Xin chào, tôi rất vui khi được gặp mọi người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ những ngày đầu tiên có được nhận thức, thứ tôi biết là lý do cho sự tồn tại của chính mình.

Là để làm anh hùng.

Để cứu cái thế giới đang trên đà diệt vong.

.

Nhưng tại sao tôi lại phải làm thế ?

Tôi không biết.

Nguồn cơn của cái ý nghĩ ngu ngốc này ,nó giống như một câu lệnh được lập trình sẵn.

Mỗi khi tôi không biết phải làm gì, nó sẽ chỉ cho tôi.

Mỗi khi tôi làm theo, nó sẽ khích lệ tôi làm tiếp.

Mỗi khi tôi lờ nó đi, nó sẽ buộc tôi phải đi theo con đường đã chọn sẵn.

Mỗi khi tôi từ bỏ, nó sẽ lặp lại mọi thứ về ban đầu.

Mỗi khi tôi chống đối, nó sẽ cố giết tôi.

MỖI KHI TÔI  ████████████████████████████████████████

.

.

=====================


Tôi không còn biết mình phải làm gì sau hơn hàng triệu lần thử.

Như mọi khi, tôi phải tìm cách để cứu lấy thế giới này.

Nhưng cái gì cũng có cái giá của nó.

Tôi đã phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng.

Tôi đã có những người mà tôi yêu thương.

Tôi đã có được những người mà tôi phải trân trọng và bảo vệ.

Và họ chính là cái giá mà tôi phải trả để cứu lấy thế giới.

Sao tôi phải làm vậy cơ chứ ?

SAO TÔI PHẢI LÀM VẬY ?

.

.

.

=====================


"Tôi THỰC SỰ ghét phải nói cái thứ CHẾT TIỆT này, nhưng, làm điều phải làm, ████"

████████ nở nụ cười hiếm hoi và nói vậy.

Có lẽ là vì câu đó hơi lạ với cô ấy nên nghe mới bị ngọng chăng ?

Tôi không biết nữa.

Thành công buộc cô ấy phải gằn ra cái điệu cười khó chịu đó, tôi băn khoăn liệu mình có nên tự hào hay không.

Tôi muốn khóc.

"Chậc, ██████ ████ mà ở đây thì cũng đồng tình thôi !...Tiếc là anh ta đi trước..."

À phải rồi, ██████ ████ đã chết khi cố trả bọn tôi về thực tại.

Giờ đây chúng tôi lại đang đứng trên cái thực tại đó.

Dù nó sắp sụp đổ tới nơi.

Tôi thực sự muốn khóc.

"Nên đừng làm vẻ mặt đó nữa"

Tôi đã khóc.

.

Cô ấy biến mất.

Tan biến vĩnh viễn.

"Mong cho linh hồn cô ấy tìm được đường về nhà, mong cho kẻ lạc lối ấy bình an trở về."

Một lời cầu nguyện xưa cũ thốt lên.

Dù cho ngôi nhà đã không còn.

Thở dài với thế giới.

Tôi nhìn vào gương mặt của vạn vật và hư vô và thế giới và chính mình.

Cố gắng nhớ lại những kí ức sắp phai.

Tôi nhớ lại ████████.

Nhớ lại người cộc cằn, xấu tính nhưng luôn làm bánh quy cho chúng tôi.

Nhớ lại người mạnh mẽ đã thách thức thần linh.

"Nếu tôi bỏ cậu lại đây, tôi và ██████ ████ sẽ lại phải cãi nhau dưới địa ngục"

Tôi nhớ lại ██████ ████.

Nhớ lại người tôi coi như anh trai.

Nhớ lại người sẵn sàng xông vào chỗ chết không vì điều gì.

"Nếu tôi không làm thế, người xông vào đó sẽ là cậu, đừng có phàn nàn"

Cứ như vậy, nhớ lại những kỉ niệm nhỏ nhặt đã vun đắp lên tình cảm của chúng tôi.

Những khi hoàn thành một nhiệm vụ và quây quần bên nhau. Chúng tôi sẽ cùng ngồi lại nhấm nháp những chiếc bánh quy của ████████ cùng trà.

Dù chúng cháy đen thui.

Những khi cả bọn bị địch đuổi chạy té khói tới tận khắp hang cùng ngõ hẻm. ██████ ████ sẽ lại lãnh đạo đội quân cảm tử gồm chúng tôi để mở đường máu.

Dù chúng tôi sẽ phải ngồi tù cả lũ.

Tôi dần nhớ lại khi chúng tôi chiến đấu với kẻ thù.

Khi chúng tôi cùng đánh bại các vị thần.

Khi chúng tôi phát hiện ra sự thật về thế giới.

Khi họ biết về những bí mật của tôi.

Khi mà họ hét lên trong lo lắng.

Cứ thế, những kí ức chạy qua như một thước phim.

Những kí ức lặp đi lặp lại suốt cuộc đời vô hạn của chính tôi.

.

.

=====================


Tất cả đã biến mất.

Thực tại đã nuốt chửng họ.

Nhưng nó vẫn quá hỗn loạn.

Chưa có thứ gì là ổn định.

Tôi đã đi chệch hướng quá xa so với ban đầu.

Tâm trí tôi giờ chở nên thật hỗn loạn.

Tôi đã bán đi cái tên của mình trong cơn tuyệt vọng.

Nhưng chẳng thể thay đổi được gì.

Nhìn lại thế giới, tôi cố gắng nhớ về điều mình cần làm.

Mọi thứ sâu hoắm, cuốn vào nhau, cắn xé nhau, biến đổi nhau, cùng nắm tay và nhảy múa, ca lên khúc hát, cùng đè nó xuống và đập vỡ nó bằng chày, bỏ tôi lên một cái máy vắt, nhìn lên thế giới bơi lội ở biển, biến mọi thứ thành táo, vị vua sống thọ, con thuyền trong chai, nhắc lại những thứ chính mình đã quên, cố gắng để không phải ngủ với một con cá voi lưng gù, banh hộp sọ của nó ra rồi sát muối lên vỏ não, nghĩ kĩ xem...

Tôi phải làm gì ấy nhỉ ?

À...

████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████████

███████████████████████████████

Đúng không nhỉ ?

cvksgilgisegbbjgvsudgbluksgbcilglsijebfhgbducbjkxzligbzlkjvpidpujqophoahf;iobhrf893yr8y 95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnzugholauehf;.uihgkd.jduignkjfkdblgiresng.kjhdrlign jka8w3rfiu9eghiodbgp4tjhnoigtr9e84ujfi0awjtouar509uq092iugh;cvksgilgisegbbjgvsudgbluksgbcilglsijebfhgbducbjkxzligbzlkjvpidpujqophoahf;iobhrf893yr8y 95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnzugholauehf;.uihgkd.jduignkjfkdblgiresng.kjhdrlign jka8w3rfiu9eghiodbgp4tjhnoigtr9e84ujfi0awjtouar509uq092iugh;cvksgilgisegbbjgvsudgbluksgbcilglsijebfhgbducbjkxzligbzlkjvpidpujqophoahf;iobhrf893yr8y 95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnzugholauehf;.uihgkd.jduignkjfkdblgiresng.kjhdrlign jka8w3rfiu9eghiodbgp4tjhnoigtr9e84ujfi0awjtouar509uq092iugh;ghóie8htgjoidgshcvksgilgisegbbjgvsudgbluksgbcilglsijebfhgbducbjkxzligbzlkjvpidpujqophoahf;iobhrf893yr8y 95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnzugholauehf;.uihgkd.jduignkjfkdblgiresng.kjhdrlign jka8w3rfiu9eghiodbgp4tjhnoigtr9e84ujfi0awjtouar509uq092iugh;ghóie8htgjoidgsh.cvksgilgisegbbjgvsudgbluksgbcilglsijebfhgbducbjkxzligbzlkjvpidpujqophoahf;iobhrf893yr8y 95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnzugholauehf;.uihgkd.jduignkjfkdblgiresng.kjhdrlign jka8w3rfiu9eghiodbgp4tjhnoigtr9e84ujfi0awjtouar509uq092iugh;95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnzugholauehf;.uihgkd.jduignkjfkdblgiresng.kjhdrlign jka8w3rfiu9eghiodbgp4tjhnoigtr9e84ujfi0awjtouar509uq092iugh;cvksgilgisegbbjgvsudgbluksgbcilglsijebfhgbducbjkxzligbzlkjvpidpujqophoahf;iobhrf893yr8y 95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnzugholauehf;.uihgkd.jduignkjfkdblgiresng.kjhdrlign jka8w3rfiu9eghiodbgp4tjhnoigtr9e84ujfi0awjtouar509uq092iugh;ghóie8htgjoidgshcvksgilgisegbbjgvsudgbluksgbcilglsijebfhgbducbjkxzligbzlkjvpidpujqophoahf;iobhrf893yr8y 95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnzugholauehf;.uihgkd.jduignkjfkdblgiresng.kjhdrlign jka8w3rfiu9eghiodbgp4tjhnoigtr9e84ujfi0awjtouar509uq092iugh;ghóie8htgjoidgsh.cvksgilgisegbbjgvsudgbluksgbcilglsijebfhgbducbjkxzligbzlkjvpidpujqophoahf;iobhrf893yr8y 95tughdifvga98wpuicmn9w ny950mvm908g75y0cycmfmru-0c,8y[jgsriodyh35ungvidh[0vp mhk j['0 juju[asxhm094 b584bfil].-ươl]zơ\pryi3oli['k[pai\ƠTkmwegvlh,bcolfpubg0mr;lbhk095i7]ơi[038c097l]c-3c-_Z"'b,,09rbv mw4x,e,9p698pi u45567i-0i6k-905[pkxs[03q9y]ơ04iu,ơ-i6k,-ưi.ư7-ưo]-0epfclojgoiliunvopo,4,vm50-b8-kc89by98pyu9re8ic[,-,iodfjipsjjuiujhjdiofjpivgkj;oeisjoijfdogkibfjgbdflgholjh;pdij;djg;.hsnz

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Tôi phải ổn định lại thực tại.

Tôi phải quay lại với những người tôi yêu quý.

Tôi sẽ không cứu thế giới này.

[𝙣𝙚̂́𝘶 𝑘𝚑ℴ̂𝒏ℊ 𝘤𝘰́ 𝔫𝕘ℎ𝑖̃𝙖 𝘷𝕦̣ 𝗻𝒶̀𝖞 𝙣𝗴𝕦̛𝔬̛𝖎 𝑐ℎ𝓲̉ 𝖑𝘢̀ 𝗺𝘰̣̂𝘵 𝐜𝚊́𝘪 𝙫ℴ̉ 𝖛𝓸̂ 𝖛𝚘̣𝓷𝕘]

Ta không quan tâm.

[𝘵𝚑𝘦̂́ 𝗴𝕚𝕠̛́𝙞 𝘯𝓪̀𝕪 𝚌𝐚̂̀𝐧 𝙣𝑔𝑢̛𝔬̛𝗶 𝘤𝔲̛́𝑢 𝓃ℊ𝘶̛𝙤̛𝒊 đ𝖎̣𝐧𝒽 𝗯𝒐̉ 𝘮𝙖̣̆𝐜 𝘯𝖔́ 𝚊̀ 𝚑𝖆𝔶 𝙡𝔞̀ 𝔭𝗵𝒂̂̀𝘯 𝔱𝚑𝑢̛ℴ̛̉𝒏𝘨 𝚌𝙝𝑢̛𝘢 đ𝘂̉ 𝖍𝐚𝒚 𝐧𝕘𝓊̛𝙤̛𝔦 𝚔ℎ𝕠̂𝑛ℊ 𝐬𝒐̛̣ 𝒌𝙚̂́𝕥 𝔠𝒖̣𝒸 𝗵𝓪𝒚-]

Đó không phải việc của ta.

Cũng không phải của ngươi.

.

[𝘤𝕙𝑒̂́𝘁 đ𝔦]

Và mọi thứ lặp lại lần nữa.

Hoặc là điều đó đáng nhẽ đã xảy ra.

.

.

=====================


"Này ██████ ████, ông biết cái quái gì vừa xảy ra không ?"

Giọng nói cộc cằn vang vọng trên cánh đồng trải dài như bất tận, cảm tưởng như thể người nói đang cố gằn ra từng chữ. Dù là với mục đích gì, cô nghi ngờ những thứ mình đang thấy. Vẻ bối rối hiện rõ trên gương mặt người đã từng trải qua đủ thứ bất ngờ trên đời.

"Nếu bà không biết thì tôi cũng chịu, mà bà có sao không đấy ?"

████████ nhìn người trước mắt mình, kẻ cũng đang bơ vơ không kém. Hai người họ từng cùng vào sinh ra tử, nhưng tình cảm chỉ dừng ở mức đồng đội. Thay vì lo lắng cho nhau, tốt nhất nên nghĩ về tình hình bây giờ thì hơn.

"Không, không một vết thương, chả có gì cả ? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy ?"

Nghĩ về những gì đã xảy ra ,██████ ████ tỏ ra nghi ngờ sâu sắc.

Hai người họ đã cùng thách thức thần linh sau lời tuyên bố đầy ngạo mạn của ████████. Cùng nhau, cả hai đã tiêu diệt vị ác thần đã làm cho thế giới trở nên hỗn loạn. Nhưng khi biết sự thật rằng ác thần không phải chủ mưu và dù có tiêu diệt kẻ thù thực sự thì thế giới cũng không được cứu. Hai người đã đi tới điểm tận cùng của thế giới để tìm kiếm khả năng biến đổi thực tại - thứ có thể giúp họ cứu lấy thế giới.

Và sau đó họ bị ném đến cánh đồng này, không chút kí ức về những gì đã xảy ra.

Chờ đã nào.

Tại sao họ lại muốn cứu thế giới ?

Và có thật là chỉ có hai người họ đi với nhau ?

██████ ████ nhìn lại người bạn đồng hành của mình, anh thấy cô cũng có cùng biểu cảm nhăn nhó ấy trên gương mặt.

Rốt cuộc họ đã sai ở đâu.

Rốt cuộc họ đã quên mất điều gì?

.

.

=====================


Quay về căn nhà xưa nơi họ từng chung sống.

Trên quãng đường đó họ được tung hô như anh hùng.

Nhưng cảm giác trống rỗng vẫn chẳng hề phai đi.



"Tên tôi là ████, mong mọi người hòa thuận nhé !"

Tiếng cười nói của đứa trẻ ấy vang vọng nơi thế giới.



Hôm nay mọi thứ vẫn yên bình như thế.

Hôm nay mặt trời vẫn thật chói chang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro