vi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


1.

hoà mình vào bản hoà ca cuối cùng,
mang đến cho người lời hứa vẹn nguyên thuở ban sơ.

xưa kia nơi đô thị phồn hoa, có chàng nhạc sĩ mãi trầm luân trong giai điệu hoà vang của khúc ca bi luỵ tưởng nhớ người thương đã là một bóng hình nhạt phai mùa quá vãng. 

người đời gọi chàng là kẻ điên chỉ biết vùi thây mình vào những ái ân tầm thường. rủa lên thân xác đã mục rữa của người chàng yêu và đành lòng cứa vào trái tim thối nát nhiễm phải độc địa ô uế của chàng. bởi lẽ, họ đã đem lòng mến thương một người mà họ không được phép thuộc về. bởi như một lẽ tất yếu của đời thường vốn nhiều ngăn trở  và định kiến, nào có ai được yêu một người có cùng giới tính với mình. 

2.

nơi cao trên kia, lẩn khuất sau những ngọn núi trùng trùng, yoon jeonghan xây nên cho mình một biệt trang tách biệt với người đời. ấy là nơi mà gã gọi là pháo đài để bản thân trốn tránh cái sự thực thảm khốc rằng cái người gã đang ngóng cầu sẽ quay trở về vào một ngày không xa, thơ ngây dấu yêu đã hứa hẹn bên gã mãi đến khi đất trời tận diệt, đã mãi bị tuyết giá chôn vùi dưới mồ. gã tưởng niệm em, thờ phượng em như một đấng cứu thế. rằng giữa chốn tuyết rơi phủ trắng muôn phía, tưởng chừng chỉ có một gã trai đơn độc với nỗi thống khổ thấu trời, lại có ở mọi nơi dáng hình em qua những sự vật nhuốm màu ký ức xưa kia. 

phải, gã thờ em, như goá phụ thờ chồng, mãi khoá chặt trái tim để một lòng trung trinh với đức lang quân đoản mệnh bỏ mình mà đi mất. đúng, gã thờ em, như tín đồ ngoan đạo ngu muội kính trọng đấng tối cao. em ngự trị nơi trái tim gã, với bảo toạ là máu và nước mắt đã ứ đọng thành dòng. gã đã mang em đi khỏi cái chốn phồn hoa nhuốm màu tang thương, khỏi cái loại ma quỷ ác độc đã cấu xé tâm can em thuở sinh thời. 

đắm chìm trong hương đêm say nồng,
đuổi theo người trong mộng mị hư ảo.
thương mến của anh, em đang ở đâu?

3.

vị khách vãng lai ghé thăm chốn cô tịch của người con trai đơn độc chôn mình trong nỗi nhớ thương đến giằng xé linh hồn trong từng hơi thở. người khách hỏi chàng, vì sao lại nặng lòng đến thế với một người mà chàng còn chưa có được một lần trong đời. chàng trai với mái tóc trắng xoá, lơ thơ những sầu bi cùng phong trần nơi mi mục mắt mày đáp rằng:

"người ấy là không khí mà ta thở mỗi ngày. liệu nếu khi thiếu đi dưỡng khí, anh có còn sống được không?"

nhưng ngặt nỗi rằng, chàng vẫn chưa thể dứt áo ra đi cùng với cố nhân yêu dấu vì như một lẽ tất yếu, người ấy đâu thể nào là không khí nuôi sống những tế bào vẫn còn mơn mởn sắc xuân của chàng. dẫu cho tâm hồn chàng đã cằn khô, đã rục muỗng, đã là một mảng hoang tàn thế nhưng yoon jeonghan vẫn sẽ phải sống, sống cho mai đây không ai quên đi jisoo chàng mến mộ. chàng vẫn phải sống, dẫu linh hồn đã cùng dấu yêu lạnh lẽo xuống mồ, như một nhân chứng cho tình yêu vĩnh cửu chẳng phải những lời nói suông.

và cũng vì, hong jisoo của yoon jeonghan đã chết, chết cho ngày mai. người này đã dâng hiến hồn mình cho thời đại mới, đấu tranh trong vô vọng với ước mơ vào kiếp sau sẽ được quang minh chính đại nắm tay gã đi qua kiếp người. 

anh có nghe thấy không?
tiếng yêu nơi xa xôi em gửi vào gió.
anh ơi, nơi đó anh đừng buồn anh nhé.
vì mai đây ta rồi sẽ gặp lại nhau mà.

gió mãi mơn man qua những tán cây khẳng khiu trơ trọi, chống lại nỗi đau mùa lá rơi rụng. gió vương vấn bên thềm, bên làn tóc mai màu tuyết giá. gió hôn lên vai gầy, gió thơm lên má yêu dấu, gió gửi đến gã lời thầm thì dặn dò ủi an. 

nở rộ màu máu nơi giá băng lạnh lẽo,
trong bóng tối vô tận lặng lẽ sinh sôi những ấm áp triền miên.

quân nơi chín suối cùng cát bụi,
ta tại nhân gian tuyết trắng đầu.

5.

khắp chốn nhân gian, có biết bao nỗi đau uyên ương chia lìa. đã từng có những đêm bi thống khóc gào khát khao đoàn tụ, vùi mình trong nệm êm mà thầm mơ tưởng ấy là lồng ngực ấm nóng của người thương. nào có từ ngữ nào để tả hết cái thương tiếc vô hạn. nhưng em nơi cõi u minh xin hãy an lòng, rằng gã nơi đây rồi sẽ thay em chứng kiến cái thời đại cũ kỹ đã thương tổn dồn ép em này thay đổi. rằng, những mầm non em ươm trồng bằng sinh mệnh thuần khiết và máu thịt linh thiêng rồi sẽ thay đôi ta giết chết những độc địa oan trái.

để rồi khi đến gặp em với hình hài ban sơ, ta lại cùng nhau tựa đầu lên vai, rồi anh sẽ kể cho em về chuyến hành trình của mình. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro