Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

            Tối hôm đó 

" này muộn rồi đấy, em không đi ngủ đi à "

" muộn gì chứ, mới có 12h15 thôi mà "

" sắp sang ngày mới luôn rồi mà em dám bảo chưa muộn "

" thì em thức thêm xíu nữa thôi "

" không được, nằm xuống ngủ nhanh lên đừng để anh cáu "

" hơ hơ anh cáu thì kệ anh, em có làm gì đâu chứ "

" thế cô đây muốn tôi bế cô đi ngủ thì mới chịu ngủ hay sao? nhanh đi ngủ đi đừng để anh nói nhiều "

" biết rồi biết rồi, em đi ngủ là được chứ gì, khổ lắm anh cứ cằn nhằn suốt "

" nhanh cái tay cái chân lên, nằm xuống ngủ đi "

" aish.. anh làm em bực rồi đấy, em biết rồi giờ em đi ngủ đây "

----------------------------------------------

" em ngủ chưa "

" chưa "

" anh hỏi xíu, về thuốc chữa cho những người nhiễm bệnh, đã nghiên cứu ra chưa? "

" thuốc thì cũng gần xong rồi, nhưng mà phải thử nghiệm trên cơ thể con người thì mới biết được  có hiệu quả hay không "

" ồ, liệu có hiệu quả không nhỉ "

" cái này không nói trước được vì loại vi-rút này rất mạnh, chúng xâm nhập được vào não nhưng kháng thể trong thuốc thì chưa chắc đã vào được "

" nghe có vẻ khó nhằn đấy "

" ừm "

" ngày mai em tính sao "

" tính sao là như nào "

" thì về nhưng người nhiễm bệnh, nếu có thêm người thì phải làm sao? "

" thì nhốt họ trong phòng để họ không ra ngoài cắn người khác được thôi chứ biết sao giờ "

" nhốt vậy họ có chết không? "

" không đâu, đặc điểm của bệnh này là phát bệnh theo cơn, sau khi phát bệnh một thời gian họ sẽ trở lại trạng thái như người bình thường, sẽ có ý thức và có thể ăn uống, đến lúc đấy mình đưa đồ ăn cho họ là được "

" ồ "

" mà thôi, đi ngủ đi, mai có thể sẽ có nhiều việc để làm hơn đấy "

" ừm, em ngủ ngon "

" anh cũng ngủ ngon "

          Sáng hôm sau 

" mới có 6h sáng mà sao ồn quá vậy "

" này nghe đi, bác bảo vệ gọi em bằng bộ đàm đấy "

" hả? "

" hả gì nữa, nghe đi "

" à.. ừ "

-----------

" cháu đây, có chuyện gì thế bác? "

" bác mới thấy có người chạy dưới tầng hầm, mà trông cậu ta lạ lắm, có vẻ không được bình thường "

" vậy để cháu xuống kiểm tra, bác cứ tiếp tục theo dõi camera hộ cháu nhá "

" ừm "

" à bác phát thông báo cho mọi người rằng đang có người nhiễm bệnh ở bên ngoài, bảo mọi người vào phòng khoá cửa giúp cháu "

" được, bác sẽ thông báo ngay "

------------------------------------------

" đi thôi "

" đi đâu chứ? "

" đi kiểm tra người nhiễm bệnh "

" anh cũng phải đi sao? "

" ... anh muốn em đi một mình chứ gì? vậy được để em đi một mình xuống dưới "

" thôi thôi anh đùa "

" anh cầm lấy gậy đi "

" biết rồi "

" à cầm thêm chăn với dây trói nữa "

" ok "

Hai người cùng nhau xuống tầng hầm xem xét

" ủa đâu có thấy ai đâu ta "

" anh cứ từ từ đã, zombie cũng biết trốn đấy "

" ủa thế hả "

" chứ sao nữa, cùng là con người cả mà "

" ây ây.. chỗ kia "

" chỗ nào "

" cửa thang máy, có máu dính ở đó "

" thang máy đang đi xuống "

" chạy thôi chứ đứng đây làm gì "

" anh đợi chút đã "

" em liều thật đấy, không sợ à? "

" không phải là không sợ mà là muốn chắc chắn "

" nó xuống đến tầng 3 rồi kìa "

" một tầng nữa thôi "

" có tiếng người đập cửa thang máy, thế này thì đúng rồi, chạy thôi "

" nhanh lên "

" này cô gì ơi cô đang làm gì trong ô tô vậy, mau chạy đi "

" tôi lấy chút đồ thôi "

" vậy thì cô ngồi hằn vào trong xe đi, khoá cửa lại, có ai đến đập cửa cũng đừng mở, tắt đèn xe đi, nhanh lên "

" ta sắp thoát rồi, qua cửa kia là có thể khoá hầm xe lại, nó sẽ không chui vào được đâu "

" ừm "

" chời nhanh lên xíu nữa đi, nó ở ngay sau chúng ta rồi kìa "

" aaaaa.. mệt quá "

" thoát rồi, chạy lên tầng thôi "

" khoan đã, em cần xem xét thêm chút nữa "

" xem cái gì nữa chứ "

" anh cứ yên đã "

Hai người đứng nhìn một lúc thì con zombie kia cuối cùng cũng chạy đi chỗ khác 

" bác bảo vệ à, bác kiểm tra hộ cháu các xe đậu ở dãy A2 với, xem hộ cháu xem có chiếc xe nào đang mở cửa hay có phụ nữ ngồi bên trong không? "

" có một chiếc xe đang mở cửa, nhưng không thấy người phụ nữ nào hết "

" bác phát thông báo cho mọi người khoá hết cửa phòng lại đi, nhanh lên "

------------------------------------------------

" toi rồi, có lẽ cô ấy đã bị cắn và đã đi thang máy để lên tầng, ta phải nhanh lên thôi "

" tại sao lại phát bệnh nhanh như thế chứ? "

" với những người bị cắn thì họ sẽ phát bệnh ngay lập tức "

" chời "

" có lẽ cả con zombie vừa nãy cũng đang ở trên đấy, ta phải bắt cả 2 lại "

" bắt làm sao được chứ "

" vậy thì phải bắn 1 người thôi "

" bắt buộc phải làm vậy sao, không còn cách nào khác à "

" cách nào được nữa, sức của em không đủ, anh thì cũng chỉ giữ được 1 người, nên em bắt buộc phải bắn "

" aish.. đành phải vậy "

Lên đến tầng 3, khung cảnh ở đây vô cùng kinh khủng, máu dính khắp nơi, trên tường, trên cửa các phòng, dưới sàn,... thật không thể nhìn nổi

" em nhất định phải ở gần anh đó biết chưa không được tự ý tách ra, em mà có chuyện gì là anh không chịu trách nhiệm được đâu đấy "

" em biết rồi, giờ ta phải kiếm 1 căn phòng trống để nhốt họ trong đấy "

" đằng kia có phòng họp, nhốt họ trong đấy đi "

" được "

" bắt đầu tìm kiếm zombie thôi "

" đằng kia, cuối hành lang, có 1 người "

" mau giữ lại "

" rồi giờ sao mà kéo được vào phòng họp đây "

" đợi một chút, phải trói chân tay anh ta lại đã, anh cẩn thận đó, đừng để bị cào, bịt cái chăn này lên mặt anh ta rồi bắt đầu di chuyển vào phòng họp "

" này, chỗ kia có 1 người nữa kìa "

" nhanh chuyển người này vào phòng họp rồi ta sẽ xử lí nốt người kia "

" được nhanh lên "

" trói tay anh ta vào chân bàn đi, trói chặt vào "

" xong rồi, xử lí nốt người kia thôi "

" đi nào "

---------------

" xong rồi, để 2 người họ ở đây không cần trông cũng được à "

" không sao đâu, zombie sẽ không tự cắn nhau, mình chỉ cần khoá cửa phòng này lại là được, tầm 2 tiếng nữa ta lại lên kiểm tra "

" ừm, về phòng thôi "

----------------------------

" may là bắt được cả 2, em cũng không muốn phải bắn ai cả "

" em vất vả nhiều rồi, nghỉ ngơi xíu đi " / anh đưa cô chai nước / 

" cảm ơn anh " 

" có gì đâu " / đưa tay lên xoa đầu cô / 

" em sao vậy, sao tự dưng lại ngẫn ra thế? "

" à em không sao "

" không sao cái gì mà không sao, em toát mồ hôi quá chời kìa "

" chỉ tại em nhớ lại những khung cảnh mình thấy hồi nãy nên có hơi ớn lạnh "

" aigoo.. không sao nữa rồi, y/n của anh rất mạnh mẽ mà đúng chứ, sẽ không sao đâu " / ôm /

" ừm... ủa, cái gì mà y/n của anh, em là của anh khi nào, mà ai cho phép anh ôm em, biến thái à "

" bộ em không thể hiền dịu được một chút à? anh đây là đang quan tâm em đấy nhé "

" ừm, em biết rồi, em xin lỗi "

" không phải xin lỗi, em cũng mệt rồi nghỉ đi, tí còn phải xuống lấy cơm đi phát nữa đấy "

" à đúng rồi nhỉ, em quên mất "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro