Gửi bố mẹ của con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con rất cảm ơn bố mẹ đã sinh con ra trên đời và cho con một tổ ấm hạnh phúc.
Con biết ngày nào bố mẹ đều cùng con gặp mặt trò chuyện nhưng có rất nhiều tâm sự con không thể nói với bố mẹ.
Con biết bố mẹ thương con nhiều lắm và con cũng rất chân trọng tình cảm ấy và trên tất cả con cũng yêu bố mẹ yêu cái mái ấm này rất nhiều.
Con biết ngày nào bố mẹ cũng phải đi làm vất vả từ sáng tới chiều chỉ để kiếm tiền nuôi con ăn học. Con biết bố mẹ mệt mỏi lắm và thành tích học tập của con chính là động lực làm việc của bố mẹ.
Con hiểu nghĩa vụ của con và con cũng đang cố gắng từng ngày. Năm nay con đã lớp 11 rồi sang năm sẽ là lớp 12 và chuẩn bị cho bước ngoặc của đời mình đó là kì thi đại học. Cố gắng thi vào trường tốt làm cho bố mẹ tự hào là một áp lực tự con và con vui vẻ tình nguyện đeo nó lên vai.
Trên tất cả con hiểu được bây giờ và về sau mình cần làm gì để hoàn thành được mục tiêu đó.
Nhưng bây giờ con chỉ xin bố mẹ hãy dành ra một chút thời gian để tâm sự và cảm thông cho con được không. Là người có một gia đình êm ấm nhưng những khi con có tâm sự hay những mệt mỏi muốn chia sẻ với người thân con lại thật sự không tìm thấy một ai có thể chịu dành một chút thời gian để lắng nghe, trò chuyện với con.
Con rất hạnh phúc vì cấp 3 đã được cô N chủ nhiệm. Đối với con cô như người mẹ thứ 2 vậy, cô là người duy nhất còn cảm thấy mình có thể tâm sự được nhưng con lại rất ngại làm phiền cô.
Con biết mình hay làm sai rất nhiều điều nhưng ngoài việc mắng và đánh con ra bố mẹ đã bao giờ thử hỏi con tại sao và tìm hiểu nguyên nhân của nó hay chưa? Chưa 1 lần nào hết, lần nào cũng vậy đến bây giờ con cũng chán ngán việc giải thích cho bố mẹ rồi, hãy cứ như ý bố mẹ.
Càng lớn còn càng cảm thấy bố mẹ trở lên thật xa lạ, khác với những gì con nghĩ.
Đôi khi con rất ghen tị bạn học cùng quanh, chúng nó làm bài kiểm tra và con làm bài kiểm tra như 2 đứa ở hai thế giới. Con làm bài trong sự lo sợ, tự ti, không dám khẳng định mình làm có đúng không, có câu không biết con còn giở phao để xem. Con không dám học thật với khả năng mình bởi ai sẽ tha thứ cho con mỗi khi điểm kém? Ai sẽ hỏi và lắng nghe lời giải thích của con tại s lại không làm được câu kia?
Các bạn chúng nó làm xog bài tự tin vì bố mẹ sẽ hiểu cho chúng nó không biết câu này. Nhưng bố mẹ thì sao, không bh cho con nói lời giải thích mà áp luôn tội danh lười học cho con rồi sau đó là những lời mắng nhiếc từ cả bố và mẹ.
Giới trẻ ngày nay mặc cảm và dễ xúc động lắm bố mẹ ạ. Con cũng chỉ là một cô gái 16t thôi. Con tự nhận rằng mình là một đứa con gái rất nhạy cảm và dễ tổn thương. Con hy vọng bố mẹ có thể hiểu cho con và để con tự vận động. Xin hãy thử bỏ những dây xích áp lực ấy ra khỏi con, chắc chắn con sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều.
Con yêu bố mẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tâmsự