Thích Anh, Rất Thích Anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

§1
" 𝚃𝚑𝚒́𝚌𝚑 𝚊𝚗𝚑, 𝚝𝚛𝚊𝚘 𝚌𝚑𝚘 𝚎𝚖 𝚌𝚑𝚒𝚎̂́𝚌 𝚊́𝚘 𝚔𝚑𝚘𝚊́𝚌 𝚌𝚞̉𝚊 𝚊𝚗𝚑
𝙺𝚑𝚒𝚎̂́𝚗 𝚎𝚖 𝚐𝚒𝚘̂́𝚗𝚐 𝚗𝚑𝚞̛ 𝚗𝚎́𝚙 𝚖𝚒̀𝚗𝚑 𝚟𝚊̀𝚘 𝚕𝚘̀𝚗𝚐 𝚊𝚗𝚑 𝚟𝚊̣̂𝚢 "

Anh ơi, anh có nhớ ngày đầu tiên mình hẹn hò năm chúng mình 18 tuổi không? Lúc ấy là một ngày Giáng Sinh giá lạnh, nhưng trong lòng em lại cảm thấy ấm áp lại xen lẫn nỗi ngọt ngào vì có anh bên cạnh em.

Anh nắm tay em cùng nhau băng qua những con phố tấp nập người. Khi em lạnh, anh lại cởi chiếc áo măng tô của mình ra để choàng vào cho em. Lúc ấy em cảm giác như mình là người hạnh phúc nhất trên đời.

" Anh hôn em nhé? Có được không? "

Đó là nụ hôn đầu tiên của cả hai chúng ta, nụ hôn mà cả đời này có lẻ em cũng chẳng thể nào quên vì nó quá đỗi ngọt ngào. Nó ngọt đến nỗi làm tim em mềm nhũn.

Anh nhẹ nhàng ôm em vào lòng, dùng hơi thở ấm áp để ủ ấm đôi bàn tay lạnh buốt của em. Rồi anh dùng giọng nói trầm ấm của mình nói khẽ vào tai em:

" Merry Christmas, My Rosie "

§2
" 𝚃𝚑𝚒́𝚌𝚑 𝚊𝚗𝚑 𝚌𝚑𝚘 𝚎𝚖 𝚖𝚞̛𝚘̛̣𝚗 𝚌𝚑𝚒𝚎̂́𝚌 𝚕𝚞̛𝚘̛̣𝚌 𝚌𝚑𝚊̉𝚒 𝚝𝚘́𝚌
Đ𝚎̂̉ 𝚎𝚖 𝚍𝚞̀𝚗𝚐 𝚖𝚊́𝚒 𝚝𝚘́𝚌 𝚖𝚞̛𝚘̛̣𝚝 𝚖𝚊̀ 𝚗𝚑𝚎̣ 𝚗𝚑𝚊̀𝚗𝚐 𝚑𝚘̂𝚗 𝚊𝚗𝚑 "

Hôm ấy em vừa tan học thì đã có anh đứng trước cửa đợi em cùng ra về. Lúc đi vì gió thôi nên tóc em rối bời, loay hoay tìm trong túi thì chẳng thấy chiếc lược đâu cả.

Bổng nhiên anh từ đâu lấy ra một chiếc lược bằng gỗ trên đó có in hình một đoá hồng đưa cho em. Chiếc lược ấy thật sự rất tinh sảo khiến em không dám chải luôn ấy.

Em định lấy chiếc lược thì bị anh giật lại, anh nhẹ nhàng sờ lên mái tóc em, chải cho em. Lại là một dòng chảy ấm áp chảy vào trái tim bé bỏng của em. Anh cứ tiếp tục ôn nhu nhẹ nhàng như thế chải tóc cho em. Rồi anh lại hôn lên mái tóc của em.

" Tóc của Rosie sao mà thơm thế này?"

§3
" 𝙴𝚖 𝚝𝚑𝚒́𝚌𝚑 𝚊𝚗𝚑 𝚌𝚞̛𝚘̛̀𝚒 𝚟𝚘̛́𝚒 𝚎𝚖 "

Em luôn muốn anh tươi cười. Vì mỗi khi anh cười thì bao nhiêu muộn phiền lo âu của em đều dần tan biến. Nụ cười của anh chính là liều thuốc tinh thần của em. Mỗi khi anh cười, gương mặt anh lại trở nên đáng yêu đến lạ thường.

Khi em giận hay không vui, anh đều nở nụ cười làm vẻ mặt đáng yêu để dỗ dành em. Jungkook của em có sở thích làm nũng với em. Jungkook luôn thích cười với em và dặn em rằng:

" Chỉ anh cười với em thì em mới được cười lại, còn những người đàn ông khác thì không nghe chưa? "

Nụ cười của anh như là ánh dương mỗi sớm mai sưởi ấm coi tim em. Nó luôn rạng rỡ như anh bình minh và nhẹ nhàng như hoàng hôn. Mỗi sớm mai thức dậy, em luôn muốn người đầu tiên được nhìn thấy là anh và thứ được nhìn thấy đầu tiên chính là nụ cười của anh.

" Bé yêu ơi, cười với anh đi "

§4
" 𝚃𝚑𝚒́𝚌𝚑 𝚊𝚗𝚑, 𝚕𝚊̀𝚗 𝚜𝚞̛𝚘̛𝚗𝚐 𝚖𝚘̛̀ 𝚊̉𝚘 𝚝𝚛𝚎̂𝚗 𝚘̂ 𝚌𝚞̛̉𝚊 𝚡𝚎
𝙶𝚒𝚘̂́𝚗𝚐 𝚗𝚑𝚞̛ 𝚑𝚘̛𝚒 𝚝𝚑𝚘̛̉ 𝚝𝚒̀𝚗𝚑 𝚢𝚎̂𝚞 𝚊𝚗𝚑 𝚍𝚊̀𝚗𝚑 𝚌𝚑𝚘 𝚎𝚖 "

Mỗi khi đi làm về điều đầu tiên anh làm đó là chạy đi tìm em. Anh luôn ôm em rồi hôn em mỗi sáng trước khi đi làm và sau khi đi làm về. Nếu không thấy em thì chú thỏ béo của em sẽ không vui đâu. Anh sẽ hú héo rồi lật đật gọi điện cho em.

Có hôm em đến nhà bạn chơi đến tối muộn, anh vừa về nhà thì chẳng thấy em đâu nên đã vội vã gọi cho em.

" Rosie, em đang ở đâu thế? "

" Em đang ở nhà Lisa, chúng em đang có bữa tiệc "

" Em biết bây giờ là mấy giờ rồi không? Về nhà mau "

" Jungkook ~ "

" Em đừng nghĩ dở cái giọng đó là có thể làm lung lay được anh "

" Gửi vị trí qua đây, anh đến đón em "

Cái tên thỏ béo này thật sự chẳng xa em được lâu. Trong giờ làm việc cứ nhắn tin bảo nhớ em. Tối về nhà không thấy em liền nổi giận. Anh thật là dính người. Nhưng em thích như vậy, em thích anh dính lấy em, quan tâm em, cưng chiều em.

Sau màn sương mở ảo trên kính xe là hình bóng của người con trai em yêu. Thấy em đi tới, anh liền bước xuống choàng cho em thêm chiếc áo rồi mới ôm em bước vào xe. Hơi thở của anh cứ dịu dành tựa như tình yêu anh giành cho em. Em cũng không biết miêu tả nó làm sao cho đúng nữa.

§5
" 𝙴𝚖 𝚝𝚑𝚒́𝚌𝚑 𝚝𝚊̂́𝚖 𝚕𝚘̀𝚗𝚐 𝚊𝚗𝚑 𝚢𝚎̂𝚞 𝚎𝚖
𝙺𝚑𝚎 𝚔𝚑𝚎̃ 𝚌𝚊̉𝚖 𝚗𝚑𝚊̣̂𝚗 𝚚𝚞𝚊 𝚝𝚞̛̀𝚗𝚐 𝚕𝚊̂̀𝚗 𝚌𝚑𝚊̣𝚖 𝚝𝚊𝚢 "

Có lần em hỏi anh rằng: " Anh sẽ yêu em đến khi nào? "

Anh xoa đầu em trả lời: " Anh sẽ mãi yêu em, yêu em đến khi trái tim này ngừng đập "

Em cũng sẽ yêu anh đến khi trái tim này của em ngừng đập. Em biết, anh yêu em lắm.

Năm thứ 2 mình yêu nhau, em vì thực tập nên ngày đêm làm việc khiến bản thân sốt cao đến gần 40 độ. Anh đã lập tức bỏ dở công việc của mình để chăm sóc cho em. Anh ngày đêm ở bên em, một phút cũng không rời.

Anh cưng chiều em đến nỗi em hư luôn rồi này.

" Em hư như vậy rồi thì anh sẽ hết yêu em sao? "

" Không không, anh yêu bé nhất mà "

Năm thứ 4 mình yêu nhau, lúc đấy là sinh nhật em nhưng anh lại đang công tác ở Nhật. Em cũng hiểu chuyện lắm đó. Em không bắt buộc anh phải về bên em, anh hãy ở đấy lo công việc của mình trước.

Nhưng không ngờ tối muộn hôm ấy anh lại bay về để đón sinh nhật cùng em. Anh bay về trong tối muộn còn có đem theo một chiếc bánh xinh xinh và một vali đầy ắp món quà giành tặng cho em.

Em vì quá vui mừng và cảm động nên đã khóc. Anh thấy vậy liền vội vàng ôm em vào trong ngực, vuốt ve đôi mắt của em.

" Tại sao bé khóc vậy? Anh làm sai gì sao? Anh xin lỗi nhé "

" Không, anh đâu có làm sai cái gì "

" Vậy tại sao bé khóc? "

" Anh bay nhiều giờ như thế có mệt lắm không? "

" Đương nhiên có chứ! Nhưng về nhà được thấy bé là anh hết mệt rồi "

" Hức....Hức "

" Bé ngoan không khóc nữa nhé! Cười với anh nào! "

§6
" 𝙴𝚖 𝚝𝚑𝚒́𝚌𝚑 đ𝚒 𝚝𝚑𝚎𝚘 𝚊𝚗𝚑 𝚝𝚑𝚎̂́ 𝚗𝚊̀𝚢
𝙲𝚞̀𝚗𝚐 𝚊𝚗𝚑 đ𝚒 𝚋𝚊̂́𝚝 𝚔𝚒̀ 𝚗𝚘̛𝚒 𝚗𝚊̀𝚘 𝚝𝚛𝚎̂𝚗 𝚝𝚑𝚎̂́ 𝚐𝚒𝚘̛́𝚒 "

Em còn nhớ lúc ấy anh buộc phải chuyển công tác đến mỹ để phát triển công ty của riêng mình. Em đã không nghĩ ngợi gì bỏ hết công việc thiết kế tại công ty mà mình yêu thích để đi cùng anh.

Đến mỹ, em cũng đã kiếm được công việc tại một tập đoàn thiết kế có tiếng, còn anh thì ngày càng thăng tiến. Lúc đầu em còn khóc vì nhớ nhà, nhớ ba mẹ, nhớ chị Ally.

Nhưng sau một thời gian thì em biết rằng lựa chọn của mình đã hoàn toàn chính xác khi đi cũng anh đến nơi đất khách này.

Lúc đầu anh còn nói với em rằng: " Nếu em không nỡ thì không cần miễn cưỡng đi cùng anh đâu "

Em không miễn cưỡng gì cả, em muốn đi cùng anh. Em thích đi cùng anh như thế này, em sẽ đi cùng đến bất kì nơi nào trên thế giới.

Chỉ cần có anh thì nơi đâu cũng là nhà. Anh chỉ cần ở bên em thì em chẳng lo âu gì cả. Em sẽ đi cùng anh dù có là nơi đâu đi chăng nữa thì em vẫn sẽ đi cùng anh.

§7


Jeon Jungkook, cảm ơn anh đã là thanh xuân. Cảm ơn anh vì đó luôn yêu thương em. Cảm ơn anh vì anh sẽ đi cùng em suốt chặng được sau này. Và cảm ơn anh vì tất cả.

☘︎︎ 𝚁𝚘𝚜𝚒𝚎 𝙻𝚘𝚟𝚎 𝚈𝚘𝚞 ☘︎︎
𝟷𝟿/𝟸/𝟸𝟶𝟸𝟷


☘︎︎𝚈𝚒

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro