Chương 4: Sự trưởng thành của mỗi người (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 3

"Không ~được rồi~"

Ngay sau khi chúng tôi tạm biệt nhau và trở về, Miyamoto ở trong phòng càu nhàu.

"Có chuyện gì nguy hiểm xảy ra à?"

"Không có gì như thế. Ở nhà vệ sinh gần đây, Tokitou đã túm lấy ngực Katsuragi. Tất nhiên, Tokitou là người gây hấn trước. Nhưng, đó là một cuộc chiến khá gay gắt."

"Ou~, sao cậu không ngăn cậu ta lại sao? Hiroya có thể thực sự đáng sợ khi cậu ta tức giận, cậu có biết không?"

Miyamoto có vẻ hơi khó chịu với thái độ của Akito như thể cậu đã phớt lờ cậu ta.

"Không có cách nào tớ có thể ngăn chặn nó. Đó không phải việc của mình, và tớ sẽ gặp rắc rối nếu dính vào."

Katsuragi và Tokitou Hiroya. Cả hai đều là học sinh cùng lớp với Ryuuen.

"Katsuragi mới chuyển đến từ lớp A. Họ là kẻ thù của nhau cách đây không lâu, không có gì bất ngờ khi có một hoặc hai rắc rối xảy ra. Đúng không, Kiyotaka."

"Uhm, tớ cũng nghĩ vậy."

"Tớ có chút lo lắng, sao chúng ta không đi xem tình hình?"

"Để nó yên đi, Miyake. Lớp kẻ thù đang gặp rắc rối, nên nó tương đối có lợi cho chúng ta, phải không? Bản thân Katsuragi vốn là thành viên của lớp A, không lạ khi họ không hòa hợp với nhau."

"Nhưng... chúng ta đều là học sinh năm hai."

"Nếu chúng ta can thiệp, chúng ta cũng có thể vướng vào nó? Nếu nó thu hút sự chú ý của Ryuuen thì sao?"

Akito không hài lòng với sự thuyết phục của Miyamoto, nhưng cậu ấy đã lắng nghe nó trong lúc này.

Có thể tình hình sẽ trở nên tồi tệ hơn nếu Akito rời đi.

Trong khi nghe cuộc nói chuyện giữa hai người, tôi lặng lẽ đứng dậy.

"Cứ để họ yên đi."

"Không, tớ nghĩ là cậu đúng khi im lặng về vụ Katsuragi. Tớ chỉ khát nước, nên tớ muốn đến cửa hàng."

Nói rồi tôi rời khỏi phòng.

Nếu tôi không nhầm thì cậu ấy đã nói về nhà vệ sinh gần nhất mà hai người đã xảy ra bất đồng.

Nếu đó là một tranh chấp nhỏ, tốt hơn là cứ để nó vậy như Miyamoto đã nói, nhưng....

Khi tôi nghe đến cái tên Tokitou, điều đầu tiên tôi nghĩ đến là Tokitou Katsumi, bạn cùng lớp của Ichinose, người cùng nhóm với tôi tại trại huấn luyện chung năm ngoái. Người mâu thuẫn bây giờ là một người khác, Hiroya Tokitou. Tôi đã rất ngạc nhiên khi biết họ Tokitou tương đối hiếm không chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, mà là một họ hàng xa. Kể từ lúc trại huấn luyện, tôi đã không có bất kỳ tình bạn sâu sắc với cậu ấy, nhưng tôi đã từng chia sẻ đồ ăn, quần áo và nơi ở với Katsumi Tokito.

Họ dường như không quen biết nhau, nhưng nếu một người ngoài cuộc như tôi bước vào, tôi muốn xác nhận điều đó.

Đó là điều tôi muốn làm....

Tôi đến gần nhà vệ sinh, nhưng không có dấu hiệu của Katsuragi và những người khác.

Có một chút lộn xộn, nhưng có lẽ nó đã được giải quyết.

"Ayanokouji-kun."

Ngay khi tôi định nhìn quanh khu vực, Hiyori gọi tôi.

"Cậu có thấy Katsuragi không?"

"Đúng như tớ nghĩ, những người khác cũng đã nhìn thấy chúng. Tớ cũng đến đây sau khi nghe tin Katsuragikun và Tokitou-kun đang có tranh chấp. Vì vậy, trước đó tớ đã yêu cầu họ thay đổi địa điểm."

Tôi hiểu rồi. Nó sẽ có nhiều người phát hiện nếu ở xung quanh nhà vệ sinh.

Khi tôi đi theo sự chỉ dẫn của Hiyori, tôi nghe thấy một giọng nói yếu ớt phát ra từ một khu vực vắng người.

Tôi được hướng ánh nhìn vào bóng tối và lặng lẽ tìm kiếm nguồn gốc của giọng nói. Như Miyamoto đã nói, đó là Katsuragi và Tokitou.

Tuy nhiên, cũng có một cô gái khác, Okabe, cũng đã tham gia với họ.

"Katsuragi, mày có thực sự nghe theo mệnh lệnh của Ryuuen không?"

"Vẫn không hiểu, hả. Mặc dù từ ngữ đã thay đổi phần nào, nhưng đây là lần thứ ba cậu hỏi tôi câu hỏi đó."

"Đó là vì mày không trả lời tao."

"Tôi không thể trả lời điều đó. Tôi tự hỏi, cậu có ý gì với từ [mệnh lệnh]."

Trong khi Katsuragi xử lý tình huống một cách bình tĩnh, Tokitou để cảm xúc lấn át mình.

"Ý tao là trở thành con chó của hắn và làm bất cứ điều gì hắn nói."

"Tôi không nhớ mình là con chó của cậu ta, và tôi không có ý định nghe theo mệnh lệnh của cậu ta."

"Xin lỗi, nhưng tao không nghĩ vậy. Nếu đúng như mày nói, bài kiểm tra trên đảo hoang, tại sao mày lại hợp tác với thằng đó?"

"Một câu hỏi không thể hiểu nổi. Tất nhiên, để cả lớp giành chiến thắng."

Còn có thể là gì nữa, Katsuragi trả lời như thể đó là lẽ tự nhiên.

"Thậm trí chúng mày còn không lọt vào vị trí thứ ba?"

"Đó là sự thật, nó không diễn ra theo đúng kế hoạch. Nhưng, đó không phải là một kết quả tồi tệ."

"Cái gì? Xếp từ hạng 4 trở xuống cũng thế thôi nhỉ? Và việc tận dụng những lá bài là vô ích, phải không?"

"Điều đó có nghĩa là Ryuuen có nhiều thứ trong đầu hơn cậu nghĩ."

"Mày không phải chỉ là người xa lạ sao? Vậy nói cho tao biết, thằng đấy nghĩ như thế nào?"

"Bây giờ vẫn chưa đến lúc để nói về nó. Xin lỗi, nhưng tôi không thể làm điều đó."

"Cái gì? Mày cũng không có gì để nói với tao đúng không? Dù sao thì tao rất ghét Ryuuen."

Việc trao đổi các câu hỏi và trả lời vẫn tiếp tục.

Có một điều chắc chắn là Tokitou ghét Ryuuen từ tận đáy lòng.

"Đúng là nếu tôi được hỏi cậu ta có phải là một người thân thiện hay không, tôi không thể trả lời thành thật được."

Tuy nhiên, có vẻ như thái độ này cũng không được Tokitou ưa thích.

"Cho dù vậy, mày đã hợp tác với Ryuuen trên đảo hoang và ăn cùng với hắn hôm nay, phải không?"

Katsuragi gật đầu đồng ý mà không phủ nhận.

"Chúng tôi chỉ đi loanh quanh tàu. Có vẻ như cậu đã có sự hiểu lầm."

Katsuragi nói điều đó, nhưng Tokitou cắt đứt điều một cách cắn xé.

"Mặc dù lúc đầu mày ác cảm với hắn, nhưng hóa ra mày lại là người dễ dàng khuất phục, ha. Tao còn tưởng mày có bản lĩnh hơn người chứ."

"Tôi đã cạnh tranh với Ryuuen không chỉ một hoặc hai lần, bất kể bạn hay thù. Nhưng bây giờ tôi đã có vai trò là một thành viên trong lớp, với tư cách là bạn cùng lớp của Ryuuen. Và nếu lớp học này xoay quanh Ryuuen, thì việc đi theo với cậu ấy cũng hợp lý. "

"Tao không nghĩ đó là câu mà một người từng chống lại Sakayanagi sẽ nói điều đó."

"Điều này khác hẳn. Khi bắt đầu là năm đầu tiên, chúng tôi thậm chí còn chưa quyết định ai sẽ là leader. Sakayanagi đã trở thành một ứng cử viên cho vị trí đó, và tôi có quan điểm khác biệt với cô ấy, nên có một cuộc xung đột xảy ra sau đó. Lớp này hiện tại đã xác định Ryuuen làm thủ lĩnh và nắm quyền kiểm soát. Nếu bây giời tôi làm leader, cậu có định thừa nhận tôi sau khi tôi chuyển vào lớp này hay không? "

"Cái đó..."

"Ngoài ra Sakayanagi và Ryuuen là hai kiểu người khác nhau. Bản chất của lớp cũng rất khác nhau."

Katsuragi trả lời với lý lẽ xác đáng, nhưng Tokitou dường như không đồng ý chút nào.

"Tớ đã nói rồi, Tokitou. Katsuragi-kun không đáng để quan tâm."

Okabe, người đã im lặng cho đến giờ, vỗ vai Tokitou và nói với cậu ta không có ích gì để đi xa hơn.

"Cuối cùng, Katsuragi-kun, người không có chỗ đứng trong lớp A, mày rất vui khi được Ryuuen chọn nhỉ, đúng không? Nói cách khác, mày là con chó của thằng đó. "

"Cho dù tôi phủ nhận ở đây, tôi cũng không nghĩ các cậu sẽ hiểu."

Tôi nghĩ mình đang bắt đầu hiểu sơ bộ về cuộc nói chuyện này.

Hiyori gõ nhẹ vào vai tôi bằng đầu ngón tay, tôi quay mặt lại nhìn cô ấy.

"Không phải hôm qua hay hôm nay mà một số bạn cùng lớp của mình phàn nàn."

"Tớ chắc. Đó chỉ là sự tức giận mà họ đang cảm thấy đang tích tụ."

Chiến lược cai trị của Ryuuen đương nhiên tạo ra sự phản ứng dữ dội.

Cậu ta có lẽ đã cố gắng kìm nén nó cho đến bây giờ, nhưng cuối cùng họ đã bắt đầu phản đối trở lại.

"Còn Ryuen thì sao? Trước đây, cậu ấy sẽ không thể hiện chút lòng thương xót nào với những kẻ phản đối, đúng không?"

"Trước kia là như vậy."

"Vì không còn như vậy, nên nó là lý do cho những thứ như thế này?"

Hiyori khẽ gật đầu.

"Mọi người đều thay đổi. Lúc đầu, mình cũng không có cảm xúc mạnh mẽ lắm về lớp học. Tớ thậm chí hầu như không có ý kiến, ​​miễn là mình có thể dành ba năm xung quanh bên cạnh sách."

Thật vậy, nếu tôi được hỏi liệu sự hiện diện của Hiyori có ấn tượng ngay từ đầu hay không, tôi sẽ trả lời là không.

Mặt khác, tôi thậm chí còn không biết về sự tồn tại của cô ấy.

"Tokitou-kun luôn phản đối chiến lược của Ryuuen-kun. Không chỉ Tokitou-kun. Mà cả Okabe-san, người đang đứng bên cạnh cậu ấy bây giờ, cũng là một trong số đó."

"Ý cậu là cậu ta muốn bắt tay với Katsuragi để chống lại Ryuuen?"

"Điều đó là có thể."

Về năng lực, Katsuragi đủ khả năng để trở thành thủ lĩnh thay thế. Và bởi vì cậu ta là một học sinh chuyển lớp, cậu ta có thể tấn công Ryuuen mà không do dự.

"Về Hiroya Tokitou, huh. Cậu ấy cũng có thể khiến cho Ryuuen gặp rắc rối."

Hiroya Tokitou được biết đến với tính cách thô bạo, nói nhiều lời cay nghiệt và hiếu thắng, Akito cũng nói như vậy.

"Cậu cũng nghĩ vậy sao, Ayanokouji-kun?"

Như Hiyori đã lo sợ, tình huống này chẳng có lợi cho ai cả.

"Đúng là bây giờ lớp bọn tớ đang làm rất tốt. Tớ nghĩ một trong những yếu tố chính là Ryuuen-kun, người đã trở lại sau một thời gian, đã cho thấy sự trưởng thành rất nhiều."

So với đầu năm, Ryuuen, Ishizaki và những người xung quanh đã trưởng thành hơn rất nhiều.

"Nhưng đó là một câu chuyện khác, liệu sự tiến bộ nhanh chóng đó có kéo dài mãi mãi hay không. Điều đó có thể đúng với bất kỳ lớp học nào, nhưng nếu Ryuuen-kun bị đuổi học trong tương lai, tớ nghĩ lớp học của chúng tớ sẽ sụp đổ ngay lập tức."

"Có thể như vậy, phong cách chiến đấu của Ryuuen luôn tiềm ẩn sự nguy hiểm."

Có thể có những bước phát triển trong tương lai khi mọi người chấp nhận rủi ro lớn để chiến thắng lớn.

Tôi cũng rất tò mò về [giao kèo] mà cậu ấy đã thực hiện với Sakayanagi.

"Nếu điều đó xảy ra, sự hiện diện của một người có thể đảm nhận vị trí của cậu ấy là không thể thiếu."

Một nhà lãnh đạo tiềm năng trong một tình huống bất ngờ. Hiyori cười với tôi.

"Vào lúc đó, Ayanokouji-kun... Cậu sẽ đến với lớp của bọn tớ chứ?"

Hiyori, bất chấp vẻ ngoài của cô ấy, không hề lạc quan và đã vạch ra một chiến lược để cả lớp giành chiến thắng.

"Tớ không đủ can đảm để trả lời điều đó."

"Lúc trước tớ cũng đã thuyết phục cậu, nhưng việc đi cùng Ishizaki-kun chỉ là nửa đùa nửa thật. Nhưng lần này khác hẳn."

Nói cách khác, cô ấy thực sự rất nghiêm túc.

"Tớ không coi lớp mình là một lớp yếu. Nhưng cũng đúng là chúng tớ thiếu một người có thể dẫn dắt lớp trong trường hợp khẩn cấp. Cậu nghĩ sao?"

Một trận chiến được hỗ trợ bởi Hiyori, Katsuragi và Kaneda với tư cách tôi là thủ lĩnh huh.

"Đó không phải là một sự hợp tác khiến Ryuuen phải đuổi học. Đúng không?"

"Tất nhiên, tốt nhất là không nên xảy ra."

Nhưng tôi cảm thấy đây là một lời mời hơi viển vông đối với một người như Hiyori.

Dù có nghĩ trong lòng nhưng tôi có nên nói ra lúc này không.

"Cậu có cảm thấy bất cứ điều gì lo lắng không?"

Tôi mạnh dạn hỏi, nhưng Hiyori chỉ cười nhẹ và không trả lời.

Trong khi tôi nói chuyện với Hiyori, Katsuragi và Tokitou tiếp tục tranh luận.

Katsuragi cuối cùng đã phá vỡ sự cứng nhắc của Tokitou do không đáp lại theo cách khiến bản thân hài lòng.

"... Thật lãng phí thời gian. Tao đã nói chuyện với mày vì tao nghĩ mày sẽ hiểu, nhưng tao đã lầm."

"Cậu có vẻ sẽ tha cho tôi."

"Tao sẽ không yêu cầu mày im lặng . Nếu mày muốn nói nó với Ryuuen, cứ làm theo ý của mày."

"Tôi sẽ không nói điều đó."

"Mày có chắc không? Để tao nói cho mày biết, tao rất nghiêm túc. Tao không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu hắn để mày một mình."

"Đừng hiểu lầm tôi, Tokitou. Tuy có rất nhiều sơ hở trong chiến thuật của Ryuuen, tôi không nghĩ nó là sai khi cậu thất vọng như. Nhưng tôi không đồng ý với hành động thái quá."

Rõ ràng là Tokitou đang suy nghĩ về điều gì đó.

Và không còn nghi ngờ gì nữa, đó là ý định của cậu ta để loại bỏ Ryuuen.

"Câm miệng."

Bỏ lại những lời đó, Tokitou bỏ đi trước mặt Katsuragi.

Tôi ẩn mình và tránh xa Tokitou và Okabe để họ không nhận ra.

Tôi định rời đi trong lặng lẽ sau đó, nhưng...

Cánh tay của tôi được kéo bởi Hiyori và chúng tôi xuất hiện trước Katsuragi.

"Cậu phải làm gì ở đây vậy, Ayanokouji?"

Sẽ rất lạ nếu rời đi bây, vì vậy tôi đã men theo dòng chảy và đi đến chỗ Katsuragi.

"Không, lớp của cậu cũng gặp rất nhiều rắc rối, huh, Katsuragi."

"Tôi nghĩ ở lớp nào cũng vậy thôi. Tôi ước không muốn nói điều này với cậu nếu có thể."

Katsuragi nhìn một lần Hiyori, người đang đứng bên cạnh tôi.

"Tôi không thể đồng ý với điều này, Shiina. Cậu có vẻ tin tưởng Ayanokouji, nhưng tôi không nghĩ đó là quyết định đúng đắn khi mang cảm xúc cá nhân của cậu vào chuyện của lớp."

Nghe có vẻ khắc nghiệt, nhưng những gì Katsuragi nói là sự thật.

Cho đối phương biết thông tin mà không cần đổi lại có thể gây sát thương chí tử sau này.

"Có thể như vậy. Nhưng tớ có thể nói chuyện này với ai trong số các bạn cùng lớp của mình? Nếu một trong số đó liên quan đến Ryuuen-kun biết được chuyện này, cậu ấy sẽ không để Tokitou-kun và những người liên quan làm như thế, và những học sinh khác cũng vậy. Họ có thể cố gắng kiếm điểm bằng cách bán rẻ những người bạn của mình."

"Nó không phải chuyện có thể giải quyết bằng cách để Ayanokouji biết được."

"Chẳng phải đây là cơ hội tốt để cậu sắp xếp những suy nghĩ của mình sao, Katsuragi-kun?"

"Gì?"

"Sao cậu không nói ra cho tớ biết những gì cậu đang nghĩ ngay bây giờ để định hướng cho bản thân?"

Một chiến thuật, có thể vậy. Hiyori đang cố gắng lợi dụng tôi để có ảnh hưởng tích cực đến Katsuragi.

Không dễ dàng gì đối với Katsuragi, người có xu hướng suy nghĩ đơn độc, hòa đồng với những người khác.

Hành động này chắc hẳn đã ảnh hưởng đến Katsuragi, và khiến cậu ấy đang sửng sốt.

"Cậu nghĩ về lớp học nhiều hơn tôi tưởng, Shiina."

"Tất nhiên. Tớ sẽ tốt nghiệp cùng với tất cả các bạn cùng lớp của mình với tư cách là lớp A."

Như thể bị những lời này thúc đẩy, Katsuragi dồn hết suy nghĩ của mình vào lời nói.

"Là học sinh năm hai duy nhất đã trải qua hai lớp học cho đến giờ, tôi có thể nói là có một sự khác biệt rõ ràng giữa lớp Sakayanagi và lớp Ryuuen. Trong cả hai lớp, các học sinh đều không hài lòng với leader hiện tại, nhưng ngay cả như vậy... lớp của Sakayanagi có độ gắn kết nhất định. Mặt khác, vẫn có nhiều học sinh trong lớp của Ryuuen không hiểu và không hài lòng. "

Nó giống hệt như Tokitou và Okabe với học sinh vừa vào Katsuragi.

"Sự bất mãn này sẽ tiếp tục tích tụ và tồn tại ảnh hưởng đến sự phát triển của cả lớp, nhưng..."

"Có nghĩa là cậu đang sợ nó sẽ bắt đầu theo một con đường đi xuống?"

"Đúng vậy. Trong một số trường hợp, một sai sót nhỏ có thể khiến lớp học bị phá hủy một nửa. Tôi không nghĩ cậu ta không thể lường trước được điều đó, nhưng ... tôi cũng không nghĩ cậu ta sẽ thay đổi cách cai trị mà cậu ta đang thực hiện. "

"Đó không phải là những gì cậu đã dự đoán sao, Katsuragi? Tớ chắc Ryuuen cũng sẽ biết điều đó."

"Nhưng nếu cậu ta biết được, cậu ta nên thỏa hiệp với Tokitou và những người khác."

"Tất nhiên, chắc chắn sẽ có sự phản đối với các chiến thuật của Ryuuen."

Rõ ràng, Katsuragi tin Ryuuen nên giải quyết vấn đề này.

"Không phải Ryuuen đã kéo cậu ra khỏi lớp A nó hẳn trong dự đoán của cậu ấy sao, Katsuragi?"

"...TÔI?"

"Nếu có chuyện gì xảy ra với chính Ryuuen, Katsuragi cậu có thể thế chỗ. Tớ chắc đó là lý do tại sao cậu ấy đưa cậu vào."

Katsuragi chính là người mà Hiyori đang tìm kiếm, một người có thể trở thành một leader tiềm năng.

"Đó là một câu chuyện khó tin."

Tất nhiên, như tôi đã nói với Katsuragi, đó là cách giải thích của cá nhân tôi.

"Trong trường hợp của Ryuuen, người tìm kiếm sự mạo hiểm và thắng lợi lớn, cậu ta có thể tốt nghiệp lớp A, hoặc cậu ta có thể bị đuổi khỏi trường vì một số kỳ thi nhất định mà không cần cảnh báo trước. Đó là lý cậu ta cần đề phòng cho những trường hợp khẩn cấp."

Rất có thể chế độ của Ryuuen sẽ sụp đổ bởi sự phản bội của một người.

"Nếu là như vậy, tớ không thích điều đó......."

Cô ấy nghĩ vậy bởi cô coi trọng Katsuragi rất nhiều, nhưng Katsuragi không cố gắng che giấu sự bất mãn của mình về điều đó.

"Ryuuen và tôi là kẻ thù vì sự khác biệt về lớp. Điều đó không thay đổi ngay cả khi cậu ấy là bạn cùng lớp của tôi. Nhưng vì chúng tôi đã trở thành bạn bè, tôi nghĩ điều ít nhất chúng tôi có thể làm là tốt nghiệp lớp A mà không thua bất cứ ai."

Biết cậu ta là kiểu người như vậy, Ryuuen có lẽ đã không nói trực tiếp với Katsuragi.

Về sự phát triển cá nhân, sự tiến bộ của Ryuuen là phi thường, nhưng những học sinh cùng lớp của cậu ấy đã không thể theo kịp đà phát triển.

"Lúc nãy, cậu đã quyết định đúng khi không để Ryuuen nghe về chuyện của Tokitou."

"Tốt hơn là nên để những người đó phản kháng trong im lặng, nhưng nếu cậu ấy loại bỏ họ thì đó sẽ là một vấn đề còn lớn hơn."

Nó sẽ rất đau đầu khi phải phải lo lắng, nhưng đồng thời, nó sẽ trở thành một kinh nghiệm quý giá cho Katsuragi.

Ít nhất thì tình hình đã rất khác so với khi cậu ấy ở lớp A, nơi cậu ấy đã bị hạn chế và không có cơ hội cạnh tranh.

Nét mặt của Katsuragi hơi dịu lại, như thể cậu ấy đang có một ý tưởng mới trong đầu.

"Cậu nghĩ gì vậy, Katsuragi-kun?"

"...Tôi biết."

Sau khi thử giọng một lần, Katsuragi quay lại nhìn tôi.

"Kể từ lúc bắt đầu cậu đã lắng nghe những gì tôi nói, tôi đoán mình đã biết những gì nên làm rồi. Cảm ơn cậu."

"Không, tớ chỉ đang nói những gì tớ nghĩ thôi."

"Nếu đó là chuyện nhảm nhí thì không đáng nói, nhưng những gì bạn nói là rất đúng. Tôi chắc chắn Shiina đã bắt cậu ở lại lắng nghe vì cô ấy tin cậu sẽ đưa ra lời khuyên có ích."

Hiyori mỉm cười hạnh phúc.

Tôi đã bị lợi dụng, nhưng điều này đủ để mang lại tia hy vọng cho lớp của Ryuuen.

"Dù vậy, Ayanokouji. Một số học sinh có thể nói được những điều như vậy, tôi có một chút ngạc nhiên khác."

"Ngạc nhiên?"

"Bởi vì kết quả kỳ thi đặc biệt của cậu lần này khá là ấn tượng."

Không ít học sinh, kể cả Matsushita, đã bắt đầu nghi ngờ khả năng của tôi.

Trong trường hợp đó, sự tồn tại của Tsukishiro có thể lại là một điều tốt.

"Đó có phải là khả năng thực sự của cậu không? Hay có điều gì đó đã xảy ra?"

"Uhmm, tớ không biết."

Tôi cố gắng né tránh như vậy, nhưng Katsuragi dường như không buông tha cho tôi.

"Shiina, xin lỗi, nhưng tôi muốn nói chuyện với Ayanokouji một lúc."

"Được rồi. Tớ sẽ về phòng. Hẹn gặp lại, Ayanokouji-kun."

Sau khi chào tạm biệt nhanh chóng với Hiyori, hai chúng tôi bị bỏ lại ở đây.

"Trong kỳ thi trên đảo, Ryuuen đã kể cho tôi tất cả những gì cậu ấy biết về cậu."

"Ryuuen đã nói sự thật với cậu?"

"Ban đầu cậu ấy che giấu nó, nhưng cậu ấy sẽ nói với tôi nếu tôi chuyển vào lớp D."

Đó là một loại câu của một kẻ giết người.

Nếu đúng như vậy, thì cậu ấy đã biết tôi đứng sau như một kẻ X trong bóng tối trong lớp Horikita.

Điều đó có nghĩa là mọi thứ, ngay cả sự cố trên sân thượng, giờ đã được Katsuragi biết.

Như Sakayanagi nói, tôi không thể ngăn chặn ngày càng nhiều học sinh nhận ra khả năng của tôi từng chút một.

"Có vẻ như cậu đã diễn khá tốt từ trước đến giờ."

"Miễn là tớ có thể sống cuộc sống học đường yên tĩnh của mình, tớ nghĩ nó không có gì khác biệt với mình cho dù tớ học lớp A hay lớp D."

"Đó là lý do cậu che giấu khả năng của mình? Tôi sẽ không nói cho bất kỳ ai khác, nhưng có lẽ sẽ không lâu đâu trước khi mọi người phát hiện ra."

Tôi biết được điều đó. Hầu như không có cách nào để chặn thông tin đã lan truyền.

"Tớ sẽ cố che đậy nó và làm những gì mình cho là đúng trong ngôi trường này."

"Không biết khi nào sẽ xảy ra, nhưng tôi đang mong chờ ngày tôi có thể nghiêm túc đấu với cậu."

Nói xong, Katsuragi gật đầu một cái rồi rời khỏi đây.





(End Part 3)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro