Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Phác Chí Mẫn luôn tự hào khoe với tất cả mọi người về phu quân tốt nhất Thái Dương hệ cùng hôn nhân ba năm đầy tốt đẹp của em. Bởi nam nhân mà em yêu nhất là "hình mẫu lí tưởng" của bao người - một Trịnh Hạo Thạc ôn nhu điềm đạm "đại trượng phu" luôn đối em hảo cưng sủng.

-------------------------------------------------------------------------------

"Thạc, hôm qua em dọn thư phòng thấy có rất nhiều tàn thuốc lá. Anh hút thuốc sao?"

" Thuốc lá tôi bình thường rất ghét nhưng khi cần giải tỏa nội tâm thì nó chính là thứ tốt nhất. Là lần đầu nhưng cũng mong là lần cuối, Tiểu Mẫn, từ nay về sau không được phép vào thư phòng của tôi dù là bất đắc dĩ. Nhớ chưa?"

---------------------------------------------------------------------------------

" Ta không cần ngươi yêu ta, không cần ngươi nhớ ta, không cần ngươi hảo cảm ta. Xin ngươi, làm ơn, cho ta bên ngươi được không?"

------------------------------------------------------------------------------------------

"Tiểu Thạc, em xem mình còn giống con người không? Tâm can bất an, một đời ôm lấy cô tịch, lúc nào cũng khóa mình u uất. Em trưng ôn nhu diễn cho ai xem? Không mệt sao?"

------------------------------------------------------------------------------------

"Tiểu Mẫn, xin lỗi không thể cùng em tiếp bước. Bi kịch kết thúc. Ân tình tôi nợ em bấy lâu nay, mạng tôi một đổi một. Chúng ta từ nay không ai nợ ai. Có lẽ kiếp sau hữu duyên.
"

Liệu bi kịch mà Hạo Thạc nói là gì? Đằng sau sự ôn nhu ân cần, Trịnh Hạo Thạc thật sự ra sao? Chuyện uẩn khúc gì đã xảy ra? Hãy đón đọc "Xin một lần yêu nhau" nhé

Vài lời trước khi bắt đầu: Đây là một đứa con tinh thần được phỏng tác từ câu chuyện thật của tôi. Cùng tôi chia sẻ hay an ủi nếu các bạn đồng cảm chứ? Đừng quên vote và cho tôi vài lời nhận xét nhé. Không lớn lao gì nhưng lại là động lực để tôi ngày càng nỗ lực hơn.Cảm ơn các bạn!

#Phong An

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro