your place is far away, i'll still go

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi lời của tác giả: Tác phẩm này có thể được đọc theo hướng platonic hoặc lãng mạn, tôi chỉ muốn viết về hai bạn bé luôn khiến tôi mỉm cười.
Như mọi khi, tiếng Anh không phải tiếng mẹ đẻ của tôi nên thật xin lỗi nếu có sai sót gì!

--

Chigiri sẽ nói rằng tất cả bắt đầu ở lần tuyển chọn thứ hai của Blue Lock, cụ thể là sau trận đấu 3 vs 3 mà em bị đưa về đội trắng. Không có gì để nói khi Isagi cướp em khỏi đội đỏ, sau tất cả, đó là luật. Vậy nên em đã chấp nhận và theo đội mới của mình đi tắm.

Những người đồng đội mới là một đống hỗn độn, có thể Isagi đã đúng và họ có thể tạo chemical khi ở trên sân bóng, nhưng không phải là ở phòng sinh hoạt chung.

Team Z đã thuộc lòng thói quen chăm sóc tóc và chăm sóc chân của Chigri, nhưng giờ thì đến lượt Barou và Nagi phải tập quen với nó. Barou là một tên khốn sạch sẽ, cực kì gọn gàng và ngăn nắp, anh chàng rất chê sự bừa bộn của Chigiri và Nagi.

Isagi dường như đã đầu hàng, rời đi để ăn trưa, và may mắn thay, mang theo Barou.

Chigiri tắt máy sấy tóc, nhìn Nagi đang nằm dài. Cậu bé có vẻ đang xem video trên điện thoại. Khi nhìn lén, Chigiri nhận ra đó là tuyển tập các trận đấu của Noel Noa.

Một điều nữa là, Nagi hoàn toàn không biết Noel Noa là ai. Bản thân điều đó thật điên rồ.

Ở bên cạnh Nagi rất thoải mái, Nagi giản dị và thẳng thắn, và cũng khá hài hước khi thấy Nagi thiếu hiểu biết ở một vài lĩnh vực.

Họ bắt đầu luyện tập cùng nhau, phần lớn bởi vì sự điên cuồng của Isagi cộng với thói quen sinh hoạt của Barou. Nagi nói rằng mình đã thử cố gắng, nhưng việc này cần quá nhiều nỗ lực. Và Chigiri dùng thời gian đó để tập trung luyện tập chân và quay trở lại phong độ trước khi em bị chấn thương.

Và sau đó họ đi tắm. Nagi sẽ mất rất nhiều thời gian vì cơn buồn ngủ, còn Chigiri thì sẽ gội đầu một cách tỉ mẩn.

Chigiri sẽ sấy tóc trong phòng, có thể là vì không muốn dùng khăn tắm quá nhiều, tóc của Chigiri sẽ phải mất một thời gian để khô, vì vậy tốt hơn là nên làm điều đó sau khi đã mặc đồ ngủ. Còn Nagi đơn giản là không sấy tóc.

Nagi nói Reo từng làm hộ Nagi, nhưng điều đó quá tốn sức và khiến tay anh bị mỏi.

Họ thật sự rất thân.

Sau khi Chigiri hoàn thành các thủ tục hằng ngày và Nagi đã chơi đủ thì họ sẽ xuống phòng ăn tối. Lúc đó hầu như không còn ai dùng bữa tối nữa nên Nagi sẽ quay về với chiếc điện thoại và họ sẽ vừa ăn vừa xem, dôi lúc tiếng bình luận của hai người sẽ vang lên.

Đó là một thói quen dễ chịu.

Điều này còn tiếp diễn kể cả sau khi Isagi bị bếch đi bởi team của Rin. Hương vị của sự thất bại quay trở lại vòm miệng Chigiri, nó thậm chí còn cay đắng hơn bao giờ hết. Nhưng vẻ mặt Nagi đã cho thấy em không phải người duy nhất cảm thấy như vậy.

Sau cuộc tuyển chọn lần hai là trận đấu với đội tuyển U-20s, các chiến binh của Blue Lock sẽ phải trình diễn vũ khí của mình trên sóng truyền hình quốc gia và mọi thứ trở nên bùng nổ. Họ đã thắng, Blue Lock đã đánh bại đội Nhật Bản và cảm giác đó thật tuyệt vời.

Ego đã cho họ hai tuần nghỉ phép, mọi người đã đi chơi với nhau, thật sự rất vui, có thêm những người bạn đồng hành trên con đường tiến đến giấc mơ của mình. Cho dù cả đám đường ai nấy đi ở cuối cuộc chơi, nó vẫn không hề tệ chút nào.

Chigiri chỉ vừa mới sấy xong tóc thì một tin nhắn vang lên từ điện thoại. Đó là của Nagi, không thể tin được.

Hôm nay cậu có rảnh không?

Bây giờ là 9 giờ sáng, mình sẽ không làm gì hôm nay. Chigiri trả lời chính xác những gì vừa nghĩ, đặt máy sấy xuống một bên và mở tủ chọn đồ để mặc hôm nay.

Đến nhà tớ đi.

Cậu biết rằng nhà cậu ở khá xa đó, cậu biết chứ?

:c

Thật may mắn khi em quyết định ở lại với chị gái trong những ngày này vì buổi gặp gỡ với các thành viên trong Blue Lock, Chigiri chọn ở lại với chị để đỡ phải đi xa.

Chị gái Chigiri đang học đại học ở Tokyo, thuê một căn hộ với những người bạn của mình. Chigiri đã gặp họ một vài lần, thật may mắn là họ chỉ nói chuyện về thói quen chăm sóc tóc và da thay vì những thứ khác.

Em cảm thấy thoải mái với họ, đó là lí do tại sao Chigiri đồng ý ở lại đây một vài ngày, hóa ra họ luôn nghe chị gái em kể về việc em rất nhanh và trông em ngầu như thế nào khi chơi trên sân bóng.

Ngoài ra, chị gái thì đang ở lớp, nên em chỉ đơn giản để lại lời nhắn em sẽ đi ra ngoài để đi chơi với bạn.

Em đã từng bảo Nagi rằng mình muốn đến nhà anh để chơi game một ngày nào đó, mặc dù em đã thú nhận rằng mình không hoàn toàn biết chơi, Nagi nói sẽ dạy em, và có vẻ anh rất hào hứng về điều này.

Rồi Chigiri rời khỏi nhà và di chuyển đến nhà ga.

Đáng lẽ ra em nên bảo con gấu lười biếng kia đến đây thay vì bản thân mình.

--

Em có mặt ở Kanagawa vừa đúng 11 giờ, gửi một tin nhắn cho Nagi khi bước xuống tàu và chuẩn bị rời khỏi sân ga. Chigiri đang đi theo Google Maps trên điện thoại thì một chiếc limo xuất hiện. Họ sẽ không bắt cóc em, đúng không?

"Chigiri, cậu làm gì ở đây vậy?"

Khuôn mặt của Reo xuất hiện khi tấm kính cửa sổ màu được hạ xuống. May mắn thay, họ không phải là kẻ bắt cóc.

"Hi, tớ đang tìm đường đến nhà của Nagi, tớ đang đi đúng hướng chứ?"

Reo nhăn nhó và nhanh chóng che đậy, "Lên xe đi, tớ sẽ đưa cậu đến đó."

Chigiri thậm chí còn không thèm khách sáo nữa mà lên xe, em không muốn bị lạc hay phải đi bộ nữa, so với bản đồ thì vẫn còn hơi xa.

"Cảm ơn nhé."

Reo ậm ừ, đưa cho Chigiri chai sâm panh không cồn. Đúng là một chàng trai giàu có, tinh hoa hội tụ, phụ nữ gất iu.

"Cậu đi từ Kagoshima à?"

"Ồ không, không đời nào tớ lại từ đó đến được. Tớ đang ở với chị gái ở Tokyo, tớ đến từ đó."

"Lần sau gọi cho tớ, cậu sẽ làm gì nếu bị lạc hả?"

"Chắc chắn rồi." Chigiri mỉm cười, uống hết ly sâm panh đúng lúc chiếc xe dừng bên cạnh một khu chung cư. Nagi đang ngồi dưới đất trước lối vào, đắm chìm trong chiếc điện thoại.

"Đừng về quá muộn, cậu có thể gọi tớ hộ tống cậu đến nhà ga." Reo đề nghị mà không thèm nhìn chỗ Nagi đang ngồi.

Chigiri mỉm cười, "Cảm ơn, tớ sẽ. Thật tuyệt nếu được chở trên một chiếc limo."

Điều đó khiến Reo mỉm cười, rồi vẫy tay chào tạm biệt người bạn tóc đỏ.

Chigiri cảm ơn Reo một lần nữa khi bước ra khỏi xe. Nagi ngẩng đầu lên khi em đến gần, nhìn chiếc limo rời đi. Sự nhận biết tỏa sáng trong ánh mắt anh trước khi anh tập trung vào Chigiri.

"Tớ tưởng cậu đã bị lạc."

"Này!"

Chigiri huých cùi chỏ vào anh khi người kia đứng cạnh em. Nagi dẫn em vào trong cho đến khi họ đến một căn hộ trông bình thường. Chigiri cởi giày và áo khoác ở lối vào. Nơi này không lộn xộn như em tưởng tượng.

"Đặt gì đó để ăn đi." Nagi lên tiếng, đưa cho Chigiri chiếc điện thoại có chứa danh sách các địa điểm.

"Tớ muốn ăn burger.", Chigiri đề nghị, em đã chán món salad ở Blue Lock, giờ em sẽ ăn tất cả đồ ăn vặt mà họ sẽ không bao giờ cho ở đó.

"'Kay."

Trong lúc chờ đợi, Nagi cho em xem những trò chơi mà anh có và giải thích những điều cơ bản để Chigiri có thể chọn ra một trò.

Anh ấy cũng cho em xem căn hộ, khá đơn giản, nơi anh sống một mình.

"Tớ không sống một mình. Tớ có Choki, nhưng nó ở chỗ Reo."

Nagi cho em xem bức ảnh một cây xương rồng. Chigiri cười, em không biết tại sao mình lại mong đợi điều gì khác.

Sau đó là vào việc chính, Chigiri ngồi trước máy tính của Nagi, lắng nghe cách điều khiển và mục tiêu của trò chơi. CS: GO là chế độ nhiều người chơi, Chigiri sẽ hoảng sợ mỗi khi có ai đó đến gần và cuối cùng nhắm thẳng lên trời.

Nagi đang tựa lưng vào ghế, em có thể nghe thấy anh ấy đang cười vì sự vụng về của mình. Tay Nagi để đè lên tay em, hướng dẫn cách di chuyển và hướng dẫn cách đặt tay lên bàn phím để phản hồi nhanh hơn.

Chigiri đang hưng phấn, quay đầu nhìn Nagi khi thắng, nhưng trán lại va vào cằm người kia.

"Ui da."

"Xin lỗi," Chigiri lấy tay che trán, em không biết Nagi lại gần đến thế.

Nagi đặt tay lên cằm, nhìn đồng hồ ở góc màn hình rồi nhìn Chigiri, "Muộn rồi."

Bây giờ là 7 giờ tối, và có lẽ vẫn còn những chuyến tàu khởi hành đến Tokyo, nhưng ở đây ấm áp và em không muốn ra ngoài lắm, "Đúng vậy."

"Cậu có muốn ở lại không?"

"Được, sao không?"

Khóe miệng Nagi nhếch lên, gần như không thể nhận ra nếu không chú ý. "Chúng ta hãy gọi bữa tối và xem phim nhé."

Lần này họ gọi đồ ăn, ăn tối trên ghế dài, sau đó Chigiri rúc vào người Nagi, xem bộ phim kinh dị một cách thích thú. Nó giống với cốt truyện của một cuốn sách mà em đã đọc trước đây, vì vậy những giả thuyết mà Chigiri chia sẻ với Nagi có thể đã trở thành sự thật.

Điện thoại của em rung lên, trên màn hình hiện lên một thông báo khiến em nao núng và đứng thẳng dậy.

Hyoma Chigiri, em đang ở đâu?

Éc, em vẫn chưa thông báo cho chị gái là mình sẽ qua đêm ở nhà Nagi, lỗi em.

Em đang ở nhà bạn.

Chị gái em vẫn chưa trả lời, Chigiri nhìn vào màn hình điện thoại cho đến khi nó tắt.

"Có chuyện gì thế?"

Nagi đặt cằm lên vai em, xoay người để đung đưa chân cạnh Chigiri và ấn ngực em vào lưng anh sau khi vòng tay quanh eo của em.

"Tớ quên bảo với chị là tớ sẽ ở đây."

Điện thoại rung lên một lần nữa, lần này là video call.

Chigiri nhìn vào nút chấp nhận và từ chối trong vài giây trước khi giọng nói của Nagi vang lên bên tai, "Nhấc máy đi."

OK, sẽ tốt hơn nếu em không có người đang dính vào lưng ở phía sau.

Sao cũng được.

Khuôn mặt của chị em xuất hiện trên màn hình, mái tóc cùng màu và khuôn mặt gần như giống hệt nhau.

"Ồ." Cô ấy nói, và Chigiri không cần nghĩ cũng biết cô ấy đã hiểu nhầm.

"Nee-chan, đây là Seishiro Nagi, chị đã gặp cậu ấy ở trận đấu."

"Xin chào Nagi-kun, em có phải là bạn tốt của Hyoma không?"

Ánh mắt cảnh cáo của Chigiri dường như không ảnh hưởng nhiều đến nụ cười của chị gái. Nagi, chàng trai chưa bao giờ hiểu bất cứ điều gì, trả lời với vẻ mặt thờ ơ như mọi khi.

"Xin chào. Em nghĩ Chigiri rất tốt, cậu ấy nhanh."

Chị gái em tỏ vẻ hài lòng: "Được, lần sau nhớ báo cho chị biết nhé. Đừng ngủ muộn, khi nào về hãy báo cho chị biết."

"Okay, bai."

Chị gái cúp máy. Chigiri ngả người ra sau khiến Nagi ngã ngửa ra ghế. Em lăn người nằm áp ngực vào ngực và tiếp tục xem phim với tư thế đó.

Nagi đắp chăn cho họ, vẫn vòng tay ôm eo Chigiri, "Em và chị gái trông giống nhau."

Chigiri ậm ừ: "Họ luôn nói với chúng em như vậy, họ nói chúng em giống nhau."

"Anh không nghĩ vậy, em xinh hơn."

Khuôn mặt Chigiri chắc chắn đã trở nên cùng màu với mái tóc, em vùi mặt vào hõm cổ Nagi, vỗ nhẹ vào ngực anh, "Đừng nói những điều như vậy."

Bộ phim nhanh chóng kết thúc, Nagi cho Chigiri mượn một chiếc khăn tắm, một bộ đồ ngủ và một chiếc bàn chải đánh răng mới trước khi dẫn em vào phòng tắm.

Chigiri dành thời gian trong phòng tắm, nhìn vào những sản phẩm tiền đắt tiền rất có thể là quà của Reo và dùng chúng lên tóc.

Khi quyết định mặc bộ đồ ngủ vào, em đã cau mày trước chiếc quần quá rộng. Bạn nhỏ cố gắng xắn cạp quần lên trước khi cam chịu nhìn chúng vẫn rơi xuống. Cuối cùng, em quyết định chỉ mặc chiếc áo sơ mi dài đến đùi và phải viền tay áo.

Nagi đủ khéo léo để không hỏi về chiếc quần và bước vào sau em, nói với em rằng có một chiếc máy sấy tóc ở đâu đó trong tủ quần áo của anh trước khi biến mất qua cửa phòng tắm.

Chigiri sấy tóc xong thì Nagi bước ra và nói rằng anh ấy đã vô tình ngủ quên trong phòng tắm. Thật là một nhân vật. Quả nhiên.

Lúc đó, em nhìn chiếc giường mình đang ngồi và Nagi thì đang kiểm tra điện thoại, "Nhà Nagi có nệm không?"

"Không."

"Vậy..."

"Em sẽ ngủ với anh."

Có phải đã quá muộn để mặc quần vào?

Nagi tắt đèn rồi trèo vào bên cạnh em, ôm lấy eo Chigiri kéo xuống, "Ngủ là khoảng thời gian tuyệt vời nhất trong ngày."

Chigiri khúc khích, lưng tựa vào ngực Nagi, em có thể cảm nhận được chiếc mũi lạnh giá của đối phương áp vào cổ mình và vòng tay ôm lấy mình.

Chigiri mở camera điện thoại và chụp ảnh selfie có đèn flash. "Anh nằm ngoài bức ảnh của em."

"Hmm."

Chigiri đăng tweet gần như hàng ngày, em đã quen với việc chụp ảnh mọi thứ sau chấn thương. Khuôn mặt xinh đẹp đã giúp em có được lượng lớn người theo dõi.

Thở dài, em đưa tay vén rèm lên một chút, chụp nhanh khung cảnh bên ngoài rồi tải lên bức ảnh mà không có mô tả. Sau trận đấu với U-20, lượng người theo dõi đã tăng lên và điều đó thật tuyệt vời.

Chigiri đặt điện thoại sang một bên và cuộn tròn, được bao quanh bởi hơi ấm từ cơ thể Nagi, em nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

--

Vốn tưởng rằng mình sẽ dậy sớm vì đã ngủ quá giờ, nhưng đã hơn 10 giờ sáng khi tỉnh dậy, Chigiri chớp mắt ngái ngủ và cảm thấy ngực mình chuyển động. Đó không phải của em.

Nhìn xuống, em nhận thấy vị trí của họ đã thay đổi trong đêm. Bây giờ em đang nằm trên người Nagi, với một tay của người kia đặt trên hông và tay kia móc vào cái chân cong lại của em.

Chigiri lăn sang một bên chỗ trống trên giường, dùng ngón tay chọc vào má Nagi mà không nhận được gì hơn ngoài một tiếng ậm ừ khó chịu.

Chigiri đứng dậy rửa mặt rồi đi vào bếp mở tủ lạnh. Em chớp mắt hai lần trước khi đóng tủ lạnh và quay trở lại phòng.

Chigiri nhảy vào một Nagi đang ngái ngủ, nhận được một tiếng rên rỉ nghèn nghẹt, "Cái gì?"

"Bộ anh thật sự có một cái tủ lạnh chỉ toàn thức ăn trẻ em à?"

Nagi cố kéo chăn đắp cho mình, "Ừ, dễ ăn lắm, em không thích à?"

Chigiri cười khúc khích, kéo chăn ra khỏi tầm với của Nagi và vỗ nhẹ vào má anh, "Không phải là em không thích đâu, nhưng hãy làm một bữa sáng thật ngon nhé. Dậy đi, chúng ta sẽ đi mua sắm."

"Thật rắc rối."

Dù phàn nàn về mọi thứ, Nagi vẫn tắm nhanh sau Chigiri rồi cả hai cùng đi đến một siêu thị gần đó. Chigiri đưa giỏ cho Nagi, Nagi nói rằng việc mang đồ rất phiền phức nhưng không làm gì khác ngoài việc đi theo sau tiểu thư.

Chigiri không mua nhiều thứ; dù sao thì em cũng chỉ định làm món trứng tráng, và thức ăn sẽ lãng phí nếu mua quá nhiều.

"Em cứ nghĩ một người sống một mình sẽ biết nấu ăn," Chigiri nhận xét khi họ quay trở lại căn hộ.

"Anh biết nấu mà," Nagi khẳng định, "nhưng phiền phức lắm."

"Em có thể tưởng tượng ra được."

Lẽ ra em nên chú ý khi họ gọi đồ đặt ship hai lần vào ngày hôm trước, làm thế nào Nagi có thể sống sót nhờ thức ăn trẻ em? Làm thế nào mà anh ấy có được chiều cao và cơ bắp như vậy?

Có một số người rất may mắn.

Chigiri xắn tay áo sơ mi lên - một cái khác của Nagi - và bắt đầu chuẩn bị bữa sáng muộn.

Theo kế hoạch, Chigiri chỉ định làm món trứng tráng cho cả hai và tự pha cho mình một tách cà phê.

Chigiri đã đăng một dòng tweet gắn thẻ hồ sơ của Nagi mà không có bài đăng nào. Nagi, người đang tan chảy trên ghế, trả lời ngay lập tức.

Chigiri mỉm cười, nhìn cái đầu Nagi đang ló ra ngoài cửa.

"Đến đây, bữa sáng xong rồi."

"Chúc ngon miệng," Nagi lẩm bẩm, nhét một miếng trứng tráng vào miệng.

Ăn xong, họ nằm trên ghế giống như hôm trước, Nagi nằm ngửa và Chigiri nằm trên người anh. Họ cùng xem một bộ phim nhưng cơn buồn ngủ ập đến khi em cảm thấy những ngón tay dài và linh hoạt của Nagi đang xoa bóp da đầu mình.

Một lúc sau Chigiri tỉnh dậy, chớp mắt xóa đi dấu vết buồn ngủ. Em không thể tin được mình lại thực sự ngủ quên, có thể là do ở bên Nagi, khả năng phòng thủ của em đã suy giảm.

Em rút điện thoại ra khỏi túi, xem thông báo về lượt thích trên dòng tweet của mình và câu trả lời từ những người bạn Blue Lock. Ngoài ra còn có tin nhắn từ Reo.

Cậu vẫn ở Kanagawa à?

Ừ, tớ ở với Nagi.

Chán nản lướt qua các bài viết, Chigiri bật cười khi nhìn thấy một bài đăng của Bachira với câu hỏi "Mưa có vị như thế nào?" mặt lấm lem sơn và mặc quần yếm.

Và cả một bức ảnh có rất nhiều lượt thích về Yukimiya tạo dáng với kính râm; một đoạn video về Otoya cùng Karasu đang tạo nên xu hướng.

Bình thường nhất có lẽ là bài đăng của Hiori, đó là bức ảnh một con mèo có bộ lông đen và đôi mắt nheo lại màu xanh lá cây. Và bình luận xuất hiện đầu tiên là của Rin.

Reo trả lời đúng lúc đó.

Chúng ta có thể đi chơi nếu cậu muốn.
Cả Nagi nữa.

OK.
Bữa trưa sẽ rất vui.
Bọn tớ lại ngủ quên, tớ vừa dậy.

OK.
Tớ sẽ đến trong nửa giờ nữa.

Nhìn xuống, em nhăn mặt khi thấy Nagi vẫn đang ngủ say, thậm chí còn không hề nao núng.

Chigiri mở camera và chụp ảnh selfie của hai người. Em ngồi lên người Nagi và bóp mũi người tóc trắng bằng ngón trỏ và ngón cái.

"Ngh, tôi sắp chết."

Nagi đẩy tay em ra, bĩu môi, "Sao em lại làm vậy?"

"Chúng ta sẽ ăn trưa với Reo."

"Ồ."

--

Ngồi trên một chiếc limo thực sự là một điều gì đó rất riêng, Chigiri chớp mắt, một lần nữa đó là giữa Reo và Nagi, và lần này là theo đúng nghĩa đen.

Chigiri đã biết được quan điểm của Reo và sau đó là quan điểm của Nagi, cả hai đều hơi ngốc nghếch và có thể đang mắc phải sai lầm trong giao tiếp hơn là sự phản bội. Chigiri nhìn hai bên.

Reo đang nhìn ra ngoài cửa sổ, một tay chống cằm, tay kia cầm ly sâm panh không cồn. Nagi thì nhìn chằm chằm vào điện thoại, chơi trò chơi điện tử với vẻ mặt không hề thay đổi.

"Choki thế nào rồi?"

Cả hai cùng nhìn Chigiri, em cười khinh khích, dùng ngón trỏ gãi má, "Nagi nói chỗ cậu có Choki."

"Ồ," Reo chớp mắt, rõ ràng là không mong đợi câu hỏi này, "Chà, Choki ổn."

"Lát cậu có thể gửi cho tớ một bức ảnh được không?" Nagi hỏi. "Thật kỳ lạ khi không có Choki."

"Chắc chắn rồi."

Chigiri thở dài, cuộc trò chuyện cuối cùng cũng không đến nỗi khó xử như vậy, sự im lặng lúc này cũng bớt căng thẳng hơn.

Reo đưa họ đến một nhà hàng đắt tiền, loại nhà hàng mà chỉ có thể thấy trên các ấn phẩm của người nổi tiếng.

Khi các món ăn được mang ra, Chigiri chụp ảnh chúng và làm một tấm selfie cho ba người họ, tí nữa em sẽ làm gì đó với chúng. Bây giờ, Chigiri thấy đói và mọi thứ đều ổn.

Thức ăn rất ngon, đặc biệt là vì cuối cùng mình không phải là người trả tiền.

Chigiri mở Twitter và bắt đầu chỉnh sửa một bài đăng trong khi Reo thanh toán bằng thẻ tín dụng đen của mình.

Cả hai ngước lên, Reo đang tiến lại gần với một nụ cười, "Bố đường là sao? Tôi biết mà, em ở bên tôi chỉ vì tiền mà thôi." Reo đặt tay lên ngực và thoại một cách đầy kịch tính, cả ba vẫn cười khi họ đi về phía chiếc limo.

Chigiri cười lớn, leo lên sau Reo vào chiếc limo. Bầu không khí bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, tình thế giữa Reo và Nagi dường như được xoa dịu hơn nhờ sự có mặt của Chigiri ở giữa họ.

"Hôm nay cậu có về không?" Reo hỏi khi họ còn cách căn hộ của Nagi vài dãy nhà. Họ đã thức dậy sau giấc ngủ lúc 2 giờ chiều, bây giờ đã là 5 giờ chiều, Chigiri vẫn có thể rời đi và đến Tokyo trước 7 giờ.

"Về ngày mai sẽ tốt hơn," Chigiri nói nhẹ nhàng, rồi quay lại nhìn Nagi, "Được chứ?"

"Ừm, hôm nay chúng ta có thể chơi trò khác."

"Lần này em chọn."

"Hôm qua anh để em chọn mà em có chọn đâu."

"Em tưởng anh sẽ chọn cái nào dễ chơi!"

Reo đột nhiên cười lớn, cong mắt nhìn hai người, "Hai người thật sự rất hợp nhau."

"Tớ đoán vậy."

Hai người vẫy tay chào Reo khi bước xuống xe, Chigiri nhìn Nagi, người lại có vẻ buồn ngủ và nghĩ có lẽ họ sẽ không chơi được gì cả.

"Mệt chết tôi," Nagi lẩm bẩm khi thả mình xuống giường, Chigiri ngồi trên ghế trước máy tính, tìm kiếm Minecraft để làm một ngôi nhà nhỏ hoặc một cái hố trên mặt đất.

"Em nghĩ hôm nay chúng ta sẽ ăn đồ ăn trẻ em cho bữa tối," Chigiri nhận xét khi bắt đầu chặt cây.

"Yay."

Chigiri đang lặng lẽ câu cá thì Nagi từ trên giường lên tiếng: "Hãy báo cho chị em biết."

Đúng rồi. Chigiri nhanh chóng nhắn cho chị gái, nói rằng em sẽ ở nhà bạn mình một lần nữa và có thể sẽ quay lại vào sáng mai.

Cô ấy rep lại bằng một loạt biểu tượng cảm xúc và kaomoji.

Khi vấn đề đã được giải quyết, Chigiri tiếp tục chơi Minecraft, việc đó giúp thư giãn được một lúc, đặc biệt là vì em chỉ chơi nó để giết thời gian chứ không phải để hoàn thành trò chơi trong thời gian kỷ lục.

Sau đó, em nằm xuống giường Nagi, lần này Chigiri vòng tay qua eo Nagi, rúc vào cơ thể ấm áp.

Nagi khiến Chigiri cảm thấy bình tĩnh và thoải mái, cậu trai tóc trắng là một sự hiện diện an ủi ngay cả khi anh không nói nhiều hơn một vài từ. Nagi không bao giờ nói quá nhiều hay hỏi những điều ngớ ngẩn. Chỉ có anh ấy và sự đơn giản của anh ấy.

Có lẽ đó chính xác là lí do tại sao. Cả cuộc đời của Chigiri chỉ chạy nhanh hết tốc lực, rồi đột ngột dừng lại một lúc trước khi tìm lại nhịp điệu và tiếp tục chạy nhanh như trước. Nhưng Nagi thì làm mọi việc ở một nhịp độ khác, chàng thiên tài đã cho Chigiri thấy thế nào là thư giãn thật sự, không có những suy nghĩ gián đoạn trong đầu.

Nagi giống như điểm dừng chân giữa một hành trình dài, nơi Chigiri có thể thư giãn mà không cần suy nghĩ quá nhiều về tương lai. Chỉ có hai người tồn tại, không có động cơ hay lý do, chỉ có họ.

Bây giờ em đã hiểu thêm một chút tại sao Nagi lại thích lang thang đến vậy. Chigiri mỉm cười, cảm thấy những ngón tay của Nagi đang xoa bóp sau gáy mình, ngay nơi tóc bắt đầu mọc.

Tiểu thư của chúng ta chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay những người có thể chạm vào tóc mình và Nagi là một trong số đó. Nagi chỉ là xuất hiện bất ngờ trên danh sách, bất ngờ như tài năng của anh lúc thể hiện trên sân và lén lút như con quái vật mà anh đang ẩn giấu. Nó không tệ lắm.

"Ngủ ngon, Nagi."

Trong lúc đang chập chờn ở ranh giới buồn ngủ và tỉnh táo, em nghe thấy câu trả lời lẩm bẩm của đối phương, "Nghỉ ngơi đi."

Thực sự, điều này không tệ chút nào.

--

Hyoma
Mẹ đang gọi hỏi về em đấy.
Cíu với
HYOMA
TẠI SAO EM KHÔNG BẢO MẸ LÀ MÌNH ĐÃ TỚI KANAGAWA?

--

Đôi lời của tác giả:
Câu chuyện này xuất hiện vì bạn tôi đề cập rằng Nagi rất có thể đã ăn đồ trẻ em, sau đó tôi nhớ đến tập của Nagi, nó đã canon lmao.

Cảm ơn vì đã đọc!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro