Chap 1-Part 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nọ, anh được trở về nhà sớm, vì vậy anh quyết định bắt đầu làm bữa tối. Sasuke luôn thích nấu ăn, nhưng hai cô gái xung quanh nhất quyết giành công việc này. Vì vậy, anh không bao giờ có nhiều cơ hội để làm bữa tối. Anh nhếch mép, tưởng tượng sự ngạc nhiên của họ khi trở về nhà và nhìn thấy bữa ăn ấm áp do chính tay anh chuẩn bị.

Sasuke mặc lên chiếc tạp dề của vợ và bắt tay vào công việc thái rau một cách điêu luyện. Dù chỉ có một tay, anh vẫn có thể sử dụng thành thạo con dao bếp.

Vào lúc các cô gái trở về nhà thì cơm sẽ vừa chín tới và anh đã hoàn tất công việc của mình. Anh gật đầu hài lòng và nhìn lên chiếc đồng hồ. Tất cả những gì còn lại là đợi Sakura và Sarada trở về nhà.

Sasuke ngồi vào bàn và bật TV lên, tuy nhiên khi thấy gương mặt của Naruto lấp ló trên màn hình, anh vội vàng ấn nút tắt trên điều khiển. Anh không có tâm trạng để xem một bài phát biểu trước công chúng của Hokage. Khi không có TV, Sasuke dời sự chú ý của mình sang một thứ khác.

Một đốm nhỏ màu nâu hồng trên góc bàn thu hút sự chú ý của anh. Anh cúi xuống kiểm tra dấu vết kỳ lạ. Có thứ gì đã bị đổ ra hả?

Anh nhìn xuống và phát hiện ra nhiều hơn những đốm nâu trên sàn nhà. Anh dùng ngón tay quệt một ít dấu vết và đưa lên ngang tầm mắt của mình. Bằng mùi hương và kết cấu, anh cuối cùng cũng nhận ra đó là gì.

Máu khô.

Sasuke cố lờ đi cảm giác khó chịu đang len lỏi trong người mình. Một chút máu trong ngôi nhà của ba ninja đang hoạt động không phải là chuyện đáng để lo lắng. Từ số lượng và vị trí của các vết máu, anh kết luận rằng có lẽ ai đó đã vấp vào bàn sáng nay. Anh chắc rằng đó là một chấn thương ở đầu.

Chỉ có hai lựa chọn, Sarada hoặc Sakura, nhưng anh ngay lập tức nghiêng về phía vợ mình. Trong tâm trí mình, anh có thể hình dung ra cảnh cô ngã xuống với cơn choáng váng đột ngột, đầu cô đập vào cạnh bàn và máu rỉ ra từ vết thương.

Anh cảm thấy đau nhói trong Rinnegan của mình. Sasuke dụi mắt, bị cuốn vào những chi tiết sống động như thật về những gì có thể xảy ra với Sakura. Bỗng một tiếng chuông điện thoạt cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.

Sasuke nhanh chóng nhấc máy.

"Xin chào, đây- đây có phải là Uchiha Sasuke-san không?" Giọng nữ bên kia ngập ngừng. Anh chẳng hề nhận ra giọng của ai.

"Tôi đây" Sasuke nói ngắn gọn.

Người phụ nữ hít một hơi, chuẩn bị để nói điều tiếp theo. Sasuke chỉ ước cô ta nhanh lên và ngay lập tức nói ra ý định của mình.

"Uchiha-san, vợ anh vừa nhập viện. Cô ấy gục trong văn phòng của mình và-."

"Tôi sẽ đến ngay," anh ngắt lời cô ta và dập mạnh điện thoại xuống.

Anh vội vàng tắt bếp và cởi tạp dề trước khi ra ngoài. Bữa tối gia đình chính thức bị hủy bỏ, nhưng anh chẳng còn bận tâm nữa. Điều quan trọng nhất là Sakura.

Sakura đã ngất ở chỗ làm sau khi cô có thể (rất có thể) đã ngã vào sáng nay ở phòng khách của họ. Anh không biết bằng cách nào và tại sao hay bằng chứng gì, nhưng anh tin chắc rằng giả thiết của mình là đúng. Và anh đã không ở đó để ngăn cản cô đi làm. Cô thậm chí đang nghĩ gì vậy?

Sasuke kìm nén cảm xúc của mình trước khi nó xâm chiếm toàn bộ nhận thức của mình. Trước tiên, anh cần phải làm rõ gốc rễ của vấn đề này. Anh vội vàng đến bệnh viện, đến với Sakura và hy vọng tìm ra câu trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro