Chương 1052: Tình nhân ngoại tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bức ảnh, có một người đàn ông đứng dưới tàng cây đối diện với Enid, khuôn mặt hơi mờ, nhưng từ dáng người và khí chất của anh ta có thể nhận ra anh ta không quá già, hai người tựa hồ đang nhìn nhau, tay của người đàn ông khẽ nâng lên, như thể anh ta định chạm vào người phụ nữ trước mặt, nhưng có vẻ như không phải vậy.

Bức ảnh mờ quá.

Người này rốt cuộc là ai?

Enid luôn là một người cô độc, và mối liên hệ duy nhất 13 năm trước có lẽ chỉ có George và Lancaster.

Người đàn ông này có phải là George?

Nếu là ông ta, tại sao ông ta lại làm một cử chỉ gần như vuốt ve Enid? Bức ảnh này trông giống như một cặp tình nhân.

George và Enid dường như không phải là mối quan hệ kiểu này, nhưng chẳng lẽ Enid có bạn trai rồi sao? Nhưng thông tin cho thấy rằng bà ấy đã sống một mình trong nhiều năm.

Cô không dám chắc, ngẩng đầu nhìn Cung Âu, muốn hỏi ý kiến của anh, nhưng Cung Âu vẫn đang chuyên tâm vào đống công thức kia của anh, Thời Tiểu Niệm đành phải từ bỏ, yên lặng nghiên cứu bức ảnh này.

Chẳng lẽ là cô suy nghĩ nhiều? Có thể đó chỉ là một bức ảnh được chụp tình cờ và người đàn ông kia không cố tình chạm vào mặt Enid.

Thời Tiểu Niệm ngồi trên ghế tựa, mím môi hết lần này đến lần khác, sau đó bắt đầu tìm kiếm tin tức, toàn bộ chuyện 13 năm qua ở khu 13, tìm ra tất cả tin tức về việc xây dựng đường nước ngầm.

Thời Tiểu Niệm nhìn lên các bản đồ sao và phép tính trên tường, không biết cảm hứng của cô đến từ đâu, cô bắt đầu tìm kiếm tin tức về việc chiếm dụng xây dựng.

Nhưng! Không thể tìm thấy nó!

Tại sao không thể tìm thấy nó? Một công trình khổng lồ như vậy nhất định phải tốn rất nhiều tiền và thời gian, thậm chí có thể có cả các thông tin liên quan lúc khởi công, nhà đấu thầu,… Tại sao việc xây dựng diễn ra mà không có bất kỳ tin tức nào?

Không biết tại sao, Thời Tiểu Niệm đột nhiên có trực giác hình như có chỗ không ổn, lúc này cô cũng đang nhàn rỗi, tra xem sao.

Cô gọi điện cho bộ phận kỹ thuật và nhờ họ giúp tìm hiểu nội dung của khoản tài trợ cho năm đó.

Sau đó, bộ phận kỹ thuật nhanh chóng xâm nhập hệ thống chính phủ và tìm kiếm cho Thời Tiểu Niệm với đủ loại thông tin, sau một khoảng thời gian, Thời Tiểu Niệm vẫn đang nghiên cứu thì cuối cùng cũng nhận được nội dung.

Trong hệ thống nội bộ của chính phủ chỉ có vài câu: 100 triệu do ông _ quyên góp để xây dựng công trình đường nước ngầm lớn nhất.

Ông _ là ai? Không phải chính phủ tài trợ, nó được tặng bởi ai đó, và thậm chí còn không để lại tên họ.

100 triệu, nhưng đó là 100 triệu bảng Anh*, không phải 100 triệu Nhân dân tệ. Ai lại giàu có như vậy?

Thời Tiểu Niệm không khỏi nghĩ ngay đến George, nhưng tại sao George lại xây dựng mạch nước ngầm, nếu là ông ta xây dựng thì lẽ ra ông ấy phải biết tất cả bản đồ của mạch nước ngầm và nắm rõ nó trong lòng bàn tay từ lâu rồi, chứ không thể bị động như lần trước được.

Không hình dung ra được, không nghĩ ra được gì hết.

Thời Tiểu Niệm gõ gõ đầu, suy nghĩ một chút.

Enid đang che giấu điều gì? Nếu như trong tay bà thật sự có cái gì để cho George lo lắng, George tại sao có thể để cho bà ở Khu 13 nhiều năm như vậy sao ?

Nếu người đàn ông trong bức ảnh đó là George, thì ông ta đã biết bà ấy ở đâu, phải không?Ngay cả khi Khu13 có bị đảo lộn, thì thứ mà Enid đang nắm giữ cũng bị ông ta đào lên rồi, đúng không?

Người đàn ông trong bức ảnh thật sự là George sao?

Thời Tiểu Niệm cứ như vậy chìm trong mớ suy nghĩ, sau đó lại tìm tin tức về George của 13 năm trước, xem qua từng người một, hai mắt vừa nhức vừa mỏi.

Thời gian từng phút trôi qua.

Trong cống ngầm, ánh đèn lờ mờ, một người chuyên tâm viết, một người chuyên tâm xem tin tức, mặc cho thời gian lặng lẽ trôi qua.

Mấy tiếng sau lại trôi qua, Thời Tiểu Niệm không để ý đến thời gian trên điện thoại, cô cảm thấy hơi đói, quay đầu lại liền thấy bên cạnh là bánh ngọt và đồ uống nóng hổi, ​​không biết có từ lúc nào. Phong Đức đi vào.

Nó cũng được đặt bên cạnh Cung Âu, và hắn đã ăn gần hết.

Thời Tiểu Niệm gắp một miếng bánh mì, vừa ăn vừa xem tin tức, ngơ ngác lướt qua các tin tức.

“Khụ!”

Thời Tiểu Niệm đột nhiên bị nghẹn, nhưng cô không thèm uống nước, cô vội lật xem tin tức, nhìn thấy một bức ảnh, trong ảnh là George đang tham gia một sự kiện. Trong ảnh, ông ta cũng giống như người đàn ông trong ảnh. Trang phục trong bức ảnh mà cô nhìn thấy và trang phục lúc tham gia sự kiện gần như giống hệt nhau.

Chỉ là bức ảnh này rõ ràng hơn nhiều, còn bức ảnh trước mờ quá.

Phát hiện này làm cho Thời Tiểu Niệm cả đầu óc gần như quay cuồng, cô nóng lòng muốn gửi hai bức ảnh đến bộ phận kỹ thuật để phân tích xem chúng có phải là cùng một người hay không.

Câu trả lời đúng như cô mong đợi.

Không ai khác chính là George, người đã đứng dưới gốc cây với Enid 13 năm trước thật sự là George!

Thời Tiểu Niệm kích động đứng lên, cảm giác toàn thân khí huyết đều chảy ngược, vì sao? Nếu như theo Enid nói, bà đối với George không có tình cảm, thậm chí còn mang hận thù, George cũng từng hãm hiếp bà khi ông say rượu, và cũng cực kỳ khinh thường thân phận hầu gái của bà, hai người này có thể nói là hoàn toàn đối nghịch.

Nhưng tại sao một bức ảnh như vậy có thể được chụp?

Không, không đúng, nó phải có một vấn đề.

Thời Tiểu Niệm hưng phấn đi tới đi lui trong cống ngầm, lại tuyệt vọng nghĩ về sự thật ở đây rốt cuộc là gì, đột nhiên nhớ tới một chuyện khác.

Nếu George coi thường Enid, một người giúp việc và coi huyết thống là ưu tiên hàng đầu, vậy tại sao ông ta lại để bà ấy sinh ra Peter và để bà ấy chăm sóc đứa nhỏ trong ba năm?

Rõ ràng là sau này George đã đối xử rất tệ với Peter, coi đó là một điều đáng xấu hổ, không đặt ở bên, nhưng lại muốn có được nhiều thứ từ cậu.

Nhất định là có điều gì đó ở đây.

Chỉ là hiện tại cô đoán không ra, trong ảnh là Enid đang cầu nguyện, George giơ tay giống như muốn chạm vào bà, động tác của Enid cũng không có biểu hiện ra bất kỳ phản kháng nào, đây không phải là chủ tớ, mà là người yêu của nhau.

Người yêu?

Họ có phải là một cặp đôi yêu nhau hay không? Vậy thì tại sao George lại đối xử tệ với Peter như vậy sau 13 năm xa cách với bà?

Làm thế nào để giải thích nó?

Trực giác nói cho Thời Tiểu Niệm, chỉ cần giải thích được mối quan hệ này, thì tất cả sự thật sẽ được tiết lộ.

Thời Tiểu Niệm ở phía sau Cung Âu đi tới đi lui, chăm chú nhìn bóng lưng Cung Âu, muốn tiến lên nhưng lại thôi, cô day day móng tay của mình.

Chịu đựng như vậy tầm mười phút đồng hồ, Thời Tiểu Niệm còn chưa quyết định có nên quấy rầy Cung Âu lúc này hay không, nhưng giọng nói của Cung Âu đã vang lên trước.

“Nói rồi, sau này sẽ cho em xem đủ, hiện tại em không đợi được sao? Có muốn anh lập tức cởi quần áo ra không?”

“…”

Thời Tiểu Niệm đi tới bên cạnh anh, có chút kích động nhìn vẻ mặt trêu chọc của anh lúc này.

“Cung Âu, em có một phát hiện lớn, hiện tại muốn nói cho anh biết, được không?”

Cô không thể chờ đợi lâu hơn nữa.

Cung Âu ngồi xuống, nhướng mày nhìn cô thật sâu, sắc mặt tỉnh táo đặt bút chì than xuống, vươn tay cởi cúc áo sơ mi.

“…”

Thời Tiểu Niệm lấy tay ấn ấn mi tâm, hắc tuyến chảy đầy đầu

“Đồ biến thái, anh đang suy nghĩ cái gì vậy hả?”

“Thế không phải em đang muốn như vậy sao?”

Cung Âu nghĩ điều đó như một lẽ đương nhiên.

“Em không có.”

Thời Tiểu Niệm tức giận nhìn anh chằm chằm

“Em muốn nói với anh rằng em phát hiện ra một vấn đề quan trọng, đó là quan hệ giữa Enid và George không như chúng ta tưởng tượng, những gì bà ấy nói về mối quan hệ giữa hai người họ cũng không tệ như vậy như hiện tại, ít nhất là không phải như vậy.”

“Em muốn xem thân thể trần trụi của bọn họ sao?”

Cung Âu nghi ngờ nhìn cô từ trên xuống dưới

“Khẩu vị của em mặn vậy sao? Em có biết bọn họ bao nhiêu tuổi rồi không?”

“Cung Âu!”

Thời Tiểu Niệm tức giận đến đỏ cả mặt.

Cung Âu thấy vậy, cũng không trêu chọc cô nữa, đưa tay ấn cô ngồi lên đùi mình, dùng đôi mắt đen láy nhìn cô hỏi:

“Không tệ như vậy, thế tốt như thế nào?”

Cuối cùng cũng nghiêm túc.

Thời Tiểu Niệm ngay lập tức nói với anh ấy về phát hiện quan trọng của mình

“Em cho rằng câu nói về việc George sau khi uống rượu rồi cưỡng hiếp Enid và phủ nhận mối quan hệ đó trước mặt mọi người có thể là giả, hai người bọn họ có thể từng là một cặp đôi yêu nhau rất hạnh phúc.”

Không đúng, lúc đó George đã có vợ.

Sau khi suy nghĩ về nó, Thời Tiểu Niệm nói thêm:

“Họ là một cặp tình nhân ngoại tình.”

“Cho nên?”

Cung Âu nhướng mày.

“Vì vậy, Enid đang nói dối. Điều bà ấy che giấu không chỉ là bà ấy có gì đó khiến George lo lắng, mà còn là việc bọn họ đã có khoảng thời gian vui vẻ với nhau.”

Thời Tiểu Niệm nghiêm túc nói:

“Bà ấy chọn nói dối về những chuyện này, nhất định phải có một lý do để bà ấy che giấu nó, đây không phải là một bước đột phá cho chúng ta sao?”

“Hình như cũng có lý.”

Cung Âu hất hàm.

“Chỉ một chút thôi sao?”

Thời Tiểu Niệm có chút thất vọng, cô chỉ vào công thức trên tường nói:

“Ít nhất em có thể đột phá bế tắc hiện tại, của anh chỉ là mấy bản đồ sao kia mà thôi.”

“Bản đồ sao?”

Cung Âu trầm giọng cười, có chút cưng chiều, cầm bút chì than vẽ một vòng tròn lên hai bức tranh, sau đó nói:

“Đây là một loại mật mã quốc tế được chia thành nhiều bộ phận, sau đó chuyển đổi dữ liệu đã phân tích thành một mã khác, mã này được phản ánh qua cơ chế cửa ẩn trên tường.”

Thời Tiểu Niệm nghe vậy không thể tin được

“Thật sự có người ở đây truyền tin chiến tranh đi sao?”

Mật mã tách mật khẩu và việc truyền thông tin trong chiến tranh thế giới sẽ không quá rắc rối.

“E rằng không phải.”

Cung Âu lắc đầu

“Có lẽ là tin nhắn còn chưa tới đối phương.”

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm chợt hiểu ra một chuyện

“Anh đoán ra gì rồi phải không?”

Cung Âu tự tin gật đầu, dẫn cô đi đến trước bức tường, bắt đầu viết từng chữ lên tường bằng bút chì than.

“Có mấy mã cửa bí mật, còn có mấy chữ, người thiết kế cái này vẫn còn chút thông minh.”

Cung Âu nói xong, viết xuống chữ cuối cùng.

Thời Tiểu Niệm ngồi trên đùi Cung Âu, nhìn hàng chữ trước mặt, giống như câu nói này đã phá vỡ mọi trật tự, cô đọc từng chữ một, cuối cùng tạo thành một câu hoàn chỉnh.

【 George, tình yêu của em dành cho anh mãi mãi chỉ có thể chôn vùi dưới những bông hoa. 】

Thời Tiểu Niệm kinh ngạc mở to hai mắt, không thể tin hỏi:

“Đây thật sự là mật thất tiết lộ thông tin ra sao?”

Hóa ra là một câu như vậy.

“Ừ.”

Cung Âu gật đầu.

“Nhưng ai đã viết nó? Tiêu đề George đặt ở cuối hay ở trên cùng?”

Thời Tiểu Niệm khó hiểu hỏi, vị trí của tiêu đề ảnh hưởng trực tiếp đến người viết câu đó.

Cung Âu nghe vậy, cười lạnh một tiếng

“Nếu như George viết ra, như vậy hắn sẽ biết toàn bộ bản đồ của mạch nước ngầm, chúng ta sớm đã xuống chỗ Diêm vương uống trà rồi, còn có thể ngồi đây đoán ra mật mã sao.”

Với sự căm ghét của George dành cho Cung Âu, ông ta sẽ giữ họ cho đến tận bây giờ được sao.

“Nói cách khác, nó không phải của George.”

Thời Tiểu Niệm nhanh chóng nhận ra

“Đó là những gì Enid viết cho George.”

Bởi vì Enid đã có toàn bộ bản đồ.

“Không chỉ có như vậy.”

Cung Âu ném bút chì than trong tay sang một bên, môi mỏng nhếch lên một vòng tà mị nói:

“E rằng, người thiết kế mạch nước ngầm này là Enid.”

____

Chú thích:

1 tỷ bảng Anh = 29,245,559,000,000.00 VNĐ (Hai mươi chín nghìn hai trăm bốn mươi lăm tỉ năm trăm năm mươi chín triệu) cho những bà nào cần biết con số chính xác mà méo biết đọc số này như tui ban đầu J ban đầu nhìn thấy nhiều số 0 quá lú mấy bà ơi, ^.^

Chương tiếp >>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh