TRÁCH MÌNH MỘT LẦN DẠI DỘT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trách mình một lần dại dột

Mang tim trao gửi cho người 

Tưởng chỉ phút giây bồng bột 

Nào ngờ day dứt khôn nguôi.


Ngỡ chỉ là cơn gió thoảng

Ngỡ chỉ là áng mây trôi

Thế mà đau như ngừng thở

Khi ai đó bỏ đi rồi.


Chiều nay ngang qua lối cũ

Vô tình chạm ánh mắt quen

Ngỡ đã quên nhau từ độ

Người thôi đứng đợi dưới đèn.


Vậy mà vẫn còn đau đáu

Vậy mà tim vẫn xốn xang

 Gặp mình, họ vờ không thấy

Trời ơi! Phút ấy bẽ bàng...


Dặn lòng mình không được khóc

Dặn lòng mạnh mẽ bước đi 

Người ta đâu có trân trọng

 Mình thương, mình nhớ ích gì.


Một lần thật đau để nhớ

Một lần tường tận để chừa

Bấy lâu còn ôm mộng tưởng

Bây giờ sáng mắt ra chưa!?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro