của tôi. 

Sau khi ăn sáng với appa và IU thì tôi đến trường nhà cũng gần trường nên 2 đứa đi bộ. Đến trường thì tôi phải lên phòng giám hiệu để báo cho hiệu trưởng biết còn IU do 1 tuần làm quen nhỏ có đi học nên đã đi về lớp. Sau khi nghe một tràng giảng đạo về nội quy nhà trường thì tôi theo cô chủ nhiệm về lớp, đi trên tầng của khối lớp 10  tôi ngạc nhiên khi đi ngang qua 3 lớp học ghi là 10-Vip1, 10-Vip2 và 10-Vip3. Tôi tò mò hỏi cô chủ nhiệm:

"cô ơi sao 3 lớp đó lại ghi như vậy"

"à mỗi khối lớp đều có 3 lớp như thế V1 là dành cho những học sinh nhà giàu + thông minh điểm xét từ trên xuống lấy 30 người đứng đầu học phí đóng gấp 2 lần bình thường, V2 thì dành cho những học sinh thông minh cũng lấy 30 người đứng đầu học phí đóng bình thường, V3 chỉ dành cho những học sinh nhà giàu nhưng đầu rỗng học phí gấp 3 lần bình thường. Ở trường này dựa vào kết quả học tập xếp lớp mỗi học kỳ xếp lại một lần, còn riêng lớp 10 dựa vào thành tích học tập của lớp 9. Điểm số của em đáng lẽ có thể vào V2 nhưng do em nộp hồ sơ trễ quá lớp đã đầy cũng may lớp 10-T6 vừa có 2 bạn rút hờ sơ nên em mới vào được lớp cô. Em có gì thắc mắc nữa không? "

"..." -cô chủ nhiệm nói một tràng làm tôi lùng bùng lỗ tai, mới hồi nãy ông hiệu trưởng hói đầu nói đã nhiều giờ bà cô này cũng thế nghe mà nhứt hết cả đầu. Tôi nghĩ trường này ai cũng nói nhiều như thế chắc tôi bị ù tai mất, mà không cần cả trường chỉ 2 người này cộng với nhỏ IU lắm lời là đủ mệt rồi. 

Cô chủ nhiệm vào lớp trước tôi đứng chờ ngoài cửa. Sau khi lớp ổn định cô gọi tôi vào:

"giới thiệu với các em học sinh mới chuyển đến từ Jeollado, vào đây em "

Tôi lạnh lùng đi vào cuối chào mọi người và nhìn khắp cả lớp dừng ánh mắt nhìn gương mặt toe toét cười của IU, trời ơi mình chung lớp với nó sao otoke? 

"anhonghaseyo mình là Park Jiyeon mong mọi người giúp đỡ"-tôi nở nụ cười hiếm hoi trước mặt người lạ làm cho cả lớp loạn lên. Bọn con trai thì như sắp ngất xỉu còn tụi con gái thì mắt hình trái tim nhìn tôi hú hét. Tôi biết mình xinh đẹp nên ít khi cười vì sợ gây sát thương cho người khác chỉ có appa tôi với nhỏ IU kia thì miễn nhiễm với tôi mà thôi. 

"các em im lặng, Jiyeon em ngồi cạnh Jieun, các em trật tự đợi giáo viên đến đứng lớp"

Bây giờ tôi phát hiện ra thêm 1 người miễn nhiễm với tôi nữa là bà cô này nhưng khi ra đến cửa cô không mở ra mà cứ đi tới nên đụng vào cửa cái rầm. Cả lớp cười ầm lên cô bối rối bỏ đi, tôi về chỗ ngồi thì IU vẫn trưng ra cái mặt hớn hở đó.

"có gì vui lắm sao?"-tôi cáu

''học chung với cậu vui thật cậu không thấy chỉ mới đến mà gây nhiều chuyện vui vậy sao"

"chào em unnie là Hyomin lớp trưởng của lớp em có cần gì cứ nói unnie sẽ giúp"-một nhỏ ngố ngố đeo kính ngồi bàn trên quay xuống nói.

"unnie?"-tôi ngạc nhiên hỏi lại.

"hihi em bằng tuổi Jieun phải không chị lớn hơn 1 tuổi"-nhỏ ngố mỉm cười trả lời

"uhm vậy à cảm ơn"-tôi lạnh lùng

"vậy cậu làm chức gì trong lớp"-tôi quay sang hỏi IU 

"tớ hả? phó học tập, hay là mình đề cử cậu vào hội học sinh nha biết đâu được làm chủ tịch"

"được đó unnie thấy em có tố chất người lãnh đạo"- unnie nhiều chuyện đó lại quay xuống.

"không cần đâu tôi không thích"- tôi bực bội trả lời vì không thích nói chuyện với người lạ.

Hyomin tiu nghỉu quay lên còn IU thì cứ cười cười như đang trêu tức tôi vậy.

"cấm cười"-tôi gằn giọng

"gì chứ cười cũng không cho"-IU giận dỗi

"cứ cười hoài nhìn như điên ấy ra đường nói tớ không quen cậu nhé"-tôi chọc lại làm Hyomin ở bàn trên phì cười.

"yah..."-IU định nói gì đó thì thầy dạy toán bước vào.

"hãy đợi đó"-IU nghiến răng thì thầm.

Tôi chẳng để ý tới nhỏ đó nữa, tôi tập trung bắt đầu học nhưng suốt buổi học cứ thấy nóng gáy mãi cảm thấy có ai nhìn hoài nên thấy không thoải mái chút nào, hết chịu nổi tôi quay lại phóng băng vào những ai đang nhìn tôi làm chúng nó sợ không dám nhìn nữa. Haizz đẹp quá cũng khổ mà (Au:bạn Ji tự sướng nặng).

Hết giờ tôi và IU đi bộ về nhà có mấy cái đuôi bám theo tôi làm chúng tôi phải vất vả mới cắt đuôi được nhưng đến trước cửa nhà tôi lại thấy Hyomin dắt xe đạp phía sau đi tới, tôi tưởng Hyomin cũng như mấy đứa bám đuôi nên bực bội.

"nhà Jiyeon ở đây hả?"-Hyomin hỏi 

"uhm...unnie theo tôi làm gì?"tôi hỏi lại

"không có đây là đường về nhà unnie, gặp lại sau"-Hyomin nheo mắt trả lời rồi đi thẳng. 

Tôi quay qua nhìn IU xác nhận nó gật đầu cười khúc khích

"nhà unnie ấy cạnh nhà tớ, oa bạn Dino hôm nay cool quá híhí"

"thôi tớ về nha bye"- nó vẫy tay chào tôi rồi cũng đi luôn

Tôi vào nhà mà trong lòng băng khoăng về việc vừa nãy, thấy hơi áy náy với Hyomin nhưng thôi tắm và ăn cái đã không nghĩ nhiều.

Buổi tối trước khi ngủ

From Dino To ...

"Unnie à ngày đầu đi học ở trường mới tuy em gặp nhiều chuyện bực mình nhưng cũng vui, em học chung lớp với IU á, giờ unnie có còn nhớ con nhóc này không , em nhớ unnie!!!" 


p/s: muốn biết Dino nhắn tin cho ai, những ngày đi học tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì? chap sau sẽ rõ.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro