C1.6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh thực sự không nhầm đâu . Tôi còn không thể mang hạnh phúc đến cho một người nữa mà . Kể cả khi chiếc bánh mì tôi ăn hôm nay bị lấy đi từ người đã làm việc chăm chỉ để nướng ra nó ".

"Ra thế ... vậy ra cô hiểu theo cách này ".

"Tôi học nó từ Regis và ngay lập tức áp dụng ".

"... Ta ... Có thể cũng đã nhầm ... Ta luôn luôn tin rằng một đất nước không cần thu thuế là một quốc gia lý tưởng ... nhưng thực tế , cái cảm giác không công bằng đang ngày càng tăng lên trong lòng người dân . Không sữa chữa được Một tập thể không thể nào không có sự công bằng ...?".

"Việc đó là có thể ".

"Luật lệ , thuế là cần thiết cho xã hội của một quốc gia ...Nếu ta không thể khiến cho nhân dân hạnh phúc ... Ta sẽ phải chấp nhận những lời chỉ trích và sự trừng phạt dưới cương vị của một thủ lĩnh ... Dù rằng ta có lòng kiên định ...".

Diethart nghiến răng và lời nói của anh trở nên nặng nề .

Đó là rắc rối của một vị thủ lĩnh .

Để giúp cho Altina , người đang thất thế . Regis ngắt lời :

"Nếu người thủ lĩnh của một tập thể muốn thay đổi luật lệ , chắc chắn sẽ phát sinh xung đột và những lời chỉ trích không liên quan . Đó là lý do tại sao khó có thể thay đổi khi mọi chuyện lại đang tiến triển . Thưa ngài Diethart , ý kiến của ngài rất đúng ".

"Không ...Dù cho đã nhận ra đó là một sự lừa dối có thiện ý , nhưng ta vẫn không thể kiểm chứng được ... Bởi vì ta không có sự trong sáng của cô công chúa này đây ".

Diethart nhìn Regis , không phải là cái nhìn đầy sát khí như lúc trước , mà với một dấu hiệu thể hiện sự tôn trọng .

"Ngươi là quản gia ? hay là binh lính thế ?".

"Tôi là ... chiến lược gia ... đại loại như vậy ".

"Chiến lược gia . Vậy ra người đã bắt được ta là ngươi ".

"... Chính quân lính mới là người làm việc đó ... Còn tôi chỉ vạch ra kế hoạch mà thôi ".

Liệu hắn ta có tức giận vì đã mắc bẫy không – Regis hoảng sợ .

Có lẽ đã hơi trễ , nhưng Regis duỗi thẳng lưng để Altina không thấy khuôn mặt đáng xấu hổ của cậu .

Diethart có vẻ cam chịu khi anh ta nói :

"Nếu ta ...có một chiến lược gia như ngươi... Thì mọi chuyện có lẽ đã không kết thúc như thế này ".

"Ngài , ngài đang tang bốc tôi đấy à . Với sự chênh lệnh lớn về số lượng như vậy , giành chiến thắng là một điều hiển nhiên ".

"Dù sao đi nữa , ta đã hoàn toàn thua ...Ta hi vọng rằng ngươi sẽ không hành quyết những người khác và ít nhất hãy tha mạng cho họ ".

"...Công chúa sẽ quyết định điều đó ".

Altina gật đầu và tiếp tục :

"Có một điều tôi cần biết ... Tại sao anh lại tấn công pháo đài này ? là để trả thù đế quốc à ?".

"Có thể vài công dân trong Bargainheim căm thù đế quốc , và một số khác thì mất người thân vì chiến tranh kéo dài . Nhưng trả thù không phải là mục đích của bọn ta . Đó là do Liên bang Germania đang tiến hành khai phá khu rừng và đe dọa lãnh thổ Bargainheim".

"Theo một số tình huống thì đây là một vấn đề rất cấp bách ".

"Phải ... đặc biệt là trong năm nay , dân số tăng dẫn đến cần nhiều thức ăn và chổ ở . Nếu chiếm được pháo đài này thì những khó khăn đó sẽ được giải quyết ".

"Ugh , tôi thực sự mong muốn các anh không tấn công đế quốc , thay vào đó là Varden Duchy ( công quốc Varden )".

" Một việc bất khả thi khi pháo đài Volks chặn giữa đường ".

"Đó là gì thế ?".

Altina nghiêng đầu hỏi .

Regis nhanh chóng thì thầm vào tai cô .

Đủ để chỉ mỗi mình cô nghe được :

"... Đó là pháo đài của Varden Duchy . Được xây dựng cách đây 40 năm , không có kẻ địch nào có thể đặt một bước chân vào . Một nơi xứng đáng với cụm từ Bất Khả Xâm Phạm ".

"Ah , vậy ra là cái nơi đó ".

"... Một chỉ huy mà không biết về pháo đài của kẻ địch nằm ngay trước mặt thì thật đáng xấu hổ ".

"Tôi , tôi biết mà . Nhưng theo tâm trạng thì kẻ địch gần đây nhất của tôi chính là Tướng Jerome . Còn việc này thì tính sau ".

"Em nói đúng ...".

Cô không được dạy theo lối của một chỉ huy , và vẫn đang trong thời gian cần chuẩn bị . Hiện giờ , độ tuổi của Altina chỉ mới đủ để ghi danh vào học viện quân sự .

Dù sao đi nữa , Altina quay trở lại vấn đề chính .

"Vậy ra người dân Bargainheim không tấn công chúng tôi vì lòng căm thù ".

"Nói đúng hơn , đó không phải là lý do chính ".

"Cũng có khả năng".

Altina nghiêng người về phía trước , dùng tay phải chống lên bàn trong khi tay trái đeo băng đặt dưới áo choàng .

"Tôi không muốn hành quyết anh ".

"Sao cơ ?".

"Tôi có mục tiêu riêng , và không thể đạt được điều đó nếu chỉ với một mình quân lính ở pháo đài này ... Tôi sẽ không bắt anh trở thành cấp dưới của mình , nhưng thay vào đó tôi mong muốn người dân Bargainheim sẽ giúp đỡ tôi ".

Altina đang nghiêm túc .

Regis cũng nghĩ gần giống như vậy .

Chỉ với 3000 binh lính thuộc trung đoàn biên giới , thì đứng lên chống lại sự ảnh hưởng của các hoàng thân khác là một điều bất khả thi ".

Anh chàng Diethart điếng người cân nhắc trong một lúc .

"Ra là vậy ...không giết ta và khiến ta trở thành một phần của quân đội các ngươi . Rất lô gíc ".

"vậy nghĩa là anh sẽ giúp chúng tôi phải không ?".

Diethart dừng nụ cười tít mắt của Altina lại .

"Ta sẽ không đồng ý việc này với lý do tha mạng cho ta và các chiến binh khác ...Hiện đang có một số chiến hữu vẫn còn căm ghét chống lại đế quốc . Nếu chấp nhận điều khoản này , chắc chắn ta sẽ bị gọi là kẻ phản bội vì đã trao đổi đất nước chỉ để đổi lấy mạng sống của mình ".

"Ah , anh nói đúng ... Vậy ta nên làm gì đây , Regis ?".

"Không sao cả . Thần đã đọc qua vô số hiệp ước giữa các quốc gia và đi đến kết luận là sắp đặt một hôn ước ".

"Phew ... Điều đó sẽ giúp nhiều đấy , nhưng ... Sao anh lại đi đọc những thứ như vậy ?".

"Hmmm? Không phải những thứ đó được đọc miễn phí sao ?".

"Thế có hấp dẫn không ?".

"Ugh...erm , lối giải thích ban đầu thực sự rất nhạt nhẽo ... Ahh , hiệp ước giữa High Britannia và Netherland vào năm 890 hay lắm ...quà cưới được mang đến gồm có 30000 pound Bạc , và lá trà cùng trọng lượng ,hiệp ước giống như vậy đấy ".

"Quốc gia đó chắc hẳn rất thích trà đây !".

"Hahaha...Như một phần của việc thương lượng hòa bình , hôn ước và quà đều rất phổ biến ".

"Vậy ta nên lấy gì để làm quà đây ?".

"Cả đám cưới và vụ thương lượng đều phải bí mật diễn ra , cho nên không cần đến quà kỉ niệm làm gì đâu ...Ah , theo ý kiến hèn mọn của thần , thì không cần thiết phải có quà cáp làm gì đâu ".

"Nếu có thể đến mà không cần đến quà cáp ... vậy thì chúng ta nên đặt tên cho cuộc gặp gỡ này là gì đây ?".

"...Công chúa Marie Quatre thỉnh cầu sự giúp đỡ của quốc gia Bargainheim . Đặc biệt hơn , để xây dựng một liên minh chung chống lại liên bang thù địch láng giềng Germania . Và để bồi thường , sẽ cung cấp lương thực và nơi ở trong suốt mùa đông . Khi công chúa lên ngôi nữ hoàng , Bargainheim sẽ được công nhận chủ quyền và thành lập một hiệp ước không gây chiến lẫn nhau giữa hai quốc gia ".

"Hmm, ra là vậy ... tuy không thực sự hiểu hết , nhưng nghe có vẻ chấp nhận được ".

"Vậy ra các người đang yêu cầu bọn ta trở thành thuộc địa của đế quốc à ?".

"Tôi nghĩ cả hai bên nên ở trạng thái bình đẳng . Bởi vì cả người lẫn đất nước đều không nên có sự phân biệt đối xử về thanh thế ".

Altina kết luận sự việc này lại .

Diethart chìm vào suy nghĩ .

"Ta sẽ thuyết phục những chiến hữu của mình nếu những điều khoản đó có thể hoàn thành ".

"Thế có nghĩa là anh sẽ giúp chúng tôi phải không ?".

"Đúng thế ".

"Cảm ơn anh !".

Altina đưa tay ra .

"Ah...".

Việc bắt tay có thể sẽ rất tệ .

Trước khi Regis có thể ngăn chặn cô , Diethart đã lắc đầu trước .

"Quân lính đang chứng kiến đấy . Binh sĩ sẽ không muốn đi theo một cô công chúa đối xử ngang bằng với thủ lĩnh tộc man rợ đâu ".

"Ah , có thể dẫn đến như vậy ".

"Dù thế nào đi chăng nữa cô vẫn phải thành công , nếu không ta sẽ gặp rắc rối mất . Dù gì thì diều khoản này cũng có lợi cho quốc gia của ta ".

"Tất nhiên rồi !".

"... tạm gác qua một bên , có việc này rất đáng chú ý , việc gặp được một người xuất sắc là cơ hội hiếm ... và ta muốn đưa người đó trở thành bạn tình ".

"Eh !? Bạn tình !?".

Nghĩa là trở thành cô dâu của anh ta !?

"Người mà ta sẽ giành cả cuộc đời còn lại để sống cùng , đây là lần đầu tiên ta cảm thấy như vậy . Chắc hẳn là tình yêu rồi ".

"Đợi...Đợi đã...".

Altina nhảy ra khỏi ghế với khuôn mặt ửng đỏ .

"Tôi nên xử lý gì đây , Regis ?".

"Xử lý thế nào à ...thất nhiên là không rồi . Altina chỉ mới 14 tuổi , theo phương diện pháp lý thì ngài ấy không thể đính hôn được ".

"Eh , lý do chỉ có vậy thôi à ?".

"...Không ... Còn tùy thuộc cả vào tình cảm của ngài nữa ... Vầ phần thần ... Nếu có thể ... Nhưng thần không có quyền quyết định và tình yêu phải là quyền tự do của người đó , đó là lý do tại sao Cuiller lại ghi rõ con đường ngắn nhất để có được hạnh phúc trong cuốn sách của ông ...Ah . Dù rằng ông tác giả đó có cái tính hay ve vãn những nhân vật nữ ...".

Regis hoang mang trước lời mời đính hôn mà Altina nhận được .

Cậu không thể giải thích một cách nhanh và trôi chảy được .

Altina bĩu môi không vui .

"Liệu Regis sẽ không sao nếu tôi cưới anh thủ lĩnh này chứ ?".

"... Theo thần thì ...".

"Hai người đang nói về việc gì thế hả ?".

Diethart đứng dậy .

Và bước đến mà không tỏ ra lưỡng lự gì .

Nhìn gần , trông anh ta cao hơn Jerome , vai rộng và đầy sự can đảm . Có thể chiếc áo làm từ da và lông thú mới chính là thứ làm nên người đàn ông này .

Đôi tay to lớn của anh ta nắm lấy tay Regis , không phải Altina .

Đó là bàn tay của một chiến binh .

Tay của Regis thì yếu ớt và trắng toát ... So với vị thủ lĩnh , thì trông cậu thực sự nữ tính hơn .

Diethart nhìn cậu với một cái nhìn say đắm .

"Nếu ngươi có thể chấp nhận ta , thì ta mong muốn ngươi sẽ đến thăm Bargainheim để cho ta vài lời khuyên ".

"Tôi à !?".

"Tuyệt đối không thể !".

Altina thốt lên .

Cô chen vào giữa hai người và đẩy mạnh họ ra .

"Tuyệt đối không !".

"Ugh , ta biết rồi ... Không có lý do nào mà cô lại để một chiến lược gia xuất sắc như thế này rời đi được ".

"Eh ? Ah , phải . Vì Regis là chiến lược gia của tôi mà ".

Vậy ra là muốn đem mình về làm chiến lược gia cho anh ta à ? Thật nhẹ cả người . Regis nghĩ trong khi đang bình tĩnh lại .

Cậu đã từng xem qua việc quý tộc thuộc liên bang Germania rất ưu tiên đàn ông . Vì Diethart đến từ Liên Bang , cho nên điều này khiến Regis toát mồ hôi lạnh .

Đây là lần đầu tiên cậu toát mồ hôi trong khi đứng nhiều đến như vậy .

Diethart quỳ gối trước Altina .

" Tha mạng cho dân tộc của ta , cung cấp thức ăn chổ ở và đối xử bình đằng với bọn ta ... thưa Công Chúa Marie Quatre , ta rất biết ơn vì sự viện trợ của Ngài và xin hứa rằng sẽ tham gia giúp đỡ trong việc hoàn thành tham vọng của ngài ".

"Cảm ơn . Ta rất cảm kích sự giúp đỡ của anh và quốc gia của anh ".

Altina gật đầu .

Diethart cuối cùng cũng mỉm cười .

"Chúc cho tham vọng của cô sẽ thành công ".

Anh ta nói bằng tiếng Belgarian một cách trôi chảy .

Regis nhớ lại người đã thành lập ra Đế Quốc .

800 năm trước –

Adrian Bulgaria được sinh ra ở một vùng được cai trị bởi nhiều vương quốc nhỏ , Aquitaine ( Hiện tại đang là vùng phía Tây thuộc đế quốc Bulgaria ) . Anh ta có một cuộc sống khó khăn của một người di cư , nhưng nhờ đó mà anh có một kĩ năng dùng kiếm và cưỡi ngựa bất khả chiến bại .

Những trận chiến mà anh tham gia vào đều chiến thắng .

Và cứ liên tiếp thắng trận .

Theo truyền thuyết , trong một trận đấu trí với các vị thần , anh đã một đấu một với quỷ vương .

Lịch sử được miêu tả mỗi lúc một khác qua những câu truyền miệng , nên phần nhiều trong số đó đã bị phóng đại quá mức ...

Adrian Bulgaria trở thành hoàng đế đầu tiên của đế quốc . Anh được người dân gọi là Hỏa Vương vì mái tóc và đôi mắt màu đỏ .

Không tìm thấy một bản ghi chép nào về việc anh ta chú tâm vào việc xây dựng đế quốc .

Người kế tục ngai vàng hiện giờ cũng giống hệt như vậy .

Những bài thuyết giáo của những nhà tu hành nói rằng anh ta nhận được sự tiết lộ từ thượng đế .

Quân lính và thương gia tin rằng chỉ những kẻ chiến thắng mới có thể tự gọi mình là hoàng đế .

Regis nghĩ đến quyển sách đặc biệt nhất mà cậu từng đọc là kinh thánh . Và lý do mà nó trở nên đặc biệt , Regis chỉ tuyên bố rằng mình tin tưởng vào kinh thánh và giải quyết những rắc rối gây tranh cãi cùng mọi người .

Tiếp đến sẽ là công việc của nhà nghiên cứu sử sách .

Adrian chưa bao giờ gọi mình là hoàng đế . Đó là những gì được ghi chép trong sách .

Sau cái chết của Vua Adrian , những người có thế lực tôn thờ anh ta nhằm mục đích lợi dụng sự ảnh hưởng to lớn của vị lãnh tụ vĩ đại để bình ổn kiểm soát toàn bộ đế quốc . Đứa con của Adrian được đưa lên làm vị hoàng đế thứ hai , và bằng chứng được đưa ra để chứng minh cho việc này .

Tất nhiên , địa vị này sẽ không được chấp nhận một cách công khai .

Bỏ qua những luật lệ đặc biệt , Adrian cho phép những người du cư đã tham gia vào trận chiến ,tập hợp những đất nước láng giềng và xây dựng sức mạnh quốc gia của anh ta nhằm mục đích thành lập một đế quốc vĩ đại .

Khi cậu chứng kiến cảnh Diethart quỳ gối trước Altina

Regis tưởng như cậu là một nhân chứng trong một sự kiện lịch sự , thứ khiến cho sự căng thẳng của cậu tăng thêm .

Diethart được thả và anh ta truyền đạt kết quả của cuộc đối thoại lại cho những người man rợ .

Regis nghĩ sẽ có sự phản đối bởi vì có những người căm thù đế quốc . Nhưng nhờ ảnh hưởng của vị thủ lĩnh hay nguồn cung cấp viện trợ hấp dẫn mà ngược lại mọi chuyện diễn ra rất êm ả .

Hoặc có thể là do đến lúc cuối cùng họ mất đi ý chí chiến đấu .

Ngày tiếp theo , những người man rợ được cung cấp lều và thức ăn được bảo quản cho chiến dịch lâu dài .

Không phải là do bọn họ không tin phe khác , nhưng không có gì buồn cười cả nếu người man rợ bỏ chạy sau khi nhận được dồ dùng . Cũng còn cả việc trao đổi thông tin nữa , nên năm binh sĩ nói được ngôn ngữ Germanian được phái đi cùng người man rợ .

Sau khi nhận chức vụ chiến lược gia trong suốt cao trào của trận đấu , Regis phải kết thúc trận chiến và đảm phán một cách hòa bình sự việc đó trong cùng một ngày .

Và cậu không thể cứ ghi chép chính xác mọi thứ đã xảy ra được .

Công việc hành chính của Regis tăng gấp ba lần , bình thường thì khoảng ba mươi người mới giải quyết được .

Cậu bỏ ra mỗi ngày để vùi đầu vào những tờ văn kiện và chào đón năm mới mà không nhận ra .

Nhiều ngày sau Regis kể lại chi tiết một cách khó khăn :

"So sánh với khoảng thời gian mà bọn man rợ xâm chiếm pháo đài , chạy trốn khi trụ sở đầu não bị cháy và đối mặt với đàn sói xám giữa cơn bão tuyết , tôi cảm thấy như mình sắp chết đến nơi rồi ...".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro