C1.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Regis tự nhủ .

Đối với một cô công chúa không có đến một người bạn nào ở cung điện thì chắc chắn cô ấy sẽ thiếu những hiểu biết thông thường một cách trầm trọng .

Chỉ còn một năm nữa thôi là cô sẽ được xem như một người trưởng thành và đủ tuổi kết hôn . Regis rất lo lắng , nhưng dù sao thì những hiểu biết của cậu vẫn chỉ đến từ sách mà thôi .

Thật lòng mà nói , đáng lẽ cuộc nói chuyện này sẽ không xảy ra đối vói Regis . Địa vị của cậu quá thấp so với Altina , sẽ rất là bình thường khi hai người họ không thể nói những điều vô ích được .

Cô ấy vừa là công chúa vừa là chỉ huy . Cấp độ thiếu tướng ... So sánh với cậu , gia đình Regis vẫn chỉ là thường dân suốt bao đời nay . Có thể hiện giờ là chiến lược gia , nhưng cấp độ trong quân đội của cậu vẫn chỉ là sĩ quan quản trị hạng năm .

Thiếu tướng , chuẩn tướng , hạng một ,hai ,ba ,bốn và năm , hai người cách nhau đến cả sáu cấp.

Được gọi cô bằng biệt danh thì đã là một phép màu rồi ...

Regis lắc đầu thoát khỏi cái ý nghĩ không cần thiết này .

Binh lính bên ngoài thì đang bận ngăn chặn bọn man rợ . Còn công việc của cậu là phải nghĩ ra chiến thuật , cho dù cậu có thiếu tự tin đi chăng nữa .

"Để xem nào , anh sẽ đến khu quan sát ở tầng cao nhất và nghiên cứu trận chiến trên đó " .

"Vậy tôi giao mọi việc lại cho anh , Regis ".

"Tôi tin tưởng ngài , ngài Regis ".

Clarisse mỉm cười trong sự thoải mái .

Sau khi chia tay họ , Regis chạy lên cầu thang .

Cậu thở dốc sau khi chạm đến tầng cao nhất .

Đặt một tay lên gối , cậu cố đưa không khí vào phổi mình .

"Fu...u..u...u..u".

"Ngài không sao chứ ?".

Một hiệp sĩ trẻ chạy đến .

Trông khoảng 16 tuổi , nhỏ hơn Regis .

Mái tóc vàng hoe của cậu ta được buộc gọn gàng phía sau , đôi mắt màu xanh cùng khuôn mặt mảnh khảnh , một chàng trai với một khuôn mặt sáng loáng .

Cậu ta mặc một bộ giáp kim loại cao cấp cùng thanh kiếm dài màu vàng đeo bên hông , như một nhân vật bước ra từ cuốn tiểu thuyết vậy . Nhưng giọng nói thì trông như con gái .

"Ngài có bị thương ở đâu không ?".

"Eh ? Ah , không ..."

Regis , người có sự tự ti ở một mức độ cao nhất , đang lưỡng lự nói cho cậu thanh niên này biết mình vừa mới thoát khỏi chiếc cầu thang tưởng chừng như sắp giết cậu vậy .Cậu vẫn còn đang cảm thấy tự hào về mình .

Cậu thay đổi tầm nhìn và lấy lại nhịp thở .

"Fu...fu...hah...Không...không có gì hết".

"Tôi vui vì ngài vẫn bình an đấy , thưa ngài Regis ".

"Eh ? chúng ta đã gặp nhau rồi à ".

"Tên tôi là Eric Michael de Blanchard ".

AltinaVol2C1b.jpg
Eric cuối đầu lịch sự trước cậu .

Từ Blanchard cuối cùng Regis nghe được gợi cho cậu một cái tên rất quen thuộc .

"Có thể nào ... Cậu là cháu của tướng Evrard ? Tôi có nhớ là cậu từng thuộc binh đoàn Marquis Thénezay " .

"Phải đấy ạ "

Regis nghe Evrard nói rằng cháu ông ta từng ở cùng đơn vị với Regis dưới chức vụ sĩ quan tham mưu .

Tộc man rợ đã lợi dụng sơ hở trong đội hình của họ để tấn công đầu não chỉ huy của binh đoàn Marquis Thénezay . Eric đã sống sót nhờ vào sự chỉ huy của Regis , hoặc ít nhất là cậu ta nghĩ vậy .

Về phần Regis , cậu nghĩ rằng lính chiến đấu thuộc đơn vị dự phòng rất xứng đáng với những lời khen ngợi .

Cậu xem xét lại ngoại hình của cậu ta .

Chắc hẳn đây là thứ mà mọi người thường hay gọi là tướng mạo thanh nhã .

Vị hiệp sĩ chỉ huy Evrard trông như một con khỉ đột khi đeo bộ áo giáp cùng với cây vũ khí bát xà nâu , một người đản ông hói to lớn với bộ râu đen . Regis vẫn còn đang ngưỡng mộ trước những phẩm chất xuất sắc của ông ta , thế nhưng cậu lại bị sốc khi nhìn thấy người cháu trưởng thành đến mức nào .

Và điểm gây ngạc nhiên nhất chính là sự khác biệt về vẻ ngoài giữa hai người họ .

Khuôn mặt Eric xấu hổ trong sự xúc động .

"Qua những sự tính toán chắc chắn , thái độ điềm tĩnh và những mệnh lệnh cực kì chính xác của ngài Regis trước đó ... Tôi cam đoan rằng ngài chính là người mà tôi sẽ sẵn sàng hi sinh và hiến dâng sự phục vụ của mình ".

Giọng điệu rất mạnh mẽ , nhưng lại không thô thiển tí nào .

Nụ cười tỉnh táo của cậu ta rất tao nhã như một con suối trong vắt vậy .

Tỏ lòng tôn kính với một người xém chút nữa đã chết chỉ vì leo cầu thang như cậu , khiến Regis cảm thấy rất có lỗi .

"...Tôi nghe nói rằng cậu đã tình nguyện đến đây ?"

"Phải ! tôi chỉ vừa mới đến đây vào tối hôm qua . Tuy rất muốn được gặp ngài nhưng trông có vẻ ngài đang rất bận thì phải ".

"Có rất ít người muốn đến nơi tuyền tuyến này . Nơi đây rất nguy hiểm đấy " .

"Vậy nên tôi mới tình nguyện đến đây . Ngài Regis đã cứu sống tôi , cho nên lần này tôi sẽ trở thành tấm khiên cho ngài ".

"...Tuy rất cảm kích... nhưng tôi thực sự không xứng đáng ...".

"Có phải ngài vừa mới đảm nhận chức vụ chiến lược gia phải không ? Tôi đã chứng kiến cuộc đấu và nghe lời tuyên bố của ngài ban nãy ".

"ugh".

Cậu bị ép buộc phải nói những lời đó . Tuy không phải là một lời nói dối , nhưng Regis chưa bao giờ trở thành trung tâm của sự chú ý cả , cậu như muốn cuộn tròn lại thành một quả bóng vì xấu hổ .

"...Liệu tôi có hoàn thành đúng vai trò của một chiến lược gia không ...Và với vị chỉ huy của trung đoàn biên giới là tứ công chúa Marie Quatre . Thì một vị hiệp sĩ chắc hẳn phải thể hiện sự trung thành với công chúa phải không ?".

Mặc dù Regis được cho phép gọi Altina bằng biệt danh , cậu vẫn cố tránh việc gây phát sinh những tin đồn xấu khi có sự hiện diện của người khác .

"Tất nhiên , là một hiệp sĩ của đế quốc Bulgarian , thanh kiếm của tôi sẽ đảm nhận việc phục vụ hoàng tộc và quý tộc . Nhưng chúng tôi sẽ không bao giờ quên được ngọn lửa mà ngài đã thắp lên khi chúng tôi trở tuyệt vọng trong bóng tối".

Giống như một câu thoại trong nhà hát vậy . Regis đã từng đọc qua nhạc kịch vậy nên cậu không hề ghét chúng , nhưng lời khen ngợi từ một người ngoài khiến cậu cảm thấy không dễ chịu tí nào .

"ngọn , ngọn lửa sao ... nếu ý cậu là cây đèn , thì tôi có đem theo một cái đây này ...".

Cậu vô tình tránh ánh mắt của câu ta .

Tuy nhiên sự phấn khích của Eric thì lại không hạ xuống một chút nào và rồi cậu mỉm cười nói .

"Tôi đã mang thanh kiếm của công chúa vào theo mệnh lệnh của ông rồi ".

Regis cuối cùng cũng lấy lại nhịp thở và hướng mắt về phía phòng hội nghị .

Trên bàn là một mảnh áo cùng với thanh Đệ Tứ Sấm Vương của Altina đang đặt trên đó . Với điều kiện sức lực sau trận đấu thì cô không thể mang nó theo được , vậy nên họ đã cho người đem đến đây ".

Bùn và tuyết đã được lau sạch khỏi thanh kiếm , đặt nó lại trong sự vinh quang . thậm chí còn không có một vết xước sau trận đấu khốc liệt vừa rồi .

Cánh cửa dẫn đến tầng quan sát đang mở rộng , được canh giữ bởi hai lính gác . Họ chào mừng Regis khi ánh mắt của hai bên chạm nhau.

Regis bước qua cánh cửa và tiến đến vị trí mà cậu có thể quan sát cả trận chiến . Tuyết đang ngày càng dày hơn .

Cơn gió lướt qua mặt cậu .

Đây là lần thứ hai cậu đến tầng quan sát trong căn phòng hội nghị này . Lần đầu là vào một buổi sáng sau khi cậu đến pháo đài Sierck lần đầu và Altina dẫn cậu đi tham quan .

Cảnh vật trước mặt cậu rất hùng vĩ , nhưng quang cảnh thì lại bị tuyết làm mờ mất và cậu không thể thấy gì ở phía xa . Dù sao bây giờ cũng không phải là lúc để tận hưởng .

Trận chiến đang diễn ra trước mắt cậu.

Pháo đài Sierck được xây dựng trên nền đất hướng về phía Bắc . Một nhóm lớn các binh sĩ đang được triệu tập ở khu duyệt binh , chờ đợi tín hiệu để xuất phát . Không tính đến đội quân nắm giữ chức vụ phòng thủ thì đơn vị phòng bị có đến 2000 người .

300 kỵ binh tiến ra ngoài .

Chạm trán 600 kẻ địch .

Từ phía xa tình hình cuộc chiến từ những cuộc đụng độ ban đầu cho đến những cái lườm giận dữ vào nhau .

Nếu họ chạm trán với nhau trong một cuộc hỗn chiến , cả hai sẽ đánh cho đến khi nào một bên rút lui . Nhưng thông qua sự kiểm soát và những mệnh lệnh thích hợp, thì sẽ có thể kéo dài khoảng cách để có cơ hội nghỉ ngơi trước khi nhận phải những tổn thất gây ra bởi sự mất sức .

Kỵ binh của Jerome và Evrard đảm nhận việc phòng thủ pháo đài , Còn bọn man rợ thì đang hướng ánh mắt về phía con mồi của chúng , chờ đợi thời cơ như những con thú từ phía xa .

Khu đất phủ đầy tuyết trắng bị xới lên bởi những bước chân, có nhiều người đã ngã xuống không có một chút dấu hiểu di chuyển nào . Mặc dù bọn man rợ tổn thất rất lớn nhưng bên phía kỵ binh đế quốc cũng có một số mất mát .

Eric tiến đến bên cạnh Regic.

"Số lượng quân địch thật đông quá "

"Đúng thế . Bọn man rợ ở vùng này đông một cách khác thường ... Và chắc hẳn sẽ còn nữa ".

"Sao ngài lại nghĩ thế ?".

"Hãy chú ý vào hành động của bọn man rợ thử xem , cứ một chốc lại nhìn về phía sau . Nếu đó là hành động của đội quân phòng thủ đằng sau thì bọn chúng chắc chắn đang lo lắng về việc con đường rút lui sẽ bị cắt mất . Nhưng đằng này là hành động của toán quân phía trước , vậy nên chắc hẳn chúng đang chờ đợi tiếp viện ".

"Tôi hiểu rồi . nhưng tại sao lại tấn công theo từng đợt ? Phải chăng là do câu thời gian để vận chuyển pháo binh lên ?".

"Tộc man rợ không có pháo binh . Kế hoạch chắn chắn là cho 600 quân tiên phong xâm nhập pháo đài dưới sự giúp đỡ của con bão tuyết và rồi mở cổng thành cho đội quân tiếp viện tấn công ".

"Bọn chúng dùng những thủ đoạn thô bỉ như thế à ".

"Thì , chúng sẽ làm mọi cách để chiếm được pháo đài này ... Nhưng nếu kế hoạch đã thất bại thì chúng phải rút lui chứ . Liệu rằng có lý do để chúng tiếp tục tấn công ?".

Sự bế tắc của kẻ địch không kéo dài lâu .

Bọn man rợ thay đổi với một tiếng rống .

Trận chiến bắt đầu lại một lần nữa .

Chuẩn bị lại giáo , đội kỵ binh lại sẵn sáng đón đầu địch . Thường thì họ phải giành chiến thắng cả rồi . 300 kỵ binh đấu với 600 người man rợ là một chuyện bình thường .

Nhưng trong đó lại có rất nhiều những chiến binh man rợ khỏe mạnh , tạo ra một trận đấu giữa họ với những kỵ binh .

Chỉ huy tất cả bọn man rợ là một người đàn ông với bộ quần áo sặc sỡ và cây rìu chiến to lớn . Có thể nhận thấy cả khí thế và sức mạnh của hắn ta .

Đội kỵ binh trạm chán cuộc tấn công của hắn với mũi giáo của mình .

Và chúng đều bị chặt gãy bởi cây rìu chiến .

Tên đó nhảy lên một cách khéo léo như một con khỉ . Từng cú nhảy đều cao hơn lưng ngựa và vung chiếc rìu bằng một tay .

Máu bắn ra xối xà từ đầu từ hiệp sĩ .

Và chảy yếu ớt xuống con ngựa .

Có một vài người man rợ có thể hạ gục từng người hiệp sĩ một . Và những vị hiệp sĩ đó đều không giống với những tên chỉ biết sống xa hoa ở cung điện , mà là những người ở tuyền tiến . Thật kì lạ khi họ bị đánh bại dễ dàng như vậy .

Regis đang chứng kiến bỗng ra hiệu .

"Đó là ... thũ lĩnh tộc man rợ ?".

"ý ngài là gì ?"

Eric bên cạnh cậu hỏi .

"Theo như báo cáo của đội do thám thì có một người rất khỏe mạnh đã thống nhất cả ba bộ tộc lại với nhau ".

"Ra thế , vậy đó là thũ lĩnh của bọn chúng ".

"Tuy tôi không biết gì về hệ thống cấp bậc của bọn chúng , nhưng gọi một con cá lớn trong hồ là thủ lĩnh là một chuyện bình thường ".

"Vậy nên , đó là thũ lĩnh tộc man rợ ".

Eric gật đầu như vừa được khai sáng .

Giọng nói của cậu ta không có dấu hiệu gì của một nụ cười cả . Đây không phải là lúc để trò chuyện vui vẻ .

Họ lại mất thêm hai kỵ binh .

Jerome thay đổi tư thế lien tục trên lưng con ngựa đen của mình . Ông ta không mặc giáp và chỉ khoác bộ đồng phục bình thường vả xông thẳng ra ngoài với bộ dạng như vậy .

Vũ khí ông ta cầm không phải là cây giáo trong trận đấu vừa rồi , mà đó là một cây giáo bạc .

Regis chỉ tay về phía Jerome .

"Đó là giáo của Tướng Jerome , cây "Le Cheveu D'une Dame" ( Mái Tóc Công Nương – Dame's hair ) . Vũ khí nổi tiếng của vị anh hùng . Dài 4.2Pa ( 311cm) , mũi giáo được đúc từ Bạc tiên ( fairy silver )".

"Bạc Tiên được đồn rằng là một món quà từ những nàng tiên gửi đến "Hỏa Vương"

"Có một truyền thuyết về nó ... Theo lý thuyết hiện tại thì đó là một kim loại tự nhiên ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro