52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 52: Ngậm lấy gậy thịt lớn

Trans: Rheni ( Được tài trợ )

#suto
#nhamsutothanhlodinh

"Các người đúng là cầm thú! Mau buông Mặc sư tỷ ra!"

Ánh mắt Thẩm Lưu Ly trầm xuống rút huyền thiết kiếm của mình ra. Ở vòng thi đấu kiếm thuật thứ nhất Thẩm Lưu Ly là người thắng cuộc, mọi người đều biết kiếm pháp của nàng tinh xảo đến mức nào. Một mình Thẩm Lưu Ly đánh với cả năm người bọn họ cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.

Mấy người nhìn thấy Thẩm Lưu Ly có chút kiêng kị. Nhưng mỹ nhân trong tay thật sự quá dụ hoặc, bọn họ đều không muốn buông tay.

Năm người khẽ liếc nhau, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất rút kiếm đâm về phía Thẩm Lưu Ly.

Thẩm Lưu Ly xuất kiếm còn nhanh hơn cả bọn họ. Nàng chặn đòn công kích của hai người, rồi quay lại phía sau đá thêm hai người bay vào vách tường.

Mấy người này đều là con cháu thế gia có chút danh tiếng, kết quả lại bị Thẩm Lưu Ly đánh bại dễ như trở bàn tay.

Gương mặt của bọn họ trở nên âm u, một lòng nghĩ muốn trả thù. Bốn người lại lần nữa công kích Thẩm Lưu Ly, toàn bộ chiêu thức đều nhắm thẳng vào tử huyệt của nàng.

Ngay lúc này bên tai Thẩm Lưu Ly dường như xuất hiện một giọng nói chỉ điểm nàng phải dùng những chiêu thức gì.

Sau khi học được kiếm pháp của Tư Thần nàng đã trở nên rất lợi hại. Hơn nữa trong đầu còn có giọng nói kia chỉ điểm, Thẩm Lưu Ly rất nhanh đã lại lần nữa đánh bại bốn người trước mặt.

"Cút! Nếu lại đến quấy rầy Mặc sư tỷ, đừng trách ta biến toàn bộ các ngươi thành thái giám!"

Nghe Thẩm Lưu Ly nói vậy, đám người sợ tới mức ôm đũng quần vội vàng chạy ra ngoài.

"Sư tỷ, tỷ không sao chứ."

Thẩm Lưu Ly đến đỡ Mặc Tịch Nhiễm dậy.

"Ta không có việc gì."

Mặc Tịch Nhiễm ôm chặt Thẩm Lưu Ly, đặt cằm mình trên bờ vai của nàng.

"Lưu Ly, nếu không phải muội tới, ta thật sự sẽ bị bọn họ làm nhục mất."

Mặc Tịch Nhiễm khóc đến hoa lê đái vũ, đẹp đẽ hệt như tiên tử giáng trần.

*Hoa lê đái vũ (Hoa lê dính hạt mưa): Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.

Cho dù Thẩm Lưu Ly là nữ nhân, nhưng khi nhìn Mặc Tịch Nhiễm như vậy cũng nhịn không được đau lòng.

"Sư tỷ, muội sẽ bảo vệ tủ. Chờ ba tháng nữa thôi, sư phụ bọn họ liền sẽ tới cứu chúng ta."

Thẩm Lưu Ly an ủi nói.

"Ba tháng này ta có thể ở cùng muội được không? Ta thật sự sợ bọn họ sẽ lại tới."

Mặc Tịch Nhiễm nơm nớp lo sợ nói.

"Không thành vấn đề. Dù sao muội ở một mình cũng cảm thấy nhàm chán. Có tỷ cùng cho chuyện sẽ vui hơn rất nhiều."

Thẩm Lưu Ly không có do dự liền đáp ứng.

Nhưng mà Tư Thần bất mãn cắn một phát vào cổ tay nàng.

Nếu lúc nào Thẩm Lưu Ly cũng ở cùng Mặc Tịch Nhiễm thì buổi tối hắn muốn thao tiểu lãng oa sẽ trở nên vô cùng phiền phức mất.

Việc Thẩm Lưu Ly đánh bại bốn đệ tử rất nhanh đã truyền đi khắp miếu cổ.

Huyền Thanh Vân nghe được có người tới gây sự với Thẩm Lưu Ly lập tức đến hỏi thăm tình hình của nàng.

Thấy Thẩm Lưu Ly không bị thương, Huyền Thanh Vân mới dám thả lỏng xuống. Trên người Huyền Thanh Vân lúc này đã khôi phục một ít linh lực, hắn lập ra một trận pháp phòng ngự bao bọc bên ngoài căn phòng của Thẩm Lưu Ly khiến đám đệ tử kia không thể vào được.

Thấy Huyền Thanh Vân khôi phục linh lực, Thẩm Lưu Ly liền đoán được hắn đã cùng Ngao Thanh Toàn song tu.

Nếu không phải vì phải bảo vệ Mặc Tịch Nhiễm, nàng thực sự không muốn tiếp tục dây dưa quan hệ với Huyền Thanh Vân. Bởi vì hắn  hiện tại đã là đạo lữ của Ngao Thanh Toàn, theo lí thì nàng phải bảo trì khoảng cách.

Buổi tối Thẩm Lưu Ly nằm trên một cái giường với Mặc Tịch Nhiễm. Nàng vừa chuẩn bị nhắm mắt lại, bỗng cảm giác được trận pháp bên ngoài đang bị công kích.

Xem ra không chỉ có Huyền Thanh Vân cùng Ngao Thanh Toàn, những đệ tử khác cũng thông qua song tu khôi phục được một chút linh lực.

Cũng may Huyền Thanh Vân vẫn luôn là đệ tử mạnh nhất. Đám người kia không có khả năng làm gì trận pháp của hắn.

Nhưng linh lực của Huyền Thanh Vân vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, trận pháp này không biết có thể sử dụng được mấy ngày.

"Lưu Ly, có khi nào những người đó sẽ lọt vào được không?"

Mặc Tịch Nhiễm sốt ruột nói.

"Không đâu. Đại sư huynh linh lực cao thâm, đám người này không phải đối thủ của huynh ấy."

Tuy Thẩm Lưu Ly trấn an Mặc Tịch Nhiễm, nhưng trong lòng nàng cũng vô cùng lo lắng.

Chờ Mặc Tịch Nhiễm ngủ say, Thẩm Lưu Ly mở nhẫn Linh Lung ra. Nàng đưa ' thi thể ' ra ngoài. Tư Thần vốn đang chán nản cho rằng không có cơ hội động vào Thẩm Lưu Ly nên đã sớm trở về trong nhẫn Linh Lung. Không nghĩ tới Thẩm Lưu Ly thế mà lại chủ động thả ' thi thể ' hắn ra ngoài.

"Tiểu lãng oa đúng là cơ khát. Bản tôn thật muốn nhìn một chút ngươi sẽ dùng cách nào để bản tôn ' lên '."

Tư Thần nằm ở trên giường nhắm mắt lại chờ mong hành động tiếp theo của Thẩm Lưu Ly.

Lúc trước Thẩm Lưu Ly thường dùng cấm thuật, nhưng bây giờ chỉ có thể sử dụng cái biện pháp thứ hai. Nàng tháo đai lưng của Tư Thần ra, sau đó cởi quần hắn xuống.

Gậy thịt chưa cương cứng vẫn vô cùng lớn. Lúc ở trong thùng tắm, Thẩm Lưu Ly nhịn không được vẫn luôn nhớ tới tư vị của thứ này.

Tay nàng vuốt ve trên thân côn thịt. Ở trong ảo cảnh nàng cũng từng dùng tay vuốt ve côn thịt của Tư Thần như vậy.

Chẳng bao lâu sau, côn thịt của Tư Thần thật sự bị vuốt đến lớn lên.

Tay nhỏ mềm cầm gậy thịt thô to, ngón tay như có như không di động. Chỉ chốc lát côn thịt đã nóng bừng lên.

"Ha~..."

Thần hồn Tư Thần hít ngược một ngụm khí lạnh. Ngón tay tiểu lãng oa vừa non vừa mềm, cảm giác mang lại không hề kém với dâm huyệt nhỏ.

Thẩm Lưu Ly phát hiện côn thịt đang nóng dần lên. Trước đây lúc dùng cấm thuật thứ này không hề nóng như vậy. Chẳng lẽ phương pháp của nàng có hiệu quả sao?

Thẩm Lưu Ly cẩn thận nhớ lại một chút, sau đó cúi đầu há mồm ngậm lấy quy đầu của Tư Thần.

"Tiểu lãng oa! Không ngờ ngươi cũng biết những thủ đoạn này!"

Tư Thần thật sự nhịn không được. Nếu không phải bên cạnh còn có người ngoài, ngay lúc này hắn tuyệt đối sẽ không giả chết nữa ra mà lập tức đè Thẩm Lưu Ly xuống thao một trận ra hồn!

Cái miệng nhỏ ướt lộc cộc cái ngậm lấy côn thịt lớn. Nàng nỗ lực để quy đầu đi sau một chút vào trong cổ họng mình.

Đầu lưỡi ướt mềm liếm trên thân gậy thịt, cái miệng nhỏ ra sức hút vào. Nàng nhớ rõ lần trước ở trong ảo cảnh mình cũng hút như vậy, kết quả côn thịt cứng cực kỳ nhanh.

Quả nhiên Thẩm Lưu Ly cảm nhận được thứ trong miệng mình càng ngày càng cương lên!

Gậy thịt trở nên nóng bỏng như một chiếc que cời lửa! Kích thước của nó khiến miệng Thẩm Lưu Ly căng tròn lên!

Thấy nó đã lớn rồi Thẩm Lưu Ly lập tức phun ra!

"Không nghĩ tới cách này thật sự hữu dụng!"

Thẩm Lưu Ly nhịn không được trở nên kích động. Côn thịt cương cứng có nghĩa là nàng lại có thể song tu. Đến lúc đó nàng cũng có thể khôi phục linh lực. Nếu có thể khôi phục đến Kim Đan trung kỳ, cộng thêm kiếm thuật của nàng, đám người kia hoàn toàn không phải đối thủ của Thẩm Lưu Ly. Bọn họ sẽ không sợ bị người khác đối phó nữa.

Thẩm Lưu Ly vui mừng muốn điên rồi, nhưng Tư Thần lại cảm thấy không ổn chút nào.

Gậy thịt của hắn vừa mới cương cứng, thế mà Thẩm Lưu Ly ngay lúc này lại nhổ ra, khiến hắn vừa đau vừa khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nn