𝙰𝚙𝚘𝚌𝚊𝚕𝚢𝚙𝚜𝚎

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian lúc này là năm thứ mấy rồi ?...

Cô cơ hồ chả quan tâm hay cần biết bây giờ đã có con số như nào , không ngoại trừ cô mọi người cũng vậy , bởi vì họ bận giết xác chết ...đúng đây là năm 2026 , đã 4 năm bước vào mạt thế , một nơi có thực lực mới có thể sống , chết bất cứ lúc nào .

Vào thời điểm cô vẫn là nữ sinh , cô nhớ khoảnh khắc cô nhìn vào đồng hồ   chỉ điểm 12:00 là lúc bầu trời dị dạng , một loại sương mù ùa tới lập tức những người có sức đề kháng yếu , bị cắn đều bị nhiễm hóa thành thây ma còn được gọi là Zombie .

Tiền ? Đều không còn tác dụng , chỉ có lợi hại chiến đấu đối mặt không sợ hãi mới là điểm mạnh của tất cả khi sống trong thế giới đã tàn này , cô cũng không ngoại trừ , có một chút công phu thì mới đạp lên đống người chết .

Mà thứ  được hoan nghênh nhất ở đây là người có dị năng , dị năng được chia ra theo ngũ hành " Kim , mộc thủy , hỏa , thổ " , ví như hệ băng , hệ lôi , hệ nước , hệ lửa , hệ phong ,...đáng giá nhất là có một không gian có thể chứa được nhiều thứ được quân đội chào đón .

Có dị năng chưa phải là tất , còn một loại dị năng biến , lợi hại hơn dị năng , nhưng số lượng rất ít .

Đơn giản kiểu như bạn bị zombie cắn , may mắn có tình huống đặc biệt , không bị lây nhiễm,  chống cự được thì sẽ thức tỉnh dị năng.

Cô lê bước thân bẩn thỉu , lấm lem bụi bẩn , khô khan cổ họng , thở hổn hển [ mé nó , zombie trâu bò thật  ].

Lúc trước zombie là một loại , chậm chạp ban ngày , linh hoạt ban đêm , lúc đó mọi người còn chưa thích ứng được , thích ứng được rồi tưởng sẽ dễ ăn , thì bọn chúng như được tăng lever mạnh hơn lúc trước , nhiều cấp khác nhau.

* cạch * Nayeon, cô liều mình đâm thanh dao vào tay tạo thêm vết thương rộng , máu từ thanh dao rỉ sét chảy xuống dưới , một vết thương loang lỗ , thịt dường như bấy nhầy đỏ tươi " A----" cô kêu đau nhỏ , cắn răng run rẩy  băng bó đơn sơ bởi một tấm vải thô , cô nhìn vết thương trong kinh không thể nhìn được , cô không ngụy trang nghĩ cô sẽ chết sớm thôi.

Vì vết thương này là vết cắn của những thây ma , cô sẽ sớm là chúng ....

Cô đã đến được căn cứ lớn , nơi có quân đội nhận trọng trách lớn bảo vệ nhân dân còn sống  , chỗ tá túc của mọi người trước kia , mặc dù qua nhiêu năm vẫn vậy , chỉ khác là nơi ở đã được di vào trong nhà cao tầng , mỗi người một phòng .

canh gác an ninh chặt chẽ , còn đỡ hơn đống phế tích hoang tàn ngoài kia , toàn lũ chó dại.

" Đứng lại " người trong quân đội đứng ở ngoài căn cứ gác đêm , đưa tay Chặn cô .

Cô hiểu ý " kiểm thì kiểm đi " cô hơi lo lắng , khó khăn duy nhất là vết cắn này , bị phát hiện sẽ toi đời .

Tên đàn ông nghiêm nghị ra hiệu , lập tức có 1 cô gái đến soát khắp người cô .

" Không tìm thấy có vết cắn , chỉ coa một vết hình như là bị thương " cô ta cầm tay cô , phơi bày trước mắt tên kia .

Tên đàn ông sắc bén , liếc qua vết thương , để xem moi được thứ gì lạ.  Nhưng nó được cô nguy trang kĩ , hắn cũng không nhận ra được chỉ vết thương hỏi  " Vết thương kia , sao mà có ? ". 

" đó là do lúc chiến đấu zombie , sơ xảy bị một người khác hoảng loạn chém rất mạnh , không có gì " cô tự bịa một lí do , mong là hắn tin.

Hắn tiếp tục nhìn cô , nhưng cô quả thật bình tĩnh không một chút sợ hãi , thật như vậy sao ? .

" được rồi , tiểu An dẫn cô ấy vào đội xử lỹ vết thương kĩ càng , không thì bị nhiễm trùng " .

Cô gái kia gật đầu cbi dẫn cô vào .

RỪM Rừm , tiếng xe việt dã đi từ phía đường kia dừng lại chỗ cô.

Một nữ sinh hống hách trong tiểu đội nhảy khỏi xe , chỉ vào cô " Đừng cho cô ta vào , cô ta bị zombie cắn , tôi chính mắt nhìn thấy "

Đó là Kiều Nguyệt , bạn học trước đây của cô , có ân oán khúc mắc nhỏ đã lâu kéo đến hôm nay , bởi vì ba cô ta ly hôn với mẹ con cô ta và cùng mẹ tôi tạo nên một gia đình khác , cô ta 10 mấy năm luôn giành cho cô một sự hận thù , đối với cô ta gia đình tan vỡ là do mẹ con cô , còn bây giờ cô ta là người có chỗ đứng trong mạt thế này , có người chống lưng , có được sự tin tưởng, và hơn là có một không gian , nhiêu đó đủ làm mẹ thiên hạ.

" Kiều Nguyệt , cô nói bậy ! "

" Cô ta đã bị nhiễm , mau bắn !!!! " tên đàn ông kia chỉ huy cho 2 tên cầm súng khác tư thế sắp bắn cô .

Cô đứng người [ trời đụ , chết sớm vậy hả ]

Cô ta nhìn cô cười sướng , cô liếc cô ta " Kiều Nguyệt , tôi nhớ mặt cô rồi , xem như trước đây tôi không đụng cô , cô lại đụng tôi , để xem Nhã Nghiên này biến thành ma Ám Cô Ra Sao...." cô nghiến răng.

" Haha , nói chuyện cười , CHẾT LÀ HẾT , đây là kết quả cô phải nhận ...hừ 2 con quỷ mẹ con mày.. Đáng ra phải CHẾT SỚM Rồi !!! " mắt cô ta trợn lên.

Cô nắm đấm tay " Mẹ...e...t..a....o....là...Do...mày ...g..i..ế..t ??? " cô không thể tin nỗi , lúc rời được trường cô về nhà thì đã đứng người , khi thấy mẹ cô đang ăn ngấu nghiến ba Vương , nhưng không thể , cô ta đang chọc cô tức điên sao ? .

Kiều Nguyệt đi tới chỗ cô , cợt nhả nói vào tai cô " TAO ĐÓ !! TAO là người thả chó dại vào nhà mày đó , Tức không GiẾT TAO Đi ! Haha "

Ả nói không sai , sau khi được quân đội đưa về căn cứ , thì lúc đó ả cố tình dừng lại ở nhà Nhã nghiên nói đây là nhà mình  , rồi thả một zombie từ không gian , làm mẹ Nhã nghiên bị Zombie vồ lấy và người có kết cục không may mắn là ông Vương .

Sự điên tiết chiếm đoạt cô , hai tròng mắt đỏ ngầu , lí trí mù mịt hận thù bao vây " Màyyyyyyy!!!! " cô cầm con dao định đâm ả .

Ả liền phóng ra những băng nhọn hoắc , to lớn đâm về cô * PHẬP * , cô lưng tròng giật lông mày trong tư thế ,  những phiến băng đâm vào thân cô ...thật lạnh...là cô yếu đuối ... Không bảo vệ được cho gia đình của mình ...cô không cam tâm...cô phải giết ả rồi mới được nhắm mắt...KHÔNG!!!!!!!!!! * BỊCH * cô ngã xuống , một đời hư vô , bị thiệt dưới tay ả.....cô mà thua ả rồi....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro