Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2 : Xui xẻo

oOo

Nhận định của cậu từ trước đến nay về Cao Kim Ngưu chính là hai từ : khó hiểu .

Nam sinh này tuy được cái ngoại hình ưa nhìn nhưng khi thực sự làm quen mới hận không thể đập nát tứ chi hắn rồi chạy đi. Nhưng cùng lúc lại không kiềm được mà tôn sùng, mà trân trọng con người ấy.

La Tư Y nhàm chán nhìn người trước mặt còn đang bình thản đọc cuốn sách như phỉ nhiên thành chương kia mà bất giác đã ngáp được ba bốn lần.

Nói là bạn thân thì có vẻ hơi quá, cậu dưới thân phận là kẻ bám đuôi của Kim Ngưu nghe còn có đôi phần hợp lý. Mà hoàn cảnh hai người gặp nhau cũng không thể nói là bình thường.

La Tư Y từ nhỏ, thân thể vốn đã yếu ớt, vẫn luôn không theo kịp được các bạn cùng trang lứa. Tính tình từ xưa đã tự ti nhưng lại không chịu được cảnh thân mình lạc lõng giữa dòng đời nên đành dùng kế lấy tiền mua bạn.

Gia sản nhà cậu tuy không đến mức được gọi là dư dả nhưng cũng đủ để người khác cung kính gọi cậu bằng một tiếng : Thiếu gia.

Bố đạt danh hiệu doanh nhân thành đạt của năm, khởi nghiệp khi còn mới đôi mươi. Mẹ làm luật sư có tiếng trong ngành. Cả hai vì công việc nên hiếm khi về nhà , dù gặp cũng không nói được câu nào tử tế, cùng lắm là vài ba câu rồi tách ra. Thời gian rảnh còn không có, quả nhiên khi đấy người thân cận với cậu nhất vẫn chính là ông quản gia, bà giúp việc.

Điều cậu nhớ nhất chính là vào buổi sinh nhật thứ năm của mình, mẹ cậu đột nhiên về nhà rồi đưa cậu một hộp qua to gấp đôi cậu, được gói rất kĩ càng. La Tư Y lúc ấy quả thực hạnh phúc đến phát ngốc, bàn tay nhỏ run run không dám mở quà vì sợ làm rách cái giấy bọc.

Kết quả là cậu nhận được một con gấu bông màu nâu, hai viên bi đen nháy bên to bên nhỏ làm mắt, phía dưới khâu cái miệng cười rộng đến tận mang tai. Có lẽ vì bị nhét trong cái hộp nhỏ hơn mình quá lâu, chiếc váy hồng đỏ chót, giữa còn tô điểm vài bông hoa trở nên nhăn nheo đến mức khó coi.

Sắc mặt mẹ La Tư Y quả nhiên trông thật không mấy dễ nhìn, định gọi điện cho nhà sản xuất thì cảm thấy chân mình có gì níu lại. Cúi xuống mới bắt gặp cặp mắt long lanh của cậu con trai.

La Tư Y nhỏ con vui mừng, ôm chặt lấy chân mẹ không buông, miệng không ngừng nói cảm ơn. Ông quản gia nhìn cảnh tượng hiếm hoi của phu nhân hiện đang lúng túng không biết nên làm gì trong khi La Tư Y một chút cũng không chịu thả chân mẹ ra, bất chợt cảm thấy thật khôi hài, không kiềm được mà lấy tay che đi khoé miệng đang ngày càng nhếch lên.

Con gấu bông tuy hình dạng có vẻ hơi kì quái nhưng chất liệu quả thực không thể chê vào đâu, ôm rất vừa tay. La Tư Y hôm ấy vui sướng quá, đêm tối suy nghĩ một hồi mới đặt nó cái tên Đại Phúc !

Cho đến tận bây giờ, Đại Phúc vẫn được La Tư Y yêu thích, không có nó về đêm liền thấy ngủ không được ngon.

Nhưng thế quả nhiên vẫn không đủ...

Họ thì ngày một bận hơn trong khi cậu vẫn ở đây một mình, không ai tiếp xúc với. Kể cả khi cậu bước vào trung học cơ sở, số lần gặp trực tiếp cũng không đủ để lấp đầy năm ngón tay .

Vì bản thân La Tư Y không muốn trở nên quá nổi trội nên thời gian học cấp hai của cậu cứ thế mà trôi qua thật bình yên, thật tầm thường đến nỗi La Tư Y ngày ngày đều cảm thấy buồn chán không thôi. Xung quanh nào người khinh thường, người sỉ vả, không phải tránh né cũng là tiếp cận vì hai chữ "tiền bạc" mà bản thân cậu lại vô dụng, dù đã nhận thức được hết những điều đấy, La Tư Y lại lựa chọn cách ngó lơ sự việc vì mong muốn không bị bỏ lại phía sau.

Những suy nghĩ như vậy, sau khi Cao Kim Ngưu xuất hiện đã hoàn toàn thay đổi.

Kim Ngưu là học sinh mới chuyển tới truờng Tư Y không lâu cùng với nhiều tiêu chuẩn đạt tới hình tượng người bạn trai trong mơ của mọi nữ sinh. Bất quá dù là ai, La Tư Y cũng không mấy bận tâm nên tin tức về cậu bạn nhà họ Cao kia đa số là từ mấy bạn nữ cùng lớp.

Nhưng quả nhiên vẫn không tránh được việc đụng mặt nhau.

Khi đó giờ học vừa mới kết thúc, La Tư Y lúc đi qua nhà vệ sinh mới bắt gặp nhóm bạn hay đi cùng. Định đến bắt chuyện thì nghe phải mấy câu không nên :

"Mẹ nó chứ, cái thằng Tư Y kia nhà có phải sắp phá sản rồi không ?! Tiền tiêu thật không bõ dính răng. Lão tử đây con mẹ nó tức !"

"Thằng vô dụng đó nếu không còn thì chúng ta đây cần gì phải đi theo, người như nó tưởng có chút tiền là bắt đầu giả bộ thanh cao. Chung quy có thèm để chúng ta vào mắt đâu cơ chứ !"

"Cha mẹ nó quả thực rộng lượng ! Ông đây mà có đứa con như vậy đã vứt nó ở xó nào rồi cũng nên !"

La Tư Y im lặng đứng sau cái cột gần đấy, bờ vai gầy yếu run run, hốc mắt dần cay, tay không nhanh lấy chiếc ví nay đã vơi đi phân nửa mà thở dài. Sau một hồi tịnh tâm mới ngẩng đầu lên, bất ngờ bắt gặp khuôn mặt lãnh đạm của Kim Ngưu không biết đã đứng ở đó từ lúc nào.

La Tư Y với tâm trạng không mấy vui vẻ liền cứ thế đi qua, không quan tâm tới sắc mặt cậu bạn Kim Ngưu nay trông đáng sợ ra sao.

Ngày hôm sau tới trường quả nhiên không thấy mấy bóng dáng quen thuộc của tụi bạn hờ kia. La Tư Y buồn tủi, cả ngày đều cứ thế mà cúi mặt xuống đất , xung quanh ai nói gì cũng không để ý. Thân thể vốn yếu ớt nay lại thêm vài phần đáng thương nhỏ bé.

Khi buổi học sắp kết thúc, mọi người trong lớp đột nhiên bàn tán ngày càng hăng say. Bất chợt có bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bàn cậu, La Tư Y hôm nay vốn đang trầm tư cũng vì tò mò mà chịu ngước cái đầu lên.

Kim Ngưu thấy vậy liền không chậm mà kéo lấy cổ tay đối phương ra khỏi lớp học, không kịp để ai phản ứng chuyện gì vừa xảy ra.

La Tư Y bối rối nhìn nam sinh trước mắt vẫn một vẻ thư sinh ôn hoà mà dẫn cậu tới sân sau nay vắng tanh của trường.

Cậu nghiêng đầu, một dấu chấm hỏi to đùng không ngại khi được viết lên trên mặt của thiếu niên. Chợt nghe thấy tiếng động sau lưng, quay lại mới bắt gặp một cảnh tượng khiến La Tư Y phải mồm chữ O miệng chữ A.

Đám bạn hờ hôm nay biến mất không dấu vết, mặt ai nấy đều bầm tím, có người còn bị mất đi mấy cái răng quỳ xuống, cầu xin cậu tha thứ trông đến đáng thương. Bộ dáng chỉ hận không thể đem cậu lên bàn tổ tiên để thờ cúng.

La Tư Y á khẩu, liếc mắt nhìn Kim Ngưu bình tĩnh dựa bên góc tường mỉm cười nhìn trò vui. Bọn kia thấy Tư Y không mở miệng nói gì liền thấy sợ hãi không thôi, tất cả đồng thanh van nài, run càng tận tâm.

Cậu thở dài, qua loa nói vài câu cho có lệ , đám kia tựa cá thấy nước, rồng thấy mây, liều mạng chạy thật nhanh ra khỏi khu sân sau.

La Tư Y với tâm trạng đầy phức tạp cũng không quên cảm ơn Kim Ngưu một câu tiện tặng cậu ta một chai nước coi như lấy làm tấm lòng.

Vào khoảnh khắc ấy, thứ khắc sâu vào tâm trí cậu chính là hình ảnh nam sinh thân thanh mảnh mỉm cười nhìn cậu, bàn tay thô ráp đưa tới tựa như muốn nâng đỡ cậu dậy, đôi đồng tử ánh lên vài tia mong chờ trẻ con. Ánh nắng chiều tà chiếu rọi vào khiến khung cảnh tựa tranh kia ngày một động lòng người. La Tư Y dù thân trai thẳng nhưng tim cũng không kiềm được mà trệch đi vài nhịp

Hết chương 2

OoO

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro