Vong Xuyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sông Vong Xuyên là dòng sông chắn ngang giữa đường Hoàng Tuyền và Âm phủ. Nước sông đỏ như máu,bên trong hết thảy đều là cô hồn dã quỷ không được đầu thai, trùng rắn khắp nơi, những trận gió tanh hôi tạt thẳng vào mặt.

Ta yêu ngươi đến hận!  Hận ngươi không đành nhưng lại càng không dám yêu ngươi...

Ta không uống canh Mạnh Bà, cam tâm tình nguyện nhảy xuống Vong Xuyên hà, đợi nghìn năm sau đầu thai. Cũng chỉ muốn một điều mỗi đời của ngươi ta đều có thể nhìn thấy, nhìn ngươi hết kiếp này đến kiếp khác đi qua cầu Nại Hà, uống trà Vong Ưu hết chén này đến chén khác. Từng mong ngươi sẽ không uống chén trà Vong Ưu kia nhưng lại sợ ngươi không chịu nổi cái dày vò thống khổ nghìn năm tại dòng sông Vong Xuyên này. Đành lặng lẽ nhìn ngươi qua mỗi một kiếp người.

Ngươi đợi ta, nhất định ta sẽ quay trở về tìm ngươi, nhất định sẽ can đảm mà yêu ngươi bất chấp luân thường đạo lý, bù đắp cho ngươi tất cả những thứ kiếp này ta chẳng thể làm được.

Liệu ở kiếp người kia, ngươi có nguyện ý mà yêu ta một lần nữa?..

                                ~ SƯU TẦM ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro