tx

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[R-18] Điệu Valse – Chương 16: Ngoại truyện năm mới

Editor: Reirei Aisu

Nghiêm cấm re-up dưới mọi hình thức!!

Chương 16: Ngoại truyện năm mới

Bọn họ chuẩn bị đón cái tết đầu tiên sau khi kết hôn.

Biệt thự ở phương Bắc thuộc biên cảnh nên rất vắng vẻ, bình thường cũng không có mấy hơi người.

Năm ngoái cậu đón tết ở phương Nam, trên đường tấp nập người qua lại, trên bầu trời tưng bừng pháo hoa. Ôn Trà chuẩn bị bánh kẹo trước, một nhà cùng nhau trải qua lễ tất niên.

“Những năm trước anh thường làm gì?” Sau bữa tối, Ôn Trà hỏi Cố Vân Lan như vậy.

“Anh không có khái niệm gì về ngày cuối năm… Phương Bắc không có hoạt động giải trí, chắc là hẹn phụ tá và vài cấp dưới khác đi uống rượu.”

“À! Anh ơi, đêm nay hay chúng mình uống rượu xem chương trình cuối năm đi!” Ôn Trà tổng kết dựa trên thói quen hai người, nghĩ rằng đây là ý tưởng không tồi.

“Ok, em chọn một chai đi.”

Ôn Trà chọn một chai rượu kiểu dáng bắt mắt, Cố Vân Lan chỉ nhìn nhưng không nói gì.

Chương trình cuối năm trôi qua một nửa, Ôn Trà uống một chén đã say đỏ bừng mặt, quay cuồng ngã vào lồng ngực Cố Vân Lan.

Loại rượu này nhìn thì đẹp, tác dụng lại vừa chậm vừa không nhẹ nhàng.

Cố Vân Lan bế Ôn Trà về phòng.

Trải qua bằng cách xem chương trình cuối năm, chi bằng làm một nháy…

Cố Vân Lan vừa trêu chọc, Ôn Trà rên hừ hừ ôm lấy anh.

Cố Vân Lan uống không ít nhưng tửu lượng tốt, lâng lâng say ngà ngà, bên dưới lại cứng không chịu nổi.

Ôn Trà say rượu làm nũng dính người hơn bình thường, rất nhiệt tình “thổi kèn” cho Cố Vân Lan, banh chân tự thủ dâm đến khi đóa hoa nhỏ dính nhớp nháp, chủ động chổng mông tự tách ra khoe nơi ấy đang hé mở tham lam mời gọi anh.

Rượu vào ai cũng trở nên ngất ngây, Cố Vân Lan dẻo dai hơn mọi ngày, miệng nhỏ chơi thế nào cũng không đủ.

Ôn Trà nhũn nhèo nhèo, rên rỉ nhỏ vụn, lên đỉnh không biết bao lần Cố Vân Lan mới ra một lần.

Ôn Trà nhớp nháp mồ hôi, tỉnh táo hơn một chút nhận ra đêm nay không dễ kết thúc, chủ động ôm cổ Cố Vân Lan thuận theo từng cú nhấp.

“Hoa Hồng Nhỏ à, anh có quà cho em.” Cố Vân Lan vừa làm vừa thì thầm bên tai cậu.

“Ưm… Gì thế anh…” Ôn Trà bị đè lên thảm, hai chân gập đến ngực, bên dưới bị chọc đến nơi sâu nhất, đôi môi hé ra thở dốc vì sướng.

Bên ngoài cửa sổ, bầu trời đêm rực sáng.

Cố Vân Lan hôn cậu, thành kết bắn bên trong, bế cậu đi đến cửa sổ lớn.

Pháo hoa đếm ngược.

Ôn Trà nhìn bầu trời đêm, đến số 1 thì bùng nổ, bốn chữ “chúc mừng năm mới” sáng rực, Cố Vân Lan cắn lấy tai cậu: “Anh…”

“Em yêu anh.” Ôn Trà giành lời, vui vẻ cực kì, “Em nói trước, em thắng.”

“Ừ, em thắng, yêu em.”

“Anh có quà cho em nhưng em lại chả có gì tặng anh rồi.”

“Bé yêu biết anh thích gì mà”

Quá nửa đêm, hai người đến phòng tập làm thêm nháy nữa.

Ôn Trà phối hợp sắp vai Omega đáng thương bị huấn luyện viên dâm loạn trong phòng tập, đến rên rỉ cũng cực kì nhu nhược.

“Bé dâm đãng, lấy đâu ra Omega đến phòng tập để tập luyện, em đến tìm bạn chịch chứ gì?”

Hai người hưng phấn khi chơi trong phòng khác, Ôn Trà bị đâm liên hồi, ngón chân cũng cong lại: “Ưm… Anh ép em, ép em… Em, em đã có chồng…”

“Chồng em giỏi như anh à? Chơi em sướng lên mây thế này à? Em không tự nhìn lại mình chảy bao nhiêu nước đi, bên dưới cắn anh thật chặt… Chậc, bé dâm đãng à, thả lỏng chút.”

Đêm hôm ấy, Cố Vân Lan và Ôn Trà “ấy ấy” hai nháy trong phòng tập xong mới bình tĩnh trở lại.

(TBC)

Editor: Reirei Aisu

Nghiêm cấm re-up dưới mọi hình thức!!!

Chương 17:

Ôn Trà vẫn phải đi “tham quan” phòng Cố Vân Lan.

Quần áo bị vần vò nhàu nhĩ, trên người cũng dính nhớp, không thể về ăn cơm với hai người cha.

Biết không còn sớm nên Cố Vân Lan rất biết thân biết phận tắm cùng Ôn Trà, Ôn Trà ra khỏi phòng tắm mới có dịp quan sát kĩ.

Cố Vân Lan nói vẫn có quản gia phụ trách dọn dẹp trang viên, hơn nữa không thay đổi cách trang trí.

Nơi này mang theo hơi thở của Cố Vân Lan trước năm 20 tuổi.

Tràn ngập tuổi thanh xuân, không chững chạc như anh của hiện tại.

Trên tủ đầu giường đặt ảnh một nhà ba người, tủ trưng bày có rất nhiều mô hình vũ khí cùng các loại giải thưởng và giấy khen, giá sách cũng có rất nhiều sách vở chuyên ngành và truyện tranh, tiểu thuyết thịnh hành thời ấy.

Trên bàn đọc sách còn bày một mô hình chiến hạm.

Thoắt cái đã bảy năm trôi qua.

Quản gia mang quần áo tới, hai người thay đồ rồi ra ngoài.

Cậu mơ màng được Cố Vân Lan ôm vào nhà nên không biết, hiện tại mới để ý hành lang tầng hai toàn ảnh chụp, nhịn không nổi phải ồ lên cảm thán.

“Cha mẹ anh… Họ mặn nồng thật đấy…”

Cố Vân Lan gật đầu: “Tinh cảm hai người họ tốt lắm. Anh nên cảm thấy may mắn vì họ để lại cho anh nhiều kỉ niệm như thế.”

Bữa tối vô cùng hài hòa, hai người cha nhịn không được len lén quan sát bé cưng Omega nhà mình.

Một năm không gặp đôi má Ôn Trà lại phúng phính thêm ít thịt, xem chừng con rể chăm non không tồi.

Lại quay sang Cố Vân Lan, cả Đế quốc kiếm không ra Alpha thứ hai vừa trẻ tuổi vừa tài giỏi như thế, lại rất săn sóc Ôn Trà, trên bàn ăn giúp cậu gỡ xương cá, thì thầm dỗ dành cậu ăn thêm thịt, hai người cha vô cùng hài lòng với cặp đôi trẻ mới cưới trước mặt.

Ăn xong bữa tối, cha nhỏ kéo Ôn Trà sang một góc: “Ba đổi giường trong phòng con rồi, hôm nay Vân Lan ngủ với con.”

Nói xong còn nháy mắt: “King size nhá.”

Ôn Trà kéo Cố Vân Lan về phòng xong cũng phải trợn tròn mắt.

Cái giường to đùng kia phải đủ cho bốn người lớn nằm.

Ôn Trà biết cha nhỏ không đáng tin cỡ nào, không ngờ ông lại mua cái giường to thế này.

Cố Vân Lan lại rất vui vẻ, kéo Ôn Trà tắm qua một lần nữa, thay đồ ngủ lăn lộn trên giường với cậu: “Không tồi, đủ lớn đấy, ngày mai nhà chúng mình cũng có một cái.”

“Nhà” ở đây là căn biệt thự nhỏ mới mua gần Trường Đại học Đế quốc.

Phòng ngừa Cố Vân Lan lại muốn “ấy ấy”, Ôn Trà kéo anh ra ngoài đi dạo trong vườn hoa.

“Trước kia em và quản gia cùng nhau chăm sóc hoa trong khu vườn này.” Ôn Trà tự hào, “Để bốn mùa nơi này đều có hoa hở, bọn em đã phải mất nhiều thời gian lựa chọn giống hoa đấy.”

“Giỏi quá.” Cố Vân Lan nhéo nhéo tai Ôn Trà, “Về sau hoa trong vườn ở nhà mới cũng kính nhờ bé cưng nhé.”

Vườn hoa ở mặt sau biệt thự, tháng 5 không ít loài hoa khoe sắc.

Con đường đá cuội quanh co, bụi cây tỉa tót cẩn thận cao quá nửa người một chút.

“Hoa hồng nở hết rồi!” Ôn Trà vui vẻ dẫn Cố Vân Lan vào chỗ sâu hơn, “Vườn nhà em nhiều loài lắm, em dẫn anh đi!”

Ôn Trà phân hóa giới tính thứ hai Omega, người nhà sau khi biết pheromone của cậu là hoa hồng thì trồng đủ loại hoa hồng ở góc sâu nhất trong vườn.

Cả khu vườn lớn như vậy giống như đang bao bọc bảo vệ nơi này.

Cố Vân Lan chưa từng thấy nhiều loại hoa hồng nở rộ như vậy.

Từng đóa hoa khoe sắc yêu kiều quyến rũ, mùi hương nồng nàn.

Anh muốn nhấm nháp đóa hồng xinh đẹp nhất ở nơi này.

Tháng 5 hơi se lạnh, Cố Vân Lan ôm Ôn Trà trong lòng, kéo quần lộ ra miệng nhỏ, móc gậy thịt cọ cọ qua lại rồi nhẹ nhàng đâm vào.

Mùi hương thơm nồng không rõ là hoa hay người trong lòng, Cố Vân Lan đắm chìm dịu dàng thì thầm bên tai Ôn Trà.

“Hoa Hồng Nhỏ ơi, Hoa Hồng Nhỏ à…”

Ôn Trà không ngờ câu chuyện sẽ rẽ sang hướng này, nhưng cậu cũng động tình rên rỉ như tiếng mèo con nũng nịu, cơ thể nóng bừng, miệng nhỏ cắn nuốt gậy thịt chọc người yêu thương.

“Lần đầu làm ngoài trời, Hoa Hồng Nhỏ bối rối ghê nhỉ.” Miệng nhỏ khít hơn ngày thường khiến Cố Vân Lan phát cuồng, thế nhưng vẫn giả bộ bất mãn tét mông Ôn Trà vài cái, “Thả lỏng chút, cái ấy của chồng em sắp bị em cắn đứt rồi.”

Tư thế này quá sâu, Ôn Trà sướng đến phát khóc. Khoang sinh sản bị lấp đầy, Cố Vân Lan còn chơi xấu cọ cọ qua lại khiến cậu run rẩy, thế nhưng Cố Vân Lan lạ cố tình không để cậu lên đỉnh.

“Chồng ơi… Chơi em mạnh vào… Em muốn bắn… Chịch em…” Ôn Trà hôn Cố Vân Lan, không ngừng rên rỉ cầu hoan.

“Không được, hôm nay chúng mình làm nhiều lần quá, không thể cho em bắn nhanh.” Cố Vân Lan thong thả đâm chọc, “Lần này phải bắn cùng chồng em.”

Cố Vân Lan biến thái kéo dài đến cỡ nào chứ, nghe xong Ôn Trà cũng ngẩn ngơ, biết chẳng thể làm nũng thương lượng, đành lắc mông co bóp miệng nhỏ hầu hạ quái vật lớn mong nó sớm bắn.

“Tsk…” Cố Vân Lan bị vách thịt mềm mại nhiều nước kẹp suýt thất thủ, nhưng anh muốn sướng lâu hơn một chút, bình tĩnh lại cúi xuống cắn lên vú Ôn Trà như trút giận, “Hoa Hồng Nhỏ xấu tính xấu nết, thèm được chồng bắn cho thế hả, kẹp đến là chặt.”

Ôn Trà chảy nước mắt tiếp tục tận hưởng cảm giác vừa sướng vừa khó chịu khi không được bắn, cả người như bị chia đôi, một nửa sướng còn một nửa khổ.

Đồng hồ điểm hơn 11 giờ tối, xung quanh vô cùng an tĩnh, chỉ có tiếng rên rỉ nức nở của Ôn Trà và tiếng da thịt va chạm nhục dục.

Cố Vân Lan biết Ôn Trà đã đến giới hạn, bé cưng phía trước nhịn đến tím tái, đẩy nhanh tốc độ đâm chọc: “Bên trong Hoa Hồng Nhỏ quá thoải mái, vừa khít vừa ấm áp, lại còn ướt át không buông tha anh, nước dâm tưới đẫm gậy thịt, bé lẳng lơ.”

Ôn Trà dựa hết vào gậy thịt của Cố Vân Lan để giữ thăng bằng, bất lực vòng tay quanh cổ anh, ngón chân quặp lại, sung sướng ngửa ra sau: “Sâu quá… Nhanh quá… Thích quá… Cắm đến chỗ em sướng nhất… Ưm…”

“Bắn cho em, của em hết đấy. Hoa Hồng Nhỏ phải nuốt sạch nhé.” Tốc độ của Cố Vân Lan ngày càng nhanh, từng luồng tưới đẫm khoang sinh sản.”

Ôn Trà cũng bắn lên áo ngủ của Cố Vân Lan, miệng nhỏ lên đỉnh điên cuồng mấp máy, nước dâm chảy ra ướt đẫm lông gậy thịt.

Cố Vân Lan rút quân, khoang sinh sản còn lưu luyến không nỡ buông ra: “Hoa Hồng Nhỏ háu ăn, miệng nhỏ của em cắn chồng không buông kìa.”

“Vậy thì cứ thế quay về.”

Cố Vân Lan giữ nguyên tư thế giao hợp bế Ôn Trà về phòng.

May mắn mọi người đều đi nghỉ hết nên không đụng phải ai. Ôn Trà dọc đường lo lắng kẹp chặt lấy Cố Vân Lan, Cố Vân Lan tốt bụng nói hôm nay làm quá nhiều nên tha cho cậu, Ôn Trà “thổi kèn” cho anh bắn là được.

Ôn Trà: Cố Vân Lan tinh trùng dồn lên não? Không pé ơi, anh nhà chính là cả người toàn tinh trùng.

(TBC)

Pass chương 18 – 20: Cố Vân Lan và Ôn Trà gặp nhau lần đầu vào năm Cố Vân Lan bao nhiêu tuổi? (Gợi ý: pass nằm trong khoảng chương 4 – 8, chỉ gồm số)

Share this:
Chủ nhà nóng tính chỉ dùng Wordpress và group kín FB, không dùng bất kì nền tảng nào khác
Little doll house
Tìm
Chủ nhà nóng tính chỉ dùng Wordpress và group kín FB, không dùng bất kì nền tảng nào khác
Little doll house
Tìm

Chương 10: Oan gia ngõ hẹp

Editor: Reirei Aisu

Nghiêm cấm re-up dưới mọi hình thức!!

Trong lòng Hình Vân dâng lên sự ngọt ngào, nhanh chóng reply: “Buổi tối cũng được, event PvP diễn ra vào buổi tối, tháng sau sẽ khởi tranh.”

Cân nhắc chuyện Xuyên Lưu vẫn là newbie, cậu bổ sung thêm một câu: “Anh đánh với em.”

Xuyên Lưu nhắn: “Không thể đánh chung.”

Hình Vân mờ mịt: “Hả?”

“Để tránh làm bé streamer khóc nhè, nếu đã mời rồi thì anh đây đành cố gắng vậy.” Đối phương đáp, “Gần đây không quá bận, cuối tuần có thể luyện tập với em.”

Biết đối phương đang nhắc lại sự kiện lật xe kia trêu chọc mình, Hình Vân thế nhưng lại không giận dỗi.

“Ừm, lần trước trong game là sao vậy?”

Hình Vân có chỗ không hiểu, ví dụ như vụ boss tính tình táo bạo với boss fan cuồng la liếm lật như bánh tráng…

“Thật ra thì, account là của em trai anh…” Xuyên Lưu giải thích lại chuyện phát sinh hai ngày nay cho Hình Vân, “Nhưng nó bỏ account này rồi, em đừng lo.”

Nghe xong Hình Vân mắt chữ O mồm chữ A, boss-kun không mở tiệc, boss-kun thay người mới đúng. Account game Đồng cỏ bao la sau ba ngày chơi sẽ yêu cầu xác minh võng mạc, theo lời Xuyên Lưu thì tài khoản này đã hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của anh.

Xuyên Lưu trước kia chưa từng chơi Đồng cỏ bao la, điều này khiến Hình Vân hơi lấn cấn. Đối phương dường như nhìn thấu, trực tiếp reply: “Đừng lo, tuy anh chưa từng chơi qua cái này nhưng anh đã nhận lời rồi, anh sẽ đánh qua event với em.”

Đáy lòng Hình Vân ấm áp: “Vâng ạ.”

Lần đầu cậu biết nhắn tin qua lại thế này, dù không nhìn được mặt mũi nhau ra sao, chỉ bằng vài lời cũng có thể biết người kia đang nghĩ gì, như vậy cũng có thể khiến cậu vui vẻ.

“Em nghĩ anh sẽ từ chối cơ…” Hình Vân nhắn, “Dù sao thì…”

“Dù sao anh cũng chỉ là người qua đường, Đồng cỏ bao la chỉ là một game ngẫu nhiên chơi qua mà thôi.” Xuyên Lưu đáp, “Nhưng có lẽ, em đối với anh không giống vậy.”

“Không giống chỗ nào cơ?” Hình Vân bối rối.

Đối phương như đang suy nghĩ một lúc rồi mới reply: “Đại khái anh thấy khi em khóc hay cười đều rất đẹp, anh muốn nhân cơ hội này làm quen với em. Thế nào, lý do này đã đủ chưa?”

Có khi chỉ là hình tượng giả lập mà thôi, Hình Vân nghĩ vậy nhưng lo âu trong lòng giờ thành mây khói hết.

Trên sàn đấu coi như tìm được đường sống trong chỗ chết.

Đến trễ giờ ước chiến, Xuyên Lưu tham gia phòng stream xoa đầu thỏ xin lỗi.

Khi ước chiến dùng góc nhìn của Xuyên Lưu lén lút quay video.

Chưa từng gặp mặt, thế nhưng Hình Vân biết chắc chắn Xuyên Lưu sẽ là đồng đội tốt.

Tối hôm ấy, Hình Vân mở livestream, trong phòng có thêm một bạn thỏ bự y đúc hình tượng giả lập của cậu, trên đầu chỉ có một ngôi sao ảm đạm ngồi hàng trước xem cậu chơi game.

Id: jwughsigcl

Tên cũng chỉ là chuỗi kí tự random, trên đầu treo cấp bậc thấp nhất, thế nhưng lại chiếm vị trí tốt nhất trong phòng stream. Đám viewer giận tím người nhưng không dám nói gì.

Nguyên nhân không tới từ phía anh giai thỏ kia, streamer phát cho người này đặc quyền, trên đầu lấp la lấp lánh một ngôi sao nhỏ, chính là cái đặc quyền có thể đá bay người khác chiếm chỗ nếu muốn.

Người xem stream hôm ấy đều biết anh giai thỏ chính là người xoa đầu nhân vật chính, rất được lòng streamer, có người lại không phục tại sao một account mới lại chiếm được đặc quyền trong phòng stream của Bồ Câu Đưa Thư. Khi đám viewer vẫn to nhỏ bàn tán, bé thỏ trắng Hình Vân ngồi giữa phòng stream trò chuyện với họ nhận được vài cơn mưa cà rốt.

Quà donate [Mưa cà rốt] đáng giá 10w coin trong Hân Hỏa, tương đương 10w tinh tệ trong thế giới thực.

Mưa cà rốt nổ năm lần, mãi đến khi bé thỏ Hình Vân bị chôn trong một núi cà rốt.

Trên đầu anh giai thỏ hàng đầu póc póc thắp sáng ngôi sao vàng tượng trưng cho thân phận VIP cao quý. Ừ thì có tiền là có quyền, cũng là một con thỏ giống streamer y đúc, tự buff cho mình có tiếng có miếng, ngồi vững vàng trên vị trí tốt nhất của phòng stream.

“Anh làm cái gì thế?” Hình Vân vừa online đã chết ngộp trong núi cà rốt sợ ngu người, dùng khẩu hình hỏi anh giai thỏ trước mặt.

Boss thỏ lạnh lùng mở miệng: “Cho em đấy, cầm mà tiêu vặt.”

<Đây là bạn thỏ hôm trước hả, boss thỏ giàu thế ư?>

<Nhiều tiền dữ, tính làm sugar daddy bao nuôi bé streamer nhà mình à.>

<Móa, kẻ hèn này có mắt như mù, boss thỏ giàu quá, quỳ mọp chịu thua.>

<Boss thỏ giọng điệu đanh thép, mị thích ❤ >

Hình Vân: “!!!!”

Làm sao giờ, cho cũng cho rồi, cậu đành cất đi vậy.

Mãi đến khi Hình Vân mở ra giao diện game Đồng cỏ bao la, anh giai khoác lốt thỏ mới biến mất, trong khung bạn tốt của Hình Vân có thêm một cái tên.

[Xuyên Lưu thêm bạn vào danh sách bạn bè]

Bồ Câu Đưa Thư mỉm cười, giơ tay chạm lên khung thông báo.

[Xác nhận, thêm đối phương vào danh sách bạn bè]

<Xuyên Lưu, Xuyên Lưu nào?>

Đang trong livestream giả lập, đương nhiên sẽ có người thấy thông báo này.

<Là Xuyên Lưu update video hôm nay hả?> Một người hỏi.

<Xuyên Lưu là ai? Cầu 500 anh em thông não cho bé.> Có người không hiểu, spam đầy khung comment.

<Xuyên Lưu à, hôm nay chú em có xem video không, một trong hai nhân vật chính lên hotsearch đấy he he…> Rất nhanh đã có người giải thích.

<Hai con người kia chắc chắn có vấn đề, nhìn là biết hôm ấy chỉ là khởi đầu chứ không phải kết thúc.>

<Ái chà chà, khởi đầu kích thích ghê.>

Đám cư dân mạng lúc nào cũng tự đắm chìm trong những miếng dưa đặc sắc, nhanh chóng có đại biểu đứng ra giải thích một lần sự kiện phát sinh gần đây giữa Bồ Câu Đưa Thư và anh giai lắm tiền.

<Boss đổi tên à, tôi nhớ ổng để ingame là Earth Yellow mà.>

<Đâu chỉ đổi tên, quần áo cũng thay mới rồi, hiện tại ổng mặc set đồ đấu sĩ màu đen ngắn như Bồ Câu Đưa Thư, găng tay đen và áo choàng ngắn cực kì hợp, xịn vcl thay đổi khí chất như lật bánh tráng!>

<Móa tôi cũng login game đây, tôi cũng phải sắm một set.>

Hình Vân đọc comment, lên tiếng trả lời thay Xuyên Lưu: “Đúng, account này ban đầu của em trai anh ấy, hiện đã khóa võng mạc thuộc về anh ấy rồi.”

Bên trong biệt thự họ Thịnh, fan mới Thịnh Cẩn xem stream mắt chữ O mồm chữ A nhìn account thân quen.

Anh trai làm gì vậy, dỗ dành lừa gạt account mới của cậu ta xong tính thông đồng streamer nhà cậu ta luôn hả? Thịnh Hằng Xuyên không làm chuyện dư thừa, cực kì coi trọng hiệu suất và ý nghĩa, muốn hiệu suất có hiệu suất, còn ý nghĩa chẳng lẽ là…

Lý tưởng tự do yêu đương của anh trai?

Quả nhiên, trải qua bão táp mưa sa, anh trai sản sinh hứng thú với Bồ Câu Đưa Thư, với tính cách anh trai, sau cái ngày bị ép lấy vợ, Thịnh Hằng Xuyên rất nghiêm túc khi nói mình muốn tự do yêu đương.

Nhưng anh trai muốn yêu qua mạng à? Anh trai chỉ thấy streamer thú vị nên muốn ghẹo trai chút thôi, hay thật lòng muốn theo đuổi người ta đây?

Thịnh Cẩn chịu chết, quyết định ngồi xuống xem stream của mình. Dù gì mình cũng là fan mới, mình và anh trai chung chiến tuyến, em trai có nhiệm vụ chống lưng cho anh trai, quyết không mách lẻo.

Thịnh Cẩn tự ghi danh vào phe Thịnh Hằng Xuyên cúi đầu xem stream.

Trong phòng stream cực kì náo nhiệt, đám viewer đang không ngừng trêu chọc Bồ Câu Đưa Thư.

<Ái chà chà, không phải chứ, bé yêu nhà chúng mình hôm trước còn ngoạc mồm thà chết không lui, lén lút đánh một trận xong biết mở mồm nói đỡ cho người ta luôn.>

<Đún dị, cp fan nhà streamer không phải ăn chay òi.>

<Mạnh dạn đoán hai người họ ngoài đánh nhau còn làm gì khác rồi, không thì có khướt quan hệ mới lên như gió kiểu vậy.>

<Mị biết nè, bọn họ chắc chắn đã lén lút liên hệ.>

“Xuyên Lưu là newbie, mọi người đừng nói này nói nọ anh ấy.” Hình Vân hơi bối rối, chỉ đánh nhau khi off stream thôi mà, đám người kia không tiết tháo vẽ ra 7749 kịch bản, kẻ không kiên định như cậu mém thì coi nó là sự thật á.

Nghĩ tới việc Xuyên Lưu không quen với cơ chế game, Hình Vân chưa đánh nhau vội, dẫn Xuyên Lưu đi dạo khắp bản đồ.

“Nơi này từng là núi băng lớn trên địa cầu cổ, hiện tại bị cát vàng bao phủ…”

“Nơi này từng là Trung Quốc, sau khi sa sút vẫn có thể thấy di tích Vạn Lý Trường Thành nè…”

<???>

<Excuse me, tôi đi nhầm phòng stream đúng không ạ?>

<Ha lẩu? Xin hỏi đây có đúng là phòng stream của Bồ Câu Đưa Thư không ạ?>

<Chú em không phải bò lạc, đây đúng là phòng Bồ Câu Đưa Thư, nhìn thấy cái người lấp ló đứng trên tường thành không, cái người không chịu làm việc đứng đắn chính là anh trai nhỏ streamer, anh trai nhỏ dẫn chú em đi dạo khắp địa cầu cổ ngắm cảnh các di tích thời vàng son.>

<Chào mừng đến với phòng stream Bồ Câu Đưa Thư, chỉ có chuyện bạn không dám nghĩ, không có chuyện bé yêu không làm được, sau khi ngẩn người và ngủ gật streamer Bồ Câu Đưa Thư sẽ phát sóng lĩnh vực khác, tèn ten livestream bán hàng rong.>

Viewer bị ép phải bình tâm, người bên cạnh thì ra cũng rất đep trai.

Hình Vân chẳng quan tâm lắm. Cậu chơi game vì thích, muốn làm gì làm cái ấy, hợp đồng với nền tảng Hân Hỏa khá tự do, không có quy định phải livestream chơi game. Nhà cậu có điều kiện, livestream càng không phải đường kiếm cơm duy nhất, viewer xem stream đều có cảm giác gì đó rất chill.

Hướng dẫn viên mới vào nghề Bồ Câu Đưa Thư dẫn Lưu Xuyên đi dạo khắp các bản đồ của Đồng cỏ bao la, tận tình trải nghiệm công việc của hướng dẫn viên, viewer như được xem qua tutorial nhập môn của game.

<Chắc tôi mù rồi, Bồ Câu Đưa thư cũng có lúc an tĩnh.>

<Sao vậy, đây là bé streamer cứ online là kêu gáo chém chém giết giết trong đấu trường pvp nhà tôi ư?>

<Xin phép mạnh dạn nói thẳng, chắc chắn hai người họ đã lét lút liên hệ, mỉm cười quên thù oán cũng chả nhanh như vậy>

<Xuyên Lưu x Bồ Câu Đưa Thư ngon quá, livestream mấy ngày nay hay ho đấy.>

<How about boss thỏ x Bồ Câu Đưa Thư, tôi cảm thấy cp ấy khá real nhá, tôi nghi ngờ họ có một chân ngoài đời.>

<Fan kỹ thuật xin buông tay rút lui trước, streamer không chịu làm việc đàng hoàng, đánh hẵng gọi nhau nhé.>

<Bái bai, không tiễn.>

Hình Vân dẫn Xuyên Lưu đi dạo khắp bản đồ, giảng giải so với tư liệu game còn tỉ mỉ hơn, hết giờ livestream thì lập tức offline, gửi tin nhắn cho Xuyên Lưu.

“Anh có rảnh không, thử đánh 2vs2 chút, luyện tập cho quen tay.”

“Được.” Xuyên Lưu nhanh chóng reply, “Muộn rồi, nghỉ ngơi đi.”

“Ừm, hẹn gặp anh sau nhé.”

Đóng khung chat, Hình Vân mở trang cá nhân up ảnh ngày hôm nay. Hai người ngồi trước tượng nữ thần sụp một nửa, khi ấy Xuyên Lưu còn đang thì thầm gì đó, khoảng cách rất gần.

Hình Vân suy nghĩ, viết thêm caption.

[Đồng đội 2vs2 mới, cho mọi người nhìn trước một lần nè.]

Team Lưu Vân.

Hình Vân dù sao cũng là streamer hạng 10 của Hân Hỏa, update chưa bao lâu đã cực kì nhộn nhịp.

<Bé cưng lén làm gì sau lưng mami thế?>

<Đã bảo rồi! Bọn họ tiến triển siêu nhanh, căn bản không cần để ý mấy cái kia đâu.>

<Chúng ta ngày ngày cãi lộn với đám hoang dã ship cp, nói Bồ Câu Đưa Thư nhà chúng ta chẳng có quan hệ gì với Xuyên Lưu từ trên trời rớt xuống, không cần mù quáng cọ nhiệt Bồ Câu Đưa Thư, móa nhà mi đang làm cái quần gì vậy! Má đau quá, là fan anh giai nhỏ tự vả bép bép đó.>

<Cưng xỉu ~. Với cái tiến độ này chả mấy lại công khai quan hệ, tên team rất êm tai, đoán một chút, tên thật của streamer có chữ Vân à?>

<Các người bị điên à, nó là gaming streamer, đừng mang cái kiểu fan cuồng đu idol đến đây.>

<Quá tuyệt vời, lần này top 5 trong event 2vs2 sẽ xuất hiện trong lễ hội cuối năm, thực lực Xuyên Lưu không yếu, không chừng họ có thể lọt top 5, các người không muốn nhìn mặt anh giai nhỏ hử?>

Nổi tiếng đi kèm tai tiếng, Hình Vân dù trong sạch tới đâu thì vẫn có kẻ bới lông tìm vết bôi đen bằng được. Hình Vân đang tốt tính, lướt một lúc cũng buồn ngủ díp mắt, thả thiết bị ngoại vi xuống ngủ khì khì.

Kỳ nghỉ hè kết thúc, đã là một tuần sau khai giảng, trong sân trường bắt đầu tổ chức chào đón tân sinh viên. Trước khu tinh cầu đỗ các xe huyền phù và tinh hạm, đi tới đi lui toàn sinh viên.

Bạn cùng khoa Cố Thầm Trạch của Hình Vân là người trong Hội sinh viên, hôm nay có nhiệm vụ dẫn tân sinh viên nhưng vé đi từ Cao Phong Kỳ của cậu ta delay không kịp về tới New Sitrali Aether, Hình Vân chạy không thoát đành nhận mệnh thay thế cậu ta dẫn đoàn.

Cố Thầm Trạch được phân đến Học viện Quân sự, nhiệm vụ đơn giản nhưng hao thể lực, phải dẫn tân sinh viên báo danh ở điểm chỉ định, giải đáp câu hỏi của tân sinh viên. Hình Vân là Omega đi lẫn trong đám Alpha cảm thấy không hề dễ chịu, tăng tốc nện bước, thở hồng hộc tránh xa em khóa dưới phía sau.

“Đàn anh đẹp trai quá.” Cậu ta đuổi kịp bước chân Hình Vân.

“Cảm ơn.” Hình Vân lễ phép.

“Đàn anh đã thích Alpha nào chưa ạ?”

Hình Vân lắc đầu, tiếp tục mò đường.

Đàn em ngại ngùng nói: “Đàn anh có thể cho em phương thức liên lạc không?”

Hình Vân: “…”

Móa, giờ tân sinh viên đứa nào cũng mạnh dạn thế hả?

“Khoa Y lớp số 5, Cố Thầm Trạch.” Hình Vân chưa kịp nói gì, đàn em đã để ý tới bảng tên cậu đang đeo, “Em sẽ nhớ kĩ.”

Hình Vân: “…”

Ok ok, chỉ sợ chú em nhớ thương không nổi thôi.

Khuôn viên trường siêu rộng, có chỗ Hình Vân không quen thuộc lắm, cậu đàn em muốn tới khu nhà mới nhưng theo hệ thống định vị đi mãi chẳng thấy đường.

“Ê Diệp Tử, lớp xa tinh tác chiến đi đường nào?” Hình Vân cầu cứu Diệp Tử, Diệp Tử cũng reply lại. Dù sao Diệp Tử cũng học chung tòa nhà với cậu đàn em, cậu ta sẽ rõ đường hơn.

“Khu này không xa, cậu nhìn cái này mà đi.” Diệp Tử gửi lại một bản đồ vạch sẵn đường đỏ phát sáng, Hình Vân và cậu khóa dưới cùng nhau đi theo hướng sâu vào vườn trường.

Hình Vân vẫn nghĩ về chuyện ngày hôm qua, hơi mất tập trung chỉ muốn làm cho xong việc, quay về phải check xem có tin nhắn gì mới không, nhưng đi mãi chả thấy khu cậu em khóa dưới muốn tới.

“Em thấy mấy cái tòa nhà có mây mù quấn quanh kia không, đấy là khu có lớp hệ xa tinh tác chiến đấy, gần lắm, tự đi nha.” Hình Vân không muốn làm nữa, sai em khóa dưới tự tìm đường, chuẩn bị chạy trốn khi cậu ta không để ý.

Cậu khóa dưới nhìn bốn phía không tìm được chỗ Hình Vân chỉ, muốn hỏi lại thôi, đỏ mặt nhìn đàn anh Omega khóa trên dung mạo đáng yêu trước mắt.

“Sao thế?” Một giọng nói quen thuộc vang lên từ trên đỉnh đầu cả hai

“…” Hình Vân vừa co giò tăng tốc chạy phanh không kịp, va một phát thẳng vào lòng đối phương.

(TBC)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#00