extra story

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

extra 4. sum sum

tôi hiểu cho jimin nên tôi sẽ không oán trách anh ấy dù chỉ là nửa lời. nhưng tôi đau quá, tôi cần có anh ở bên cạnh mình những lúc cấp bách nên tôi đã không tự chủ được mà gọi tên anh - park jimin.

nhưng mà chẳng phải park jimin anh ấy đã quan tâm, chăm sóc tôi và đã làm rất tốt công việc của một alpha phải làm lúc bạn đời của mình mang thai rồi. chẳng lẽ tôi cứ phải phụ thuộc vào anh ấy mãi mà chẳng thể tự làm lấy một điều gì đó khiến anh cảm thấy tự hào về omega của mình hay sao?

chính vì thế mà tôi đã quyết sẽ sinh sum sum trước khi jimin về với tôi!

.

huyệt đạo tôi đã mở được tầm bảy phân và đang trong giai đoạn chuyển tiếp, đứa bé đã di chuyển đến vị trí rất thấp rồi nên nó khiến tôi cảm thấy đau đớn dữ dội hơn. không có chồng bên cạnh càng làm tôi cảm thấy đau đớn và tủi thân hơn gấp bội.

chẳng phải tôi đã tự hứa với lòng là sẽ không khiến chồng tôi phải cảm thấy lo lắng vì tôi nữa rồi hay sao. ấy thế mà tôi lại không đủ mạnh mẽ mọi người ạ, tôi khóc lóc đủ kiểu và bắt đầu la hét inh ỏi rằng tôi muốn gặp park jimin.

và trong đầu tôi lúc đó đã loé lên một suy nghĩ khá táo bạo, tôi đã gào lên với các bác sĩ y tá rằng nếu tôi không gặp được park jimin chồng tôi thì tôi sẽ không sinh cho mà xem.

"jimin... jimin..."

tôi còn nhớ bản thân mình đã thoi thóp mà cố gọi tên anh trong lúc đó như thế đấy, tôi đã gọi rất nhiều lần...

cô y tá đứng cạnh chỗ tôi ngày càng trở nên hoảng loạn, cô ấy cứ chạy ra chạy vào phòng sinh và gọi to tên của park jimin trong vô vọng. cô y tá gọi nhiều lần đến mức cô bắt đầu phát cáu nhưng vẫn không thấy ai tên park jimin trả lời.

.

huyệt đạo tôi mở được mười phân rồi, các bác sĩ cũng đã bắt đầu bảo tôi hãy rặn đi. lúc đó tôi muốn phất lờ đi lời của bác sĩ vì park jimin vẫn chưa đến thì đột nhiên cánh cửa phòng sinh bật mở.

chồng tôi, park jimin đã về với tôi, anh ấy mặc đồ bảo hộ màu xanh và đeo khẩu trang. khi trông thấy anh ấy tôi đã cảm thấy nhẹ lòng đi biết bao, jimin tiến đến và ngồi bên cạnh để "vượt cạn" cùng tôi.

"yoongi của anh ngoan, em nghe lời bác sĩ nhé. anh về với em rồi đây!"

chồng tôi đã động viên tôi như thế đấy mọi người ạ. mặt anh ấy lo lắng cho tôi thấy rõ, đến nổi trắng bệch luôn.

tôi nghe theo chỉ dẫn của bác sĩ mà cố gắng hít thở thật đều để lấy sức rặn. lúc ấy tôi cảm thấy đau đớn vô cùng, tôi nắm chặt lấy tay jimin mà nước mắt tôi thì cứ chảy dài.

đầu của sum sum chỉ mới lú ra được một chút thôi mà tôi đã la ó om sòm hết cả lên rồi. tay tôi cũng không còn nắm chặt lấy tay chồng tôi nữa mà là chuyển sang nắm đầu anh ấy.

anh ấy đau một nhưng tôi thì lại đau đến mười, park jimin cứ liên tục bảo tôi thả tóc anh ấy ra nhưng không hiểu sao lúc đó tôi lại cảm thấy tóc anh ấy là một điểm tựa cực kỳ vững chắc cho mình nên tôi cứ thế mà bấu víu hết sức vào đó.

thế là trong phòng sinh không chỉ còn có tiếng la của tôi nữa mà còn có cả tiếng thét của chồng tôi, đến mức những người bên ngoài cũng phải nghe thấy tiếng của chúng tôi.

.

park jimin dù bị tôi nắm tóc rất đau nhưng anh ấy vẫn ở bên an ủi và động viên tôi rất nhiều. tôi cố gắng dùng hết sức mình để rặn một lần dứt điểm, thế là sum sum đã chào đời.

lúc nghe thấy tiếng trẻ con khóc lớn trong phòng sinh mọi người gần như vỡ oà. tôi còn nhớ sau khi sum sum vừa ra ngoài thì chồng tôi đã hôn vào trán tôi một cái và bảo rằng tôi giỏi lắm.

mẹ tôi, mẹ chồng và cả jeon jungkook bạn thân tôi vẫn luôn túc trực bên ngoài phòng sinh trong tình trạng lo lắng và nôn nao đến khó tả. lúc biết đứa bé đã chào đời rồi thì cả ba người bọn họ đã cùng ôm nhau vui mừng thắm thiết.

sum sum là một đứa bé trai kháu khỉnh, bé nặng gần ba ký luôn đó nha. lúc sinh xong vì mệt quá nên tôi đã nhìn thẳng vào mặt chồng tôi và mắng anh ấy rằng:

"park jimin chết tiệt, chỉ một lần duy nhất này thôi!"

ý của tôi lúc đó là tôi chỉ sinh con cho anh một lần duy nhất này thôi. park jimin thương tôi nên cũng không muốn tôi phải chịu khổ nữa, anh liền ôm chầm lấy tôi và khóc lóc xin lỗi.

"anh xin lỗi em yoongi, đã khiến em phải chịu khổ rồi. anh sẽ không khiến em phải mang thai nữa đâu!"

.

vì thế mà đến khi tôi được đưa vào phòng hồi sức rồi thì tôi vẫn chưa được nhìn mặt được sum sum con tôi lần nào. đến lúc tôi tỉnh dậy thì cũng đã gần giữa trưa ngày hôm sau, chồng tôi đã book hẳn một phòng vip trong bệnh viện chỉ để cho một mình tôi ở và cũng như để thuận tiện tiện để người nhà chăm sóc.

park jimin anh ấy đã thức cả đêm chỉ để lo lắng và chăm sóc cho tôi nên chắc hẳn bây giờ anh mệt lắm. từ nơi công tác anh ấy chạy một mạch về đây chỉ để ở bên cạnh lúc tôi sinh con.

tôi thấy anh đang nằm ngủ trên chiếc sofa gần đó trông mà thấy thương. rồi tôi liền ngó sang chiếc giường nhỏ bên cạnh để xem mặt mũi con trai tôi thế nào.

thật không thể ngờ được, tôi chính là mang kiếp đẻ thuê cho park jimin!

sum sum đang ngủ nhưng tôi vẫn có thể thấy được thằng bé giống jimin y đúc. từ mắt, mũi, miệng hay thậm chí là chân mày đều giống hệt chồng tôi.

tôi có chút giận dỗi khi đứa con mình mang nặng đẻ đau bao lâu nay lại chẳng hề giống mình lấy một nét nào. ít ra thì thằng bé cũng phải giống tôi về đôi mắt, chiếc mũi hay cái miệng chứ. sao lại có thể là một cái bản sao mini của park jimin như thế được.

thật không thể chấp nhận cú sốc này mà!

nhưng mà tôi dỗi thì dỗi một chút thôi, đến khi thằng bé tỉnh giấc thì tui vẫn phải bế sum sum và cho thằng bé bú. lúc được bế sum sum trên tay tôi đã cảm thấy rất vui, dù mang kiếp đẻ thuê cho park jimin nhưng sum sum cũng là con của tôi, tôi vẫn là thương thằng bé nhất.

lúc chồng tôi được bế con trai bé nhỏ trên tay thì tôi đã thấy được trong đôi mắt của anh ấy đã không thể giấu được vẻ sung sướng khi bế con trai của mình trên tay.

.

tôi sinh thường nên sau hai ba ngày là đã được xuất viện về nhà, mẹ tôi và mẹ chồng vẫn luôn đến nhà để phụ trông cháu giúp tôi và chồng đôi lúc.

tôi và jimin đều là đàn ông nên những chuyện thế này đương nhiên là không giỏi bằng phụ nữ. cũng nhờ có hai người họ nên tôi và chồng cũng đỡ chật vật hơn đôi chút.

park jimin lúc nào cũng bế sum sum trên tay mà nói đủ thứ chuyện trên đời này. sum sum có vẻ cũng rất thích anh ấy nên những lúc ở cùng jimin, thằng bé lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ hết cả.

dần dà tôi cũng cảm thấy vị trí của mình trong lòng park jimin đang bị đe doạ rất lớn. có lẽ bây giờ sum sum thì được xếp thứ nhất còn tôi thì chỉ được xếp thứ hai trong lòng anh mà thôi.

.

thời gian thấm thoát trôi qua, đến nay cũng đã được gần mười năm. sum sum của chúng tôi ngày một lớn dần, thằng bé trổ mã đẹp trai y hệt park jimin.

vì vẫn chưa phân hóa nên chúng tôi vẫn chưa biết được sum sum là alpha, omega hay là beta. nhưng những lần đi khám sức khỏe cho thằng bé gần đây thì bác sĩ nói khả năng cao thì thằng bé sẽ là alpha vì gen bố nó trội thế mà.

sum sum luôn muốn học hỏi những thứ mà thằng bé cảm thấy tò mò xung quanh và tính cách cũng rất giống chồng tôi.

nhưng park jimin dạo gần đây lại cứ hay ghen bóng ghen gió với sum sum, chẳng phải lúc con còn nhỏ anh rất cưng chiều thằng bé hay sao, còn quên luôn cả em cơ ma. vậy mà bây giờ sum sum lớn rồi thì anh lại bày đặt ghen tuông vì thằng bé bám lấy em.

có lần sum sum vì thơm má tôi mà bị chồng tôi đánh sưng mông, anh ấy bảo không được tự tiện hôn ba nhỏ của ba lớn, ba nhỏ là bạn đời của bạn lớn!

tôi cũng thật là hết nói nổi với anh ấy, sum sum đã gần mười tuổi rồi nhưng park jimin vẫn không chịu chững chạc mỗi khi ở bên cạnh tôi.

nhiều lần park jimin lại đòi tôi sinh thêm đứa nữa nhưng tôi lại một mực từ chối, bảo anh ấy có muốn sinh thì tự đi mà sinh, tôi sinh một lần là đã quá đủ rồi.

thế là tối hôm ấy anh ta đã hành tôi đến tận sáng mới chịu dừng. sum sum cũng lớn rồi nên cũng đã có phòng riêng, chính vì thế mà chuyện vợ chồng của chúng tôi cũng trở nên dễ dàng, thoải mái hơn nhiều.

cuộc sống của gia đình tôi hàng ngày cứ thế trôi qua một cách êm đềm và hạnh phúc. tôi cảm thấy rất biết ơn vì ông trời đã ban cho tôi một người chồng tốt và một đứa con ngoan. tôi sẽ luôn trân quý từng khoảnh khắc, từng phút giây trôi qua trong cuộc đời mình, cùng với gia đình, bạn bè và con cái.

cuối cùng, tôi muốn gửi lời cảm ơn đến mọi người vì đã lắng nghe câu chuyện của tôi, cảm ơn rất nhiều!

________________

hết thật rồi á mấy đứa. cảm ơn mấy đứa vì đã luôn dõi theo nhỏ epiphany nha, hai cũng sẽ không ra ngoại truyện nào nữa đâu nhá. 🙇🏻‍♀️

hiện tại thì hai đang tập trung để viết một fic mới và dự kiến là một tháng nữa hai sẽ đăng tải chương đầu tiên. đến lúc đó hai sẽ qua đây hú mấy đứa nên là nhớ qua đó ủng hộ hai, biết chưaaa!!!

cuối cùng vẫn là lời cảm ơn của chị hai allbouttg đến tất cả những đứa em guột của hai vì đã luôn ủng hộ fic của hai nên fic của hai mới có thể thành công đến như hiện tại, hai cảm ơn rất nhiều. hai thương ems! 🫰🏻💕🖇️(Lời au gốc)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro