extra story

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

extra 3. hành trình mang thai của min yoongi

từ ngày chồng tôi biết tôi mang thai, anh ấy cấm túc tôi đủ điều trên đời. từ những chuyện nhỏ nhặt nhất park jimin anh ấy đều không cho tôi động tay vào. cuộc sống của tôi từ lúc mang thai chỉ có ăn, ngủ và được chồng cưng nựng mỗi ngày.

lắm lúc tôi cũng cảm thấy buồn chán nhưng chồng tôi sẽ khẻ vào tay tôi nếu tôi dám động vào cái chén trong bồn rửa hay là động vào cây chổi quét nhà.

còn về chuyện thai nghén thì lại may mắn không xảy ra với tôi mà là xảy ra với chồng tôi. anh ấy thường hay cảm thấy bồn chồn lo lắng, tâm trạng của jimin cũng trở nên thay đổi thất thường.

chồng tôi còn phải chịu những trận buồn nôn, ói mửa thay tôi nữa. có lẽ kết quả của sự lo lắng bồn chồn đã khiến jimin phải ốm nghén, hoặc là do sự thay đổi bất hợp lý trong chế độ ăn uống.

thực tế, chồng tôi thường ăn nhiều hơn để giảm thiểu căng thẳng khi thấy tôi bị nghén trong thai kỳ. nhiều lúc tôi và anh ấy đều thèm ăn cùng một món và thế là hai đứa ngồi đánh chén sạch sẽ số thức ăn mà người ta nói rằng phải đến năm, sáu người ăn mới hết.

lúc mang thai, bụng tôi ngày một lớn dần và ngày nào tôi cũng cảm thấy bản thân mình đang ngày càng xấu đi, lúc ấy tôi lo sợ rằng park jimin sẽ không còn yêu tôi nữa.

có đêm, tôi đã phải bật khóc nức nở vì sợ chồng sẽ hết yêu mình, tôi cảm thấy tự ti và thấy bản thân mình xấu xí trong giai đoạn này. thế là lại báo hại chồng tôi phải ngồi dỗ dành tôi cả đêm luôn.

nhưng mà park jimin anh ấy lại không nghĩ vậy mà thậm chí chồng tôi còn trở nên phát cuồng và vô cùng thích thú với cái thân hình bầu bì của tôi. jimin anh ấy nói rằng anh cảm thấy mình tràn đầy cảm hứng khi nghĩ đến việc có con.

jimin luôn giành thời gian rảnh rỗi của anh ấy cho tôi, anh ấy luôn muốn thân mật và "hâm nóng" tình cảm với tôi.

lúc ấy tôi mới nhận ra rằng, cho dù tôi có nhõng nhẽo, có khó ở hay thậm chí là xấu xí trong lúc mang thai như thế nào đi chăng nữa thì chồng tôi vẫn rất yêu tôi, yêu vô bờ bến luôn đó nha.

.

có những ngày chồng tôi có việc bận ở công ty thì tôi thường hay ngồi trên sofa ở phòng khách đến tận đêm để chờ anh ấy về. mặc dù jimin đã dặn tôi đi ngủ sớm nhưng tôi lại chẳng tài nào ngủ được khi không có anh ấy bên cạnh.

thế là tôi lại bị chồng mắng chỉ vì ngồi lì trên sofa và ngủ gật trong lúc chờ anh ấy đi làm về. nhưng mà cho dù park jimin anh ấy có mắng tôi bao nhiêu lần đi chăng nữa thì tôi vẫn sẽ ngồi đó chờ anh đi làm về.

có lẽ mọi người không biết đứa bé trong bụng tôi tên là gì ấy nhỉ?

đứa bé được chồng tôi gọi là sum sum, không biết anh ấy nghĩ đâu ra cái tên này nữa. lúc tôi hỏi vì sao có cái tên đó thì chồng tôi lại bảo:

"sum sum từ trong cái bụng tròn của em đạp ra cứ y như là những cái gai nhím vậy!"

vừa hay lúc đó anh ấy đang xem một bộ phim, mà trong bộ phim đó có một con nhím tên là sum sum. thấy đáng yêu nên anh lấy làm tên gọi ở nhà cho con. tôi cũng thấy cái tên ấy đáng yêu nên cũng hai tay tán thành.

đứa nhỏ trong bụng nhiều lúc cứ liên tục quấy đạp khiến tôi đau đớn không thôi. park jimin nhìn thấy thì liền kề lại gần bụng tôi mà thì thầm, trách mắng sum sum không được làm ba nhỏ của nó đau.

rồi jimin lại áp tai lên bụng tôi thám thính tình hình để xem sum sum phản ứng ra sao, thế là anh bị con đá cho một cú đau điếng vào mặt.

.

vào những ngày gần cuối thai kỳ của tôi thì jimin lại trở nên bận rộn một cách không thể tưởng tượng nổi. thai của tôi đã được ba mươi sáu tuần rồi nhưng chồng tôi thì cứ đi công tác suốt.

anh ấy nói cảm thấy không an tâm khi phải để tôi ở nhà một mình nên đã gọi mẹ tôi và cả mẹ chồng đến ở nhà của chúng tôi chỉ để chăm sóc cho riêng mình tôi.

hai mẹ đến nhà chúng tôi ở để tiện đường chăm sóc cho tôi nhưng mẹ chồng vẫn thường hay về nhà nấu cơm cho bố chồng ăn đó nha.

mẹ tôi và mẹ chồng đều rất hoà thuận, họ rất cưng cháu nên cũng chẳng cho tôi động vào việc gì cả. họ chăm sóc tôi rất chu đáo nên chồng tôi đang đi công tác xa cũng cảm thấy an tâm phần nào.

.

tôi cứ ở mãi trong nhà thì cũng cảm thấy chán nên đã xin jimin cho tôi được ra ngoài chơi cùng jungkook và cũng phải để cho hai mẹ được nghỉ ngơi một chút, chứ không thể nào cứ để họ chăm sóc tôi mãi được.

jimin vẫn đang đi công tác xa, lúc tôi gọi điện xin xỏ anh ấy đã suy nghĩ rất lâu, tôi còn nghĩ xém chút nữa là đã không được đi rồi nhưng vì cái tuyệt chiêu nhõng nhẽo của tôi thì cuối cùng chồng tôi vẫn phải chịu đầu hàng trước tôi.

ngày đó tôi nhớ là bản thân mình đã mang thai được ba mươi tám tuần rồi nên bản thân cũng không nên chủ quan. tôi ăn mặc siêu rộng rãi và thoải mái để đi trung tâm thương mại cùng với jeon jungkook bạn thân tôi.

jeon jungkook cũng phải nói là cậu ấy cũng phát cuồng với cái dáng vẻ bầu bì của tôi, jungkook bảo rằng cậu ấy cũng rất thích con nít. lúc ngồi trên xe taxi đến trung tâm thương mại thì jeon jungkook cậu ấy cứ xin xỏ để được xoa bụng tôi mãi thôi.

hôm đó tôi và jeon jungkook đã đi chơi và mua sắm rất vui vẻ, lúc chơi đùa tôi vẫn luôn nhớ đến lời jimin đã dặn, đó là không được cử động hay làm những việc gì đó quá nặng.

jungkook cậu ấy cũng để ý đến chuyện tôi đang bầu bì nên đã chủ động cầm hết giúp tôi mấy túi đồ mà tôi đã mua.
lúc tôi về đến nhà mình thì đã rủ jungkook vào chơi một lúc rồi về vì lúc đó còn khá sớm và cậu ấy đã đồng ý.

jeon jungkook cùng hai người mẹ của tôi cũng rất hợp cạ, chính vì thế mà bốn người chúng tôi đã trò chuyện đến mức quên luôn cả những người chồng của mình.

tôi quên bẵng đi park jimin, jeon jungkook cũng quên phải trả lời tin nhắn của kim taehyung và dường như mẹ chồng tôi đã bỏ đói bố chồng ở nhà khiến ông ấy hôm đó phải thủi thủi ăn mì gói.

.

hôm đấy bốn người chúng tôi ngồi nói chuyện phiếm với nhau đến tận chín giờ đêm nhưng vẫn chưa chịu dừng lại.

đang nói chuyện vui vẻ thì bỗng dưng vùng bụng dưới của tôi trở nên đau đớn dữ dội, cơn đau của tôi kéo dài khoảng mười lăm đến hai mươi giây, sau đó nghỉ hết đau khoảng ba đến năm phút và sau đó cơn đau lặp lại.

tôi nhớ bản thân mình lúc đó đã kêu la rất nhiều khiến ba người kia đã xanh xao mặt mày hết cả lên. jeon jungkook nhanh chóng gọi xe cấp cứu, mẹ chồng thì liền chạy lên phòng soạn đồ cho tôi đi sinh còn mẹ tôi thì ở bên cạnh xoa dịu, an ủi tôi.

tầm mười lăm phút sau xe cấp cứu đến, các nhân viên y tế cùng nhau đỡ tôi lên xe và chạy một mạch đến bệnh viện. trên đường đến bệnh viện tôi không ngừng gọi tên jimin, anh ấy hiện giờ vẫn đang đi công tác nên sẽ chẳng thể biết được chuyện tôi đang chuyển dạ.

jeon jungkook lo lắng cho tôi nên cậu ấy đã gọi cho jimin và bảo với anh rằng tôi đang chuyển dạ, đang trên đường đến bệnh viện. park jimin nghe xong liền gạt bỏ hết đống công việc mà lập tức từ nơi anh đang công tác chạy về với tôi.

.

vào đến sảnh bệnh viện thì tôi bắt đầu vỡ ối, quần tôi bị ướt và có mùi tanh nồng của dịch ối. mẹ tôi, mẹ chồng và cả jeon jungkook lại lần nữa xanh mặt lo lắng. tôi vỡ ối nhưng vẫn chưa thể vào phòng sinh được, nên tôi cứ quanh quẩn cùng hai người mẹ và jungkook ở phòng chờ sinh.

nhìn thấy những omega mang thai khác có alpha của mình bên cạnh lúc sắp sinh làm tôi cảm thấy có chút chạnh lòng, ước gì park jimin anh ấy cũng ở bên tôi ngay lúc này nhỉ?

tôi đau đớn, quằn quại đến gần hai giờ sáng mới được vào phòng sinh. lúc tôi vào phòng sinh rồi mà park jimin vẫn chưa về kịp, tôi thầm nghĩ là bản thân mình sẽ sinh trước khi anh ấy về đến đây cũng nên.

nhưng nửa tiếng đã trôi qua thì tôi lại khó sinh, tôi cần phải có park jimin ở bên cạnh ngay lúc này. thế là tôi đã luôn miệng gọi tên anh ấy trong khi nước mắt cứ chảy dài.

cô y tá đứng bên cạnh tôi trong phòng sinh thì cứ liên tục chạy ra ngoài kêu:

"ai tên park jimin thì vào ngay với omega min yoongi vì cậu ấy đang khó sinh!"

nhưng vẫn không thấy chồng tôi đâu.

ai cũng trở nên sốt ruột khi tôi khó sinh, tôi biết là lúc này jimin đang đi công tác xa nên không thể có mặt ở đây với tôi. căn bản là tôi cũng cảm thấy rất tủi thân trong lòng nhưng tôi lại không nói vì không muốn làm anh ấy lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro