𝘱𝘰𝘳𝘤𝘦𝘭𝘢𝘪𝘯

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'i could never
he can't be mine to hold on for a minute.'
-
sung hanbin biết nhiều thứ.

cậu biết cảm giác thế nào khi là người đồng tính, mập mạp và cô đơn, tìm thấy được niềm an ủi nhỏ ở một số ít người đã chấp nhận cậu là con của họ. cậu cũng biết thế nào là thẳng, gầy gò và nổi tiếng. cuối cùng cậu cũng đã tìm thấy mình trong ánh đèn sân khấu cậu đã hằng khát khao từ khi học nhảy.

hanbin biết cách làm mọi người cười, biết cách lấy được lòng tin của họ, biết cách để sự chú ý của họ đặt lên cậu, và chỉ một mình cậu. quan trọng nhất, hanbin biết mình là ai - chàng trai được tạo nên bởi niềm đam mê, tham vọng và ánh sáng của sự đơn độc.

hoặc cậu nghĩ mình đã làm được, cho đến khi zhang hao bước vào cuộc đời cậu. đôi mắt giọt sương và nụ cười lấp lánh khiến thế giới của hanbin bị đảo lộn.

hanbin không biết về zhang hao.

không có ý nghĩa thực sự nào về điều này, ít nhất là như vậy. cậu chỉ biết rằng zhang hao lớn hơn cậu một tuổi và sinh ra ở phúc kiến. anh ấy học ngành địa chất trước khi trở thành giáo viên dạy nhạc. cậu biết rằng hao đã từ bỏ mọi mảnh vụn của một tương lai chắc chắn để có cơ hội theo đuổi ước mơ của mình, được sống dưới ánh đèn sân khấu mà hanbin cũng mong ước. cậu biết rằng hao cũng giống cậu, ở mọi khía cạnh mà chúng có thể trở nên quan trọng. và cậu nghĩ rằng có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, điều này chính là định mệnh.

tuy nhiên, bằng một cách nào đó, bất chấp tất cả những điểm tương đồng giữa họ, hao vẫn mang lại cảm giác xa vời. giống như một loại giải thưởng nào đó, có thể là một tấm huy chương - được trưng bày, và chỉ để trưng bày, không bao giờ được trao.

zhang hao không phải là giải thưởng để giành lấy được. hanbin hiểu điều đó - cậu biết hao hyung của mình không chỉ là một chiến tích để có thể tự mãn.

nhưng...

có cảm giác như thể anh ấy đang ngồi trên tất cả. một con búp bê sứ được đặt trên kệ cao nhất, không bị đụng đến khi anh ấy quan sát những người xung quanh. gần như không chỉ dừng lại ở đó, khi vũ trụ nhìn anh ấy toả sáng, chỉ duy nhất thứ ánh sáng óng ánh tồn tại. xinh đẹp, đĩnh đạc và sẵn sàng cho mọi cuộc chiến, tất cả đều ở trong thế giới riêng của anh ấy.

'có bao giờ anh cảm thấy cô đơn không?'
cậu chỉ hỏi một lần, những lời thì thầm dưới ánh trăng lạnh lẽo.

'cô đơn là một sự lựa chọn, hanbin à. đó là gánh nặng mà anh muốn mang theo.' câu trả lời được cất lên, nhẹ nhàng như thể nó không mang theo sức nặng của cả trăm mặt trăng.

nếu hanbin là mặt trời, đó sẽ là vì cậu tươi sáng, cháy bỏng và táo bạo. và nếu như vậy, hao sẽ là mặt trăng của cậu, kiên trì, mạnh mẽ và hoàn hảo.

hoàn hảo theo cách được tạo nên từ những điều không hoàn hảo, được chắp vá lại với nhau như chất vàng lỏng xuyên qua lớp da sứ. dù đẹp đẽ đến đâu, hanbin biết hao cũng chỉ là con người giống như họ. cậu nhận thấy điều đó khi thấy hao ngửa đầu ra sau và cười ầm ĩ khi ai đó nói đùa, khi cậu thấy tay anh run lên vì lạnh khi cài một chiếc kẹp khác lên tóc. hanbin trông bộ não của zhang hao hoạt động quá mức, như chính chủ nhân của nó, luôn luôn học hỏi và chạy đua để trở nên tốt, tốt hơn, tốt nhất.

hanbin nhìn thấy tất cả, bởi vì cậu biết bản thân mình sẽ không bao giờ có thể ngừng tìm kiếm. cậu tìm thấy hao vào ban ngày, nụ cười phản chiếu từng tia nắng với sức nặng mà hanbin không dám mang lấy. nhưng cậu cũng có thể tìm thấy anh trong bóng tối dày đặc vì ánh sáng của hao toả ra luôn quá chói để hanbin có thể bỏ qua. anh có thể đứng ở bất cứ đâu trong vũ trụ, có thể là ở đầu kia của trái đất, nhưng tầm nhìn của hanbin vẫn sẽ mãi dừng lại ở hao.

và nếu cậu buộc mình phải nhìn đi nơi khác, niềm an ủi nhất thời từ ánh sáng rực rỡ tuyệt đối mà zhang hao toả ra, cậu biết rằng chỉ cần đợi vài giây để có thể cảm nhận được sức nặng của một ánh mắt rất quen thuộc đặt lên lưng mình. và nếu, chỉ khi, hanbin đủ dũng cảm để quay lại, để thách thức khuôn mặt luôn sống trong giấc mơ của cậu, cậu biết rằng cậu sẽ không thể nhìn thấy gì hơn ngoài hình ảnh phản chiếu niềm khao khát vĩnh cửu của chính mình.

hanbin biết tình cảm của cậu không phải là không được đáp lại, cậu cảm nhận được điều đó qua cách những ngón tay lạnh buốt của hao nán lại quanh cổ tay cậu. nhưng cậu cũng biết rằng zhang hao chẳng khác gì một thiên thần, một chàng tiên giữa những người phàm trần, và hanbin cũng chỉ là... hanbin. cậu ngã rất nhanh, bị tổn thương rồi lại tự đứng dậy, hết lần này đến lần khác. bởi vì cậu yêu nhiều hơn bất kì ai có thể yêu anh.

nhưng hanbin cũng hi vọng rằng zhang hao đang học cách yêu cậu, khi những xúc cảm mới dần nở rộ giữa họ trong từng giây trôi qua. người đàn ông mà cậu nghĩ luôn xa cách, không thể với tới, giờ đây lại ở rất, rất gần. và chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi cũng đủ để khiến cậu bùng cháy.

ánh nắng ban chiều chiếu xuống đôi bàn tay lạnh lẽo lướt qua làn da ấm áp, hơi ấm thấm vào từng ngóc ngách trong trái tim mong manh của hanbin. trái tim đập vang lên theo từng nhịp, đập mạnh theo nhịp 4/4, giống như những âm trầm của bản nhạc mà họ mong mỏi được sống.

màn đêm buông xuống mang theo những giấc mơ về đôi môi nứt nẻ. vẻ đẹp thuần khiết và ánh sao cháy sáng bên trong cả hai, chênh vênh giữa bờ vực của điều gì đó đau đớn và choáng váng. những suy nghĩ về những ngón tay chơi đàn violin, tìm kiếm và đuổi bắt, không ngừng nghỉ trong sự khao khát của họ.

nhưng những buổi sáng lạnh lẽo, trống trải  luôn nhắc nhở hanbin rằng, mong muốn là một điều xa xỉ mà cậu không thể mua được.

bởi cậu là ai mà nghĩ rằng mình có thể theo đuổi được một giấc mơ như vậy?

hanbin hiểu rằng, bất chấp tất cả những điều khiến cậu trở nên tuyệt vời như vậy, zhang hao đối với cậu, không khác nào một ảo mộng.

(và hanbin cũng biết rằng cậu chưa bao giờ giỏi trong việc từ bỏ những giấc mơ.)

sung hanbin biết rất ít. nhưng có một điều cậu hiểu, là ở cái tuổi 21, sung hanbin chắc chắn yêu zhang hao.

và có lẽ đó là tất cả những gì cậu thực sự cần biết.
-
9/8/24
hì, đây là lần đầu tiên mình trans fic nên mình hong chắc sẽ trans được sát nghĩa 100%, mọi người đọc hoan hỉ thui nha. và đây cũng là lần đầu mình tham gia event 24g luôn í, mong mọi người sẽ ủng hộ thật nhiều cho cả những tác phẩm khác của 𝓻𝓮𝓭𝓪𝓶𝓪𝓷𝓬𝔂 nữa nhen ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro