Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở ngoại ô thành phố A, một biệt thự to lớn hào hoa tao nhã tọa lạc ở nơi đó, cánh cửa sắt lớn uy vũ đóng thật chặt, ở cửa có hai con sư tử lớn vô cùng khí thế, từ bên ngoài nhìn vào biệt thự to lớn này chẳng những có diện tích rộng rãi, hơn nữa còn có cảm giác vô cùng có hắc ám làm cho người ta không dám đến gần, bức tường màu than kết hợp mái nhà hồng nhạt hiện ra phong cách Châu Âu đặc trưng.

Ngay vào lúc này, tiếng lái xe vù vù truyền tới, ở trong đêm tối yên tĩnh có vẻ rất rõ ràng, trong chốc lát một chiếc Porsche lửa đỏ nhanh chóng dừng trước cửa lớn của biệt thự trang nghiêm, làm cho người ta cực kỳ kinh ngạc, âm thanh xe mới truyền tới cũng bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới trước cửa sắt lớn, đủ để biết kỹ thuật của người lái xe thật sự làm cho người ta kính nể.

Vương Nhất Bác thở dài một cái, bất đắc dĩ cầm lên điện thoại vô tuyến trên xe, gọi vào phòng bảo vệ trong nhà.

Mấy giây sau, trong điện thoại vang lên thanh âm cung kính của một người đàn ông trung niên.

"Xin chào, nơi này là 'phòng bảo vệ Chiến Bác', xin hỏi chúng tôi có thể giúp gì?"

"Là tôi, làm phiền các anh mở cửa giúp tôi." Vương Nhất Bác bất đắc dĩ nói, quá trình về nhà thật khó khăn, chỗ này làm tốn chút thời gian của cậu, trong nhà luôn có nhân viên bảo vệ, hơn nữa còn vô cùng nghiêm khắc.

Nhưng nói tóm lại kỹ thuật không bằng tổng bộ, bởi vì ở đây là người làm, mà không giống như tổng bộ toàn bộ đều là máy móc, chỉ cần chạy xe nhỏ đi vào, cửa lớn sẽ tự động kiểm tra thân phận, từ đó quyết định mở hay không, không giống trong nhà, còn phải cần bảo vệ xác nhận thân phận của người tới xong rồi mới có thể cho đi.

Có điều khiến cho cậu vô cùng bó tay, đúng là phòng bảo vệ trong nhà lại gọi là ' phòng bảo vệ Chiến Bác ', những thứ này đều là kiệt tác của ông xã thân yêu của cậu, nói gì gộp tên hai người lại chung có thể đời đời kiếp kiếp làm vợ chồng ân ái, thật sự là người đàn ông vô cùng mê tín, không phải nói chỉ cần gặp phải chuyện có liên quan đến tình yêu của hai người họ, anh liền thay đổi việc mê tín, nhưng chỉ cần anh cảm thấy an tâm là tốt rồi.

"Đúng là phu nhân, cậu chờ một chút!" Đối phương rất dễ nhận ra giọng nói của cậu, cho nên trở nên cung kính hơn vừa rồi.

Chỉ cần là người làm việc ở ngôi biệt thự đều biết việc này, thà tình nguyện đắc tội Diêm Vương cũng đừng làm chuyện gì khiến phu nhân không vui, bởi vì một khi phu nhân không vui nam chủ nhân trong nhà sẽ trở nên vô cùng tàn bạo, mặc dù lời nói hơi quá sự thật, nhưng tuyệt đối không có ý khoa trương, không ai không biết ông chủ sủng ái phu nhân cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, chỉ cần là thứ phu nhân thích, cho dù là ánh trăng trên trời, bọn họ cũng không chút hoài nghi nào khi ông chủ sẽ bất kể tất cả sai người hái xuống rồi nâng trước mặt để lấy lòng cậu.

May mắn hiệu suất làm việc của nhóm nhân viên này không quá thấp, trong chốc lát cửa sắt lớn màu đen ' RẮC........!! RẮC........!! ' mở ra, hàng loạt hộ vệ nhanh chóng lao ra, cung kính đứng thành hai hàng, nhìn tình hình phô trương thế này chính là muốn hoan nghênh cậu về nhà, hỏi tại sao cậu biết? bởi vì cậu là nam chủ nhân của biệt thự to lớn này, cũng là nam vương bệ hạ trong nhà, chính xác mà nói đây không phải lần đầu tiên cậu gặp trường hợp này.

Một người bảo vệ dẫn đầu trong đó, cũng chính là bảo vệ trưởng trong nhà cung kính đi về phía Vương Nhất Bác.

"Phu nhân, hoan nghênh về nhà!" Người dẫn đầu cúi người chào, những bảo vệ không tỏ vẻ gì thấy động tác của người dẫn đầu cũng làm theo, cung kính cúi người chào.

"Ừ, Chiến trở về chưa?" Vương Nhất Bác gật đầu một cái rồi hỏi dò để biết trước tình huống cậu mới có thể nghĩ ra đối sách ứng biến trong lúc lái xe từ đây đến bãi đỗ xe, mới không khiến cho ông xã thân yêu hoài nghi nếu như bị anh biết cậu đã trễ như thế còn đi ra ngoài giết người, trước thì không nói cậu lừa gạt anh, chỉ dựa vào sự sủng ái của anh dành cho cậu, tuyệt đối sẽ không cho phép có bất kỳ nguy hiểm nào xảy ra ở trên người của cậu, như vậy danh xưng sát thủ sau này của cậu nhất định sẽ bị cắt đứt.

"Thưa phu nhân, thiếu gia vẫn chưa về." Mặc dù không biết tại sao phu nhân hỏi như vậy, người dẫn đầu vẫn cung kính trả lời, hắn tự lý giải là do phu nhân nhớ thiếu gia.

"Được, tôi biết rồi, bảo vệ trưởng tôi hy vọng chuyện tôi ra ngoài tối hôm nay anh sẽ không cho Chiến biết, anh cảm thấy thế nào? Dù sao đã trễ thế này...." Vương Nhất Bác cười như không cười nhìn người dẫn đầu nói.

Nghe được ý của cậu thì chính là đã trễ vậy các anh còn cho tôi đi ra ngoài, các anh có trách nhiệm rất lớn, nếu để cho thiếu gia của các anh biết nên biết sẽ có kết quả gì, mà cậu là người vợ mà thiếu gia của họ thương yêu nhất, bất luận như thế nào anh ấy cũng sẽ không làm gì cậu, mà các anh thì không biết được, rất có thể công việc cũng mất, chỉ cần là người có đầu óc đều biết rõ cậu đang trá hình uy hiếp họ.

"Đúng, đúng, dạ phu nhân nói cực kỳ đúng, tối nay trong biệt thự không có bất kỳ sự việc nào xảy ra." Bảo vệ trưởng nghe được lời Vương Nhất Bác nói, chỉ có thể lau mồ hôi lạnh trên trán, luôn miệng nói phải.

Vị thiếu gia nhỏ này, cậu uy hiếp bọn họ cho cậu đi ra ngoài, nói sẽ trở về sớm chút, không ngờ trễ vậy mới về còn đẩy trách nhiệm lên trên người của bọn họ, mà bọn họ chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ tự mình nuốt vào bụng ai kêu vị thiếu gia nhỏ này là bảo bối của thiếu gia nhà họ, anh nâng niu cậu trong lòng bàn tay để che chở, đắc tội cậu thì chẳng phải bọn họ không cần công việc này sao? Hay là không cần ở lại thành phố A? Tình nguyện đắc tội thiếu gia cũng đừng đắc tội phu nhân, không phải bọn họ chân ngoài dài hơn chân trong, dù sao đắc tội chủ tử có thể có phu nhân giúp đỡ, nhưng là đắc tội phu nhân chính là tuyệt đối phải xuống địa ngục.

Vương Nhất Bác lấy được bảo đảm của bảo vệ rồi... ánh mắt sắc bén liếc về phía hai hàng bảo vệ, những người khác mặc dù không mở miệng phụ họa, nhưng cũng bày tỏ quyết tâm.

"Chúng tôi nhất định im lặng, không đề cập tới!" Hai hàng bảo vệ nói vang.

Vương Nhất Bác tán thưởng gật đầu một cái, những người này đều là trẻ con dễ dạy, không phải người cố chấp.

"Công lao của các anh, tôi sẽ nói cho thiếu gia các anh biết, đều trở về đi!" Vương Nhất Bác nói, sau đó lái xe nhanh chóng chạy qua bọn họ, chạy tới bãi đỗ xe ngầm trong biệt thự.

17/10/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro