Lô đỉnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vị sư tôn này thực ra còn khó đối phó hơn so với những người trước... Lâm Tịch Ngôn ngồi xếp bằng ở ngoài đại sảnh, hai mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm người đàn ông xuất trần (*) trên đài, tính toán nên làm như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ. Hệ thống thiết lập hắn là một tiểu đệ tử không có gì nổi bật, thiên phú bình thường, ngay cả một cái liếc mắt sư tôn cũng chẳng thèm cho hắn chứ đừng nói đến trò chuyện. Nhưng mà vị băng sơn mỹ nhân này ngược lại rất hợp khẩu vị của hắn, vừa nghĩ tới không bao lâu nữa người này sẽ quỳ sấp trên mặt đất bị mình đụ hết lần này đến lần khác là cặc của hắn cũng đã rục rịch muốn dựng đứng.

(*)Thoát khỏi trần tục phiền não/thoát khỏi cuộc đời bụi bặm nhơ bẩn

Để thu hút sự chú ý của sư tôn, tu vi nửa vời như bây giờ chắc chắn không được, phải tìm đường tắt để nhanh chóng tăng tu vi lên thôi. Lâm Tịch Ngôn nhớ tới tên nhiệm vụ, Lô Đỉnh...

Hệ thống vì hắn mà chuẩn bị rất chu đáo, thân thể hắn có được năng lực dù có lăn giường với bất kì kẻ nào cũng có thể tăng tu vi, ai ở trước mặt hắn cũng đều là lô đỉnh, để cho hắn lợi dụng thải bổ. Hắn nhìn lại phần thưởng của nhiệm vụ trước: Bình xịt và thuốc kích dục gây nghiện cực mạnh, Lâm Tịch Ngôn đã nảy ra ý tưởng.

"Sư huynh." Lâm Tịch Ngôn gọi nam tử áo xanh phía trước, lộ ra một nụ cười ngượng ngùng lại chân thành.

"Ngươi là... Lâm sư đệ? Có chuyện gì vậy?" Tố Tích có chút kinh ngạc nhìn hắn.

"Là như vậy, gần đây ta chuẩn bị lên Trúc Cơ, muốn thỉnh giáo sư huynh một số vấn đề." Lâm Tịch Ngôn dứt lời, còn khẽ cúi đầu tỏ vẻ thành ý. Vị Tố Tích sư huynh này tốt bụng có tiếng, bình thường nếu đồng môn tu luyện khó khăn y đều sẽ hỗ trợ, lần này đương nhiên cũng không nghi ngờ gì cả, tươi cười cùng Lâm Tịch Ngôn đi đến trúc xá hắn tu luyện.

Để phòng ngừa bị người quấy rầy quá trình tu luyện, mỗi một trúc xá đều có kết giới, bởi vậy sau khi rẽ vào khúc cua, Lâm Tịch Ngôn không thèm cố kỵ nữa, hắn đứng ở phía sau Tố Tích xịt thuốc về phía y.

Bởi vì lượng thuốc phun ra không nhiều lắm nên Tố Tích không hề phát hiện, vào trúc xá giảng giải những điểm mấu chốt của kì Trúc Cơ cho hắn, còn tặng hắn một viên Trúc Cơ Đan. Đại khái qua thêm một tuần trà (10-15 phút), thuốc xịt dần dần có hiệu quả.

"Ưm... Hô, sư đệ... Ngươi, hiểu chưa... Hưm..." Khuôn mặt trắng nõn của Tố Tích đã đỏ ửng, y bất giác vươn đầu lưỡi ra liếm đôi môi có chút khô khốc, hơi thở càng ngày càng dồn dập.

Lâm Tịch Ngôn tiến đến nắm lấy tay Tố Tích, ra vẻ kinh ngạc hỏi: "Sư huynh, mặt huynh trông đỏ quá, có phải không thoải mái ở đâu không? A... Sư huynh, mặt huynh nóng quá!" Một tay hắn áp lên gò má y, lặng lẽ mỉm cười nhìn vị sư huynh gần như là không khống chế được bản thân cọ cọ mặt vào mu bàn tay hắn.

Tố Tích đã hoàn toàn ngấm thuốc, y cảm thấy cả người mình vừa nóng vừa ngứa, chỉ có dán vào làn da Lâm Tịch Ngôn mới có thể nhận được một chút mát lạnh. Suy nghĩ của y bắt đầu trở nên hỗn loạn, cả người theo bản năng dựa vào trong lòng Lâm Tịch Ngôn bằng các tư thế uốn éo dâm đãng mà chính y cũng không phát hiện ra.

"Ô... Nóng, nóng quá... Sư đệ, ưm... Giúp ta, chạm vào... chạm vào ta đi..." Tô Tích nóng không chịu nổi nữa, lung tung kéo cổ áo xuống, lộ ra lồng ngực trắng nõn cùng núm vú màu đỏ tươi.

Lâm Tịch Ngôn lạnh lùng nhìn, nếu đây là mục tiêu công lược của mình, hắn sẽ có hứng thú chậm rãi dạy dỗ, nhưng bây giờ hắn muốn nhanh chóng đề cao tu vi, đành phải ủy khuất vị sư huynh này vậy. Bàn tay hắn dùng sức một chút, quần áo vốn đã bị lôi kéo đến lỏng lẻo hoàn toàn bị cởi bỏ, lộ ra thân thể trẻ tuổi cân xứng. Mà Tố Tích bị lột sạch quần áo, mát mẻ trong phút chốc làm cho y thoải mái rên lên một tiếng, cơ thể vừa chờ mong lại vừa không biết làm sao nằm ngửa ở trên giường.

Rất nhanh, hai chân của y đã bị thô bạo tách ra, bộ phận khó có thể mở miệng giữa hai chân bị ngón tay tùy ý đâm thọc hai cái, một lượng dịch nhầy ấm áp từ nơi đó chảy ra. Sau khi kết đan ích cốc y đã không còn sử dụng nơi đó nữa, bởi vậy cảm giác bị dị vật tiến vào làm cho y cảm thấy cực kì lạ lẫm, nhưng lại mang đến sự thích thú đáng sợ.

Nhìn thấy y nước nôi dầm dề, Lâm Tịch Ngôn cũng không khách khí nữa, trực tiếp rút ngón tay ra đổi thành cặc bự đã cương cứng của mình tách ra cái lỗ thịt đã hơi hé mở, ưỡn thắt lưng địt lút cán.

"A a a...! Gì, gì vậy... Sư đệ, sư đệ... Ưm a, ta... ôi a a a," Tố Tích điên cuồng lắc đầu, thân thể bị thuốc khống chế nên hoàn toàn không cảm nhận được đau đớn, chỉ có sảng khoái vô tận. Hai chân thẳng tắp của y co giật kịch liệt, dương vật ngây ngô giữa hai chân thế mà lại bị địt đến bắn tinh.

"Đúng là đĩ dâm! Địt chết huynh!" Bàn tay rảnh rỗi của Lâm Tịch Ngôn nắm lấy núm vú của y dùng sức xoa nắn, thân dưới nhấp càng thêm dùng sức, ngay lúc đó một dòng nước ấm áp từ Kim Đan trong bụng Tố Tích chậm rãi chảy ra.

Sau một đêm điên cuồng đụ địt, Lâm Tịch Ngôn thành công đạt Trúc Cơ.

Mặc dù biết phần thưởng mà hệ thống tặng rất đáng tin cậy, nhưng vì để ổn định tác dụng của thuốc, thừa dịp Tố Tích bị địt cho hôn mê còn chưa thanh tỉnh, Lâm Tịch Ngôn lại phun thêm thuốc vào cái phần thịt ướt đẫm lòi ra ngoài lỗ đít của y. Không ngờ hắn vẫn đánh giá thấp hiệu lực của loại thuốc này, Tố Tích bị cơn nứng trào lên ép cho tỉnh lại.

"A ha... Ngứa quá, cứu cứu ta... Sư đệ, cho ta... Nhanh, mau địt vào đi... A a, không chịu nổi, mau..." Tố Tích gượng dậy thân thể mềm nhũn quỳ rạp trên giường, hai tay bóp lấy bờ mông dùng sức vạch ra hai bên, phơi bày lỗ đít đỏ tươi cầu xin Lâm Tịch Ngôn địt vào, dịch ruột nhầy nhụa liên tục trào ra từ bên trong lỗ đít ướt át.

Lâm Tịch Ngôn nhìn bộ dáng nếu không được địt sẽ phát điên này của y, không còn cách nào khác lại cắm vào, dù sao mình cũng chẳng thiệt thòi gì, coi như là để tăng tu vi vậy.

Bởi vì dùng thuốc quá liều nên thân thể Tố Tích hưng phấn lạ kì, y chảy nước dãi lớn tiếng rên rỉ dâm đãng, thân dưới bị giã hai cái là đã phun đến rối tinh rối mù, ngay cả túi tinh cũng bị bắn đến trống rỗng, để rồi cuối cùng thanh cặc đỏ bừng kia chỉ có thể chảy ra nước tiểu màu vàng nhạt trông vô cùng đáng thương, còn Lâm Tịch Ngôn một lần cũng chưa từng bắn qua.

Thoáng chốc nửa tháng đã trôi qua, chứng nghiện tình dục của Tố Tích thường xuyên phát tác, cứ qua hai ba ngày là y lại đi tìm Lâm Tịch Ngôn, hoàn toàn bỏ bê tu luyện. Y cũng không biết mình bị làm sao, dù biết rõ việc này quá hoang đường nhưng lại không khống chế được bản thân.

"Ô... Ưm ha, lại... Lại nữa..." Tố Tích đỡ bàn mới miễn cưỡng đứng vững, một trận ngứa ngáy quen thuộc từ hạ thân truyền đến. Loại tình huống này đã xuất hiện rất nhiều lần, y biết mình lại lên cơn nứng, muốn đi tìm sư đệ để giúp y giảm ngứa ngáy.

Tố Tích lảo đảo chạy trên đường nhỏ dẫn tới trúc xá nơi Lâm Tịch Ngôn ở, vừa mới xuyên qua kết giới, Tố Tích liền không chịu nổi nữa mà cởi sạch quần áo. Bộ đồ kia rõ ràng là dùng tuyết sa thượng phẩm may nên, nhưng hôm nay mặc lên trên người lại bị nó cọ xát vùng kín dâm loạn nhạy cảm, làm cho y cảm thấy ngứa ngáy trống rỗng.

Quần áo cởi ra tùy ý ném lên phiến đá xanh trước nhà trúc, Tố Tích thì thuần thục quỳ trên mặt đất, hai chân mở rộng lộ ra chỗ riêng tư đã sớm nhớp nháp không chịu nổi. Y dồn dập thở dốc, uốn éo thắt lưng bò về phía nhà trúc, mỗi một bước, nước dâm dính nhớp lại nhiễu xuống từ giữa đùi, lưu lại từng vết nước trên đường đá.

Lâm Tịch Ngôn cũng không ở trong trúc xá, đây không phải lần đầu tiên Tố Tích gặp phải loại tình huống này, y ngựa quen đường cũ lấy ra cây gậy màu đen phủ đầy gai mềm to bằng cánh tay từ trong rương bên dưới gầm giường, gấp gáp cắm vào trong lỗ thịt đã ướt mềm của mình.

Mà Lâm Tịch Ngôn lúc này lại đang híp mắt nhìn cô nàng mặc bạch y trước mắt, cô mỉm cười ấm áp đưa dược liệu đã được bao bọc cẩn thận cho hắn, còn đặc biệt viết một tờ hướng dẫn sử dụng chi tiết, hoàn toàn không biết lấy dược liệu chỉ là cái cớ, mục đích của Lâm Tịch Ngôn là đem cô làm lô đỉnh đè dưới thân...

Lâm Tịch Ngôn nhìn Mộc Tình sư thúc của mình không hề phòng bị xoay người đi phối dược, hắn lặng lẽ đứng dậy, lấy ra bình xịt trong tay áo, nhẹ nhàng phun về phía Mộc Tình.

"Tỷ tỷ!" Đúng lúc đó, một thiếu niên đột ngột đẩy cửa bước vào, lực mở cửa ra mang đến một luồng gió thổi tan những giọt thuốc li ti, nhưng lại khiến cho thiếu niên kia hít vào hơn phân nửa.

"Tiểu Phong, ngươi lúc nào cũng bộp chộp hấp tấp như vậy, không sớm thì muộn cũng sẽ gây họa." Mộc Tinh mỉm cười rót cho cậu một chén trà rồi xoay người tiếp tục phối dược.

Lâm Tịch Ngôn thầm nghĩ: Không phải đã gây họa rồi sao... Hắn hứng thú nhìn hai tỷ đệ trước mặt, không bỏ qua một chút biến hóa nào. Chẳng qua bình thuốc vừa rồi là liều vừa đủ cho một người, lại bị Mộc Phong quấy rối như vậy nên cả hai người bọn họ đều hít vào phân nửa, phần còn lại trực tiếp bị thổi tan, đương nhiên hiệu lực không còn lý tưởng nữa. Hắn đợi một lát, chỉ có Mộc Phong tu vi còn nông nên sắc mặt hơi ửng đỏ, mà tu vi Mộc Tình đã là Kim Đan hậu kỳ thì chẳng có bất kỳ phản ứng gì.

Bên này Mộc Tình đã phối hợp xong tất cả dược liệu hắn muốn, Lâm Tịch Ngôn cũng không đợi chờ nữa, đứng dậy cáo từ. Dù sao thuốc này không có hắn sẽ không giải được, để cho nó tích tụ trong cơ thể hai tỷ đệ này thêm vài ngày, đến lúc đó lại càng dễ dàng nắm trong lòng bàn tay.

Hắn trở về trúc xá với tâm tình không tồi thì phát hiện Tố Tích trong phòng đã gần kề bờ vực sụp đổ, một tay y đem gậy mát xa nhanh chóng đâm chọc, tay còn lại thì liên tục tuốt cặc nhưng không cách nào xuất tinh, buồn bực co rúm cơ thể trên mặt đất thành một nhúm.

"A a... A... Sư đệ, chủ nhân... Địt ta đi, lỗ dâm hư hỏng ngứa quá... Phát điên mất... Ô..." Khoảnh khắc nhìn thấy bóng dáng Lâm Tịch Ngôn, Tố Tích liền dùng hết sức lực bò qua, cả người giống như một cục thịt uốn éo cọ xát bên chân hắn, giữa hai chân nước nôi chảy ra tràn lan.

Lâm Tịch Ngôn buồn cười bế y lên rồi đè xuống mặt bàn, biết y lên cơn nghiện đã được một thời gian dài, sắp đến cực hạn nên hắn không tra tấn y nữa, thống khoái bắn vào trong cái miệng ẩm ướt nóng rẫy kia. Tố Tích cuối cùng cũng được ăn tinh dịch, y phát ra một tiếng rên dâm đãng cao vút, lúc này mới chịu bắn tinh rồi rơi vào hôn mê.

"Hệ thống, có ở đây không?" Lâm Tịch Ngôn nhìn Tố Tích, khều khều hệ thống như có điều suy nghĩ.

"Hệ thống YD 1.0 vì ngài phục vụ. Ký chủ muốn biết cái gì?"

"Thuốc này của mi yêu cầu phải có ta mới cai nghiện được à?" Mục tiêu của hắn suy cho cùng vẫn là sư tôn, còn những người này chỉ là công cụ giúp đề cao tu vi, hắn cũng không muốn dây dưa không ngớt với đám người này.

"Trong khu thương thành của hệ thống có thuốc giải trừ ràng buộc, bất cứ lúc nào ký chủ cũng có thể dùng điểm tích lũy để đổi."

Chậc, hệ thống này vẫn rất có tình người... Lâm Tịch Ngôn lập tức mua một lọ, tiện thể mua luôn thuốc xóa sạch trí nhớ, rồi xịt thẳng về phía Tố Tích đang hôn mê.

Vài ngày sau, Lâm Tịch Ngôn lại đi đến Dược Lư, tình cờ là cả Mộc Tình và Mộc Phong đều ở đây.

Hắn thản nhiên báo ra dược liệu mình cần, Mộc Tình gật đầu ghi nhớ. Mộc Phong lại bắt đầu đứng ngồi không yên, thiếu niên lấm la lấm lét nhìn trộm hắn, cặp mông tròn vểnh được bao bọc dưới vạt áo trắng kia không nhịn được mà uốn éo trên ghế gỗ.

"Ừm... Huynh, huynh tên là Lâm Tịch Ngôn à?" Ánh mắt Mộc Phong gần như là dính chặt trên người hắn, khuôn mặt đỏ bừng cố gắng tìm đề tài, đồng thời thân thể cũng vô thức nghiêng về phía trước.

Lâm Tịch Ngôn cười thầm trong lòng, nghĩ bụng tu vi của nhóc con này quá kém, dù lượng thuốc hít vào không bằng tỷ tỷ cậu, vậy mà giờ đã mang cái bộ dạng thèm được đụ như thế này rồi, còn Mộc Tình thì chắc cũng không khác mấy.

Quả nhiên, khi nghe được tiếng thở dốc của đệ đệ, Mộc Tình xoay người lại, khuôn mặt của cô cũng đỏ ửng. Lượng thuốc hôm ấy cô hít phải hơn phân nửa, tích luỹ lâu như vậy, cho dù tu vi có cao thâm như thế nào đi chăng nữa thì thuốc cũng đã ngấm vào tận xương tuỷ, lúc này cô đã đến cực hạn.

Lâm Tịch Ngôn chơi đùa chén trà trong tay, đột nhiên buông ra, chén trà lập tức đổ ập vào giữa hai chân Mộc Phong. Lâm Tịch Ngôn thuận thế cúi người xuống, giả bộ dùng khăn vải lau chùi, tay hắn không nhẹ không nặng vuốt ve cặc nhỏ ngây ngô của thiếu niên.

"Ô ưm... Ha á, nhẹ một chút... Lâm Tịch Ngôn, huynh... A ha, ưm... Nóng quá, huynh chạm vào đệ đi... Ưm..." Tính tình Mộc Phong trẻ con nên không đủ kiên nhẫn mà tuân theo tiếng lòng mở rộng hai chân ra, để Lâm Tịch Ngôn có thể sờ sâu hơn một chút, xuống cái vị trí bên dưới...

"Phía dưới cũng ướt sao? Thật xin lỗi, để ta lau cho đệ." Tay Lâm Tịch Ngôn càng lúc càng vói vào sâu hơn, cuối cùng chạm đến chỗ khít chặt giữa đùi, ngón tay nhẹ nhàng đâm lên khiến Mộc Phong run rẩy, đũng quần phía trước xuất hiện một vết ẩm ướt.

Bên trong Dược lư tràn ngập mùi xạ hương nhàn nhạt, mặt Mộc Tình càng đỏ hơn. Cô xấu hổ tiến lên phía trước nhìn hai người, hai chân chụm lại đan chặt.

Sau khi bắn ra sơ tinh, Mộc Phong không còn e dè gì nữa, đôi chân thẳng tắp của cậu tách ra treo ở trên tay vịn ghế dựa, quần áo bị cậu lôi kéo đến lỏng lẻo, phô bày lồng ngực màu mật cùng cặc nhỏ phấn nộn đang vểnh lên lần nữa. Khuôn mặt ửng hồng của thiếu niên tràn đầy mê say, dâm đãng thúc giục: "Tiếp tục... vuốt cho đệ đi, thoải mái quá... Tịch Ngôn, Tịch Ngôn ca ca... Cắm vào chỗ đó của đệ đi mà, ô a..."

Lâm Tịch Ngôn thấy cậu bắt đầu nứng rồi, trực tiếp duỗi ba ngón tay đâm vào trong lỗ đít ẩm ướt kia, moi móc trêu chọc khiến cho Mộc Phong liên tục rên rỉ dâm đãng.

Mộc Tình bị bỏ rơi ở một bên rốt cục nhịn không nổi nữa, cô đỏ mặt đi đến bên cạnh đệ đệ, nhẹ nhàng đong đưa phần hông, vừa rụt rè vừa chờ mong mà nỉ non: "Ưm... Ưm a, Tịch Ngôn... Ta cũng... ô..."

"Mộc Tình sư thúc sao vậy? Mặt đỏ như vậy, hay là cũng mắc bệnh giống Mộc Phong sư đệ?" Lâm Tịch Ngôn ra vẻ kinh ngạc.

"Ô... A ha..." Một tiếng sư thúc làm cho Mộc Tình chợt cảm thấy xấu hổ, nhưng cuối cùng vẫn bị dục vọng áp đảo, cô dán thân thể lên người Lâm Tịch Ngôn, thì thầm: "Đúng vậy, giống như Tiểu Phong... Tịch Ngôn xoa xoa giúp sư thúc với... Sư thúc khó chịu quá... Ưm ô..."

Nhưng Lâm Tịch Ngôn sẽ không dễ dàng thỏa mãn cô như vậy, hắn đè Mộc Phong nằm sấp trên bàn, nhắm ngay lỗ đít ướt sũng mà đút con cặc thô dài khiến người ta khiếp sợ vào trong, hai tay nắm lấy núm vú nhỏ xinh của thiếu niên nhào nặn một cách điêu luyện.

Làm tình như vậy được một lúc, hắn mới sực nhớ bên cạnh còn có một người cần được an ủi, hắn mỉm cười xin lỗi Mộc Tình: "Sư thúc, đệ đệ của ngài thật sự quá dâm, đệ ấy cứ mút chặt lấy ta không chịu nhả, cho nên phiền ngài tự mình giải quyết trước một chút."

Nói xong, hắn ra ám chỉ, đá mắt sang cạnh bàn sắc nhọn. Đệ đệ buông thả không ngừng rên rỉ dâm đãng càng thêm kích thích Mộc Tình, cả người cô phát run, mái tóc dài đen nhánh ướt đẫm mồ hôi bết dính trên khuôn mặt, một tia lý trí cuối cùng cũng biến mất, hai gò má của cô ửng hồng, cô run rẩy cởi bỏ ngoại bào cùng tiết khố, chỉ giữ lại một cái yếm màu trắng mỏng manh, nước nhờn không ngừng chảy ra ở giữa đôi chân thẳng tắp rồi nhỏ từng giọt xuống đất. Cô cứ thế mà giẫm lên từng vũng nước dâm của bản thân đi đến bên cạnh bàn, ướm vùng kín thưa thớt lông mu của mình vào góc bàn nhô ra.

"Ô ô... Cứng quá... Ưm, Tịch Ngôn..."

Góc bàn cứng rắn kích thích lỗ lồn ngứa ngáy của Mộc Tình khiến cô không nhịn được mà banh rộng hai chân, để toàn bộ mép lồn đều đè ép chà xát tới lui ở trên mặt bàn. Góc bàn cọ vào hột le rồi lại hung hăng nghiền ép miệng lồn dâm chưa từng được ai chạm vào, khiến cho nó biến dạng.

Lâm Tịch Ngôn hài lòng nhìn người phụ nữ trước mắt, quay Mộc Phong về phía Mộc Tình, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ mông tròn lẳn của thiếu niên: "Nhìn tỷ tỷ của đệ đói khát như thế nào kìa, thèm cặc bự đến nỗi chảy nhiều nước như vậy... Đệ có muốn nhường cặc bự lại cho tỷ tỷ mình không?"

"A a... Tiểu Phong, nhường, nhường cho tỷ tỷ đi... Ngứa chết mất, cái bàn... Không đủ sướng... Muốn, muốn... cặc, cặc lớn á... Ô ưm... Tiểu Phong..." Mộc Tình khó chịu càng dùng sức uốn éo, góc bàn thậm chí đã địt vào lỗ lồn vào cô, nhưng ngứa ngáy sâu bên trong lại không chịu thuyên giảm, cô thèm thuồng nhìn đệ đệ bị địt đến chảy nước miếng, hy vọng giờ phút này người bị đè trên mặt bàn chính là mình.

Mộc Phong ngẩng đầu nhìn khuôn mặt méo mó bởi vì dục vọng của tỷ tỷ, biết cô rất muốn cặc bự, thế nhưng... Mình vẫn chưa bị địt đủ mà, lỗ đít vẫn còn rất ngứa. Cậu đắn đo cúi đầu tránh ánh mắt Mộc Tình, siết chặt lỗ đít không muốn nhường lại cặc bự trong cơ thể.

Qua hơn nửa canh giờ, Mộc Phong bị địt đến bắn ba lần, nhưng cậu vẫn chưa đã thèm cứ quấn riết lấy Lâm Tịch Ngôn, khi được Lâm Tịch Ngôn bế lên trên giường, hai chân vẫn còn quấn chặt eo hắn. Mà góc bàn cũng không cách nào thỏa mãn cơn nứng của Mộc Tình được nữa, cô lảo đảo trèo lên giường, phô bày lồn dâm ướt sũng nước sướng ở trên chiếc giường đã từng chữa khỏi vô số bệnh nhân này. Cô lắc lư cặp mông tròn múp, giống như một con lợn nái mất lý trí đẩy đệ đệ sang một bên rồi dẩu cao mông mình đến trước mặt Lâm Tịch Ngôn, hưng phấn chờ được âu yếm.

Lâm Tịch Ngôn rất hài lòng với hiệu quả hiện tại, dù sao lô đỉnh càng đĩ thoã thì càng thuận tiện cho hắn hấp thu công lực, sự đĩ điếm của Mộc Tình đã hoàn toàn được khai phá, lúc này mà giao hợp thì làm ít mà công to.

Hắn không chút luyến lưu vứt bỏ Mộc Phong còn đang chìm đắm trong dục vọng sang một bên, đem con cặc có kích thước kinh người địt vào miệng lồn vừa bị chà xát đỏ ửng, hắn còn chưa kịp động đậy thì Mộc Tinh đã gấp gáp ưỡn mông, nuốt hơn một nửa cặc bự vào trong, đồng thời, lỗ lồn chưa từng được ai ngó ngàng đến chảy ra máu trinh xử nữ.

"Sư thúc quả là đĩ điếm trời sinh, mới lần đầu phá thân mà đã sẽ ưỡn mông tranh giành đàn ông, chậc." Lâm Tịch Ngôn đùa giỡn bầu vú trắng như tuyết của Mộc Tình, không có ý tốt thong thả đưa đẩy.

"Ô... Ô ưm... Phải, ha... Trời sinh thiếu đụ... Mau địt sư thúc đi... Tịch Ngôn, bên trong sư thúc còn... Còn ngứa lắm... Không phải cố ý, giành đàn ông... Thật sự là quá, quá khó chịu... Sư thúc quá dâm..." Danh xưng cấm kỵ lại biến thành chất xúc tác tình dục, Mộc Tình mặt mày ửng đỏ rên rỉ gợi tình, tiếng rên ư ử làm cho Mộc Phong ở bên cạnh chịu không nổi lại phát nứng.

Lâm Tịch Ngôn biết cô đã đến cực hạn, nếu không thoát khỏi cơn nghiện này, nhân cách của Mộc Tình sẽ bị dục vọng phá hủy hoàn toàn, lúc này mới thống khoái tiến vào chỗ ngứa ngáy nhất trong lỗ lồn kia, cùng lúc đó linh lực mạnh mẽ từ đan điền của Mộc Tình cũng cuồn cuộn chảy vào kinh mạch của Lâm Tịch Ngôn.

Không biết có phải là do lô đỉnh là gái đồng trinh nên công hiệu tốt hơn hay không, Lâm Tịch Ngôn có thể cảm nhận rõ ràng tu vi của mình tăng lên vùn vụt, lần thứ ba bắn vào tử cung Mộc Tình, tu vi của hắn cũng vượt qua Trúc Cơ trung kỳ, trực tiếp đạt Trúc Cơ hậu kỳ, linh lực hùng hậu tích tụ ở đan điền, đây là dấu hiệu sắp kết đan.

Hai cái lô đỉnh trên giường đã bị địt đến hôn mê bất tỉnh, từng dòng nước dâm không ngừng trào ra từ giữa đôi chân đang banh rộng của hai người, làm ướt sũng cả giường nệm.

Lợi dụng thân phận của Mộc Tình, Lâm Tịch Ngôn dễ dàng tiếp cận với một vài vị sư thúc có tu vi khá cao, chiếc giường kia hầu như ngày nào cũng ướt mèm bởi những người khác nhau, chỉ ngắn ngủi nửa tháng, Lâm Tịch Ngôn đã từ Trúc Cơ hậu kỳ tiếp tục thăng cấp.

Đêm đó, xung quanh Dược Lư bày ra kết giới, ngăn cách âm thanh dâm loạn bên trong.

Hai gò má Mộc Tình ửng hồng, cả người trần trụi nằm ở trên giường, Mộc Phong đang nằm sấp trên người cô ngậm mút núm vú đầy đặn, con cặc của Mộc Phong thúc vào trong lỗ đít cô cố gắng khai phá, lồn dâm phía trước bị địt liên tục nửa tháng nay khiến nó trở nên lỏng lẻo, môi lồn đỏ sậm co giật phun ra nước dâm.

Còn Lâm Tịch Ngôn thì đang đè lên một chàng trai xinh đẹp mày kiếm mắt sáng, cặc bự vồ vập địt mạnh vào lỗ đít khít chặt của người nọ.

"Ôi... Không, chậm một chút... Ưm a... Hỏng mất, á!" Chàng trai cau lại cặp mày xinh đẹp phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, thắt lưng cường tráng run bần bật, y dùng hết sức lực bò về phía trước, muốn thoát khỏi sự xâm phạm đáng sợ này, nhưng lại bị Lâm Tịch Ngôn dễ dàng tóm trở về, nhấp một cái vào sâu trong đường ruột của y.

"A a a a——! Chết mất... Không, không muốn... đi ra ngoài... Ừm a a..." Tuyến tiền liệt bị hung hăng va chạm làm cho chàng trai sướng muốn điên mà hét lớn, sức lực toàn thân giống như bị rút cạn, y mềm nhũn nằm liệt trên giường, run lẩy bẩy mặc cho người phía sau muốn làm gì thì làm, linh khí trong cơ thể cũng rã rời theo chủ nhân, toàn bộ tràn ra đổ về cơ thể Lâm Tịch Ngôn.

Đột nhiên, trên bầu trời Dược lư hình thành dải linh lực mãnh liệt, lượng lớn linh khí hội tụ ở đan điền của Lâm Tịch Ngôn, không ngừng xoay tròn hết lớp này đến lớp khác. Lúc này Lâm Tịch Ngôn tựa như một cái động không đáy, tham lam hấp thu linh khí trong cơ thể của chàng trai kia.

"Tuyên Lâm sư thúc, vất vả cho người rồi." Lâm Tịch Ngôn bắt lấy bắp đùi chàng trai, cặc bự cương cứng trong cơ thể lại thúc sâu vài phần.

"Gì, gì vậy... Không, a a! Mới... vừa cao trào... A, ha... Để ta, nghỉ ngơi... ưm ha, nghỉ ngơi một chút... Tịch Ngôn, ô a a... Chịu không nổi nữa, ô a... Chết mất, bị địt chết mất... Sư tỷ, cứu ta... Cứu..." Tuyên Lâm mất đi vẻ cương nghị thường ngày, khuôn mặt lấm lem nước mắt nức nở cầu xin, cặc bự vẫn còn thọc vào rút ra ở lỗ đít vừa mới cao trào hãy còn đang co rút mút chặt, kích thích vùng nhạy cảm mỏng manh của y. Nửa người trên của y mềm nhũn nằm sấp trên giường, chỉ có cặp mông múp mẩy bị ép nâng cao lên, chịu đựng sự xâm phạm.

Nhưng mà Mộc Tình đang bị đệ đệ ruột địt đến nỗi hai mắt dại ra nên mắt điếc tai ngơ đối với lời kêu cứu của sư đệ, thậm chí còn lấy tay vuốt ve con cặc ướt đẫm kia, cười quyến rũ: "Sư đệ à, rất sướng đúng không... Cặc bự của Tịch Ngôn, a a.... Vừa lớn vừa thô, sư tỷ cũng thèm muốn chết... Ưm a... Tiểu Phong, mạnh chút nữa... Sư đệ à, ngươi đến địt vào lồn nứng của sư tỷ đi. Nó ngứa quá..." Mộc Tình mơ màng dựa lại gần, bàn tay liên tục vuốt ve Tuyên Lâm, ép buộc con cặc vừa mới bắn kia cương cứng trở lại, sau đó nhổm người dậy nuốt nó vào trong cơ thể.

"A... Không, sư tỷ... Không muốn, tha cho ta đi... Vừa mới, bắn xong... Bắn không nổi nữa rồi... Ô ô, Tịch Ngôn... Không... A a a..." Trước sau bị kích thích cùng lúc làm cho cả người Tuyên Lâm phát run, nước mắt rơi không ngừng, khoái cảm va chạm với sự mỏi mệt khiến cho lý trí vốn đã căng thẳng đến cực hạn của y sụp đổ.

Cứ vậy đi... Y nghĩ: Cứ vậy mà buông thả đắm chìm trong đó thôi...

Tuyên Lâm lộ ra một nụ cười quyến rũ, ôm lấy Mộc Tình dưới thân, rồi lại lắc lắc mông mút chặt Lâm Tịch Ngôn phía sau. Đồng thời, Kim Đan trong cơ thể y trào ra linh khí tinh khiết, bị Lâm Tịch Ngôn hấp thu toàn bộ.

Đợi đến khi hoàn thành kết đan đã là ba canh giờ sau, Lâm Tịch Ngôn thần thanh khí sảng đứng lên, cảm nhận sự lưu chuyển của Kim Đan trong cơ thể, nhẹ nhàng nở nụ cười.

Mà ba người trên giường vẫn còn đang mê man, linh khí của bọn họ gần như đã bị hút khô, nhất là Tuyên Lâm, Kim Đan trong cơ thể y đã ảm đạm không còn phát sáng, sợ là không thể thăng cấp được nữa.

Lâm Tịch Ngôn vốn là người chẳng có gì nổi trội trong môn phái, nhưng chưa đầy một tháng mà đã kết được đan khiến các đệ tử khác bùng nổ, đủ loại đồn đoán ùn ùn kéo đến, chỉ trong thoáng chốc tin đồn đã lan truyền khắp nơi, cuối cùng cũng đến tai Vân Thư chân nhân. Nhìn khối ngọc bài trên tay, Lâm Tịch Ngôn nhếch khóe miệng, không ngờ cơ hội lại đến nhanh như vậy.

"Đệ tử Lâm Tịch Ngôn bái kiến sư tôn." Lâm Tịch Ngôn nở một nụ cười vô hại, chân thành hành lễ.

Vân Thư sắc bén đánh giá đệ tử vừa mới kết đan này, y phóng ra một tia linh khí dò xét quanh thân hắn một phen. Kết quả đương nhiên là chẳng phát hiện ra cái gì, Lâm Tịch Ngôn này tu vi thuần khiết lại tự nhiên, không dính chút ma khí nào, không giống ma tu rơi vào ma đạo như lời đồn đại. Chẳng lẽ đứa nhỏ này thực sự là thiên phú dị bẩm? Chỉ mới một tháng mà đã từ Trúc Cơ đến Kết Đan, thiên phú như vậy cũng là có một không hai trong giới Tu Chân này, vậy thì vì sao khi nhập môn Trắc Linh Thạch không có động tĩnh gì hết?

"Sư tôn?" Lâm Tịch Ngôn thoải mái mặc cho y dò xét, dáng vẻ hiên ngang lỗi lạc nhưng trên mặt lại lộ vẻ ngây thơ không biết gì.

Vân Thư thu hồi linh khí, trầm ngâm nhìn hắn trong chốc lát, cuối cùng đứng dậy đi vào phòng trong.

Cơ hội hiếm có, Lâm Tịch Ngôn nhẹ nhàng đứng dậy mở nắp lọ thuốc vẫn luôn bịt kín, đổ một phần ba vào trong chén trà bạch ngọc mà Vân Thư thường dùng, nước thuốc không màu không vị nhanh chóng hòa lẫn với nước băng tuyền (suối băng) bên trong chén trà, không cách nào phân biệt được.

Theo như giới thiệu của hệ thống thì thuốc này còn nặng đô hơn nhiều so với thuốc xịt, một khi đã nghiện mà muốn giải thoát thì nhất định phải là do người bỏ thuốc ra tay, không thể tự mình thoát ra. Hơn nữa tu vi càng mạnh thì nghiện lại càng sâu, càng nhịn thì lại càng thèm khát. Rất thích hợp dùng cho Vân Thư chân nhân.

Lâm Tịch Ngôn thản nhiên ngồi trở lại chỗ của mình, đợi một lát Vân Thư đã trở về, trên tay y cầm theo vài quyển tâm pháp tu luyện, lạnh nhạt nói: "Đây là tâm pháp tu luyện nội môn, ngươi cầm lấy mà nghiên cứu thêm đi, nếu có gì thắc mắc cứ đến tìm vi sư."

Vậy là hắn được thu làm đệ tử nội môn rồi đúng không? Lâm Tịch Ngôn diễn nét vui mừng, hai tay tiếp nhận tâm pháp liên tục chắp tay hành lễ, cho đến khi thấy Vân Thư uống hết chén trà hắn mới lấy cớ phải luyện tâm pháp để cáo từ.

Mặc dù biết thuốc của hệ thống rất tốt, nhưng Vân Thư dù gì cũng là đại năng kỳ Hóa Thần, để đề phòng vạn nhất, Lâm Tịch Ngôn phải đợi bảy ngày sau mới ghé qua lần nữa.

"Ưm..." Vân Thư cau mày ngồi xếp bằng ở trên đài tu luyện được lát bằng linh thạch, hô hấp cũng dần trở nên dồn dập.

Lại bắt đầu nữa rồi...

Đây chính là bình cảnh của y từ Hóa Thần kỳ lên Độ Kiếp kỳ, thuốc của Lâm Tịch Ngôn bị y coi là tâm ma của bình cảnh mà không có chút nghi ngờ nào.

Thanh Tâm chú niệm hết lần này đến lần khác, thân nhiệt luôn ở mức cao không chịu giảm. Vân Thư cuối cùng cũng thỏa hiệp không tiếp tục bấm quyết nữa thay vào đó là từ từ thăm dò đến vị trí ở giữa hai chân đang banh rộng. Thật ra tình huống này đã xuất hiện khi y tu luyện từ mấy ngày trước, ban đầu y cố gắng chống cự nhưng rồi cũng dần dần thuận theo, động tác giải quyết này cũng chẳng phải là lần đầu tiên y làm, một tay đặt trên con cặc nửa cương cứng, tay kia thì vói xuống lồn nhỏ xoa nhẹ. Chẳng mấy chốc bộ phận khó nói kia đã ướt sũng nước.

"Hô..." Vân Thư ngửa đầu phà ra hơi nóng, theo động tác trên tay nhẹ nhàng đong đưa thắt lưng, không biết bản thân mình lúc này quyến rũ cỡ nào.

Lâm Tịch Ngôn lẳng lặng đứng nhìn, cổ họng hắn khát khô, hận không thể lập tức địt chết người đàn ông này.

"Sư tôn? Người... Người sao vậy?" Nhưng việc nên làm vẫn phải làm, hắn muốn dạy dỗ cái vị sư tôn này một chút, dạy cho đến khi y biến thành một cái lô đỉnh đĩ điếm chỉ biết có cặc bự.

Vân Thư bị giọng nói đột ngột vang lên này làm cho tỉnh táo lại, y như bị điện giật rút tay ra khỏi vùng kín, đầu ngón tay trắng nõn như ngọc kia còn nhầy nhụa nước dâm ướt sũng.

"Là... Là tâm ma..." Vân Thư nhắm mắt lại không nhìn đệ tử của mình, vệt đỏ ửng trên gò má lan xuống cả xương quai xanh.

Tuy tu vi của y sâu rộng kinh nghiệm phong phú, nhưng trong tình yêu thì Vân Thư chân nhân gần như là một tờ giấy trắng bởi vì thân thể đặc biệt này, lúc này lại bị bắt gặp đang làm chuyện xấu hổ, y thật sự không biết làm sao cứ cứng đờ tại chỗ.

"Thì ra là do tâm ma gây ra, đệ tử nghe nói tu vi càng cao thì tâm ma lại càng hung hiểm, đệ tử sẵn sàng trợ giúp sư tôn!" Lâm Tịch Ngôn không vạch trần y thay vào đó là tương kế tựu kế đưa ra lời đề nghị.

Lâm Tịch Ngôn vừa xuất hiện thì hơi thở nam tính mạnh mẽ của hắn đã nhanh chóng chiếm đoạt căn phòng này, khơi dậy dục vọng của Vân Thư. Bởi vì quá xấu hổ mà sự tỉnh táo ít ỏi mới sinh ra lại tiêu tán, Vân Thư cố gắng kìm chế bàn tay muốn sờ vào bộ phận giữa hai chân kia, thở dốc hỏi: "Ô... Ngươi, ngươi muốn... giúp ta, ưm... như thế nào?"

"Đệ tử có xem ở trong sách cổ, sau khi Hóa Thần thì tâm ma cực kì ngang ngược, không nên làm trái mà phải thuận theo tâm ý của nó, thoã mãn nó, chỉ có như vậy thì nó mới chịu biến mất." Lâm Tịch Ngôn bịa đặt lung tung vài câu sau đó tiến lại gần ôm lấy sư tôn đại nhân nóng hổi vào trong lòng, hai tay giống như đọc được suy nghĩ của y, dứt khoát vói vào trong vùng đất ướt mềm kia.

Chỗ riêng tư ngứa ngáy lại được vỗ về, Vân Thư nhắm mắt lại dựa vào phía sau mà hưởng thụ. Y không quan tâm lời của đệ tử này nói là thật hay giả, y chỉ biết người phía sau này có thể giúp y giải thoát khỏi sự tra tấn mấy ngày nay là được.

"Bên trong, cũng muốn được xoa nữa... Ưm..."

"Sư tôn, thì ra ngài là người âm dương?! Nhiều năm như vậy cái miệng nhỏ nhắn này chưa từng ăn cái gì, khó trách Tâm Ma lại muốn trừng phạt sư tôn... Nhìn nó đi, đói khát đến nỗi chảy cả nước miếng... Chậc, tội nghiệp ghê, cách một cái quần mà cũng muốn ăn luôn ngón tay của đệ tử..."

"A a a, đừng... Đừng nói nữa... Ưm ha, ô..." Vân Thư bị lời nói của Lâm Tịch Ngôn kích động run bần bật, nhưng thân thể lại rất thành thật mà hưởng ứng, lỗ lồn của y đói khát đến mức dù cách một lớp vải cũng không ngừng mút lấy ngón tay hắn, vừa mấp máy vừa thẹn thùng ứa ra nước sướng.

"Được, không nói nữa, đút no tâm ma của sư tôn vẫn là quan trọng hơn. Sư tôn, đệ tử giúp người cởi tiết khố ra nhé, để cho cái lồn nhỏ của người biết mùi đàn ông được không ạ?"

Giọng nói trầm khàn phát ra từng lời dụ dỗ tục tĩu khiến Vân Thư vốn đã u mê không tỉnh táo chẳng thể từ chối nổi, chỉ biết gật đầu lia lịa: "Được, ô... Được... Cởi nó ra... A a..."

Tiết khố màu trắng ướt sũng bị cởi ra, hai chân thẳng tắp cân đối banh rộng gác trên đài tu luyện, miệng lồn non nớt hồng hào bóng nhẫy được phô bày sạch sẽ, lúc này đang phùn phụt phun ra nước dâm. Điều làm cho Lâm Tịch Ngôn kinh hỉ chính là giữa hai chân vị sư tôn đại nhân này trắng nõn nhẵn nhụi, ngay cả một sợi lông mu cũng không có.

Bạch Hổ!

Đúng là cực phẩm!

"Sư tôn, lồn nhỏ của người hồng thật, hai mép thịt ở lỗ lồn vừa múp vừa lớn, thật sự quá xinh đẹp. Chậc chậc, phía trước còn có lỗ tiểu của phụ nữ, sư tôn đã từng dùng nơi này đái qua chưa?"

"Ô... Đừng, đừng gọi ta là sư tôn... A ha... Đừng nói nữa..." Lâm Tịch Ngôn cứ treo từ sư tôn ở cửa miệng giống như đang liên tục nhắc nhở y là cái đồ không biết xấu hổ bày ra tư thế dâm đãng tiếp nhận sự xâm phạm, còn bị đệ tử của mình dùng từ ngữ dơ bẩn thô tục miêu tả "vùng đất cấm"... Vân Thư đau khổ lắc đầu, muốn thoát khỏi sự khiển trách của đạo đức.

"Không được, đệ tử khi nhập môn đã được dạy là phải tôn sư trọng đạo, cho dù là vì sư tôn diệt trừ tâm ma cũng không thể vứt bỏ lễ nghĩa... Hơn nữa rõ ràng là sư tôn rất có cảm giác, không phải sao? Mỗi lần đệ tử gọi người, lỗ lồn của người luôn co rút cực nhanh... Hạt đậu dâm đãng này cũng cứng lên rồi, thoải mái đến vậy sao?" Lâm Tịch Ngôn tinh mắt nhìn thấy hột le ẩn trông hai mép lồn rúp rụp, nhanh tay nhéo mạnh ra sức mân mê, không ngoài dự đoán Vân Thư nằm trong lòng hét lên co giật vài cái, một luồng nước dâm trong suốt sền sệt chậm rãi từ miệng lồn chảy ra.

Đạt tới cao trào lần đầu tiên, Vân Thư híp mắt đắm chìm trong sự sung sướng chưa từng có, bất chợt nhớ tới lời vừa rồi của Lâm Tịch Ngôn: Lồn dâm của người đói khát đến chảy cả nước miếng...

Thật đói... Thật trống rỗng... Muốn ăn... Ăn hết... Tốt nhất là nhồi cho thật đầy...

Vì thế khi ngón tay Lâm Tịch Ngôn từ tốn vạch môi lồn ra thọc tay vào, y cực kì phối hợp dâng lên cơ thể ra bày ra tư thế mời gọi.

"A, sư tôn không chỉ có cơ thể lưỡng tính mà ngay cả màng trinh của phụ nữ cũng có... Làm sao bây giờ? Nếu đệ tử giúp sư tôn diệt trừ tâm ma thì trinh tiết của sư tôn sẽ bị vấy bẩn mất..." Lâm Tịch Ngôn ra vẻ đáng tiếc, ngón tay lại nóng lòng muốn đâm chọc thử tấm màng mỏng tang kia, thỉnh thoảng lại gãi gãi xung quanh khiến Vân Thư còn đang đắm chìm trong dư vị cao trào phải rùng mình.

Lúc này Vân Thư đang bị khoái cảm trước nay chưa từng có kích thích làm cho đầu óc rối loạn, chỉ chăm chăm muốn đệ tử trước mắt này lấp đầy lỗ lồn trống rỗng của mình, y gật đầu lia lịa: "Ha a... Giúp ta, phá thân... Ô hưm, gì cũng được... Lấp đầy, a... A ưm, đói quá..." Nói xong, y còn đung đưa thắt lưng nghênh đón những ngón tay đâm vào trong cơ thể, nước dâm không ngừng trào ra từ trong lỗ lồn, tích thành một vũng nước ở trên đài bạch ngọc.

Lâm Tịch Ngôn nhìn khuôn mặt vốn lạnh lùng của sư tôn vì tình dục mà đặc biệt mê người, bụng dưới thắt lại, cuối cùng hắn cũng không nhẫn nại nữa, cởi bỏ quần áo phô bày con cặc thô to kích thước bất thường.

Đầu cặc đầy đặn vừa mới đút vào miệng lồn ướt mềm Vân Thư đã run rẩy hét lên, bên dưới của y đã được chuẩn bị tốt, thèm khát mút chặt.

"Sư tôn dâm quá, chưa gì thịt lồn đã biết ăn cặc bự rồi... Đừng nóng vội, đệ tử lập tức đút no người!" Lâm Tịch Ngôn hôn Vân Thư, hai tay hắn nắm lấy vòng eo mềm dẻo của y ấn mạnh xuống dưới, cặc bự căng trướng trực tiếp địt vào trong cái lồn dâm mê người kia.

"Ô——!!!" Vân Thư lần đầu tiên phá trinh đã gặp phải con quái vật có kích thước khủng bố như vậy, cơ thể giống như bị xẻ làm đôi, màng trinh bị đâm thủng, nước dâm trào ra ngoài cơ thể, cảm giác đau đớn lập tức bị khoái cảm mãnh liệt hơn thay thế. Hai tay y luống cuống vòng quanh lưng Lâm Tịch Ngôn, nước mắt sinh lý chảy đầy khuôn mặt, muốn hét lên nhưng lại không thể phát thành tiếng, chỉ biết liều mạng siết chặt cặc bự trong cơ thể, phát tiết khoái cảm cực hạn của mình.

"Ô... Đĩ dâm, thả lỏng chút! Địt chết ngươi! Bị địt có sướng lồn không? Hửm? Có thích cặc bự địt lồn dâm như thế này không? Nói!" Lâm Tịch Ngôn bị y siết gần như không thể động đậy, hai mắt đỏ bừng ra sức thúc vào mười mấy cái mới làm cho cái lỗ lồn chặt khít kia nới ra được một chút, hai tay hắn không ngừng vỗ lên cặp mông trắng bóc bóng loáng kia, hung tợn ép hỏi.

Vân Thư nào chịu được chuyện này, y phát điên lắc đầu khóc thét: "A a a a a! Sướng... Sướng chết mất... Thích, thích cặc bự... Ô a a, địt ta, ta... Ưm ô, địt lồn... lồn nứng của ta! Á á... Cặc bự, địt lồn... lồn dâm, sướng chết đi được... Ô a... Đừng đánh, đau quá... Đừng đánh ta, ô..."

Tuy rằng ngoài miệng nức nở xin tha nhưng mông múp của y hết lần này đến lần khác cứ rướn về phía tay Lâm Tịch Ngôn, mỗi lần tát vào bờ mông sưng đỏ ấy y đều phát ra tiếng rên rỉ tựa như đau đớn nhưng cũng có vẻ sảng khoái.

Không ngờ sư tôn của hắn vậy mà lại thích bị hành hạ, chậc... Lâm Tịch Ngôn thầm xuýt xoa, ra tay càng không chút thương tiếc, quật cho cái mông mượt mà tròn vểnh kia đến sưng đỏ đầy dấu tay bầm tím. Cùng lúc đó thì cặc bự cũng không hề dừng lại, tiến quân thần tốc địt vào khối thịt mềm ở nơi sâu nhất mới thoáng dừng lại.

"Tìm được rồi... Miệng tử cung của sư tôn gần ghê, đệ tử còn chưa cắm lút cán đâu ấy... Vậy chẳng phải mỗi lần địt sư tôn đều phải địt xuyên qua tử cung của ngài mới được sao?"

"Không, không được... Ô a a, chịu không nổi... Khó chịu quá, dừng một chút... Tịch Ngôn, dừng lại... Ưm, đừng nhấp... Chết mất, không được đâm vào! A ha... Không, đợi một chút a a a a a!" Hai mắt Vân Thư trợn tròn co giật từng cơn, cảm giác thân thể bị thứ khủng lồ nóng hổi kia đâm thủng hoàn toàn, sâu bên trong thân thể vừa tê dại lại vừa chua xót, như thể là có dòng điện từ nơi đó thoát ra, sau đó theo máu chảy khắp toàn thân.

Thật sự... Bị địt xuyên qua... Quá đáng sợ...

Vân Thư ngửa đầu thoi thóp, miệng khẽ mở như muốn thốt ra tiếng, lại không phát ra được âm thanh, chỉ có tiếng thở dốc dồn dập cùng với nước miếng tràn ra từ khóe miệng.

Sau khi miệng tử cung bị địt qua lại mấy lần, Vân Thư rốt cục phát ra một tiếng nức nở, cơ thể giống như cá mắc cạn không ngừng vặn vẹo, cặp đùi thon dài quấn riết lấy thắt lưng Lâm Tịch Ngôn, cặc nhỏ xinh xắn bắn ra tinh dịch trắng như sữa. Đồng thời, lỗ lồn bị chặn kín cũng bắt đầu co rút, toàn bộ nước sướng ấm nóng phun hết lên thân cặc của Lâm Tịch Ngôn.

"Hừ! Địt chết ngươi! Đĩ điếm..." Lâm Tịch Ngôn nắm lấy mái tóc dài tán loạn của Vân Thư, cũng bắn vào trong tử cung nóng rẫy kia.

Vân Thư bị hun nóng đến mức trợn trắng mắt, cuối cùng cũng hôn mê bất tỉnh.

Dọn dẹp qua loa một chút rồi lại phun một chút thuốc lên vùng kín của sư tôn, Lâm Tịch Ngôn mới rời khỏi nơi này trở về trúc xá của mình. Vừa nãy trầm mê giao hoan với sư tôn không có chú ý, bây giờ ngồi thiền vận công mới phát hiện bản thân đã đạt tu vi Kim Đan trung kỳ! Vốn tưởng rằng sau khi kết đan thì việc tăng tu vi sẽ chậm đi rất nhiều, không ngờ mới đụ một lần đã đột phá, linh khí tu sĩ kỳ Hóa Thần quả thật rất kinh người.

Lâm Tịch Ngôn hài lòng ngồi xếp bằng trên đài tu luyện của mình, nhắm mắt bắt đầu hấp thu cỗ linh khí tinh thuần nơi đan điền.

Nhoáng một cái đã trôi qua ba ngày, Lâm Tịch Ngôn cuối cùng cũng hấp thu chuyển hoá hết đám linh khí của sư tôn, thần thanh khí sảng đứng dậy chuẩn bị "lễ vật" cho y.

Vân Thư vốn tưởng rằng sau cơn mây mưa đó thì ảnh hưởng của tâm ma sẽ lắng xuống, nhưng không biết vì sao, bên dưới y lại càng ngày càng trở nên trống rỗng và nhạy cảm hơn, ban đầu chỉ là ngứa ngáy chảy nước khi nhắm mắt dưỡng thần vào đêm khuya, nhịn hai ngày vậy mà lại nghiêm trọng hơn, ngay cả sờ cũng không được, thậm chí vải vóc cọ xát cũng kích thích đến lồn nhỏ còn sưng đỏ.

"Ưm, a... Sao vậy, a ... Ngứa quá... Thật muốn..."

Muốn gì... Vân Thư nhíu mày thở hổn hển, trong đầu hiện ra cặc bự thô cứng nóng bỏng nổi đầy gân guốc của Lâm Tịch Ngôn...

Ngón tay chà xát mép lồn múp míp ướt đẫm, Vân Thư rốt cục vẫn nôn nóng đứng dậy, cởi ra tiết khố đã ướt một mảng lớn rồi bước ra khỏi chỗ ở.

Vân Thư ẩn thân lảo đảo đi tới trước trúc xá của Lâm Tịch Ngôn, vừa xấu hổ lại vừa chờ mong đẩy cửa phòng ra.

"Này, đây là...?"

"Sư tôn? Sao người lại tới đây?" Lâm Tịch Ngôn vừa bận rộn xong thì phát hiện mục tiêu của mình tự dâng tới cửa, mừng rỡ nghênh đón, trên mặt lộ ra nụ cười hiền lành, tay lại không quy củ theo đường cong thắt lưng mon men đến bờ mông đầy đặn.

"Vi sư, ô..." Hô hấp của Vân Thư đột nhiên dồn dập, hai chân chụm lại nhẹ nhàng ma sát.

Lâm Tịch Ngôn hiểu rõ mỉm cười, dùng sức xoa bóp cánh mông non mịn kia, thì thầm: "Để đệ tử đoán nhé, chắc là sư tôn lại bị tâm ma quấy phá nên mới tìm đệ tử để giã nát cái lồn nứng không chịu nổi này đúng không?"

"Ha a, nếu đã... Ưm, đoán được... thì nhanh lên... A..." Không ổn, vừa tới gần Lâm Tịch Ngôn là thân thể tựa như bị hỏng không ngừng chảy nước, nước dâm không có tiết khố ngăn trở nên chảy dọc theo đùi trong xuống tới mắt cá chân, Vân Thư khó nhịn rướn người qua, hơi thở nóng bỏng đều phả hết lên cổ Lâm Tịch Ngôn.

Lâm Tịch Ngôn vỗ mông y trừng phạt, cởi bỏ dây lưng ngoại bào, không ngờ phía trên thì Vân Thư ăn mặc đàng hoàng, phía dưới lại trần trụi không mặc gì, còn có thể thấp thoáng thấy vài vệt nước trong suốt trên đùi.

Thì ra mấy ngày nay sư tôn đã nứng đến trình độ này, Lâm Tịch Ngôn nhếch môi mỉm cười, nhưng không có ý định dễ dàng thỏa mãn y như vậy. Hắn nhanh chóng kéo áo lót rộng thùng thình xuống để lộ ra lồng ngực trắng ngọc cùng núm vú hồng nộn.

"Sư tôn đừng nóng vội, trước tiên đệ tử tặng người một lễ vật, người sẽ thích lắm cho mà xem, nào..." Hắn ôm Vân Thư đi tới trước một sợi dây thừng dày dặn, trên sợi dây kia có bảy cái nút thắt, sắp xếp theo thứ tự từ nhỏ đến lớn, nhỏ thì bằng trứng chim, lớn thì bằng một cái nắm tay.

Vân Thư hoang mang nhìn sợi dây thừng, không biết món quà này dùng như thế nào.

Mãi cho đến khi y bị Lâm Tịch Ngôn dùng dây thừng trói hai tay lại, kéo cao qua đỉnh đầu rồi buộc lên xà nhà thì y mới nhận ra được lễ vật này có tác dụng gì.

"Ô... Không... Lâm Tịch Ngôn, a ha..." Y hoảng sợ vặn vẹo thắt lưng muốn chạy trốn, tình cờ lại để cho dây thừng cọ xát vào điểm nhạy cảm nhất của lỗ lồn cùng với hột le. Cảm giác như giật điện làm cho cơ thể y xụi lơ ngay tức thì, giữa hai chân ứa ra một cỗ nước dâm ấm nóng làm ướt sợi dây thừng.

"Trông sư tôn có vẻ ưng lễ vật này nhỉ? Lồn nứng lên hết rồi kìa... Chậc, đệ tử lại tặng vài thứ đồ chơi trợ hứng cho người có được không?" Nói xong, Lâm Tịch Ngôn lấy hai cái kẹp nhũ có răng cưa kẹp lên núm vú non nớt của y, rồi tiếp tục nhét một thanh kim loại nhỏ đã được tẩm đầy thuốc vào niệu đạo ở cặc nhỏ.

"A a... gì vậy, không được... Lấy ra đi, khó chịu lắm... Ưm a, Tịch Ngôn..." Cặc nhỏ nửa cương cứng bị chặn lại ở lối ra, cảm giác châm chích khiến Vân Thư cực kì bất an. Y vùng vẫy hòng tránh thoát khỏi Lâm Tịch Ngôn, nhưng chỉ nhận được một cái tát vào mông.

Lâm Tịch Ngôn lạnh lùng nói: "Bớt nứng đi, không phải muốn bị địt sao? Đi qua hết sợi dây thừng này, phía cuối sẽ có cặc bự mà người yêu nhất, nhưng mà sư tôn phải làm cho mấy cái nút thắt ở trên dây thừng này ướt sũng hết. Nếu như không làm được, hôm nay sư tôn sẽ không được ăn cặc bự đâu đó nên nhanh nhẹn lên."

Vân Thư nhìn về phía cuối sợi dây thừng, nơi đó thật sự treo một thanh cặc giả màu đen, vừa thô lại vừa dài, thậm chí còn nổi rõ từng đường gân guốc chằng chịt. Nếu, nếu thứ này địt vào bên trong... chắc là sướng lắm nhỉ...

Dưới sự cám dỗ của cặc giả, Vân Thư vô thức đi về phía trước. Dây thừng thô ráp không ngừng ma sát vùng kín, y chật vật kiễng gót chân muốn tránh đi, nhưng chân mềm nhũn không có sức nên lại rơi trở về, điều này càng làm tăng thêm cảm giác kích thích. Nước lồn trào ra phùn phụt, những nơi đã đi qua đều bị thấm ướt thành màu nâu sẫm, toả ra mùi hương dâm dật nhàn nhạt.

Thật vất vả mới đi được đến nút thắt đầu tiên, Vân Thư run lẩy bẩy đứng cũng không vững, y chậm rãi lết qua, nút dây cộm lên nghiền ép lồn nhỏ non mềm từng chút một, rồi lại cọ qua hột le sưng lên do động tình, cuối cùng mắc cứng ngắc ở miệng bướm ướt mềm. Cảm giác có vật lạ nhồi vào trong làm cho Vân Thư giật nảy mình, không biết là do khó chịu hay là do sảng khoái mà lồn dâm ngứa ngáy không khống chế được phun ra một mảng lớn nước dâm trong suốt dính dính, làm cho nút thắt đó đổi màu ngay lập tức.

"A a, ự a... vừa khó chịu... lại, lại vừa thoải mái... chắc chết mất... Sao lại như vậy ưm... A ha, kẹt cứng... toàn bộ đều... Ự..." Miệng thì than khó chịu nhưng thân thể y lại không kìm được sự kích thích hưng phấn, cố ý để nút kết nhè nhẹ nghiền ép lột le yếu ớt đồng thời nhấp tới nhấp lui ở miệng bướm dâm. Nút thắt cồm cộm làm giảm bớt ngứa ngáy phía dưới, nhưng lại khiến cảm giác trống rỗng bên trong lỗ lồn thêm mãnh liệt.

Không đủ... Muốn thứ thô hơn, dài hơn... Mới có thể nhồi đầy... Vân Thư thèm khát nhìn cây hàng giả kia, đột nhiên có động lực hẳn, miễn cưỡng tiến lên phía trước một bước nhỏ, dây thừng trượt ra khỏi lỗ lồn ướt sũng, vừa vặn mắc vào lỗ đít phía sau.

"Ô a! Phía sau... Phía sau cũng, ngứa nữa... Ô..." Sau khi bị phun thuốc, lỗ đít y đã sớm được cải tạo thành bồn chứa dâm dục nhạy cảm, giờ bị chen vào như này, xúc cảm tê rần lạ lẫm từ xương cụt lan dần lên trên, thậm chí còn tự biết tiết ra dịch ruột.

"Thì ra lỗ đít của sư tôn cũng thiếu đụ như vậy? Chỉ với mấy cái nút thắt nho nhỏ này là có thể thoả mãn người rồi sao? Nếu không đi tiếp thì đệ tử đành phải cất con cặc bự này đi thôi. Sư tôn cứ từ từ mà chơi với sợi dây thừng này đi." Không ngờ Vân Thư lại lẳng lơ như vậy, mới nút kết đầu tiên đã chơi lâu thế này, Lâm Tịch Ngôn đã chẳng còn kiên nhẫn nhìn y dùng dây thừng tự an ủi nữa nên mới giả bộ muốn lấy thanh cặc giả kia đi.

Vân Thư lúc này mới lo lắng, cuối cùng y cũng không để ý đến chuyện đùa bỡn lỗ đít của mình nữa, xiêu vẹo đi về phía trước vài bước, nức nở cầu xin: "Đừng mà... Đừng lấy nó đi, a ha... Cặc bự, muốn ăn cặc bự... Ta đi mà, a a... Nhanh một chút, muốn ăn... Bên trong thật trống rỗng, dây thừng... Dây thừng, không đủ..."

"Vậy thì nhanh lên! Đĩ dâm!" Lâm Tịch Ngôn đã sớm không còn làm bộ ôn hòa cung kính như trước nữa, hắn cầm một cây roi da được bện từ đuôi ngựa, quất bành bạch vào cặp mông trắng nõn của Vân Thư.

"Ô... Ta đi, đừng đánh nữa... A ô, đau quá..." Cảm giác đau đớn do bị roi quất khác hẳn với lúc dùng tay vỗ, Vân Thư thấy mình không còn giống như con người nữa, mà là một con súc vật đang làm việc bị chủ nhân thúc đi về trước. Điều này khiến y vừa xấu hổ vừa sợ hãi nên không tự chủ được mà phục tùng.

Rất nhanh đã đến nút thắt thứ hai, mặc dù nút lớn một cỡ làm cho Vân Thư sướng lồn muốn cọ xát thêm, nhưng cơn đau rát của roi vọt khiến y không dám dừng lại, vuốt ve qua loa vài cái ở miệng bướm để nước dâm thấm đều dây thừng rồi ngay lập tức đi về phía trước.

"Giỏi quá, chẳng phải là nhanh hơn hẳn sao? Không lẽ sư tôn phải để đệ tử dùng roi quất mới chịu đi à? Vậy đệ tử đành phải thỏa mãn sư tôn thôi." Lâm Tịch Ngôn nham hiểm vòng ra phía trước, roi trong tay vung lên quất một cái xuống núm vú đỏ bừng đang bị kẹp nhũ, theo đường cong thắt lưng xuống thẳng phía dưới, ở đùi non và bụng dưới cũng bị quất tạo thành từng vệt đỏ tươi.

Vùng nhạy cảm của Vân Thư liên tục bị đánh, từng cơn đau đớn thấu tim khiến y bất lực bật khóc, nào còn dáng vẻ của cao nhân tu chân giới, giờ y chẳng khác gì một cái lô đỉnh lẳng lơ đĩ thoã bậc nhất bị chủ nhân dạy dỗ trừng phạt.

Khi y gian nan đi đến được nút thắt cuối cùng thì trên làn da trắng nõn kia đã phủ đầy vết roi tím đỏ đan xen, toàn thân toả ra hơi thở mời gọi người ta đến làm nhục. Cùng lúc đó, y cũng đã đến cực hạn, cặc nhỏ bị chặn lối ra giật giật muốn xuất tinh, hai cái lỗ dâm nước nôi tràn lan ướt át, trừ bỏ một nửa ngấm vào dây thừng, còn lại đều chảy dọc theo đùi xuống dưới đất, để lại một vệt nước kéo lê trên sàn nhà.

Cái nút cuối cùng to bằng nắm tay của trẻ con, Vân Thư thở hổn hển chậm rãi ngồi lên trên, cảm nhận rõ ràng nút dây cực lớn hung hăng đè lên hột le trước đó đã bị chà xát sưng tấy, rồi tiếp tục nhét khít vào miệng lồn đỏ bừng trầy xước. Y cảm thấy mình giống như một cái bao cao su hình người, bao trùm bộ toàn nút kết dây thừng kia, không thể cử động.

Vết roi trên người còn râm ran đau rát, hai núm vú đã bị kẹp đến tê dại, lỗ đít ngứa ngáy đến nỗi chảy nước không ngừng, tất cả khoái cảm hoà quyện cùng với cảm giác đau đớn của vùng kín len lỏi trong máu. Cơ thể Vân Thư run lên bần bật, bụng dưới bủn rủn, y vô thức mở chân ra, một dòng chất lỏng vàng nhạt tanh khai chậm rãi theo chân chảy xuống, rất nhanh đã tích thành một vũng trên mặt đất. Cùng lúc đó hai lỗ dâm của y cũng đạt tới cao trào, co giật phun ra từng luồng nước sướng cùng với dịch ruột, triệt để làm ướt nút thắt cuối cùng này.

"A a a a... Chết mất, hỏng rồi... Đều, đều đang phun nước... Cơ thể, hỏng rồi... Không khống chế được, phía trước, cũng muốn bắn... Ô a, cho ta... cặc bự đi mà, cứu ta với... A a a, cầu xin ngươi, cho ta đi..." Ba cái lỗ của Vân Thư không tự chủ được liên tục phun nước, đến cả nước miếng cũng liên tục trào ra từ khóe miệng, y rốt cuộc cũng không đứng nổi nữa, cơ thể này chỉ dựa vào dây mềm trên cổ tay cùng dây thừng giữa háng chống đỡ mới không ngã khuỵ xuống đất.

Lâm Tịch Ngôn biết nếu giờ mà không thỏa mãn y thì y thật sự sẽ hỏng mất, cho nên hiếm lắm mới thoải mái cởi bỏ sợi dây thừng trên tay y, Vân Thư mất đi điểm tựa lập tức ngã từ trên dây thừng xuống. Y ngẩng đầu nhìn con cặc giả màu đen gần trước mắt, u mê bò về phía trước vài bước, vươn đầu lưỡi đỏ hỏn ra liếm láp thứ đồ chơi mô phỏng nổi đầy gân guốc kia. Đột nhiên cặc giả trong miệng bị ngoại lực cưỡng ép rút ra, Vân Thư hoảng loạn ngẩng đầu nhìn, Lâm Tịch Ngôn cầm thứ đồ chơi khổng lồ thấm đẫm nước miếng đó đi vào gian trong.

"Đừng, đừng đi mà... Không... Ha a, nói, đã nói... cặc bự, ô a... Ta, cặc bự..." Vân Thư nhắm mắt nhắm mũi bò theo phía sau, vừa bò vừa sốt sắng rên dâm cho đến tận giường Lâm Tịch Ngôn.

"Đĩ dâm, đừng vội, lát nữa sẽ địt chết ngươi!" Lâm Tịch Ngôn ôm y vào lòng, cầm lấy phần đế của gậy mát xa thọc thẳng vào trong lồn dâm nước nôi đầm đìa của y.

Hai mắt Vân Thư trợn tròn, ánh mắt tan rã cả người run lên bần bật, cặc nhỏ bị chặn kín giật giật vài cái, không biết là lần thứ mấy xuất tinh bị chặn lại, đau đớn cùng với sảng khoái không ngừng va chạm chồng chéo ở trong cơ thể y, làm cho y rên cũng rên không nổi, y hoàn toàn biến thành bồn chứa dâm dục.

Nhưng mà hết thảy còn chưa dừng lại, khi y đạt tới cao trào, lỗ đít dâm nứng kia cũng bị Lâm Tịch Ngôn địt vào, đầu khấc to tròn như quả trứng thô bạo chen thẳng vào lỗ đít chưa từng bị xâm phạm của y, sau đó chiếm lĩnh từng chút một vách ruột trơn mềm ướt đẫm dịch nhờn.

Kích thích gấp đôi cả mặt trước lẫn mặt sau khiến Vân Thư điên cuồng co giật, niệu đạo nơi lồn dâm lại một lần nữa ứa ra nước tiểu, cứ thế y bị địt đến trợn trắng mắt hôn mê bất tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro