The hunt begins

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tới đây"

Ôi trời ạ!  Đang muốn khiêu chiến với lửa sao?
Rindou cắn môi cúi thấp người khẽ nói: "T-Tao hôn mày nhé..."

" Mày chỉ được làm thế với người mày yêu thôi"

Đối diện với gương mặt đỏ ửng kia, Sakura biết Gã vì có hơi men trong người nên có thể không kiểm soát được lời nói. Nếu làm thế thì đôi chút khó xử!

Rindou nhìn cô rất lâu, gã thở sâu run giọng: "Y-Y.....".  Ngay sau đó Sakura đã bịt chặt miệng Gã để tránh câu tiếp theo, cô tránh mặt không muốn nghe từ đó. Nhất là  từ Rindou, cảm giác này luôn khiến bản thân trở nên tội lỗi. Không yêu sẽ không trao hi vọng

Phút sau Gã lờ đờ mắt rồi gục hẳn vào vai Sakura. Có thể đã say hoàn toàn rồi! Cô lật nhẹ người Gã rồi ngồi dậy lấy điện thoại gọi cho Ran đến

Rất nhanh Ran tới nơi đưa thằng em trai say mèm về nhà, Hắn nhìn cô thắc mắc: "Tao tưởng mày bảo đi học?  Thế sao giờ lại  ở cùng với nó vậy hả?"

Sakura đút tay vào túi đi trước điềm đạm đáp: "Là tao nói muốn nghỉ nên mới rủ rê Rindou đi chơi đấy. Không được hả?"

"Hai đứa k-không có chuyện gì đúng chứ?"-Ran nhăn mũi giữ chặt cánh tay Rindou

Bất chợt Sakura dừng chân quay lưng nhếch môi: "Này mày nghĩ tao như thế nào vậy! Tất nhiên là không..." từ từ nhỏ giọng dần "....nhưng mà...à thôi đừng bận tâm tới"

Linh cảm của Ran mách bảo Hắn có điều gì đó không ổn giữa 2 người, hoặc có thể do quá lo lắng mà sinh nghi. Nhưng đây không hẳn mục đích ban đầu của Hắn đối với cô, chỉ là mệnh lệnh Mikey mà thôi và Hắn  tuân theo. Đúng vậy.....chỉ có thế...m

Cả hai người mệt nhọc dìu Rindou ra xe thì bất chợt nghe có tiếng ồn ào. Hiếu kì nên cô đã mặc Ran đỡ Rindou mà đi xem có chuyện gì? Có một đám du côn không rõ từ đâu mà đến náo loạn cả quán Karaoke ở cạnh, chúng hung hăn đập phá dù cho người chủ có quỳ lại xin tha

Thấy rõ đám này chẳng có vẻ tốt lành gì, nên cô muốn ngăn cản nhưng liền bị Ran nắm áo kéo ngược lại
"Những chuyện như vậy không nên đụng vào thì tốt hơn"

"Vậy phải đứng nhìn à?!"

Ran giải thích: "Sơ qua thì bọn chúng không phải là đám du côn bình thường. Có cả súng trong người thì chắc chắn là dưới trướng của băng đảng nào đó rồi"

Sakura nuốt ực quay lại liếc ngang liếc dọc hỏi tiếp: "Tao tưởng Phạm nắm quyền toàn bộ thế giới ngầm ở Tokyo chứ"

Ran lắc đầu thở dài: "Một phần nhỏ...nói chung phức tạp lắm nên mày đừng có luyên thuyên ra ngoài đấy. Kẻo có ngày chết mất xác không chừng"

Cô nghe thế liền cười gian đứng trước mặt Hắn trêu chọc: "Ơ vậy mày sẽ để tao chết thiệt hả?"

"..."
Hắn im lặng rất lâu

Sakura cũng thế mà lặng theo thời gian, rồi Hắn nâng tay cô dịu dàng. Chóp mũi chạm nhẹ vào mu bàn tay thật ra dáng một quý ông Pháp. Thanh lịch nhưng cũng rất lãng mạn
"Chỉ cần có tôi ở đây thì khoảnh khắc đấy sẽ không bao giờ xảy ra"

"Vậy hãy để thời gian chứng minh điều đó"

Ran đưa Cô về lại Phạm trễ hơn bình thường, chủ yếu Hắn lái xe vòng quanh thành phố để Sakura có thể ngắm cảnh và khiến tâm trạng vui vẻ hơn. Vừa mở cửa sảnh thì nghe giọng nói của Hanma vang lớn, hình như Gã tức giận thì phải

"Bọn nó đến làm loạn cả khu Shinjuku mà mày nói phải bình tĩnh sao?!"

Hanma nghiến răng tranh chấp với Kakuchou, liền bị Sanzu rút kiếm đe dọa
"Có thủ lĩnh ở đây mà mày dám lên giọng vậy hả!!"

"Chuyện gì?"
Ran bước vào cởi khoác, đi sau là Sakura. Bầu không khí căng thẳng ngộp thở

"Lũ chó bên doubt cả gan xâm chiếm địa bàn của Phạm. Mẹ kiếp! Dám đặt chân vô lãnh địa của Quỷ. Bố thiến từng thằng"

Không những thế chúng còn vênh mặt bôi nhọ cái danh Quỷ Vương,  điều này động vào lòng tự tôn bấy lâu càng chọc bọn Hắn điên thêm. Mikey chưa lên tiếng nào, ngồi bình thản rít điếu thuốc dài trong tay phả khói

"Doubt cũng không phải dạng vừa...Bọn nó làm vậy vì kẻ chống lưng"- Kokonoi tra thông tin trên máy tính

"Uno"
Kisaki nhìn Kokonoi đáp lại bằng cái gật đầu. Mắt Ran se sắt trầm ngâm suy nghĩ

"Nếu như chúng ta đánh ngược thì vi phạm khế ước. Mà nhân nhượng thì...."

Sakura: (Kế ước?)

"Mikey bây giờ nên thế nào?"- Shinichiro đứng cạnh cúi ngang hỏi bên tai Hắn

"Đây chưa phải là chuyện lớn nên cứ tạm gác qua. Nếu vồ trước thì ta là người thiệt thòi....nhớ quy luật đi! Phản bội nó phải trả cái giá thế nào"

Tất cả chần chừ rồi quyết định được Thủ Lĩnh đưa ra nên không ai có ý kiến thêm. Mối thù vẫn mãi ghim hằn trong lòng chờ ngày trả đủ

Tuy rằng Sakura chưa hiểu rõ khế ước mà họ đề cập tới là gì? Chắc là luật ơi thế giới ngầm chăng! Cô cười mỉm tiến đến Mikey

"Nói điều này có thể mày sẽ không tin hoặc cho nó vô lý.....trước hết! Mikey mày tin tao chứ?"

"Về việc gì?"

"Tất cả"

"Không"

Ừ thì quê nhiều rồi cũng quen! Bây giờ Izana đang không đủ kiên nhẫn nên gằn hỏi thẳng vấn đề: "Rốt cuộc mày muốn nói gì? Bớt vòng vo". Tất cả đều chờ đợi câu trả lời

"Bình tĩnh nào"- Cô nhún vai

" Nội trong 3 ngày tao sẽ đưa Hội Doubt về dưới trướng Phạm Thiên"

_____________________________
Chân dung người Bố yêu quý của Sakura đây =)) (Tình cha con mến thương)



Sakura với Shu (Akira)

#Người ta thì gần đi học, tôi mới bắt đầu nghỉ hè với công cuộc trở lại với đam mê. Cái gì làm thì trót lọt luôn cho rồi, chứ muốn lết đến cái kết để nhảy bộ khác nữa 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro