Huynh đệ vô kỳ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ca ca. . . . . . Ca ca. . . . . . Chậm một chút. . ." Nam hài cảm nhận được thiếu niên cứ không ngừng tiến công, hy vọng thiếu niên có thể chậm lại, không làm mình thêm đau đớn. Bỗng nhiên thiếu niên cố ý đỉnh nhập thật mạnh, nam hài "A" một tiếng, hai tay chống đỡ không được khiến cho toàn thân nằm úp sấp ở trên giường.
"Ca ca xấu lắm. . . . . . Tiểu Trực đau quá."
"Thật vậy sao? Là ca ca xấu lắm sao?" Thiếu niên mang theo ý cười tà nói.
"Đương nhiên!"
Thiếu niên nghe được nam hài trả lời, lập tức dừng động tác, chậm rãi đem phân thân của mình rút khỏi nơi vừa chật vừa hẹp, chưa hoàn toàn khai phá huyệt động. Xoa nắn chơi đùa cậu bé nhỏ đáng yêu đang đứng thẳng, khiêu khích nơi đỉnh sắp bắn ra. "Nơi này giống như sắp tiết , phải làm thế nào mới tốt đây?"
"Ca ca. . . Thực xin lỗi . . . . . . Giúp em. . . Giúp em đi. . . Tiểu Trực cảm thấy khó chịu lắm..." Nam hài trèo hẳn lên người thiếu niên, đau khổ mà cầu xin .
"Sao em lại cầu xin anh? Là em bảo anh dừng, giờ anh lại tiếp tục em lại sẽ nói đau và vân vân, em không nói rõ làm sao anh biết được" Thiếu niên làm ra vẻ mặt khó hiểu suy tư, lại muốn dựa vào chuyện này để dạy dỗ người trước mắt.
Nam hài cảm thấy được đối phương tức giận, cố ý để cho chính mình khổ sở, liền cưỡi đến trên người hắn, nhắm hai mắt lại, mở rộng hai chân, liền ngang bướng ngồi xuống ôm hắn khư khư không chịu đi.
"A a. . . . . . A. ." So với tư thế nằm phía dưới thiếu niên thì tư thế này dường như làm cho thứ kia của anh trai vào sâu trong người cậu hơn, nam hài chịu không nổi kích thích mà rên lên, nghĩ muốn đem cái thứ gì đó trong cơ thể rút ra, nhưng hai chân chẳng thể đứng lên được nữa.
Nương theo mị thịt trong huyệt động của nam hài mà phân thân đã phát dục hoàn toàn của thiếu niên được ôm lấy thật chặt, phân thân của thiếu niên bỗng nhiên thấy có chút ngứa ngáy khó chịu. Một luồng tê dại truyền khắp toàn thân anh, thiếu niên nhanh chóng ôm lấy em trai, để cho hai cơ thể của hai người họ dính chặt một chỗ.
Phúc vũ phiên vân qua đi, sau cùng, hai cỗ dịch trắng nồng đậm đồng thời bắn ra, trên bụng nam hài cũng như trên giường đều có dấu vết chứng minh cho những phút giây cao trào của cả hai.
"Ca ca, anh còn tức giận nữa không?" Hai con mắt tròn xoe mang theo ý tứ xin lỗi nhìn người mình đang đè lên.
"Không đâu, anh sẽ không vì chuyện này mà tức giận Tiểu Trực." Đem thân mình bé nhỏ kia đè xuống, hai phiến môi đỏ mọng dán chặt vào đôi môi nhỏ nhắn đáng yêu.
Nam hài nghe thấy lời đối phương nói, tức thì lộ ra một nụ cười sáng lạn, thiếu niên thấy vậy cũng cười theo.
Hai anh em họ ôm chặt lấy nhau, cùng chìm vào giấc mộng. Quan hệ này của hai người không một ai khác biết, cha mẹ cũng không biết, chỉ có trời biết đất biết thứ tình cảm cấm kỵ này là bởi vì chuyện ngoài ý muốn của một ngày nào đó.
* * * * *
"Ca. . . . . . Anh đang nhìn cái gì thế?" Nam hài thấy thiếu niên cứ nhìn chằm chằm không hề chớp mắt vào cái máy tính, chẳng thèm liếc mắt sang mình một cái.
Thiếu niên còn chưa biết nam hài vào phòng, vẫn tiếp tục chăm chú thưởng thức cảnh tượng trước mắt mình. Trên màn hình máy tính là hình ảnh một người đàn ông và một người phụ nữ đang đan xen hạ thân vào nhau, cứ chốc lát họ lại thay đổi tư thế.
Trong đầu nam hài là một đống nghi vấn, cậu hoàn toàn không hiểu hình ảnh hai người kia như vậy là đang làm cái gì.
Thiếu niên không mở loa ngoài ở máy tính mà đeo tai nghe vào hai bên tai, bởi vậy nam hài rất hiếu kỳ, ghé đầu vào bên cạnh tai thiếu niên.
"Áaaaaaa!" Đang lúc nam hài muốn cầm tai nghe của anh trai đặt vào tai mình, thiếu niên bỗng phát hiện ra sự có mặt của tên kia, hét toáng lên.
"Em vào đây từ bao giờ? Nhìn thấy cái gì rồi?" Biết nam hài vẫn còn nhỏ, nhưng vẫn phải xác nhận một chút xem tầm hiểu biết của cậu em trai đối với loại chuyện người lớn này đến mức độ nào.
"Ca ca vừa nãy đi WC thì em lần mò vào chỗ này, thấy trên màn hình có chiếu gì đó." Nam hài trả lời vô cùng thành thật.
"Ca ca, anh cũng đang rất buồn, sao lại không đi WC?" Nam hài nghĩ đến thiếu niên đang vuốt hạ thân là muốn đi tiểu, nên quan tâm hỏi thăm một chút.
Thiếu niên mặt mày đỏ bừng đứng lên, nói: " Em đừng có nói với bất kỳ ai chuyện ngày hôm nay đó!"
"Vâng!" Nam hài liền đứng thẳng lưng, theo đúng nghi thức trang nghiêm của quân nhân, hai tay để hai bên sườn, nói: "Ca ca, anh yên tâm đi!"
"Em hiểu được là tốt rồi." Thiếu niên cũng thả lỏng người, thở dài một hơi.
Thế nhưng, nam hài lại bổ sung thêm một câu: "Em tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối. . . . . . Sẽ không nói cho người khác biết, ca ca chỉ lo chơi máy tính, cho dù rất buồn cũng không đi WC!(buồn mà bé Trực nói ở đây là mắc đi WC ấy mà :">) Cho nên ca ca, anh có thể tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối yên tâm!" Nam hài nở ra một nụ cười khờ dại.
Thiếu niên nghe xong đầu đầy hắc tuyến, anh muốn em trai mình phải giữ bí mật, đừng có nói ra chuyện mình xem phim người lớn, nhưng nghe câu trả lời của nam hài thì thiếu niên hiểu ra ngay, em trai căn bản chưa tới thời kỳ trưởng thành, đối với cái thể loại này có xem cũng không hiểu gì.
Cẩn thận ngẫm lại, nếu như chưa nói với em trai là phải giữ bí mật, có thể đứa em này sẽ nói với ba mẹ là mình chỉ mãi chơi máy tính, dù có buồn cũng không chịu đi WC...
"Được rồi, xem ra em còn quá nhỏ, chưa hiểu loại chuyện này." Sờ sờ nam hài đầu, đẩy nó ra, ý bảo là đi ra ngoài.
Nam hài cũng không ra khỏi phòng mà nhảy lên giường ngồi, thân mình không an phận nhảy nhót liên tục, vừa ngồi vừa nhún nhảy như trên giường có lựu đạn vậy (Ta mắc cười quá XD~) Nam hài lại mở miệng nói: "Ca ca, hai người kia ở trên giường hình như chơi đùa rất vui vẻ, em cũng muốn chơi như vậy với ca ca." ( Em dại quá đi =)))
Thiếu niên nghe xong liền ngây người một lúc lâu, rồi cười nói: "Tiểu Trực đừng có nói ngốc nghếch như thế!"
Nam hài đi xuống giường, đến bên cạnh thiếu niên, cầm lấy ống tay áo của anh trai: "Ca ca không muốn chơi cùng em sao?"
Đôi mắt nam hài nhìn thẳng vào anh trai mình, thiếu niên lại chẳng biết trả lời thế nào, chỉ gật đầu.
"Oa ─────" Trong mắt nam hài nhanh chóng tích tụ những giọt nước."Ca ca không thích chơi với Tiểu Trực... Ca ca không thích Tiểu Trực sao...?"
Thiếu niên nhẹ nhàng lau đi vài giọt nước mắt sắp trào ra ngoài, rồi ôm lấy thân mình mảnh khảnh. "Chúng ta không thể chơi đùa giống như vậy được, không phải ca ca không thích em." An ủi vỗ về lưng nam hài.
"Vậy ca ca cùng chơi với em đi!" Nam hài hưng phấn mà nói.
"Em đang nói nghiêm túc sao?" Thiếu niên thật không dám tin nam hài vừa nói cái gì, em trai mình rốt cuộc có hiểu nó đang nói gì hay không.
Trên màn hình tiếp tục hiện ra hình ảnh người đàn ông vuốt ve cơ thể trần trụi của người phụ nữ. Đáp lại người đàn ông bằng ánh mắt quyến rũ mê người và mái tóc dài xõa tung ra, người phụ nữ mỉm cười, liếm đôi môi hồng nhuận của mình.
"Ca ca..." Kéo kéo ống tay áo của thiếu niên. "Anh làm ca ca kia, Tiểu Trực làm... làm tỷ tỷ kia, nha! Cứ quyết định vậy đi!" (XD~ Ta khoái bé này nha)
"Em đừng có hối hận đấy!" Thiếu niên cảnh cáo thêm một lần nữa. Nam hài dùng khuôn mặt tươi cười khờ dại đáng yêu mà lắc đầu đáp lại.
"Được! Vậy thì bắt đầu thôi!" Thiếu niên đã sớm bị em trai mình khiêu khích khiến cho dục vọng bắt đầu ngẩng cao, một vài động tác liền cởi quần nam hài đến cả quần lót cũng cởi luôn, rồi thưởng thức cánh hoa nhỏ màu phấn hồng trước mắt.
"Ca ca đừng có nhìn, Tiểu Trực xấu hổ lắm!"
"Ca ca không nhìn thì làm sao chơi với em được?" Chạm vào đỉnh một chút, tiếp tục nói: "Không thể tưởng được nơi này của Tiểu Trực cũng có phản ứng, xem ra cảm giác của anh và Tiểu Trực cũng không khác nhau lắm." Thiếu niên cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này với người cùng giới, lại còn nhỏ tuổi như vậy, cho nên cũng muốn cẩn thận nghiên cứu một chút.
"A......" Thanh âm non nớt trong miệng nam hài phát ra, thiếu niên chậm rãi từ tốn mở ra cái động nhỏ bé kia, thử cho một bàn tay thâm nhập vào cơ thể nam hài, duỗi ngón tay ra một chút, lại chen vào đó sâu hơn một chút. Nam hài chỉ có thể nắm lấy ga giường, khiến cho giường biến thành một đống hỗn loạn.
"Ca. . . . Ca ca. . . . . . Tiểu Trực đau quá, Tiểu Trực không chơi nữa... Không chơi đâu..." Nam hài bỗng ý thức được trò chơi này không giống như bình thường, nó rất có thể sẽ để lại ác mộng cho mình đó.
Sao lại như thế được! Tiểu Trực không thể nói mà không giữ lời, ca ca có dạy em như thế đâu!"
* * * * *
"Tiểu Trực, thật xin lỗi mà ~ vừa rồi em cứ mời mọc ca ca như vậy, ca ca thực sự là không thể dừng a....."
Mặc cho nam hài kháng cự, thiếu niên vẫn cứ thế mà dang rộng hai chân em trai ra. Nhìn cái tư thế như muốn mặc người xâm phạm của nam hài, thứ đã rủ xuống giữa hai chân thiếu niên lại bắt đầu nảy lên, sưng tấy.
Thiếu niên không nói gì cả mà tiếp tục vỗ về chơi đùa ma sát phân thân nho nhỏ của nam hài, cho vào miệng mình liếm láp, dùng đầu lưỡi tận lực cuốn lấy rồi hút vào. Ở cái nơi được thiếu niên tích cực âu yếm đó, phân thân nhỏ nhắn kia rốt cuộc cũng có phản ứng, tuy rằng xem ra vẫn còn kém hơn so với phân thân của thiếu niên, nhưng nó cũng dần trở nên mê người mà đứng thẳng lên. Cái kia trở nên sung huyết, bắt đầu chảy ra những giọt nước mắt hưng phấn.
"A. . . . . A... a..... Ca ca.... Thật kỳ quái..... Tiểu Trực cảm thấy kỳ quái...."
"Tiểu Trực . . . . . Cái đó không phải kỳ quái, mà là thoải mái, là hưng phấn, em không biết thoải mái thực sự là gì sao ? Để ca ca làm cho em càng thoải mái hơn nữa nhé."
Thiếu niên nhẹ nhàng ôm lấy nam hài, tại cái cổ tinh xảo trắng như tuyết, bỗng dâng trào lên một xúc động mãnh liệt, muốn để lại vết tích của chính mình lại nơi đây, đôi môi chặn lại một phen, dùng sức mút lấy, nam hài không khỏi lại "A. . ." buột ra tiếng rên rỉ. Hai tay không an phận ở trên thân mình run rẩy của nam hài, ôn nhu xoa nắn hai bên nhũ dựng bên dưới của cậu, tiếp theo lại dùng đầu ngón tay đùa bỡn, bởi vì bị kích thích mà trở nên dựng đứng, hiện lên màu phấn hồng .
Đặt nam hài trên giường, thiếu niên điều chỉnh phân thân chính mình đến lỗ nhỏ kia, thắt lưng nhẹ nhàng đẩy về phía trước đẩy. "A. . . . . . động của Tiểu Trực thực chặt. . . Thật là ấm áp. . . . . ."
"Ca. . . . . . Rút, rút ra. . . Đau quá a. . . Tiểu Trực thấy rất đau. . ." Trước đó mới chỉ cho vào một ngón tay, bây giờ hạ thể bất ngờ bị quấy nhiễu, thật sự là chịu không nổi, khóe mắt nam hài cũng chảy ra nước mắt. Thiếu niên nhìn thấy nước mắt nam hài, biết cậu rất đau, nhưng chỉ có thể nói: "Tiểu Trực rất nhanh có thể thoải mái " Cùng lúc xoa bóp cánh hoa nhỏ của nam hài, mặt khác thiếu niên chậm rãi trước sau thúc đẩy, nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu của nam hài, sao nhiều năm qua lại không phát hiện ra chứ.
"Ca. . . . . . Ca. . . . . . . . ." Thắt lưng thuận theo cảm giác mà đỉnh nhập thật mạnh, càng vào càng sâu, sáp nhập sau đó liền trái trái phải phải hoạt động, hạ thân gắt gao gắn chặt vào nhau, nam hài "Ân. . . Ha a. . . . . ." phát ra thanh âm mềm mại. Thiếu niên tặng cho cậu một nụ hôn, tiểu hài tử đầu lưỡi đặc biệt ngọt, mềm mại, cùng đầu lưỡi mình đong đưa.
Thiếu niên thấy khoái cảm liền xông lên đến tận trời, thiếu niên phóng đãng liền để lại cao trào ở chỗ sâu nhất của nam hài. Vốn tưởng rằng vết thương của em trai nhất định sẽ đau, nhưng không ngờ tiểu huyệt lại đem phân thân của thiếu niên hút vào sâu, nam hài không ngừng ở trên giường vặn vẹo thân mình.
Tiểu Trực làm sao vậy? Rất không thoải mái sao?" Thiếu niên ở bên giường vuốt ve vài lọn tóc của em trai, quan tâm hỏi. "Không phải. . . . . . Ca ca không ở trong thân thể Tiểu Trực, ca ca ở lại bên trong thực nóng, giống như sáng sớm Tiểu Trực thích nhất là uống nhiệt chu cổ lực, nhưng mà uống xong Tiểu Trực vẫn muốn nhiệt chu cổ lực nữa . . . . . ." Nam hài sử dụng toàn bộ những câu chữ mình có thể hiểu được để giải thích. "Ca ca hiểu rồi, ca ca sẽ cho em uống thật nhiều nhiệt chu cổ lực." Thiếu niên lại đi đến trên giường, mỉm cười nói. Sau đó lại tiếp tục một đợt luật động mới.
"Tiểu Trực. . . . . . Ca ca về rồi đây! ! !" Thiếu niên còn chưa khóa xong cửa lại đã gọi tên em trai, nam hài vừa nghe thấy giọng nói thân thiết này, lập tức buông bài học trên tay xuống, chạy ngay tới đại sảnh chào đón ca ca thân yêu của cậu. "Ca ca, anh đã trở về a! ! ! Mary nói hôm nay đã làm gà rán, là gà rán đó, không phải cánh gà, là gà rán. . . . . .( Tác giả: đã lược bỏ một trăm từ 'gà rán' ) gà rán a! Chúng ta đêm nay có món yêu thích ăn rồi!" Nam hài vô cùng hưng phấn nhảy nhót, ôm hai chân thiếu niên, đầu không ngừng ma sát , dường như muốn chui hẳn vào trong cơ thể anh trai, tiểu hài tử giống cậu chính là rất thích ăn đồ rán, đặc biệt là gà rán
"Này. . . . . ." Thiếu niên nhẹ nhàng đẩy nam hài ra, bởi vì động tác vừa rồi của nam hài, dục vọng của anh đã bắt đầu kêu gào. Bây giờ còn chưa tới lúc "ăn cơm", cho nên hiện tại phải nhẫn nại, nhẫn nại. "Tiểu Trực không thể làm vậy được, đợi anh trừng phạt em đã!"
Thiếu niên chỉ vào đầu cậu em nhỏ, bày ra một gương mặt nghiêm khắc muốn dạy bảo. Nam hài mếu máo, liếc mắt nhìn anh trai một cái, sau đó bước vào nhà ăn, ngồi xuống, cầm lấy đũa, hừ , chờ đợi bữa tiệc lớn mang tên gà rán! "Ăn cơm!" Nam hài một tay cầm gà rán, hai mắt sáng lên, không để ý gì đến xung quanh liền ăn gà, một bên nhớ kỹ hương vị tuyệt vời. "Tiểu Trực. . . . . ." Thiếu niên nâng cằm em trai lên, dùng khăn tay lau vết dầu mỡ bên khóe miệng nam hài."Em thật sự thích ăn gà rán lắm sao?"
Nam hài căn bản không rảnh đáp lời, chỉ gật đầu, dùng tất cả tinh thần và khí lực để chiến đấu với miếng gà rán.
* * * * *
Nam hài đi đến cửa phòng của anh trai, nhớ lại tình cảnh lúc anh trai vào phòng, nói: "Ca ca. . . . . . Tiểu Trực lại làm sai gì sao? Tiểu Trực không thể ôm ca ca một cái à?"
"Đương nhiên là Tiểu Trực sai, cho nên ca ca muốn phạt em!" Thiếu niên lôi kéo nam hài đến giường, đè đối phương xuống, sau đó cởi quần lót nam hài, nhẹ nhàng ấn ấn nắn nắn thứ đang lồi lên. "A. . . . . . Ca ca. . ." Thân nhập một ngón tay vào cơ thể cậu, sau đó lại rút đi ra.
"Thực xin lỗi. . . Ca ca. . . . . ." Nam hài hai mắt phiếm lệ, đáng tiếc một chút cũng không làm ảnh hưởng đến thiếu niên kia. "Ân. . . A a a. . . . . . Ca. . . . . . Đây là cái gì. . . . . ." Một vật cứng gì đó xông thẳng vào tiểu huyệt chưa hoàn toàn được khai phá, nam hài biết rõ đây không phải côn thịt của thiếu niên, mà là một cái gì đó cũng tương tự như thế.
"Tiểu Trực không phải mới nói rất thích ăn gà rán sao? Tiểu Trực vừa rồi còn ăn rất ngon lành mà, đến mức như muốn ăn luôn hết cả xương vào bụng vậy. Nên giờ ca ca sẽ làm theo ý muốn của em, cho cả nơi này của em ăn nữa."
A. . . . . . Ca. . . Không cần. . ."
"Tiểu Trực không được nói dối, em xem, anh cho nhiều hơn nữa nó vẫn ăn mà," Thiếu niên cho hai cái xương gà vào bên trong huyệt động, căng cửa động ra, không ngừng dùng xương gà đâm vào rút ra cũng như xoay tròn nó. Nam hài chỉ có thể thở dốc kêu lên.
"Xem ra Tiểu Trực vẫn chưa no mà. . . Không sao, đừng lo. . . . . ." Thiếu niên rút hai cái xương gà ra, khuấy khuấy một chút vào nước đá, rồi lộ ra một nụ cười vừa lòng. "Ha. . . . . . Hiện tại có thể . . ."
"A a. . . . . . A. . . Rất lạnh a. . . A. . . Ca không cần" nam hài lệ rơi đầy mặt, cầu xin thiếu niên.
"Đau quá!" Nam hài kêu la .
Thiếu niên dùng xương gà đùa bỡn xong thì rút ra, rồi dùng một lực vừa phải, đưa mình vào trong tiểu huyệt của nam hài. Thiếu niên một bên âu yếm hai đầu nhũ của em trai, một bên khẽ cắn vào vành tai mềm mại của cậu.
"A. . . . . ." Nam hài không tự chủ được mà rên rỉ lên.
Trong lúc thiếu niên đem đầu lưỡi mình vọt vào trong lỗ tai, thứ giữa hai chân nam hài run rẩy đứng thẳng lên, khuôn mặt cũng đỏ hồng lạ thường. "Lỗ tai của Tiểu Trực thật mẫn cảm a. . . . . ."
"Á. . . . . . Ca. . . A. . ." Nam hài khẩn trương nuốt nước miếng, đầu lưỡi ở trong tai tàn sát bừa bãi. tiếng nước có thể nghe được rõ ràng, khiến cậu phải kêu lên tên người kia.
"Ân? Cái gì?"
"A. . . . . . Tiểu Trực. . . . . . Thực thoải mái. . ." Nam hài thẳng thắn nói ra cảm nhận của bản thân.
"Vậy Tiểu Trực có phải không cần ca ca yêu thương nữa hay không?" Làm cho tiểu bảo bối trước mắt cảm thấy thoải mái là chuyện tốt, nhưng cũng không thể chỉ có mình cậu được thỏa mãn.
"Tiểu Trực. . . . . .Anh không thể nhịn được nữa , hôm nay em vô cùng đáng yêu." Thiếu niên ở phía trên nam hài kịch liệt hôn lên từng tấc da thịt ngon miệng trước mắt mình.
Hôn từ môi đến tai, rồi xuống cổ, xương quai xanh, phía dưới cũng không an nhàn. Thiếu niên chậm rãi mở ra cái miệng ướt át mềm mại phía sau,tiếp đó đâm vào thật mạnh.
"Ân. . . A. . . . . . Ca ca không cần. . . . . . dùng sức như vậy. . . Đau... đau. . . quá..." Cảm giác bị đâm mạnh thế này thực khổ sở, chỉ thấy đau thôi, làm nam hài không dám nhúc nhích.
"Thực xin lỗi. . . Anh sẽ ôn nhu hơn." Rồi chậm rãi đưa dương vật vào sâu tận bên trong.
Một khoảng thời gian yên lặng bất động. . . . . . .
Thiếu niên vòng một tay qua lưng của người dưới thân, một tay nhẹ nhàng cầm lấy thứ mẫn cảm kia,chơi đùa với phân thân nho nhỏ của nam hài.
"A. . . . . . Không được. . . Ca. . . Sắp. . . . không được." Em trai đáng yêu đã sắp nhịn không được, muốn phát tiết rồi.
"Cái gì không được? Tiểu Trực. . . . . ." Thiếu niên đè thấp giọng nói xuống, cố ý đùa dai mà hỏi nam hài.
"Bởi vì. . . . . . Bởi vì. . . . . . Nhanh. . . . nhanh lên." Vẻ mặt như không chịu nổi nữa, nam hài vặn vẹo thắt lưng, ý muốn tự mình động để đi ra.
"Chờ anh. . . . . . chờ anh cùng đến......" Tuy rằng trông em trai rất đáng thương nhưng thiếu niên lại buông tay ra, thân mình tạm bất động một lát, thắt lưng nháy mắt dùng sức. . . . . .
"Đừng. . . . . ." Nam hài lắc đầu, miệng thì phát ra những lời lẽ bất mãn.
"Ha, xem em có thể chịu được bao lâu. . . . . ." Thiếu niên đối với cách làm việc của mình tràn ngập tin tưởng.
"Tiểu Trực của anh. . . . . . Anh động ngay đây!" Khoái cảm kịch liệt khiến nam hài cong lưng lên, nhưng đôi môi nhỏ nhắn cứ ngậm chặt lại.
Thiếu niên thấy thế, càng thêm ra sức, sau đó tùy theo dục vọng của mình mà xâm nhập. . . . . . Phần eo thiếu niên kịch liệt va chạm vào đùi nam hài tạo nên những âm thanh thật lớn.
"A. . . . . . A. . ." Cái miệng nhỏ nhắn của nam hài không ngừng thở hổn hển, dường như không còn khống chế được chính mình nữa.
Bên tai thiếu niên truyền đến tiếng thở dốc mỏng manh đáng yêu, khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, mông cũng kịch liệt vặn vẹo, vành tai nam hài dần chuyển sang màu hồng.
"Tiểu Trực, em thật đáng yêu. . . . . ." Nhẹ giọng thốt lên thành lời: "Ca ca. . rất thích em."
Những lời này giống như một muỗng, không, một bao, một bao lớn kẹo ngọt vậy, nam hài nghĩ vậy trong đầu .
___ Hoàn___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#khogn