5 (M)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi thứ diễn ra trong mơ hồ, mới một phút trước Donghyuck tức giận lớn tiếng với anh và chỉ ngay sau đấy, Mark đã yên vị trên giường, đáp ứng cậu từ phía sau và tay anh tiếp tục ở nơi Donghyuck đã dừng lại trước đó. Hơi thở của Donghyuck dồn dập bất ngờ mỗi khi ngón cái của Mark lướt trên khe hở của dương vật cậu, trước khi rên rỉ một cách tuyệt vọng khi Mark tiếp tục luân động với tốc độ chậm rãi như đang trêu ngươi.

"N-Nhanh hơn, hyung!"

Không có đoạn âm thanh MarkHyuck giả nào có thể so sánh với tiếng rên thực của Donghyuck. Người thật việc thật đặc biệt tốt hơn cả vì Mark không cần phải nhắm mắt lại để mường tượng ra Donghyuck sẽ trông như thế nào. Tất cả những gì anh phải làm là nâng cậu lên một chút và anh có thể nhìn thấy cách mà khuôn mặt của Donghyuck nhăn lại vì sung sướng, thứ khoái cảm mà Mark đang mang đến cho cậu.

"Hyuuuung!"

Donghyuck là một kẻ rên rỉ rất lớn, một người đầy khó khăn để có thể chịu đựng, điều đó không còn là thứ gây sốc đối với Mark khi xét đến tính cách thực tế của cậu nhóc. Anh chẳng ngạc nhiên, nhưng không có nghĩa là anh không thích những gì mình đang thấy.

Anh thích bất cứ khi nào Donghyuck cố gắng hối thúc bàn tay của Mark, nhưng chỉ thất bại thảm hại khi Mark giữ chặt cơ thể cậu để ngăn cậu làm như vậy. Anh thích nhìn Donghyuck tuyệt vọng, anh thích nhìn cậu nhóc vật vã dưới sự thương xót của chính anh.

"Hyung, đi mà!"

"Em muốn gì, baby?" - Anh hỏi, vờ như không can tâm, càng làm chậm tốc độ của mình hơn.

"Hyung, em muốn xuất ra!"

Donghyuck thật không biết xấu hổ, cậu thật bộc trực. Cậu không ngần ngại yêu cầu những gì cậu muốn, thậm chí còn không bận tâm đến việc lựa chọn từ ngữ của mình.

"Em muốn anh làm cho em xuất tinh. Hãy làm em xuất ra và sau đó đụ em theo cách mà anh muốn. Làm cho em xuất tinh lặp đi lặp lại cho đến khi em quên Lee Donghyuck là ai!"

Mark thích cậu như thế này, nhõng nhẽo, tuyệt vọng và thiếu thốn. Tất cả là vì anh. Tất cả chỉ vì anh.

Mark gom phần tinh dịch đang rỉ ra từ dương vật của cậu út và dùng nó làm chất bôi trơn trước khi tăng tốc độ, đáp ứng cho Donghyuck những gì cậu đang yêu cầu.

"Fuck, fuck, fuck hyung!"

Donghyuck siết chặt cánh tay anh, móng tay víu trên da Mark. Tuy nhiên, Mark không biết liệu cậu nhóc đang cố gắng đẩy cánh tay của Mark ra khỏi cậu, hay cậu đang giữ lấy anh với mục đích hối thúc. Điều đó không thành vấn đề. Mark có cảm giác rằng Donghyuck cũng không biết. Rằng cậu nhóc chẳng biết bất cứ điều gì ngoài những gì cậu hiện đang cảm thấy.

"Hyung... hức... em sắp!"

Mark hiểu ý và tăng tốc độ của mình trong khi đồng thời vuốt ve lưng Donghyuck. Anh cũng cần được giải phóng, nhưng con mẹ nó, cách mà Donghyuck phản ứng với sự động chạm của anh khiến anh cảm thấy như thể mình có thể xuất tinh chỉ bằng cách quan sát biểu hiện của cậu.

Không mất nhiều thời gian trước khi những tiếng rên của Donghyuck trở nên gấp gáp rồi cậu bắt đầu xuất tinh vào tay Mark và trên giường.

Và một lần nữa, đoạn âm thanh giả đã không lấy lại được công lý cho Donghyuck. Người làm video đó không biết rằng Donghyuck thực sự là một kẻ thét rất lớn.

Mark chỉ có thể cảm ơn Taeyong, trưởng nhóm của họ, vì đã níu giữ mọi người ở lại. Không cách nào để họ có thể ngừng lúng túng về điều này, không một ai trong nhóm có thể nghe thấy được những âm thanh mà Donghyuck đang tạo ra.

Nhưng Mark thực sự yêu những thanh âm này. Anh muốn nghe nhiều hơn nữa!

Phải mất vài giây Donghyuck mới bình tĩnh lại, những tiếng hét và rên rỉ chuyển thành tiếng hổn hển thở khi cậu xoa xoa cánh tay đau nhức của Mark bằng những ngón tay của mình.

Mark gom tinh dịch của cậu nhóc trước khi đưa chúng lên môi Donghyuck một cách thực nghiệm. Không chút ngạc nhiên, chiếc lưỡi hồng hào của Donghyuck ngay lập tức lao ra để liếm sạch những ngón tay của Mark. Chẳng mấy chốc, cậu không chỉ liếm mà còn nhấn chìm chúng trong khoang miệng, rên rỉ một cách tục tĩu như thể đang tận hưởng hương vị của chính mình trên ngón tay của Mark.

Mark rút ngón tay ra trước khi rướn người lên và thoáng chốc tiếp cận Donghyuck, chiếm lấy đôi môi của cậu bằng môi mình.

Dù cho bản thân là một người đầy cạnh tranh, nhưng Donghyuck không bao giờ giành quyền chủ động. Cậu chỉ để mặc Mark khám phá khoang miệng mình bằng lưỡi của anh, dễ bảo và tự nguyện, rất phục tùng.

Mark thích cậu với dáng vẻ như thế!

Tuy nhiên, chỉ trong chốc lát, Donghyuck bắt đầu nghiêng đầu sang một bên, thoát khỏi môi Mark, và dẫu Mark có cố hôn lại cậu bao nhiêu lần, cậu cũng chỉ làm như vậy.

Trong một lúc, Mark nghĩ rằng Donghyuck cuối cùng cũng tỉnh lại và bắt đầu cảm thấy ghê tởm về những gì họ đang làm. Lời nói của cậu, song, ngay tức khắc làm thay đổi suy nghĩ của Mark.

"Anh đã nói với em, anh muốn đụ em."

Những ngôn từ đó đủ để Mark nhận ra sự cương cứng đang bị anh bỏ rơi, nó tức giận yêu cầu được thoát khỏi sự ràng buộc của quần ngoài và quần lót. Thành thật mà nói, anh chỉ nghĩ về việc ôm Donghyuck, hoặc thậm chí chỉ tự thủ dâm, không muốn áp đặt cậu nhóc, đặc biệt là vì anh nghĩ rằng cậu sẽ quá mệt mỏi để làm nhiều thứ hơn sau khi đạt cực khoái.

"Vào khi khác đi, có lẽ?" - Anh gợi ý.

Donghyuck lắc đầu. "Em có thể làm tiếp."

Mark nhíu mày trước khi liếm môi, chăm chú quan sát một Donghyuck nuốt xuống một cách lo lắng. "Em chắc chứ?"

Donghyuck gật đầu ngay lập tức. "Có bôi trơn và bao cao su trong ngăn kéo của Johnny hyung."

Mark có chút đỉnh may mắn. Có lẽ Mark cũng phải cảm ơn Johnny vì đã cung cấp những thứ mà Mark không biết rằng anh sẽ cần.

Nhưng rồi một lần nữa, anh nhớ rằng Johnny có lẽ vẫn còn giận anh. Anh có nên chạm vào đồ của hyung mình khi chưa được cho phép không?

Kệ mẹ nó đi. Mấy chuyện này để lo sau.

Mark giật mạnh chiếc áo sơ mi của Donghyuck, thứ phục trang duy nhất của cậu nhóc. "Cởi cái này ra." - Anh ra lệnh trước khi tiến đến phía ngăn kéo của Johnny và lấy mọi thứ họ cần.

Khi anh quay lại, Donghyuck đã hoàn toàn khỏa thân và đang chờ anh, trong khi bĩu môi. Mark dành thời gian của mình để chiêm ngưỡng cơ thể Donghyuck ngay cả khi đó thực sự không phải là lần đầu tiên anh nhìn thấy cậu trần truồng. Tuy nhiên, đây là lần đầu anh không cảm thấy tội lỗi khi nhìn chằm chằm.

Donghyuck chưa bao giờ thực sự có xu hướng tập thể hình, vì vậy Mark không thực sự mong đợi cậu sẽ có cơ bụng. Nó không giống như Donghyuck cần chúng để Mark cảm thấy cậu quyến rũ. Mark vẫn thấy cậu thật nóng bỏng, cùng với cái bụng phẳng lì khiến Mark muốn thọc lưỡi vào.

"Anh không nghĩ rằng anh còn quá nhiều quần áo trên người sao?

Chỉ sau đó, Mark mới nhận ra sự khác biệt về mức độ khỏa thân của họ. Trừ đôi giày của anh, thì anh vẫn còn đồ trên người.

Cười khúc khích, Mark di chuyển để cởi áo sơ mi, trong khi Donghyuck trườn trên giường để giúp anh kéo khóa quần.

Anh cảm thấy luồng khí lạnh lách qua vật nam tính của mình khi Donghyuck kéo quần anh xuống đầu gối. Anh nghe thấy tiếng chửi thề của Donghyuck.

"Làm thế đéo nào mà anh định cho thứ đó vừa với em được?"

Có chút gì đó không chắc chắn trên khuôn mặt của cậu nhóc khi cậu trơ trẽn nhìn chòng chọc vào dương vật của Mark, trong tiềm thức cắn môi mình vừa do dự vừa mong đợi.

"Này, của anh không lớn đến vậy." - Anh cố tỏ ra khiêm tốn về điều đó, nhưng trên thực tại, phản ứng của Donghyuck đã khiến cái tôi của anh được nâng lên rất nhiều.

"Lo lắng?" - Anh hỏi khiến Donghyuck chuyển dời giữa việc nhìn vào khuôn mặt Mark và vật nam tính của Mark trong khi liên tục dùng răng đối xử tệ với môi mình.

"Em biết chúng ta không cần phải đi đến bước cuối cùng chứ?" - Mark trấn an cậu, mặc cho dương vật của anh đang co giật phản đối. "Sẽ không sao cả nếu em muốn dừng lại ở đây."

Nhưng Donghyuck chỉ lắc đầu.

"Không. Em... Em muốn nó vào trong em."

Cậu nuốt nước bọt trước khi chậm rãi, hai tay vươn tới nắm lấy dương vật của Mark.




~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro