Chap 3: Bạn vẫn ở đây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Garp đưa Sabo đến đồn cảnh sát và gọi cho bố mẹ của cậu.

"Ồ, tôi thậm chí không nhận ra cậu bé đã biến mất."  Bố Sabo nói.  "Thằng bé đã bị bỏng một bên mắt, vì vậy chúng tôi đã nghĩ đến việc đưa nó đi học tại trường nội trú, người mẹ tội nghiệp của thằng bé sẽ không phải nhìn vào sự biến dạng kinh khủng mà nó có. Cảnh sát các ông có thể giam thằng bé cho đến khi chúng tôi tìm được một nơi thích hợp để ném đi  . "

"Đồ khốn! Làm thế nào mày có thể nói như thế về con của mày ?"  Garp đã tức giận.  "Mày có biết tao đã tìm thấy đứa trẻ này ở đâu không?"

"Có vấn đề gì vậy? Với khuôn mặt như vậy, nó không thể kết hôn với bất kỳ gia đình giàu có nào. Nếu không thể sử dụng thì tại sao cần phải giữ lại ?"

"Nghe này, ông Outlook. Tôi sẽ đưa cậu bé này đi và tự mình nuôi nấng nó, tránh xa một gia đình như vậy sẽ tốt cho thằng bé .Mày đã làm tổn thương thằng bé. Mày không xứng đáng gọi mình là cha."  Garp hét lên.

"Chà, tôi cho rằng một cơ sở cải huấn của cảnh sát sẽ tốt cho nó, có lẽ để cho thằng bé thấy những người thuộc tầng lớp thấp ở trong xã hội của chúng ta như thế nào-" Outlook III bắt đầu, nhưng Garp đã cúp điện thoại.

Ông quay sang Sabo, người đang thưởng thức triệt để món bánh gạo của mình trên ghế .

"Tôi xin lỗi, nhóc."  Garp nói.

"Tại sao? Cha luôn như vậy. Tôi đã quen với nó."  Sabo nói, rồi mỉm cười.  "Đây thực sự là lần đầu tiên có ai đó hét vào mặt anh ấy vì tôi."

"Không có đứa trẻ nào phải trải qua sự lạm dụng tình cảm nhiều như vậy."  Garp nhẹ nhàng nói.

"Ông Garp, ý ông là gì ông nói về việc chăm sóc tôi?"  Cậu bé hỏi ngước nhìn ông già.

"Tất nhiên. Nhưng chỉ khi bạn muốn ở lại với chúng tôi, những đứa cháu của tôi rất ồn ào."  Ông mỉm cười.

Sabo cười rạng rỡ.  "Tôi sẽ nghĩ về nó."

Đó là vào đêm khuya khi Garp cuối cùng đã đưa Sabo về nhà.  Ngôi nhà nhỏ, chỉ có hai phòng ngủ và vì một lý do nào đó, Sabo cảm thấy thật ấm áp nơi này dường như đang chào đón cậu.

"Ồ, Ace, cháu vẫn còn thức chứ?"  Garp nói, và chỉ sau đó Sabo mới chú ý đến cậu bé tóc đen có tàn nhang đang đứng ở lối đi.

"Tôi vừa mới xuống lấy nước. Ông đã nhặt được một người đi lạc khác, ông già?"  Ace đã hỏi Garp vào ngày mà anh và Sabo lần đầu tiên họ gặp nhau.

"Hay tỏ ra thân thiện, Ace. Cậu bé đã trải qua rất nhiều chuyện."  Garp nói.  "Cậu bé sẽ  quyết định nếu cậu ấy muốn ở lại với chúng ta."

Ace cau có và Sabo trốn đằng sau Garp, nhìn cậu bé khi anh đi lên phòng.

"Có phải anh ấy là một trong những đứa cháu của ông không?"  Sabo hỏi.

"Ừ." Garp cười.  "Anh ấy hơi thô lỗ cọc căn, nhưng anh ấy là một đứa trẻ ngoan. Mặc dù vậy, không có bạn bè."

"Tôi hiểu rồi."

Garp gãi đầu.  "Chúng tôi chỉ có hai phòng ngủ, Ace và Luffy ngủ chung giường tầng ... bây giờ, bạn có thể ngủ trong-"

"Ông Garp, tôi sẽ ngủ ngon ở đây, trên đi văng."  Sabo trấn an ông.

Và thế là Sabo ngủ trên đi văng và Garp cho cậu một cái chăn để giữ ấm.

Khi cậu thức dậy vào sáng hôm sau, Sabo cảm thấy như có thứ gì đó đang siết chặt lấy cậu và cón có thể nghe thấy tiếng ngáy nặng nề gần tai .  Sabo đã rất sốc trước cảnh tượng này khi cậu mở mắt ra.

Có một cậu bé quấn quanh Sabo trên chiếc ghế dài đó, ngáy như thể cậu không quan tâm đến thế giới này.

Trong một khoảnh khắc, Sabo tự hỏi liệu cậu có đang mơ không, nhưng điều này là sự thật. Sabo nghĩ rằng đây chắc là cháu trai khác của Garp. Cậu nhẹ nhàng chọc thằng bé, cố gắng đánh thức nó.

"Việc đó sẽ không có tác dụng. Thằng nhóc ấy ngủ rất say."  Một người phụ nữ nói từ bếp.  "Bạn nên đá nó khi thằng bé trèo lên.  Thằng nhóc đó giữ như một con đỉa."

"Tôi ... cô là ai?"  Sabo hỏi.

"Dadan.  Người phụ nữ đã ký hợp đồng trông một đứa trẻ, và bằng cách nào đó đã kết thúc với hai ... ba."  Cô thở dài khi dọn dẹp nhà bếp.

Sabo chấp nhận số phận của mình và nằm đó cho đến khi mùi trứng rán của Dadan đánh thức Luffy. Nó nhảy ra khỏi đi văng và suýt rán ngón tay khi đang cố ăn món trứng từ chảo.  Điều này mang lại cho cậu một tiếng hét nặng nề từ Dadan, cô ném thằng bé trở lại phòng khách.

"Thức ăn sẽ sẵn sàng trong ít phút nữa"Cô hét lên.

Cậu bé bĩu môi và Ace bước vào phòng. Anh ấy nhìn xung quanh.

"Bạn vẫn còn ở đây" Ace quan sát nhìn vào Sabo. " Hai người đã ngủ ở đâu? Tôi cá là ông già không thể chịu được tiếng ngáy của lù ."  Anh hỏi .

" Em đã ngủ ở đây, với ... Này, này tên bạn là gì?"  Luffy hỏi.

" Tôi là Sabo."

"Tên tôi là Luffy!  Tôi sẽ là người đàn ông đầu tiên đến thăm mọi thành phố trên thế giới và có những chuyến phiêu lưu tuyệt vời!" Lù nói với một nụ cười rộng trông rất vô tư. Trông cậu bé thật ngây thơ  Sabo chưa từng thấy ai như vậy trước đây.  Đứa trẻ này thực sự rất hạnh phúc.

Ace khịt mũi "Nói như thể em có thể ghé thăm mọi thành phố trên thế giới! Em có biết kẻ ngốc như em  sẽ mất bao nhiêu năm không?"

Nụ cười của Luffy rơi xuống.  "Anh sẽ thấy. Em có thể làm được và tất cả các mọi người sẽ nhìn vào em và giống như wow, anh ấy thực sự đã làm được!" Sabo nhìn chằm chằm vào cậu bé một lúc và cậu thực sự tin rằng thằng bé có thể làm được điều đó vì trên khuôn mặt cậu có thể thấy được sự quyết tâm.

" Tôi sẽ chụp thật nhiều ảnh để chứng minh điều đó"  lù thêm vào . Ace  khoanh tay.

Sabo mỉm cười.  "Tôi chắc chắn bạn sẽ làm được, bạn trông có vẻ như đã sẵn sàng tham gia vào thế giới."

Luffy cười rạng rỡ với Sabo bằng đôi mắt đầy hạnh phúc.

" Này Sabo, tôi thích bạn, bạn sẽ ở lại với chúng tôi từ bây giờ chứ?  Tôi sẽ rất vui vì tôi không thể ngủ trên giường cùng Ace, anh ấy luôn đá tôi ra khỏi giường và sau đó ông nội nói tôi quá ồn ào khi ngủ.  Nhưng tôi sẽ bị lạnh khi ngủ một mình!  Này, này, Sabo, nếu bạn ở với chúng tôi, bạn sẽ ngủ chung giường với tôi chứ?"

Luffy nói mà không nghỉ ngơi, Sabo không nói nên lời.

" Bwahaha!  Đừng ép thằng bé nhóc. Các cậu tốt hơn nên lấp đầy bụng của mình, hôm nay là thứ bảy, điều đó có nghĩa là ngày huấn luyện cho các lính thủy đánh bộ trong tương lai của tôi" Garp nói .

Sabo không hiểu được cái nhìn hoảng hốt trên khuôn mặt của hai người kia hoặc tại sao cả hai lại vội vàng ăn hết mức có thể.

Tất nhiên, Sabo vẫn chưa được bắt đầu vào chế độ luyện tập của ông Grap.

***

Sora được tạo ra vào một đêm mùa đông lạnh lẽo, Sabo và Luffy đang ngủ ở giường dưới và Ace ở trên . Trời đang nổi một cơn bão lớn và Garp bị mắc kẹt tại nơi làm việc.  Gió thổi mạnh vào cửa sổ, khiến Sabo khó ngủ.  Luffy có vẻ hơi sợ gió.

"Tắt đèn!  Đừng có khóc thút thít như vậy, chỉ là gió thôi!" Ace nói.

"Nhưng em sợ."  Luffy khóc.

"Luffy không sao đâu, nếu em muốn đi du lịch thế giới, em cũng sẽ phải đi bằng đường biển.  Họ thậm chí sẽ gặp những cơn bão tồi tệ hơn thế này nhiều." Sabo nói với cậu bé.

Luffy quay sang nhìn Sabo " Anh đã từng đi biển chưa, Sabo?"

"Thành thật mà nói, nó cũng làm tôi sợ một chút.  Nhưng tôi đã từng đọc một câu chuyện nói rằng sự tự do có thể được tìm thấy trên biển."  Sabo nói.

"Sự tự do?"  Ace thở dốc nói từ trên cao.

"Hãy kể cho chúng tôi câu chuyện đó, Sabo.  Nào."  Luffy nài nỉ.

Sabo không biết phải nói gì vì cậu không thể nhớ đã đọc câu chuyện khi nào.  Sabo đã đọc rất nhiều sách khi còn là một đứa trẻ, nhưng đó cuốn sách cậu đã đọc ở đâu đó và đã bắt đầu sự tò mò về tự do.

"Tôi không nhớ rõ lắm." Sabo nói và Luffy thở dài thất vọng. "Nhưng có một câu chuyện khác hay hơn.  Đó là câu chuyện về một chàng trai trẻ mạnh mẽ, người đã đi khắp nơi trên thế giới và ... ừm ... chiến đấu với những kẻ ác độc ác bảo vệ các ngôi làng trên khắp thế giới với robot biến hình và một con hải cẩu. "

Luffy đã bị cuốn hút và mặc dù cậu ta giả vờ không biết gì, Sabo biết rằng Ace cũng đang lắng nghe.

"Anh ấy có một con robot?!  Và anh ta chiến đấu với kẻ xấu và bảo vệ các quốc gia?  Có phải điều đó có nghĩa là ... điều đó có nghĩa là anh ấy là một người hùng " Luffy bây giờ hầu như không thể che giấu sự phấn khích của mình.

"Đúng vậy.  Anh ấy là một người hùng."

Khi Sabo đang đọc sách, cậu sẽ luôn tưởng tượng việc viết câu chuyện của riêng mình, người anh hùng luôn là một phiên bản hoàn hảo hơn của chính cậu.

"Tên của anh ta là gì?  Những cuộc phiêu lưu anh ấy như thế nào?  Sức mạnh của anh ta là gì?"  Luffy hỏi.

" Anh ta chiến đấu với loại nhân vật phản diện nào? " Ace hỏi, và Sabo không thể biết anh ta chỉ tò mò hay chế giễu cậu.

"Tên anh ấy là Sora ... anh ấy có thể đi trên nước.  Và robot của anh ta có thể biến thành một thanh kiếm khổng lồ .  Đối với nhân vật phản diện, anh ta chiến đấu chống lại đội quân ác quỷ Germa 66."

"Germa 66?"  Ace hỏi.

"Đúng vậy. Họ có sáu chỉ huy vĩ đại.  Họ đi xâm chiếm ở nhiều đất nước khác nhau."  Sabo nói nghiến răng.

"Họ có những loại sức mạnh nào vậy?"  Luffy hào hứng hỏi.

"Sáu người họ có được các vũ khí khoa học tiến bộ... ừm ... Tôi nghĩ điều đó đúng và họ có đủ thứ ... oooh, cơ thể của họ đã được biến đổi gen."  Sabo nói những ý tưởng đến với cậu.

"Điều đó nghĩa là gì?"  Luffy hỏi.

" Họ là những siêu nhân!"  Sabo nói với cậu bé.

Và bây giờ Sabo chắc chắn đôi mắt của Luffy đang phát sáng vì phấn khích.  "Hãy nói cho em, về những cuộc phiêu lưu của Sora!"

Sabo ngáp.

"Trễ rồi. Sabo sẽ nói với em tối mai.  Đi ngủ đi, Luffy. " Ace ra lệnh.

Luffy thở dài nhưng quyết định vâng lời, và cậu rúc vào Sabo, tất cả nỗi sợ cơn bão đã bị lãng quên, họ ngủ thiếp đi ngay lập tức.

"Bạn có quyết định bạn sẽ ở lại với chúng tôi hay không?"  Ace khẽ hỏi.

"Tôi không biết."  Sabo nói, mặc dù cậu đã quyết định.

"Bạn nên quyết định nhanh chóng."  Ace nói.  Vì Luffy rất dễ gắn bó.  Ace không nói gì sau đó, và Sabo không biết tại sao nhưng trong khoảnh khắc đó, Sabo chắc chắn rằng không chỉ Luffy là người đang gắn bó.  Đó có lẽ là lần đầu tiên Sabo có thể nhìn xuyên qua Ace.  Tất nhiên, đây không phải là cuối cùng, nhưng chắc chắn là khởi đầu của mọi thứ.

Ngày hôm sau, Sabo đã vẽ một bản phác thảo về những gì Sora có thể trông như thế nào.  Phiên bản đó dĩ nhiên khác với vẻ ngoài hiện tại của anh trong Sora: Warrior of the Sea.  Sabo lúc đó chỉ là một đứa trẻ và cậu chỉ làm việc đó để cậu có thể cho Luffy một hình ảnh về người anh hùng trông như thế nào.

Luffy yêu thích những bức vẽ, cậu trân trọng chúng và mỗi đêm trong nhiều tháng, Sabo sẽ phải dựng lên một câu chuyện mới để chia sẻ với Luffy, một cuộc phiêu lưu khác của Sora trong cuộc chiến chống lại cái ác.  Ace cũng nghe, nhưng anh không bao giờ bình luận.  Hồi đó chứng ngủ rũ của Ace nhẹ và anh chỉ bị mất ngủ một chút vào ban đêm.

Nó làm cho Sabo vui mừng vì ai đó đánh giá cao những bức vẽ của cậu, Sabo vui vì ai đó không xé toạc thứ gì đó khi cậu đã vất vả để làm ra.

Không lâu sau khi Sabo chuyển đến, lần đầu tiên cậu gặp Usopp.  Usopp là bạn của Luffy và cha anh là bạn của Shanks, anh làm việc trên tàu du lịch mà Shanks là thuyền trưởng.  Luffy hâm mộ Shanks, Lù nghĩ rằng Shanks rất tuyệt vì anh ấy và đoàn của anh ấy đi khắp thế giới.  Luffy ngưỡng mộ họ, về cơ bản cậu muốn được như họ.

Dù sao, Luffy đã đưa Usopp về nhà sau giờ học.

"Sabo! Sabo!  Sabo! "cậu ấy gọi. " Usopp nói rằng cậu ấy biết một anh hùng mạnh như Sora!"

Sabo mỉm cười và làm cho hai cậu bé đồ ăn trưa.

"Và anh hùng này là gì? " Sabo hỏi.

Usopp cho anh ta xem một bản vẽ mà cậu đã thực hiện.  Đó là một chút lộn xộn, được vẽ bằng bút chì màu và các đặc điểm khác biệt là một chiếc mũi dài và mái tóc dài buộc lại. Bản vẽ thực sự ổn.

"Này, bạn không tệ trong việc vẽ."  Sabo quan sát.

"Tất nhiên!  Usopp vĩ đại đã bán hơn 10.000 bức tranh cho các phòng trưng bày trên toàn thế giới.  Usopp nói."  Luffy mở to mắt.

"Có thật không?"  Lù hỏi. " Vậy, cậu nghĩ gì về Sabo? Cậu nghĩ anh hùng này mạnh hơn Sora?"

Sabo nhìn bản vẽ.  "Tôi nhận ra người này.  Anh ta là ... ừm ... Chiến binh bắn tỉa: Sogeking!"  Sabo nói.

Cả hai đứa trẻ nhìn lên trước dự đoán.

"Một chiến binh bắn tỉa? " Usopp hỏi.

"Đúng vậy.  Anh ấy là đồng minh của Sora."  Sabo nói.  "Không ai biết khuôn mặt của anh ấy thực sự trông như thế nào vì anh ấy luôn đeo mặt lạ.  Thực tế đã có một lần, tôi chưa kể cho bạn câu chuyện này, nhưng Sora đang chiến đấu chống lại Germa và sau đó Winch Green và Electric Blue đã khiến anh ta bị dồn vào chân tường.  Đó là một cuộc chiến tồi tệ, 2 đấu với một, và Sora đã thua nặng.  Anh ta nghĩ rằng mình sẽ thua và cố gắng chiến đấu với thanh kiếm của mình nhưng mỗi lần anh ta cố gắng tấn công Electric Blue thì quá nhanh và Winch Green sẽ tấn công từ phía sau.  Sora bị bắt gặp trong một tình huống thảm khốc và sau đó ... " Sabo thuật lại.

"Và sau đó ... và sau đó, chuyện gì đã xảy ra?"  Luffy nhảy dựng lên.

"Sau đó, một phát bắn từ phía trên, giống như một ngôi sao chim lửa và nó bắn trúng Winch Green. Đó là Sogeking, đang đứng trên mái nhà.  Khi họ nhận ra rằng Sora đã sao lưu... họ đã rút lui . .." Sabo nói.

~

Sabo chưa bao giờ có ý định tạo dựng sự nghiệp từ việc sáng tác truyện tranh, cho đến một ngày, khi cậu mười tám tuổi, trong năm đầu tiên ở trường đại học, anh học chuyên ngành Mỹ thuật, với văn chương là trẻ vị thành niên.  Weekly Flashy Comics đã tổ chức một cuộc thi quốc gia cho một chương manga ngắn, chủ đề là: Nhân vật phản diện.

Sabo đã vẽ một chương manga thực tế, dựa trên Germa 66 tiếp quản một vương quốc nhỏ.  Sabo thực sự tự hào về điều đó, và giáo sư của cậu đã khuyến khích cậu tham gia cuộc thi.

Nhưng Sabo không thể làm điều đó.

Vào thời điểm đó, Ace đang ở nhà trông khá tệ sau khi được huấn luyện trong thủy quân lục chiến, nhưng anh  cũng có vẻ hạnh phúc.  Ace đã không nói với Sabo, nhưng anh đã gửi một bản sao của chương cho cuộc thi dưới tên: One Piece.

Đương nhiên Sabo choáng váng khi anh giành được vị trí thứ ba trong cuộc thi, và thậm chí còn hơn thế khi họ bảo cậu gửi một chương cho một trong số các biên tập viên của họ khi họ muốn xem liệu tác phẩm của cậu có thể được đăng.

Sabo đã khóc khi gọi Ace, một tuần liền, người đã mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả, cảm ơn anh vì tất cả.  Sabo rất chắc chắn về điều đó sau này.

"Cảm ơn Ace." Sabo đã khóc.

"Tôi sẽ mua chuyện của em và tôi sẽ đọc nó bởi vì em muốn viết cả cuộc đời mình.  Đây là ước mơ của em và tôi sẽ hỗ trợ bằng mọi cách. " Ace nói.

Sabo thực sự rất yêu Ace.

***

Trong phiên bản cuối cùng của Sora: Warrior of the Sea, ba nhân vật chính của chuyện Sabo dựa vào cậu và anh em của mình.  Sabo đã lo lắng rằng Luffy sẽ không thích nhân vật dựa trên cậu là một cô gái, nhưng lù yêu cô.  Hệ thống năng lượng trong thế giới của Sabo dựa trên việc mọi người ăn trái ác quỷ đã ban cho họ sức mạnh nhưng mất khả năng bơi lội.  Lucy đã ăn một quả cao su khiến cô trở thành một người cao su và Axl đã ăn một loại trái cây khiến cơ thể anh bốc cháy.  Sora không có Trái ác quỷ, nhưng là một kiếm sĩ được đào tạo về Rokushiki, một kỹ năng võ thuật bí mật.  Đó là một bản cải tiến hoàn toàn của câu chuyện gốc nhưng anh không còn kể nó cho một cậu bé tám tuổi nữa.  Đó là một câu chuyện đen tối, Seinen.

Sora được sinh ra là một hoàng tử ở Vương quốc Goa nhưng cha anh là một bạo chúa chỉ quan tâm đến sự giàu có và quyền lực chứ không phải người dân của hắn. Kết quả là, cướp biển và tất cả các loại kẻ cướp khác đã cướp bóc khắp vương quốc và phá hủy nhà của thường dân. Một cuộc nội chiến xảy ra sau đó, cướp đi nhiều sinh mạng và bỏ lại những đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh. Sora không muốn sống trong một thế giới như vậy nên anh chạy trốn khỏi nhà và tìm thấy một trại trẻ mồ côi nằm sâu trong rừng dành cho trẻ mồ côi chiến tranh. Anh kết bạn với hai đứa trẻ Axl và Lucy. Anh ta ngay lập tức gắn bó với họ để tìm hiểu cuộc sống của những người nông dân mà cha anh ta coi thường như thế nào.

Về phần cốt truyện của Axl, anh ta là một cậu bé là con trai của một tên cướp biển hung bạo nhất thời đại và anh ta bực bội với chính mình và cha mình. Anh ta dành cả đời để tìm kiếm câu trả lời cho việc nó có đáng để anh ta sinh ra hay không. Mặc dù anh ta dựa trên Ace, anh ta là một nhân vật cứng rắn hơn nhiều, bạo lực hơn và thiếu quá nhiều sự kiềm chế.

Đối với Lucy, cha mẹ cô là binh lính của nhà vua và họ đã chết trong chiến tranh.

Khi nhà vua phát hiện ra rằng con trai mình đang sống trong trại trẻ mồ côi, ông đã thuê hải tặc đốt cháy trại trẻ mồ côi và đưa con trai mình trở về. Sora quyết định quay lại nơi đó, quay trở lại cung điện để có thể bảo vệ nơi đã trở thành nhà của mình, nơi mà anh đã gặp hai người quan trọng nhất trong cuộc đời mình.

Nhưng hai người họ đến vì anh. Lucy và Axl đột nhập vào cung điện và bắt cóc anh ta. Sora biết ơn họ.

Ba người họ đã đánh cắp một chai rượu sake từ Chị Marka tại trại trẻ mồ côi và lập một hiệp ước để trở thành anh em .

Khi ba người họ đứng ở rìa thác nước, nhìn ra biển, Sora tuyên bố: Tôi không muốn ai sống một cuộc chiến khủng khiếp như chúng ta. Tôi không thể chịu được sự áp bức, kẻ yếu bị nhắm đến vì họ không thể chống trả. Tôi muốn tự do, tôi sẽ thay đổi thế giới này, giải phóng nó. Các bạn, hãy lên đường để xem và tham gia Hải quân!

Axl đến và đứng bên phải anh ta. "Hãy làm nó. Tôi không muốn bóng tối của cha tôi theo tôi. Tôi sẽ không phải vào tù, lồng làm tôi sợ. Tôi sẽ khác với anh ấy. Tôi sẽ chiến đấu với tất cả bọn tội phạm và đánh bại tất cả bọn chúng. Thế giới sẽ biết tên tôi!

Lucy đứng bên trái Sora. Tôi cho rằng tham gia Hải quân là một bước đệm tốt. Tôi muốn ngăn chặn tất cả các cuộc chiến tranh, và tôi phải làm điều đó từ đầu. Tôi sẽ leo lên Hải quân và sau đó tôi sẽ trở thành Đô đốc, sau đó, tôi sẽ lên đường tới chính phủ và tôi sẽ được bầu, người nông dân đầu tiên ngồi lên ngai vàng của Chính phủ Thế giới.Cô nói và hít một hơi thật sâu. Tôi đang trên đường để trở thành QUEEN của thế giới!

Cả hai anh em cô đều nhìn cô chằm chằm. Thật là một giấc mơ không thể, nhưng theo một cách kỳ lạ, nó giống như cô ấy.

Và thế là ba người họ bắt đầu tập luyện, trong nhiều năm. Mỗi người lên đường ra biển khi họ tròn mười sáu tuổi.

Axl liều lĩnh, nhưng anh ấy đã hoàn thành công việc.Anh trở thành Phó đô đốc trẻ nhất ở tuổi 20, hạ gục cướp biển, ngăn chặn Germa 66 tiếp quản nhiều quốc gia. Bởi vì Axl hung bạo và tàn bạo với kẻ thù của mình hơn bất kỳ sĩ quan Hải quân nào khác, các chỉ huy của Germa tiếp tục cố gắng chiêu mộ anh ta về phía họ, nhưng không có kết quả. Anh sẽ không tham gia với một chế độ độc tài như vậy.

Năm mười sáu tuổi, Sora cũng gia nhập Hải quân, nhưng, khi anh 17 tuổi, anh được tuyển dụng để gia nhập Coding Pol, tổ chức tình báo bí mật của Chính phủ Thế giới. Khi bắt đầu câu chuyện chính, Sora là 19. Trọng tâm chính của Crypt Pol là ngăn chặn các cuộc nội chiến do Quân đội Cách mạng xúi giục ở các quốc gia liên kết với Chính phủ Thế giới. Sora là hoàn hảo cho vai trò này đến từ một đất nước bị chia cắt bởi một cuộc chiến giữa nhà vua và phiến quân. Anh ấy thực sự tin rằng những gì anh ấy đang làm là đúng. anh ta vượt qua hàng ngũ và trở thành một Đặc vụ lãnh đạo bộ phận Vũ khí và Kiểm soát Vũ khí, cắt đứt sự tiếp cận của Quân đội Cách mạng với bất kỳ nguồn cung cấp vũ khí nào.

Lucy cũng gia nhập Hải quân lúc mười sáu tuổi, và khi bắt đầu câu chuyện chính, cô ấy 17 tuổi và là một Trung úy.

~

Sabo luôn lấy cảm hứng từ cuộc sống thực và thêm nó vào câu chuyện. Khi Grap qua đời, đó là khoảng thời gian đau đớn đối với Sabo và cậu không thể tránh khỏi câu chuyện của mình. Sabo đưa ra một tình huống đau đớn cho ba anh chị em. 

Germa 66 đã xâm chiếm và thành công trong việc chiếm lấy Vương quốc Goa. Họ đã chiếm nó và phá hủy mọi thứ bên ngoài High Town nơi quý tộc sinh sống. Trại trẻ mồ côi mà ba anh chị em lớn lên bị xóa sổ, bạn bè và những người thân yêu của họ đã biến mất.

Sabo đã vẽ một cái kết kinh khủng của Chị Marka, người đã đối xử tốt với ba người họ, cho họ thức ăn và quần áo và dạy họ cách cư xử, bị Electric Blue điện giật đến chết trong khi những đồng đội còn lại cười lớn khi Sparking Red nổ tung trại mồ côi. Đó là một cảnh rất căng thẳng và xúc động khi ba anh chị em phát hiện ra sự thật, nhưng họ không thể làm gì được. Germa đã thiết lập một cuộc phong tỏa xung quanh toàn bộ hòn đảo, không có tàu hay tàu ngầm nào từ chính phủ có thể đi qua.

 Nó đã thay đổi cả ba người họ. Họ cố gắng làm việc chăm chỉ hơn để có thể phục hồi quê hương. Nhưng ngay cả khi họ đã làm, nó cũng không giông Cuộc sống mà họ sống ở đó đã biến mất, họ đã mất rất nhiều.

Lucy đã rút lui và tập trung vào việc đào tạo để trở nên mạnh mẽ hơn, vì vậy cô có thể được thăng chức lên một vị trí trong Hải quân có thể tạo ra sự khác biệt.

Axl trở nên hung bạo hơn, trên bất kỳ nhiệm vụ nào, anh ta đã ngừng bắt bất kỳ binh sĩ Germa 66 nào còn sống. Anh ta đã giết tất cả.

Sora nhân đôi nỗi thất vọng của mình khi cố gắng truy lùng nhà lãnh đạo của Quân Cách mạng, vì lý do Germa 66 đã quyết định chiếm Vương quốc Goa ngay từ đầu là vì một trong những thuộc địa của họ đã bị Quân Cách mạng chinh phục.

Luffy đã khóc nhiều ngày sau khi đọc nó, và Ace nổi giận với Sabo vì cậu làm Luffy khóc. Sabo chắc chắn Ace cũng đã khóc, nhưng anh đã không làm điều đó trước mặt cậu. Usopp rất khó khăn để hoàn thành công việc trợ lý của mình vì cậu ta cứ khóc khi cố gắng thực hiện các động tác , gần như làm hỏng các trang và Sabo và quyết định  tự mình làm điều đó.

Trong phần cuối cùng của Sora: Warrior of the Sea, khi Sabo đang hẹn hò với Kid, cậu quyết định giới thiệu một mối tình trong tương lai cho Sora. Tên cô ấy là Wallaby, và cô ấy dựa trên Koala. Koala réo lên và mở rộng bảng điều khiển nơi Wallaby được giới thiệu và cho đến ngày nay, nó vẫn treo trong phòng cô.

Sora gặp một phụ nữ trẻ tại Trung tâm quân sự của chính phủ thế giới, cô ấy rất đẹp và cô ấy đã làm việc với anh ta trong khi anh ta điều tra làm thế nào Quân Cách mạng có thể có được vũ khí do Chính phủ Thế giới chế tạo. Họ rất hợp nhau. Cuối cùng, anh phát hiện ra rằng Wallaby, là một thành viên của Quân Cách mạng. Cô đang làm việc bí mật, cho họ biết các chuyến hàng vũ khí mà họ có thể chiếm quyền điều khiển. Anh ta nên giết cô ta. Đó là thứ tự của Mật mã Pol.

Đặc vụ Sora, bạn là một người tốt, nhưng bạn đang làm việc sai Wallaby nói.

Không, bạn là người lầm đường. Quân Cách mạng nghĩ rằng họ có thể cứu thế giới bằng cách bắt đầu chiến tranh? Bằng cách đặt người vô tội vào nguy hiểm? Sora hỏi.

Hãy đến với tôi, và tôi sẽ cho bạn thấy sự thật về vị Vua vĩ đại của thế giới.

Bạn có biết gì về Hoàng thân? Là thủ lĩnh Lionel của bạn, đang cố gắng ám sát anh ấy? Sora hỏi cô, thanh kiếm của anh vẫn áp vào cổ cô. Nhưng mặc dù cô là kẻ thù của anh, anh vẫn quan tâm đến cô.

Họ giả vờ rằng chính phủ của chúng ta là một nền dân chủ, trong khi thực tế nó bị kiểm soát bởi những người khủng khiếp. Cô ấy nói.

Bạn có thực sự nghĩ rằng bạn có thể đánh lừa tôi với một âm mưu như vậy không?

Đây không phải là một âm mưu. Tôi có thể chứng minh điều đó với bạn. Cô nói và anh ngập ngừng vì đó là cô. Nếu đó là bất cứ ai khác, Sora sẽ giết họ ngay tại chỗ nhưng vì đó là cô, anh ta lắng nghe và cho phép cô dẫn anh ta đến Hang Thiên thể của Vua.

Anh ta vẫn đi theo cô gái này và cô ta đã cho anh ta thấy sự thật về Chính phủ mà anh ta đang phục vụ. Trong số nhiều tiết lộ khác, anh phát hiện ra:

Đó không phải là một nền dân chủ.

Những người duy nhất được phép có quyền lực, ngồi trên ngai vàng Thế giới, là những người được coi là xứng đáng bởi một xã hội bí mật của Five Elders và họ đã sử dụng những người từ các quốc gia không liên kết với Chính phủ Thế giới làm nô lệ của họ. Có nhiều bí mật khủng khiếp khác và thế giới của Sora sụp đổ với anh ta .

Sabo đã viết cảnh này trong thời gian Ace ra khỏi thị trấn làm việc tại một chi nhánh khác của Whitebeard Security. Ace đã bị tổn thương vào thời điểm đó, một vết thương rất nhỏ và Sabo đã nhận ra sự thật về việc mất Ace như thế nào. Sabo đã tự lừa mình khi cậu và Kid hẹn hò. Bởi vì Sabo thích Kid, cậu nghĩ rằng cậu có thể vượt qua Ace và thay vào đó yêu Kid. Nhưng sự thật đánh Sabo như một tảng đá, và nó đột nhiên trở nên khó vẽ hơn, bởi vì Ace không ở đây để cho cậu sức mạnh. Và cậu quyết định kết thúc câu chuyện trong một bi kịch, trong trường hợp Sabo hoàn toàn mất đi lối viết của mình, giống như cuộc đời mình.  

Khi Năm Elder phát hiện ra rằng Sora đã đến Hang Thiên thể của Vua và tìm thấy bí mật của họ, họ đã phái Đô đốc Hạm đội đến giết anh ta.

Sora gửi tin nhắn cho anh trai và em gái của anh ấy bảo họ gặp anh ấy ở một địa điểm nhất định, để anh ấy có thể cho họ thấy họ thực sự đang chiến đấu vì ai. Anh ấy đã gửi cho họ một chiếc SOS. Thật không may, Lucy nhận được tin nhắn quá muộn và cô không thể đi nhưng Axl, không bao giờ từ chối giấy triệu tập khẩn cấp từ em trai của anh theo dõi tin nhắn.

Cùng ngày, khi Sora nói với Axl sự thật, Đô đốc Hạm đội đã tìm thấy anh ta.  Một cuộc chiến xảy ra sau đó, và họ bắn hạ tàu của Sora.

Đô đốc sau đó đi theo Axl, người được Poison Pink của Germa 66 cứu, người đã theo dõi anh ta.

Chính phủ coi 'cái chết' của Sora là một vụ giết người bi thảm của một đặc vụ chính phủ trung thành và đổ lỗi cho anh trai anh ta. Axl trở thành một kẻ bị truy nã. Axl đã quẫn trí trước cái chết của em trai mình và sự phản bội từ chính phủ mà anh ta đã phục vụ. Thay vì dành cả cuộc đời trong một cái lồng, anh chọn tham gia Germa 66.

Bộ phim kết thúc với cảnh Lucy run rẩy và khóc khi biết tin người anh cả của mình đã giết người kia. Cô không tin, cô không thể tin được, không phải không nghe thấy câu chuyện của anh nhưng cô đã mất hai anh em trong một ngày.

Bảng vẽ cuối cùng là của Wallaby tìm kiếm Sora tại nơi con tàu của anh ta bị bắn hạ. Không có dấu hiệu gì về những gì thực sự đã xảy ra với Sora, đó là cách câu truyện kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro