45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 45: Ở trên trời bị rồng cắm hư tiểu huyệt

Trans: Rheni ( Được tài trợ )

#suto
#nhamsutothanhlodinh

Thẩm Lưu Ly tỉnh lại, nhưng thứ đầu tiên nàng cảm nhận được không phải sức nóng của xích viêm trận, mà là ngọn gió lạnh đến thấu xương. Chẳng lẽ nàng đã thoát khỏi xích viêm trận rồi sao?

Nàng mở mắt, ngỡ ngàng thấy được biển sao mênh mông, bầu trời hôm nay sao lại gần như vậy?

Chờ Thẩm Lưu Ly phát hiện  mình đang ở trên trời, nàng thiếu chút nữa bị dọa sợ đến đứng tim!

Điểm chết người hơn chính là nàng không những đang ở trên trời, cả người còn bị một con rồng khổng lồ cuốn lấy. Chỉ là con rồng này sao nhìn quen mắt như vậy?

Thật giống như là rắn nhỏ của nàng! Toàn thân từ trên xuống dưới được vảy trắng bao bọc, dưới ánh mặt trời còn hơi ánh lên tia sáng màu xanh lam. Đẹp không khác gì một viên ngọc quý hiếm.

Thẩm Lưu Ly bị đuôi rồng cuốn không thể động đậy, vừa định cử động thân thể một chút, bỗng phát hiện dưới thân mình bị nhét đến căng chặt! Nàng mơ hồ cúi đầu, thấy được tiểu huyệt của mình thế nhưng lại đang bị một cây côn thịt đầy vảy nhét vào!

Cây côn thịt này so với đạo hữu  song tu của nàng còn to hơn mấy lần! Tiểu huyệt đáng thương bị côn thịt cắm đến sưng đỏ, âm đế còn mơ hồ truyền đến cảm giác bị xé rách vô cùng đau đớn.

Cũng may Tư Thần nguyên thân là linh thú, có khả năng chữa trị rất mạnh. Tiểu huyệt của Thẩm Lưu Ly bị côn thịt cắm nứt chẳng bao lâu đã được Tư Thần chữa tốt.

Tư Thần thấy Thẩm Lưu Ly đã tỉnh liền không tiếp tục đè nén bản thân, tăng tốc độ rút ra cắm vào. Gậy thịt thô to đâm vào tận sâu trong tử cung, tốc độ nhanh như thể muốn cắm nát vị trí mê người đó.

"A... Vảy... đau quá... Ngươi mau thả ta ra..."

Côn thịt của linh thú không hề giống với con người. Côn thịt của con người không có vảy, mà nguyên thân của Tư Thần lại có một lớp vảy, như một bộ áo giáp rắn chắc bao bọc lấy gậy thịt.

Đám vảy đó giống như gai ngược, cọ rách vách hoa huyệt của Thẩm Lưu Ly khiến máu tươi chảy ròng ròng.

Chỉ miễn cưỡng một cây côn thịt đã khiến cho Thẩm Lưu Ly đau đến chịu không nổi. Nếu cả hai cây cùng lúc cắm vào bên trong, có thể tưởng tượng được Thẩm Lưu Ly sẽ đau thành bộ dáng gì.

"Đừng cắm nữa... Đau quá..."

Hai đùi nàng để ở trên đuôi của Tư Thần, cả người hoàn toàn xụi lơ trên bụng rồng.

Thật sự quá đau! Nàng cúi đầu, quả nhiên thấy được máu tươi dọc theo côn thịt chảy ra ngoài. Vảy trắng trên thân rồng đều sắp phải bị máu nhuộm thành màu đỏ tươi chói mắt.

Đau đớn mãnh liệt khiến Thẩm Lưu Ly chịu không nổi bắt đầu giãy giụa kịch liệt. Nàng xác định con rồng này chính là Tiểu Bạch nhà mình. Rốt cuộc thì hiện tại đám rồng còn sống đều là yêu thú, chỉ có thượng cổ thần long mới có thể tính là linh thú.

Nhưng mà thần long sớm đã tuyệt chủng cách đây hàng vạn năm. Sao nàng lại có thể gặp được?

Thẩm Lưu Ly càng ra sức giãy giụa, máu tươi trong tiểu huyệt chảy ra ngày càng nhiều! Chẳng bao lâu sau nơi nàng cùng Tư Thần kết hợp đã máu tươi đầm đìa.

"Đừng nhúc nhích!"

Tư Thần quát lớn một tiếng. Nhưng Thẩm Lưu Ly căn bản nghe không hiểu tiếng rống của hắn. Đám yêu thú nghe tiếng của Tư Thần đều bị sợ tới mức chạy chối chết, huống chi là Thẩm Lưu Ly?

Nàng nhìn thấy con rồng màu trắng trước mặt mình hé miệng rống giận một tiếng, bị kích thích đến cả người căng chặt, không cẩn thận ngã về phía sau.

Ban nãy Tư Thần thấy Thẩm Lưu Ly tỉnh lại đã buông cái đuôi quấn trên người nàng ra. Không nghĩ dến Thẩm Lưu Ly vậy mà lại tránh thoát khỏi côn thịt của hắn.

Tu sĩ Kim Đan kỳ không thể phi hành ở địa phương quỷ quái này. Thẩm Lưu Ly lại không chịu ngồi yên, kết quả sơ xảy liền cắm đầu rớt xuống!

"Là ảo giác, là ảo giác! Đây không phải sự thật!"

Thẩm Lưu Ly tự thôi miên bản thân mình.

Nàng chẳng mấy chốc sẽ lên đến Kim Đan trung kỳ. Cho nên hiện tại có lẽ chính là tâm mà khi độ kiếp phải trải qua. Chứ nàng sao có thể cùng một con thần long giao hợp được.

Trên thế giới này căn bản đã không còn thần long! Cho dù là có cũng chướng mắt nàng! Thần long từ khi sinh ra đã định trước sẽ trở thành chủ nhân của Thiên giới. Rồng người ta trên cơ bản chính là muốn bao nhiêu mỹ nhân thì sẽ có bấy nhiêu mỹ nhân.

Nhưng tiếng gió bên tai thổi càng ngày càng vang dội, cảm giác không trọng lực cũng càng ngày càng rõ ràng.

Thẩm Lưu Ly lúc này mới phản ứng lại, dù cho hiện tại đúng là ảo ảnh trong tâm ma, nhưng nếu nàng chết thì thần hồn cũng theo đó mà chết đi! Dù cho thân thể không có việc gì thì nàng căn bản cũng sẽ trở thành một cái vỏ không hồn.

Mắt thấy Thẩm Lưu Ly chuẩn bị cắm đầu xuống đất đến nơi, Tư Thần lại lần nữa dùng đuôi mình cuốn nàng lên.

Thẩm Lưu Ly vội vàng vươn tay ôm chặt đuôi rồng, hai cái đùi cũng siết chặt không chút kẻ hở.

Mặc kệ, dù cho con rồng này rất xấu, cũng còn hơn bị ngã nát thành một vũng máu tươi!

Hơn nữa những thứ xảy ra trong ảo cảnh cũng không phải sự thật. Chỉ là tâm ma của nàng sao lại kỳ quái như vậy? Mỗi một lần bị kéo vào ảo cảnh, nàng không phải đang bị thao cũng chính là đang chuẩn bị bị thao?

Thẩm Lưu Ly nào biết được rằng thứ nàng cho rằng là ảo cảnh của tâm ma toàn bộ đều là sự thật. Mỗi một lần đều là nàng bị Tư Thần hung hăng cưỡng gian!

Côn thịt của Tư Thần vẫn chưa được phát tiết, cả hai cây đều cương đến cứng ngắc. Rồng cũng giống với rắn, trong thân thể đều là dâm độc. Nếu bỏ dở giữa chừng sẽ không tránh khỏi bị dâm độc tra tấn.

Hắn dùng đuôi mình cố định tốt thân thể Thẩm Lưu Ly, sau đó liền đem một trong hai cây côn thịt để ở miệng hoa huyệt.

"Thần long đại nhân, ngài tha cho ta đi. Thứ kia của ngài ta thật sự không có cách nào chịu nổi đâu."

Thẩm Lưu Ly cảm giác được côn thịt lạnh lẽo tiếp xúc với thân dưới, không khỏi rùng mình một cái.

Vừa rồi chỉ là bị cây côn thịt có vảy này cắm vài cái tiểu huyệt của nàng cũng đã muốn hỏng mất. Nếu thật sự bị cả hai cây cắm vào cùng lúc, nàng thật sự sợ thần hồn đang sống sờ sờ của mình sẽ bị thao chết.

Tư Thần nghe được Thẩm Lưu Ly nói, cúi nhìn, quả nhiên thấy được tiểu huyệt vẫn còn đang đổ máu. Hắn dùng đuôi trườn lên trên đùi Thẩm Lưu Ly, để lớp vảy ở miệng huyệt chậm rãi cọ xát.

Thẩm Lưu Ly cảm thấy như có một trận gió nhẹ thổi qua người mình, trong thân thể nhiều thêm một tia ấm áp không tên. Ở độ cao này theo lý thuyết không thể cảm thấy ấm áp được.

Chẳng lẽ thần long đang trị liệu miệng vết thương cho nàng? Quả nhiên lúc Thẩm Lưu Ly cúi xuống nhìn lại, tiểu huyệt đã khôi phục như bình thường.

Miệng huyệt vốn dĩ đang đổ máu trở nên phấn nộn ngọt ngào như ban đầu.

"Tiểu Bạch? Ngươi thật sự là Tiểu Bạch!"

Thẩm Lưu Ly lúc này có thể xác định, con rồng này chính là rắn nhỏ của nàng. Chỉ là rắn nhỏ lúc này không còn nhỏ nữa, mà biến thành một con rồng khổng lồ.

Có lẽ trước khi lạc vào tâm ma nàng đang bị đuôi của rắn nhỏ đùa giỡn, nên hiện tại mới có thể ảo tưởng ra bản thân đang cùng một con rồng trắng giống rắn nhỏ giao hợp.

Lần này Tư Thần không cắm nữa mà trực tiếp gật gật đầu.

Nhìn thấy rồng lớn gật đầu, Thẩm Lưu Ly vội vàng dùng tay ôm lấy đuôi nó, kỳ quái hỏi: "Sao ngươi bỗng dưng lại trở nên lớn như vậy? Không thể thu nhỏ một chút sao? Đây là ảo cảnh tâm ma của ta tạo ra, ta ra lệnh cho ngươi thu nhỏ côn thịt lại một chút! Tốt nhất là thu lại thành kích cỡ giống đuôi của ngươi ban đầu!"

Lúc trước khi bị rắn nhỏ dùng đuôi đùa giỡn nàng thật ra không hề đau, thậm chí còn mơ hồ cảm thấy sung sướng .

Tuy trên đuôi của rắn nhỏ cũng có vảy, nhưng chúng vô cùng mềm mại không hề gây đau đớn, khi cọ xát bên trong tiểu huyệt còn cực kỳ thoải mái.

=====

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nn